35 C
Nha Trang
Thứ Ba, 30 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Thiên ngôn – Tiếng mẹ đẻ chung của sự hiện hữu

Để tiến hoá,  ngoài tiếng mẹ đẻ riêng – ngôn ngữ xã hội, thứ chúng ta cần dùng chính là Thiên ngôn – Tiếng mẹ đẻ chung của sự hiện hữu.

Về tiếng mẹ đẻ riêng – Ngôn ngữ xã hội

Tôi thích tiếng Việt lắm! Có lẽ việc dùng tiếng Việt viết ra bài chia sẻ này là cách tôi thể hiện tình yêu của mình với ngôn ngữ mẹ đẻ, mặc dù tôi cũng hứng thú với nhiều ngôn ngữ khác và có cảm giác rất đặc biệt khi sử dụng chúng để biểu đạt bản thân.

Chẳng hạn khi nói tiếng Anh, tôi thấy mình như được chạm vào không gian trải nghiệm mới – nơi cảm xúc được khoác lên màu áo mới của sự ấp úng nhưng duyên dáng.

Với tôi, ngôn ngữ xã hội bên cạnh là công cụ giao tiếp, còn là phương tiện diễn đạt bản sắc văn hoá dân tộc của một quốc gia. Càng thạo nhiều ngoại ngữ bạn càng mở rộng vòng tròn kết nối của mình. Hãy nhìn những người sử dụng được nhiều ngoại ngữ mà xem, họ thật ngầu. Tôi rất thích ngắm phong thái họ chuyển đổi trong mỗi thứ tiếng họ dùng.

Dẫu vậy, tôi vẫn khá chắc chắn, bạn có thể làm mọi thứ với ngoại ngữ nhưng vào mỗi lúc bạn muốn bộc lộ cảm xúc yếu đuối, tranh cãi hay thể hiện tình yêu, bạn chỉ có thể dùng thứ tiếng theo bạn từ lúc lọt lòng. 

Nếu bạn là người Việt, bạn sẽ có cảm giác sai sai, không xác đáng và thiếu chân thành khi bạn dùng ngôn ngữ quốc gia khác để biểu lộ trái tim mình. Cho nên, khi bạn cất lời, những lời nói từ trái tim, bạn chỉ có thể nói bằng tiếng mẹ đẻ – thứ bạn được hấp thụ từ khi bạn chỉ là một tế bào trong bụng mẹ, sinh ra và hấp thụ ngôn ngữ cùng dòng sữa mẹ, lớn lên và trở thành một phần xương máu và da thịt bạn.

tiếng mẹ đẻ
Artwork: DALLE-3

Vậy nếu ai đó muốn trao cho nhau những lời từ trái tim nhưng không chung tiếng mẹ đẻ thì phải làm thế nào?

Đây là câu hỏi thú vị mà tôi đã tự hỏi mình suốt thời gian dài khi đắm mình với ngôn ngữ. Tôi không chắc câu trả lời của tôi có làm bạn thỏa mãn hay không nhưng cũng thử cùng tôi đi đến hết câu trả lời nhé!

Thiên ngôn – Tiếng mẹ đẻ chung của sự hiện hữu

Bạn biết đấy, ngôn ngữ cũng như tiềm thức, nó là một tiến trình đang trên đà phát triển và tiến hoá mỗi phút giây. Cùng với những bước chuyển mang tính thời đại, chúng ta khoác lên thực tại những màu áo ngôn từ lộng lẫy và hiện đại. Đôi khi thú vị. Đôi khi không. Phần lớn nó làm người ta lóa mắt và quên đi chân tướng của thực tại.

Bạn chắc chắn không thể kinh qua hơn 6000 loại ngôn ngữ tồn tại trên hành tinh (theo ước tính của các chuyên gia ngôn ngữ) này để nắm bắt thực tại. Dù bạn giỏi giang ra sao nhưng nếu bạn không bắt đầu với bản chất của thực tại, bạn không bao giờ có được câu trả lời thỏa đáng. Chỉ khi bạn chạm đến bản chất của thực tại, bạn mới chạm đến bản chất ngôn ngữ. Và khi chạm đến bản chất ngôn ngữ, bạn mới có thể khơi thông và làm chủ ngôn từ.

Để làm chủ ngôn từ, thứ bạn cần, rất cần, là học cách sử dụng Thiên ngôn, tiếng mẹ đẻ chung. Đúng vậy, tôi đang chia sẻ với các bạn về ngôn ngữ chung của sự hiện hữu và thuộc về vũ trụ tinh thần. Học được loại ngôn ngữ này, bạn có thể giao tiếp không chỉ với đồng loại, mà cả vạn vật hiện diện trên hành tinh này chỉ bằng sự tĩnh lặng, vô ngôn. Bạn cũng có thể thấu suốt bản chất và nếm trải thực tại nhiệm màu khi hiểu và dùng Thiên ngôn –  Tiếng mẹ đẻ chung của sự hiện hữu.

Tiếng mẹ đẻ chung này được dạy ở đâu?

Ở sâu bên trong bạn!

Đó là tiếng nói đến từ trực giác và chân ngã. Tuy nhiên, vì một số lý do nào đó, loại ngôn ngữ này bị lu mờ và kẹt cứng đằng sau tiếng mẹ đẻ riêng –  ngôn ngữ xã hội của mỗi chúng ta. Để khơi thông dòng chảy Thiên ngôn, trước tiên, chúng ta cần làm quen với một vài thông tin liên quan đến ngôn từ. Đó chính là dòng chảy ngôn ngữ được con người sử dụng từ tiếng mẹ đẻ riêng để biểu đạt cảm xúc và suy nghĩ.

Bạn biết đấy, dù tin hay không thì ngôn ngữ là thứ định hình nên thế giới. Chúng ta là tổ hợp của năng lượng, thời gian và thông tin. Bạn có thể quan sát cơ thể, tâm trí và tâm hồn bạn để kiểm chứng điều này. Bạn phải thấy được điều này, rằng bạn và tôi và toàn bộ sự sống đang diễn ra trên hành tinh này, về cơ bản, đều là năng lượng. 

Bạn không cần đào sâu vào vật lý hiện đại mới biết được mối tương quan giữa bạn và vũ trụ rằng bạn chính là hạt và cũng là sóng. Thân thể bạn mang yếu tố “bụi đất” từ Trái Đất. Bạn không cần phải đọc hết toàn bộ sách triết học hay thần học thì mới tin bên trong mình có ánh sáng chân lý, và bạn cũng chỉ là một dạng thức tồn tại trong hằng hà sa số dạng thức tồn tại khác. 

Bạn không cần phải là Vincent van Gogh, Leonardo da Vinci hay Albert Einstein thì mới chắc chắn ẩn bên trong là hạt mầm thiên tài, có khả năng sáng tạo và biến đổi thực tại. Và chắc chắn, với văn chương, bạn không cần phải là Ernest Hemingway hay Leo Tolstoy thì mới có thể viết ra được những kiệt tác sâu sắc về nhân sinh, hay về chiến tranh và hòa bình.

Chỉ đơn thuần sự hiện diện của bạn thôi là bạn đang đồng sáng tạo và là kiệt tác vĩ đại của Thượng Đế rồi. 

Tất cả những gì bạn cần bây giờ là thực hiện một cú nhảy vào nội tại. Tin tôi, bạn sẽ được khai mở để thấy tự thân mỗi người là một tiềm năng và ý thức con người sở hữu lại chính là điều kỳ tuyệt nhất. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để bạn cân nhắc về sự hiện diện của bạn trên hành tinh này chắc chắn có điều gì thần bí phía sau bức màn giới hạn của tâm trí.

tiếng mẹ đẻ
Artwork: DALLE-3

Bạn biết điều này chưa, bạn là bạn nhưng không phải là bạn. Bạn hiện hữu như một tiềm năng. Tâm thức bạn là một hạt mầm, một hạt mầm có thể làm cho cả trái đất xanh. Bạn thấy mình đang trên tiến trình nâng cấp và biến đổi mỗi giây. Và bạn biết điều này không phải nhờ vào việc bay vào không gian vũ trụ. Bạn có thể khám phá toàn bộ bí ẩn của sự sống này ở bên trong bạn, nhờ Thiên ngôn – Tiếng mẹ đẻ chung của sự hiện hữu.

Nếu hứng thú, bạn cần tư duy về điều này nữa. Tiếng mẹ đẻ riêng là một hiện tượng của xã hội. Bạn là hiện tượng của tự nhiên. Bạn cũng là một phần của xã hội. Bạn không thể chọn một trong hai. Bạn thậm chí không có sự lựa chọn nếu như chân lý, thông qua sự hiện hữu của hình tướng muốn chạm đến bạn. Bởi vì bạn chọn làm người, nên bạn cần đạt đến điều mà một người cần đạt đến.

Biết đâu một con chim chích chòe có thể dạy bạn về thiền nhưng bạn không thể lĩnh hội được điều đó thông qua nó. Bạn hiểu nó đang nói gì không? 

Bà Huyện Thanh Quan có thể “bước xuống đèo ngang bóng xế tà” và cảm xúc dâng trào khi thấy“cỏ cây chen đá lá chen hoa.” Nhưng, đúng vậy, liệu bà ấy đã nói được ngôn ngữ của cây, của đá, của lá và của hoa? 

Nếu bạn là cậu bé rừng xanh được muôn loài từ đất trời nuôi dưỡng, bạn có thể không cần đến tiếng mẹ đẻ riêng làm gì. Thế giới của bạn chắc chắn đơn giản và xanh trong hơn nhiều. Bởi vì bạn giao tiếp cùng ngôn ngữ với Thượng Đế, thành thử bạn sẽ đơn giản như chính bạn, như chính Tự nhiên. Chỉ phiền nỗi bạn không phải là cậu bé rừng xanh. Bạn tồn tại như người đã tạo ra ý tưởng về cậu bé rừng xanh. Cho nên, phải thừa nhận bạn và tôi và tất cả chúng ta đều cần tiếng mẹ đẻ riêng.

Cho dẫu độc thoại, bạn biết đấy, bạn cũng hình dung là mình đang đối thoại với một ai đó – người đang hiện diện, lắng nghe bạn. Mà đối thoại, về bản chất, nó là thuộc tính của xã hội. Bạn không thể sống mà không cần xã hội. Xã hội là nơi để bạn trải nghiệm chính mình. Vậy tại sao bạn không thám hiểm lại nội tâm, dùng tiếng mẹ đẻ riêng để khám phá ra tiếng mẹ đẻ chung và kết hợp cả hai ngôn ngữ để biểu lộ chính mình?

Trở về với bản thể nhờ Thiên ngôn

Thật may mắn cho những ai đã làm việc với nội tâm của mình đủ nhiều để hiểu ra điều này. Người thầy có thể giúp bạn chạm đến gốc rễ bản thể mình chỉ có thể là chính bạn hoặc một dạng thức sống tương đồng với bạn. Đúng vậy, họ là những người đã giác ngộ.

Thời gian đầu, khi bạn bước đi trên con đường tỉnh thức, trở về bản thể, sẽ rất đau đớn và gian nan. Có thể bạn sẽ khó chịu với ai đó thôi thúc bạn đi trên con đường đó. Chẳng hạn tôi dùng tiếng Việt – tiếng mẹ đẻ riêng viết bài này, chia sẻ cách hợp nhất giữa viết lách và thiền định. Dù một phần nào đó trong bạn nghĩ sẽ có ích nhưng phần còn lại bạn sẽ không ưa tôi lắm. Bởi lời tôi đôi khi khiến niềm kiêu hãnh của bạn bỗng chốc lung lay.

Tôi biết chuyện này bởi vì khi tôi trong giai đoạn chuyển hóa, tôi gần như ghét tất cả mọi người. Tôi khi ấy thuộc kiểu người tương đối chống đối xã hội. Tôi ghét thế lực đã buộc tôi phải thay đổi. Tôi ghét toàn bộ hành tinh này. Tôi suýt chút thì đào thoát khỏi những trải nghiệm kinh khủng đó. 

Thật may vì tôi đã không làm vậy!

Để bây giờ tôi, lần đầu tiên, được giao tiếp và được nếm trải hương vị ngọt ngào và thuần khiết của thực tại, của trái đất và của đời sống xã hội tôi đang trải nghiệm. 

Nhưng sau tất cả, thời gian đầu của ai cũng vậy, cũng tương đối đau đớn và đổ vỡ. Nó gần như là nguyên lý hoạt động của sự sống. Hạt mầm khô héo, bị tách làm đôi, rồi mới trỗi dậy trên mặt đất. Khi được tắm mình trong ánh sáng, tung tăng nhảy múa cùng gió với mây, thấy được lợi lạc, gặt lấy được quả ngọt rồi, tự nhiên thôi, bạn sẽ chuyển đổi trạng thái ghét thành yêu. Bạn yêu thế lực đã biến bạn thành một phiên bản người mới toanh và tinh khiết như bây giờ. Và bởi vì yêu nên mới nảy sinh lòng sùng kính và biết ơn. 

tiếng mẹ đẻ
Artwork: DALLE-3

Từ giờ đến khi bạn tận hưởng được phúc lành thật sự đó, có thể sẽ mất rất nhiều thời gian. Nhưng thời gian là gì cơ chứ? Bài viết này hay bất kỳ bài viết chứa đựng thông điệp thức tỉnh tâm linh tương tự sẽ chờ bạn tới lúc đó. Đức hạnh của lời là sự ẩn nhẫn mà. Và người chọn sống tỉnh thức thì đã vượt lên trên mọi ràng buộc và quy ước của thời gian rồi, phải không?

Tác giả: Lê Duyên
Biên tập: THĐP

spot_img
Lê Duyên
Lê Duyên
"Sự hóm hỉnh là cuộc hôn nhân bất chợt của những ý tưởng mà trước khi kết giao được cho là chẳng có mối liên hệ nào." - Mark Twain

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,580Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI