*Featured Image: Kevin O’Connell
Lúc này dư luận xôn xao về nhiều vụ việc nói về ý thức của người Việt Nam. Như Bức thư của một bạn người Nhật, việc người Việt Nam ăn cắp, doanh nhân Việt Nam không được đón tiếp tại hội chợ nước ngoài hay vụ việc xách tay hàng trộm cắp của cô tiếp viên Vietnam Airlines bị cảnh sát Nhật Bản bắt giam điều tra. Đến những vụ việc như hôi bia, hôi dưa…
Bạn nghĩ sao về việc này? Hay bạn cũng đang chê bai người Việt Nam chúng ta?
Quan điểm của bản thân mình, chuyện xấu người ta thường quan tâm hơn chuyện tốt. Nếu bạn bị ngã xe ở đường 3/2 hay trong trường đại học cần thơ, sẽ có rất nhiều bạn chạy đến giúp bạn (trừ việc bạn phóng nhanh vượt ẩu bị té nhá). Nếu bạn làm quên gác chân chống khi chạy xe, sẽ có rất nhiều bạn chạy đến nhắc bạn. Nếu một người bạn nào đó gặp khó khăn, nhiều bạn sẽ giúp đỡ. Nếu bạn bị bệnh phải vào việc, bạn bè sẽ đến thăm… Bạn thấy đó, người Việt Nam chúng ta không xấu hay tồi tệ như họ vẫn nói. Cuộc sống của bạn hiện tại, không thể cho là tốt đẹp hoàn toàn. Nhưng nó có làm bạn hài lòng không?
Dì tôi là giáo viên, lúc còn học tiểu học, dì dắt tôi qua đường, bảo phải đi chỗ có vạch trắng cho người đi bộ. Tôi không hiểu tại sao phải đi chỗ đó, nhưng từ đó đến nay, mỗi khi đi bộ qua đường đều đi chỗ có vạch trắng.
Tôi đi học, trường tôi, có nhiều thùng rác bằng con chim cánh cụt và cô giáo chúng tôi bảo, con chim đó ăn rác, nếu các em không cho nó ăn rác, nó sẽ chết đói. Bạn có bao giờ thấy học sinh tiểu học, xếp hàng cho chim rác ăn chưa? Đó là kỉ niệm rất đẹp trong tôi, đến bây giờ, nhiều khi đang đi ở cấp 1, tôi vẫn thường cúi xuống nhặt rác bỏ vào thùng. Thấy những cô, đã có tuổi, phải cúi xuống lụm rác, lau sàn ở cấp 1, thấy thương cô lắm! Sau này bạn đi làm, bạn sẽ hiểu. Mẹ mình, từng đi làm việc nhà, mình ghét bọn ỷ mình có tiền, rồi coi ai không ra gì lắm!
Mình đi chơi với một anh học bên môi trường ở bãi cát, ổng ăn xong, vứt rác xuống sông. Mình bảo anh làm vậy sẽ làm ô nhiễm môi trường. Ổng bảo, bao nhiêu đó không đủ làm ô nhiễm môi trường. Mình cười, đúng, anh có thể học giỏi hơn em, nhưng nếu ai cũng có cái ý thức như anh, thì bãi cát đã trở thành bến rác. Chúng tôi chia tay.
Tôi có một người thầy, thầy bị thương ở chân, bước đi khập khiễng, nhưng đến giờ chào cờ, khi chúng tôi hát quốc ca, thầy vẫn đứng lại, đợi khi chúng tôi hát quốc ca xong.
Tôi có một cô bạn, cô ấy thường sưu tầm những câu nói hay trong truyện tranh, hay lưu những câu chuyện cô ấy sưu tầm trên mạng. Tôi thấy và lấy. Cô ấy bảo, phải ghi tên tác giả khi sử dụng. Tôi thấy vậy phiền phức, ai biết đâu, nhưng cũng làm vì cô ấy cứ mè nheo mãi, nếu không làm thì cô ấy không chia sẻ (hồi cấp 2, tôi biết mạng móc gì đâu mà tìm) Giờ lớn, tôi vẫn hay mè nheo như cô ấy, câu hỏi của tôi trong những giờ báo cáo của nhóm thường là, bạn lấy ý đó ở đâu, của ai, hay đó là quan điểm của nhóm bạn? Đó là sự tôn trọng tác giả, cũng như sự tôn trọng người nghe.
Tôi hay đi mượn đồ, không có thì mượn, bị mẹ la, mẹ bảo: “Người ta cũng như mình, tiết kiệm, tính toán mới mua được mà xài. Không nên cái gì cũng chạy đi mượn. Con mượn rồi lấy gì người ta xài.” Những người đó hình thành nhân cách nơi tôi. Tôi nghĩ mình không tốt. Nhưng từ những bài học nhỏ họ dạy tôi, giữ tôi không trở nên xấu đi.
Bạn bảo, tham vọng thay đổi tư duy của một dân tộc, là đều quá viễn vông
Vậy tôi nói, bạn có thể thay đổi ý thức của những người xung quanh bạn, bạn thấy nó gần gũi hơn chưa?
Các bạn học sư phạm thân mến, một ngày các bạn sẽ trở thành thầy cô của con mình, mình rất mong, các bạn sẽ dạy dỗ con mình thành một người tốt, như thầy cô mình đã từng dạy dỗ mình. Chúng ta là người Việt Nam. Dù bạn có thay đổi màu tóc hay màu da, ông cha bạn vẫn là người Việt Nam. Cái chúng ta có thể làm là làm bản thân mình tự hào vì mình là người Việt Nam và mọi người xung quanh cũng vậy. Sự giáo dục tốt sẽ làm thay đổi tất cả. Phải tin tưởng và thực hiện !
Thiên Mai
Oh,có 1 người chia sẻ trên mạng rằng đi đến Singapore,cũng không khác Việt nam mấy ngoài mấy cái nhà cao,ở đó thấy nói rằng đi taxi,thấy bảng giá cực đắt nên rời khỏi xe nhưng cứ nằng nặng đòi tiền rất đắt,mặc dù chưa nhích 1 cm nào,rồi rác thải bừa ở khu ổ chuột
“Sự giáo dục tốt sẽ làm thay đổi tất cả”. Con nít 3 tuổi ở nước ngoài cũng biết xếp hàng. Còn giáo sư ở vn đứng 1 mình thì có thành hàng….. Tập quán, Văn hoá….
Chúc bạn may mắn! 🙂
Khi tình thương cho con người là quá nhiều chúng ta sẽ quên đi mất rằng tận sâu trong bản chất con người lại chính là lòng tham, sự lừa dối và xấu xa. Con người ngày nay chỉ có chiến đấu, đấu tranh lại nó chứ không thể hòa giải được.
Điều đáng xấu hổ nhất của chúng ta là cứ chê bai mình mà tôn vinh nước ngoài lên quá đáng. Đã thế còn không cố gắng góp sức thay đổi tình hình mà chỉ biết than thở.
Thực ra nước ngoài rõ ràng tân tiến hơn nước mình nhiều mặt. Nhưng không có nghĩa là không có điểm tối. Ita ra nước ta chưa đói nghèo như mấy nước châu Phi, chưa có bạo loạn phiến quân như trung đông. Nói chung thì ta đã có đủ điều kiện để sinh tồn và phát triển rồi. Chọn con đường nào là tùy mỗi người. Không thể cứ trách này nọ được
Đồng quan điểm..chỉ tội nỗi không đủ trình để diễn đạt như tác giả 😀
Tự hào Việt Nam
Yêu lắm Việt Nam ơi
va day la clip cua truong CD Van hoa nghe thuat tp.hcm
nghe xong cam thây rat cam dong & tu hao
https://www.youtube.com/watch?v=HBuOmKlelHs
Mình theo dõi THĐP lâu rồi, tác giả mới gia nhập THĐP đúng không ?Cũng học CTU ah ?
Khi tự xem mình là công dân dù của bất kì dân tộc nào trên thế giới này thì chính là lúc chúng ta tự hiến tặng vinh dự làm người của ta cho kẻ khác. Khi đó chúng ta thành máy móc, thành công cụ để lợi dụng, thấp hơn rất nhiều bậc so với con người!
Nói hay vãi, vẫn có người tin vào khái niệm “công dân toàn cầu” :))
Đi đến cùng trời cuối đất, một trong những câu đầu tiên người ta vẫn hỏi là: “Where are you from?” Một đứa vạ vật không quê hương tổ quốc thì đến cái câu đấy cũng chả trả lời được 🙂
Trả lời xong người ta lại bảo: oh, bọn chuyên ăn cắp vặt
Vậy hãy cố gắng để những người quen biết bạn có thể đáp lại rằng “Ồ, tôi biết một người Việt Nam rất chính trực” có phải là được rồi không?
Cùng lý tưởng ^^
Bài viết của bạn rất hay. Mỗi câu chuyện là một bài học về ý thức, tuy nhỏ nhưng rất ý nghĩa. Cái gì chưa tốt thì chúng ta thay đổi, làm cho nó tốt hơn.