27 C
Nha Trang
Chủ Nhật, 24 Tháng mười một, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Thất nghiệp – nguy hiểm hay cơ hội?

Ở Việt Nam, học đại học ra thất nghiệp 1-2 năm là chuyện bình thường. Ngay trong đám bạn bè tôi, số lượng thất nghiệp từ 30-40%, và tôi cũng vừa thoát khỏi cảnh thất nghiệp mới đây. Điều tôi muốn nói đến trong bài viết này là thái độ của mọi người với quãng thời gian (mà theo tôi là) quý giá này và cách mọi người đối xử với nó. Đây đó những tiếng than thân trách phận,  nào là “sinh ra giữa thời quá độ, lớn lên gặp cảnh rối ren”… Tôi chưa thấy người bạn nào của tôi hài lòng với hoàn cảnh thất nghiệp và biết cách tận dụng nó sao cho có ích nhất cho mình.

Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều tồn tại hai mặt của nó, chúng ta nên khai thác mặt tốt và hạn chế mặt xấu. Nếu tôi nói rằng, thất nghiệp là một cơ hội vàng để phát triển tố chất bản thân và trưởng thành, chắc không ít người sẽ kêu rằng “lại có thêm một thằng điên”. Khoan đã, từ từ nào, hãy để tôi kể bạn nghe những thứ mà quảng thời gian thất nghiệp có thể mang lại cho bạn nhé, với điều kiện bạn phải có một thái độ tích cực, đúng đắn trong khoảng thời gian này.

Qua quan sát, cũng như dựa trên kinh nghiệm bản thân, tôi có thể chỉ bạn thấy ít nhất 5 lợi ích mà thất nghiệp mang lại cho bạn. (Khái niệm thất nghiệp tôi dùng ở đây với nghĩa chưa có việc làm ổn định, ưng ý)

Va chạm với đời thực – bước đệm cho sau này

 Xong xuôi bốn năm đại học, sau khi ném áo mũ tùm lum trong lễ tốt nghiệp, bạn ra trường. Có khi nào bạn thấy mình như một đứa trẻ con vừa rời vòng tay ấm áp của mẹ không. Mọi thứ đều lạ lẫm, không thân thiện cho lắm. Khi trường đại học dạy bạn những thứ trên trời, chắp cho bạn đôi cánh để bay đến những nơi… không có thực, thì giờ đây, cuộc sống sẽ đặt bạn nhẹ nhàng xuống mặt đất. Và nhớ là đừng quấy khóc như đứa trẻ con, hư bột hư đường hết đấy!

Bạn sẽ nhận ra rằng kiến thức trong trường đại học và trường đời hình như không quen biết nhau. Bây giờ bạn sẽ làm gì? Học lại từ đầu thôi, và nhớ là trong môi trường mới này, cả trường học và giáo viên đều không dễ chịu như trong những ngôi trường bạn “mài đũng quần” từ nhỏ tới giờ.

Khi bạn chưa thể tìm được công việc ưng ý, bạn hãy tìm một việc gì đó để làm. Có thể là phục vụ bàn, trông xe hay những việc tương tự. Hãy đảm bảo bản thân được lăn lộn với thực tế, và từ đây cuộc sống sẽ dạy bạn những điều cần thiết để bạn “sống”.

Bạn phải thực sự cầu thị, và bạn sẽ được học từ từ những điều cần thiết, bạn nhận ra sự muôn màu của cuộc sống, sự đa dạng về thân phận con người, về sự vất vả, thậm chí tủi nhục khi kiếm những đồng tiền do chính mình làm ra, những đồng tiền chân chính.

Trong thời gian thất nghiệp, tôi đã chạy vào Nha Trang để làm phục vụ bàn cho một nhà hàng ngay sát biển. Sau gần 4 tháng làm ở đó, tôi đã học được vô số bài học, nhiều nhất là từ những người không quen biết, những người khách của nhà hàng. Tôi nhớ nhất bài học giữ chữ Tín ngay cả với người không quen biết mà tôi học được từ ông khách quê Định Quán, Đồng Nai. Ống này đi du lịch cùng với cơ quan vợ và đặt ăn ở nhà hàng tôi làm. Ông chơi guitar rất hay và tôi thì ghiền tiếng guitar. Thế là tối tối, ông cùng mấy người bạn vừa nhậu vừa đàn hát, tôi thì vừa phục vụ bàn vừa ngồi chung nghe đàn khi rảnh khách. Khi biết tôi đang tập tọe học đàn, ông đã hứa sẽ tặng tôi một bộ dây đàn xịn khi về đến Đồng Nai. Tôi thì không kỳ vọng về việc thực hiện lời hứa của ông cho lắm, vì trước giờ có quen biết đâu. Thế nhưng, sau 2 tuần, bộ dây đàn đã tới tay người nhận với lời nhắn “chú xin lỗi vì gửi hơi muộn, dạo này chú bận quá, chúc cháu luôn vui nhé!”

Tất cả những trải nghiệm, những bài học bạn học được trong quãng thời gian này sẽ giúp bạn trưởng thành, chững chạc hơn, bớt huyên náo và điềm đạm hơn. Hơn thế nữa, chúng sẽ là bước đệm vững chắc cho con đường sắp tới của bạn. Không có lĩnh vực đầu tư nào khôn ngoan và mang lại lợi nhuận nhiều bằng đầu tư vào chính con người của bạn. Muốn làm việc lớn, trước hết phải “tu thân” đã. Đúng không bạn?

Nâng cao khả năng giao tiếp

Khỏi phải bàn về tầm quan trọng của kĩ năng giao tiếp. Bạn cũng biết điều đó. Trong trường đại học, bạn cũng đã đọc biết bao nhiêu cuốn sách dạy về giao tiếp kiểu như Đắc nhân tâm. Cuối cùng, bạn thực hành kĩ năng giao tiếp với cái máy vi tính và bốn bức tường phòng trọ.

Giai đoạn mới ra trường là giai đoạn bạn thực hành những kĩ năng giao tiếp bạn đã được học, áp dụng nó với những người xung quanh. Hãy bước ra ngoài, tự tin kết giao với những người lạ và làm nhuần nhuyễn những kĩ năng đã học cũng như học hỏi thêm những kĩ năng giao tiếp mới. Đây chính là yếu tố quan trọng để bạn thiết lập những mối quan hệ có lợi cho công việc và cuộc sống sau này. Nhất là lúc bạn đang thất nghiệp, bạn càng có điều kiện thực hành các kĩ năng giao tiếp, nhất là không sợ sai, không sợ sếp la.

Mở rộng mối quan hệ

Bạn ra trường và có một kế hoạch hoàn hảo cho sự nghiệp của bạn trong tay. Thế nhưng, điều kiện hiện tại chưa cho phép bạn thực hiện kế hoạch đó. Hãy tìm cách mở rộng mối quan hệ của mình, kết bạn với những người có thể dạy bảo, giúp đỡ, chia sẻ và hợp tác cùng bạn. Những người này sẽ là trợ lực mạnh mẽ để bạn đạt được mọi mục tiêu trong cuộc sống của mình, làm phong phú thêm thế giới tinh thần của bạn. Sự thành công không được đánh giá bằng tiền bạc, danh vọng, mà bằng số lượng và chất lượng những người bạn mà mình kết giao, tôi nghĩ thế.

Trong khoảng thời gian gần 2 năm thất nghiệp, tôi lang bạt hết Hà Nội, Quảng Ninh, Hà Tĩnh, Nha Trang, Phú Yên, cho đến các tỉnh Tây Nguyên, Đông Nam Bộ… Mỗi chặng dừng của hành trình tôi đều có thêm những người bạn thú vị, đủ lứa tuổi và tài giỏi trong lĩnh vực của họ. Điều đặc biệt nhất, mỗi người trong số đó đều cho tôi những bài học để tôi hoàn thiện bản thân. Người dạy tôi đánh guitar, người dạy tôi nấu ăn, người dạy tôi viết báo, người dạy tôi cách ứng xử và làm việc… Tất cả họ đều là những người bạn tuyệt vời và tôi luôn mong muốn chúng tôi sẽ giữ liên lạc với nhau và sẵn sàng tương trợ lẫn nhau khi ai đó cần.

Tìm kiếm đam mê

Bạn đang thất nghiệp. Hãy dành thời gian ngồi một mình nhiều hơn để lắng nghe tâm hồn mình, để biết tự đáy lòng mình đang mong muốn điều gì. Ngành bạn học liệu có phù hợp với mình chưa? Và bạn có muốn học thêm những năng khiếu khác để làm phong phú tâm hồn mình, chẳng hạn chơi đàn, cắm hoa, học vẽ…? Nếu có đáp án, tiến hành thôi bạn!

Tiềm năng của con người là vô tận, vô tận như vũ trụ này, vì mỗi chúng ta đều mang trong mình bản chất của Thượng Đế. Hãy học tất cả những gì mình thích, hãy phát triển những thiên hướng, tố chất có trong con người của mình. Đó sẽ là những liều thuốc tốt nhất để chúng ta giải tỏa những căng thẳng, chán nản thường gặp trong công việc sau này. Và biết đâu, trong quá trình đó, bạn sẽ học được một kĩ năng công việc mới thuận lợi để bạn xin việc phù hợp với mình. Hay bạn sẽ kiếm sống được từ đam mê của mình, biến đam mê thành nghề nuôi sống bản thân, ý tôi là bạn sẽ trở thành những nghệ sĩ. Biết đâu bất ngờ!

Tôi vốn thích viết lách từ hồi học đại học. Ra trường, thất nghiệp. Vượt qua mọi ý kiến cản trở của những người xung quanh cũng như sự rụt rè của bản thân, tôi quyết định ra Hà Nội học lớp kĩ năng báo chí. Bài báo bạn đang đọc chính là kết quả của quyết định ngày hôm ấy. Song hành với học viết báo, tôi tập guitar với người anh họ của mình, với mục tiêu đầu tiên là phải chơi được bài “kinh điển” của mọi thằng tập đàn, “Hà Nội mùa vắng những cơn mưa”. Sau đó, vào Nha Trang tiếp tục học thêm guitar và nấu ăn (trường đời dạy). Bây giờ, tôi luôn có thể tự làm mình vui mọi lúc mọi nơi với 3 đam mê: viết báo, chơi guitar và nấu ăn.

Công việc mang tới cho bạn tiền, địa vị, danh vọng. Nhưng đam mê mang lại cho bạn niềm vui của cả thế giới!

Đi du lịch

Vâng! Xách ba lô (hay túi xách, hoặc đơn giản chỉ cần cái ví) lên và đi! Thời gian thất nghiệp là cơ hội tuyệt vời để bạn có thể thực hiện những chuyến du lịch mà bạn mong ước từ lâu. Hãy đi, đi nhiều vào, đi để thấy “chân mình còn xiềng xích”, đi để gặp gỡ những con người mới, những vùng đất mới, để thấy đất nước (thế giới) mình rộng lớn và tươi đẹp đến nhường nào.

Những chuyến du lịch bụi bằng xe máy tôi thực hiện một mình luôn mang lại cho tôi những cảm giác khó tả. Trong khoảng thời gian thất nghiệp, tôi đã thực hiện khá nhiều chuyến đi kiểu này, khắp các tỉnh Tây Nguyên, Đông Nam Bộ và một số tỉnh Nam Trung Bộ. Nhiều đứa bạn, lúc đó đã có công việc ổn định, thở dài và nói với tôi “giờ tao ước được đi đây đi đó như mày quá!”. Bạn thấy chưa, người ta không có điều kiện để đi, tại sao bạn dư thừa điều kiện mà không thực hiện xả láng chứ.

Kết

Đối với tôi, quãng thời gian thất nghiệp mang lại rất nhiều hiểu biết và trải nghiệm cho bản thân, đó là quãng thời gian vô cùng quý giá. Suốt quãng thời gian đó, tôi luôn tự nhủ, phải trân trọng từng giây phút hiện tại, để không lãng phí bất cứ ngày tháng nào trong cuộc đời. Chơi hay làm gì tôi cũng đều cố gắng thực hiện hết mình vì nghĩ rằng, sau này, khi đã có công việc, việc thực hiện những điều đó là rất khó.

Này các bạn đang thất nghiệp, hay các bạn đang chuẩn bị thất nghiệp! Đừng ủ ê với những suy nghĩ cũng như cảm xúc tiêu cực của mình. Thất  nghiệp là một nguy cơ, bao gồm Nguy hiểm và Cơ hội. Hãy lạc quan và vui vẻ biến quãng thời gian này thành quãng thời gian có ích nhất cho việc học hỏi, trưởng thành và tận hưởng cuộc sống của chúng ta. Chúc bạn sống vui với anh bạn mang tên Thất nghiệp nhé, và nhớ học hỏi anh ấy nhiều vào!

 

Ngựa Hoang 

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

45 BÌNH LUẬN

  1. Cảm ơn anh đã đưa ra 1 khía cạnh của thất nghiệp. Cái gì cũng có 2 mặt, nếu bây giờ mà chịu khó kể các mặt xấu ra thì vô số nhưng dù sao tìm mặt tốt để phát huy nó thì cũng nên.

  2. Mình cũng đang muốn ngưng lại những công việc mình đang làm để có thể như bạn nói – xách ba lô lên và đi – Cảm ơn bạn đã chia sẻ những trải nghiệm của bạn 🙂

  3. Mình đang thất nghiệp nè, đọc bài viết của bạn mà cũng phải tự nghĩ lại bản thân, thấy mình chưa làm đc gì dù đã rảnh rang 4 tháng rồi, cũng có biết bao dự định này nọ rằng học tiếng, tình nguyện… nh chỉ vì cái chữ THẤT NGHIỆP ngáng trc mặt mà chả có động lực làm gì cả, mọi thứ bỗng trở nên tồi tệ, làm đc những điều bạn noí thấy thật là khó haiz

  4. Nếu như nói rằng chưa có việc làm ổn định, ưng ý gọi là thất nghiệp thì mình cũng trong trình trạng này. Nguy hiểm có, cơ hội có! Tất cả những điều bạn viết có thể không phù hợp với các bạn khác nhưng đối với mình thì gần như đúng như vậy. Có lẽ mình đã và đang trải qua những điều trên. Cảm ơn bạn vì bài viết này, nó làm cho mình thấy mình ở trong đó – như được chia sẽ và đồng cảm vậy.

    Có lẽ mình may mắn hơn các bạn thất nghiệp khác 1 chút vì mình có đam mê, và nhờ sự đam mê đó mà mình tìm được công việc có thể trang trải cho những chi tiêu hằng ngày. Cũng từ đó mà mình mở rộng được nhiều mối quan hệ, mặc dù có thể chưa giúp ích được gì cho mình sau này nhưng đây quả là 1 sự thú vị, khi được quen biết trò chuyện với nhiều người và học được từ họ nhiều điều – kinh nghiệm, cách cư xử và lẽ sống!

    Tuy nhiên, quen biết nhiều người, gặp gỡ họ và thấy mình còn thua kém người ta rất nhiều, điều đó làm mình cảm thấy tự ti và chán nãn lắm. Nhiều lúc buồn chán, khóc rồi tự nhủ rằng phải cố lên, cố lên làm sao cho bằng người ta, nhưng sao vẫn chưa làm được gì. Nhiều kế hoạch được vạch định ra, ngồi mơ mộng và vẽ ra viễn cảnh thật tươi đẹp, mà rốt cuộc đến bây giờ vẫn chưa làm được điều gì! Có lẽ nói dễ hơn nhiều so với hành động!

    “Công việc mang tới cho bạn tiền, địa vị, danh vọng. Nhưng đam mê mang lại cho bạn niềm vui của cả thế giới!” Mình rất thích câu nói này. Mình có 1 chút niềm vui của cả thế giới – tự do, tự tại và có thể làm rất nhiều thứ mình thích.
    Có phải đam mê đã lôi cuốn và làm cho mình quên đi cái gọi là tiền tài, địa vị? – Ngụy biện quá?! Mình biết mình vẫn tham lam, vẫn muốn tiền, địa vị và danh vọng, những thứ đó có thể sẽ làm người ta nhìn mình với ánh mắt khác đấy!
    Các bạn, đang thất nghiệp hay chưa có việc làm ổn định, ưng ý thì hãy cố lên nhé, hãy làm điều gì đó có thể!

  5. Trong khi “thất nghiệp” mình đã tìm một công việc làm phương tiện để được đi du lịch khắp nơi và học hỏi: Phụ xe ! Nghe thì hơi buồn cười nhưng mình cảm thấy thoải mái hơn khi ở những nơi không quen biết ai. Và những lúc rảnh rỗi (khá nhiều) thì mình làm việc riêng như ôn lại những kiến thức cũ hay đọc sách, hay cũng có thể là ngồi suy tưởng về những gì mình vừa được trải nhiệm từ chuyến đi này …. Thất nghiệp cũng khá thú vị nhưng cái gì quá thì thường không tốt nhé !

  6. Trước giờ toàn làm theo ý mình. Từ việc chọn ngành học, chọn trường… các kiểu toàn tự mình quyết định mà đơn giản là bố mẹ trc kia cũng ko định hướng (như đứa em bg).
    Vừa chân ướt chân ráo ra trường, đang thất nghiệp, bố nghi ngờ, bắt phải theo ý bố: Về quê lo cv, con gái ko như con trai, ko bay nhảy đc vì có thì vì còn phải lấy chồng (???) Còn tâm hồn mình thì đang bay nhảy tận đâu, rằng mình sẽ đi làm, đi chơi cho bõ công mấy năm đh ko yêu đương chơi bời, còn mơ mộng đi làm để có tiền học cái này cái khác, nhất là viết lách và ngoại ngữ…rồi vô vàn cái linh tinh khác. Kb tự bao giờ bố lại bd quan tâm tới cs riêng của mh nvay, chuyện tc chưa bg bố đặt nặng mà bg bỗng dưng nói một câu làm mh suy nghĩ nhiều… từ chuyện cv dẫn tới vô vàn cái khác.

  7. Bài viết của bạn có thể chưa đủ sức thuyết phục, còn viết báo hạn chế cái tôi mà nếu đứa cái tôi vào thì phải xin phép bạn ạ! Cũng ko nên quá đề cao cái tôi. Mình góp ý thế! Nói về đâm mê viết lách thì chẳng ai quan tâm đâu bạn. Mình cũng viết lách và còn viết tiểu thuyết, suy cho cùng ko ai quan tâm đến cái tài lẻ này của ngta cả.

  8. Mình cũng 90 và mình đang thất nghiệp nhưng mình không có đủ dũng khí để làm những điều bạn nói trong lúc chờ có việc ổn định.Lúc đầu mình tự an ủi bản thân: thôi không sao, rồi chẳng sớm thì muộn mọi chuyện sẽ đâu vào đấy cả thôi nhưng càng ngày mình càng hoài nghi và hoang mang trước tương lai. Mình muốn đi du lịch nhưng lại nghĩ trong lúc bố mẹ còng lưng nuôi 1 đứa ăn hại thế này thì sao mình có thể thản nhiên đi hưởng thụ. Mình muốn lao vào làm những việc như bạn nói nhưng rồi bố mẹ mình không muốn con khổ, bản thân mình cũng tự ngụy biện cho bản thân rằng thà ở nhà nấu cơm cho bố mẹ còn hơn đi bê mâm, bê bát cho người ta. Đúng là trong thời gian học đại học mình đã quá nhàn nhã, nói cho chính xác là nhàm chán, không yêu đương, không học hành, không làm lụng, tất cả chỉ là đến trường rồi lại về. Mình có cảm giác mình đã chết rồi ở cái tuổi 25. Và giờ đây sau khi đã làm lễ tân cho 2 cái khách sạn, bán xe máy cho hãng honda, mình trở về nhà và chuẩn bị đi làm công nhân quét rác. Thấy tủi nhục. Tất cả cũng chỉ vì….công việc ấy ổn định :((

    • Mình cũng đang ở tuổi 25. Câu chuyện của bạn rất giống mình. Ngoài bố mẹ, mình còn có một người chị, luôn luôn bao bọc. Mình đang cảm thấy mình rất kém cỏi. 🙁

    • Mình năm nay cũng 25t. Đã đi làm 2 năm và hiện tại đang thất nghiệp. Đôi lúc nghĩ lại thấy mình cũng thật thất bại 25t mà vẫn trắng tay. Nhưng cs luôn phải nhìn lên phía trước và tiến bước. Đừng luôn nhìn lại quá khứ và tự trách mình nữa bạn. Hãy tha thứ cho chính mình, yêu thương chính mình và phấn đấu lên. công việc ngoài kia có rất nhiều chỉ là mình chưa sẵn sàng cho những công việc đó. vậy tại sao chưa sẵn sàng? vì mình ko đáp ứng nổi nhu cầu tuyển dụng của họ. tại sao mình lại ko đáp ứng được, mình thiếu kỹ năng j? xác định được bạn sẽ biết mình cần làm gì. đặt mục tiêu và giành lấy nó. Nhưng quan trọng nhất vẫn là THÁI ĐỘ. Hãy luôn đặt mình trong tư thế sẵn sàng và thái độ tích cực nhất, bạn sẽ làm được cái mình muốn làm. fighting!

    • Dear Mai Anh,

      Mình cũng chỉ muốn chia sẻ vài điều, theo mình thấy cái mà bạn đang cần nhất bây giờ chính là lấy lại quyền kiểm soát cuộc đời của mình. Mình đoán trường đại học của bạn cũng do gia đình lựa chọn cho bạn đúng không? Cha mẹ thì tất nhiên là ai cũng muốn con cái có công việc ổn định, an nhàn và ở Việt Nam mình cv mơ ước của phần lớn các bậc phụ huynh cho con em mình chính là làm nhà nước. Lúc mới ra trường, mình xin được vào làm tại một sở của TPHCM (apply vào chứ không có chạy nhak) ai cũng nói mình may mắn, gia đình thì rất hài lòng tuy lương chỉ có 2tr3 cộng thêm các khoản khác thì tầm 3tr/tháng chỉ đủ bản thân tiêu xài chứ đừng nói đến chuyện phụ giúp gia đình, báo hiếu cha mẹ. Sau 1 năm thì mình nhận ra đây không phải là cv mà mình muốn gắn bó suốt đời thế là mình quyết định nghỉ. Lúc đầu về nói với gia đình thì ai cũng phản đồi nhất là ba mình, than lương thấp thì gia đình nói cứ ráng làm đi hàng tháng gia đình sẽ cho thêm để tiêu xài, than công việc khó thì động viên cố gắng chịu đựng và học hỏi phải đến khi mình nói dối là bị sếp đì, đày xuống kho làm việc khói bụi độc hại mới được gia đình chấp thuận chuyện nghỉ làm (thật ra trước đó mình đã nộp đơn rồi). Mình nói ra chuyện này cũng chỉ muốn nói với bạn một điều, đó là bạn phải tự kiểm soát cuộc đời mình, hãy tự mình ra quyết định và tự chịu trách nhiệm về nó. Làm được điều này trước đi đã rồi hãy tính đến những chuyện khác, đừng sợ bạn à, bạn không mất gì đâu vì căn bản là ở tuổi này tụi mình cũng chẳng có gì để mà mất :D. Chỉ có mỗi tuổi trẻ của mình để mất thôi. Can đảm lên và sống cho ra sống.

      Thân.

  9. với tôi, quãng thời gian thất nghiệp chỉ giúp tôi nhìn lại bản thân, xác định lại con đường cần đi

    nâng cao giao tiếp và mở rộng mối quan hệ ư? tôi nghĩ sẽ dễ dàng thu được khi ta
    có 1 công việc nào đó hơn là khi ta chẳng có việc gì làm, mà đã có 1 công việc dù đúng ngành học hay ko thì đâu
    còn gọi là thất nghiệp?

    du lịch ư? bạn có thể đi du lịch với cái ví rỗng sao? đừng nói là bạn ngửa tay xin tiền bố mẹ?

    nói chung, những cơ hội mà bạn đưa ra chỉ thực hiện được nếu bạn ko
    phải lo gì về tài chính, đơn giản là chỉ cần cái ví nhưng nó cũng là cái
    quan trọng nhất! người ta đi làm ngoài đam mê ra chỉ là để kiếm tiền mà thôi.

    Trường hợp bạn nói tôi nghĩ đúng với những người đã đi làm, đã có thu nhập, và thất nghiệp chỉ là khoảng thời gian tạm nghỉ trước khi chuyển sang công việc mới hơn là những bạn sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường!

    • bạn này nói đúng rồi, thất nghiệp mà toàn bày người ta nào là mở rộng quan hệ, du lịch, theo đuổi đam mê… gia đình bạn này chắc dư tiền lắm đây, như vậy thì thất nghiệp thêm 3,4 năm cũng không sao đâu

      • haha thật vớ vẩn,tui 96,1 mình tứ cố vô thân vào Sài Gòn làm đủ các công việc như phục vụ,bán hàng,… vậy đó k phải là tui đi du lịch từ bắc vô nam,quen biết rất nhiều người có thể sẽ giúp ích sau này cho tui (mở rộng quan hệ ) và cuối cùng tui nhận ra đam mê của chính mình là bán hàng nên sẽ có ý định về kinh doanh ……và cuối cùng tui thấy 2 người thuộc những người cố chấp,thấy người khác làm được những thứ mình k làm được thì Gato,thực tế thì 90% sinh viên bây giờ có 1 tư duy rất giống các bạn (nếu 2 người chưa biết SV ntn thì nên đọc bài viết :Sinh viên VN suy nghĩ gì ),mong rằng trong tương lai có nhiều người giống anh Ngựa Hoang

  10. cái định nghĩa Thất Nghiệp của anh đúng thật của 1 anh chàng 9x, em cũng là dân 9x, ko bao biện, nhưng e thấy trước mắt nếu thất nghiệp thì lấy đâu ra tiền cho cái gọi là đam mê và du lịch, và thất nghiệp nó bao hàm cả việc mình chả có công việc làm nào ra hồn, còn anh thì ko phải thất nghiệp đâu, anh có đi làm bồi bàn mà.

    • Hi. Chẳng lẽ ở VN này công việc bồi bàn lại hiếm hoi thế sao bạn, thất nghiệp nghĩa là không thể tìm được công việc chứ không phải không muốn làm những việc như bồi bàn chẳng hạn!
      Cảm ơn bạn đã góp ý! ^^
      Tiền mình đi du lịch được lấy từ tiền lương bồi bàn của mình! Cũng không cần nhiều lắm đâu! ^^

  11. Tác giả bài này hiểu sai vấn đề về Thất Nghiệp. Vì là trang về Triết Học nên tôi muốn cãi lý một chút:

    Mọi người cần hiểu Thất Nghiệp là chỉ những người muốn đi xin việc làm mà không xin được việc làm. Và việc này (việc làm) là rất quan trọng đối với họ, có thể họ chịu áp lực rất nhiều về tiền bạc, gia đình. Chứ không đơn giản là chuyện không xin được việc làm rồi đi du lịch, học thêm. Chúng ta thường nói quá vấn đề nên nhiều khi ý nghĩa cũng bị sai lệch.

    Tóm lại, Thất Nghiệp rất nguy hại cho bản thân, gia đình và xã hội.

    • :). Mình đã nêu ra định nghĩa của mình về thất nghiệp ở phần đầu bài viết. Và bài viết của mình bám theo định nghĩa đó.
      Cảm ơn bạn đã góp ý! ^^

  12. đọc qua bài viết của bạn. Tôi thấy bạn không cần vào Đại Học. Vì nó làm bạn lãng phí thời gian, tiền bạc, sức lực,..Rất ít bạn nào dám đi làm việc xuyên quốc gia như vậy. May mắn, bạn không gặp nhiều chuyện nguy hiểm.[Ở TP.HCM, thất nghiệp đầy nguy hiểm, báo chí đăng hàng ngày..]

    Nói chung, bài viết của bạn phù hợp những bạn thích đi xa..

  13. Bài chia sẻ hữu ích cho các em sinh viên, khi thất nghiệp mà vẫn đủ tài chính theo đuổi đam mê như trên thì cũng ổn đấy, nên tận dụng thời gian này trau dồi các kiến thức còn thiếu khi ngồi trên giảng đường và kiếm cho mình 1 đam mê thực sự 🙂

  14. Mình cũng thấy như bạn. Thời gian thất nghiệp mình cũng làm nhiều việc , mỗi cv đều cho mình ít nhiều bài học. Rồi mình quết định rời Nghệ An, Hà Nội vào sg, xa nhà mình cảm thấy bản thân trưởng thành hơn và thấy bản thân mình làm đc nhiều hơn những gì mình nghĩ 😀

  15. em chuẩn bị ra trường nè….nhưng cũng không tính đi làm ngay…mà cũng muốn có một gaptime để suy nghĩ và trải nghiệm những gì như a nói…. tại vì thấy đi làm kiếm tiền cũng rất quan trọng nhưng mà có rất nhiều chuyện…..còn trẻ mới có thể làm được……với lại để hiểu bản thân em thêm chút nữa

  16. Em đã có 2 tháng thất nghiệp và sau đó chọn 1 công việc đi làm mà cũng như thất nghiệp để lao đầu vào nghiên cứu cái mình thích 😀 thất nghiệp là thời gian để mình trả lời các câu hỏi mà mình vẫn suy nghĩ, tìm hiểu những cái mà mình chưa có thời gian nghiên cứu. Trải nghiệm này thú vị hơn đi làm rất nhiều. Cám ơn tác giả 😀

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,900Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI