17.3 C
Da Lat
Thứ Bảy, 13 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 48

[Bài dịch] Brahmacharya: Trung đạo của sự Tiết độ

Bạn có từng bắt gặp mình lướt web, đọc blog của một người lạ hay tìm kiếm những người quen cũ trên Facebook đến tận đêm khuya? Bạn không yên giấc khi bị quấy nhiễu bởi những cơn ác mộng có nguyên do từ một bộ phim hành động bạo lực mà bạn đã xem dạo gần đây? Hay là việc uống tới hai tách cà phê sáng nay khiến bạn đang cảm thấy bồn chồn?

Khi các giác quan của chúng ta kết nối với những khoái lạc của thế giới, chúng mang đến cho chúng ta nhiều niềm vui thích, nhưng chúng cũng có thể khiến chúng ta phung phí năng lượng và mất cân bằng. Duy trì sự điềm tĩnh trong khi sống trong thế giới của các giác quan là một nhiệm vụ tối quan trọng đối với những người tập yoga. Nó giúp chúng ta khôi phục sự hài hòa cho cơ thể và tâm trí.

Brahmacharya—sự điều độ của các giác quan—là một trong những thực hành cơ bản mà yoga đề xuất để kiểm soát những ham muốn giác quan. Đây là nguyên tắc thứ tư trong 5 Yama, những tiết chế, thứ giúp chúng ta trau dồi ý thức về bản thân và chuyển hóa những thói quen không đồng bộ với những nguyện vọng tinh thần của chúng ta.

Theo nghĩa đen, Brahmacharya dịch ra là “bước đi trong tâm thức Thượng Đế”. Nói một cách cụ thể, điều này có nghĩa là Brahmacharya hướng tâm trí vào trong, cân bằng các giác quan và dẫn đến sự tự do để thoát khỏi những phụ thuộc và thèm muốn. Các Yogi cho chúng ta biết rằng khi tâm trí được giải thoát khỏi sự thống trị của các giác quan, những khoái lạc giác quan sẽ được thay thế bởi hạnh phúc nội tâm.

Thuật ngữ Brahmacharya đôi khi được gắn liền với sự tuyệt dục (celibacy), tuy việc bảo tồn năng lượng sống thiết yếu thông qua điều độ trong hoạt động tình dục là một phần của brahmacharya, nhưng đây là một góc nhìn hạn hẹp. Trong văn hóa Vệ-đà, từ “brahmacharya” nói tới giai đoạn đầu tiên trong 4 giai đoạn của cuộc đời, của một học viên. Trong giai đoạn này, học viên tầm Đạo dành toàn bộ thời gian của mình với một vị thầy tâm linh, và đó là điều hoàn toàn tự nhiên, một thời gian độc thân tuyệt dục. Từ này cũng đề cập đến lời thề tuyệt dục của một sannyasi (một người từ bỏ). Tuy nhiên, trong bối cảnh của các yama, brahmacharya đề cập đến một con đường trung đạo của sự tiết chế. Cả hưởng thụ thái quá hay kìm nén đều có thể làm cạn kiệt năng lượng sống thiết yếu của bạn [ND: bạn chỉ kìm nén khi bạn không biết cách chuyển hóa]; cả hai đều có thể khiến bạn bất an và bồn chồn. Con đường trung đạo cho phép bạn tận hưởng sự kiểm soát các giác quan của mình thay vì để chúng mất kiểm soát và làm hỏng việc tận hưởng cuộc sống của bạn.

Thực hành Brahmacharya trải rộng từ mức rất có cấu trúc cho đến cực kỳ trực giác. Một người thèm ăn các thanh kẹo có thể cần phải áp đặt giới hạn chỉ một cái mỗi ngày. Tuy nhiên, bánh phô mai socola hai tầng có thể phù hợp cho một dịp đặc biệt. Trong một thế giới tràn ngập các kích thích, việc đưa ra những lựa chọn sáng suốt về những cuốn sách và tạp chí chúng ta đọc, những bộ phim chúng ta xem và bạn bè chúng ta giữ cạnh bên sẽ giúp chúng ta bảo tồn năng lượng và giữ cho tâm trí của chúng ta tập trung và linh động. Tiết độ trong các hoạt động của giác quan để chúng ta không chìm đắm vào chúng, luôn cam kết và trung thành với một đối tác trong mối quan hệ hỗ trợ lẫn nhau – đó là con đường trung đạo của Brahmacharya.

ĐIỀU ĐỘ LÀ GÌ?

Bước đầu tiên trong chiến lược đơn giản và thanh nhã của brahmacharya để quản lý ham muốn là trau dồi ý thức về những cảm giác thèm muốn của bạn và cách bạn thể hiện chúng. Khi các giác quan tỉnh táo và hoạt động, hãy quan sát chúng, cho phép chúng hoạt động điều độ và sẵn sàng đặt ra giới hạn. Thay vì kìm hãm các giác quan, việc quan sát chúng một cách có ý thức mang đến cho tâm trí một cơ hội để hành động theo một cách có thể đo lường được. Nó đòi hỏi một sự chuyên tâm ghi nhớ về tiết độ khi bạn đang tham gia một bữa tiệc kem hay một đợt cày phim, song nguyên tắc này có hiệu quả đáng kinh ngạc. Khi tâm trí của bạn nói với bạn rằng mình đang hành động một cách vô độ, hãy lưu ý, có lẽ đã đến lúc thay đổi hành vi của bản thân.

Tuy nhiên, vấn đề là cùng một tâm trí đã quen với việc thỏa thê tận hưởng những trải nghiệm của cảm giác, lại đang được yêu cầu phải tự phải điều chỉnh chính nó. Đôi khi tâm trí bị mê hoặc bởi các giác quan đến nỗi nó mất hết cảm giác về tỷ lệ như thế nào là điều độ.

Thước đo chân thực của sự điều độ với bất kỳ trải nghiệm cảm giác nào là ảnh hưởng của nó đến suy nghĩ, cảm xúc, tâm trạng và năng lượng của bạn. Khi những khoái lạc có thể được trải nghiệm mà không có cảm giác tội lỗi hay khó chịu, và nếu nó không làm bạn bận tâm, thì nó không phiền nhiễu đến trạng thái cân bằng của bạn. Nhưng nếu tâm trí bị xao nhãng, rối loạn quá mức bởi một trải nghiệm lạc thú, thì nguyên nhân của sự xáo trộn đó cần phải được xác định thông qua việc quan sát bản thân kỹ lưỡng và được giải quyết thông qua brahmacharya.

Một phương pháp hữu ích để đánh giá chất lượng của trải nghiệm giác quan là kiểm tra mức độ bạn có thể “tiêu hóa” nó. Trong cuốn sách Prakriti: Your Ayurvedic Constitution (TD: Prakriti: Hiến pháp Ayurvedic của bạn) (Ayurveda là một hệ thống y học truyền thống của Ấn giáo), Robert Svoboda chỉ ra rằng các vấn đề tiêu hóa không chỉ giới hạn ở dạ dày hoặc ruột non. Chúng ta cũng “tiêu hóa” những trải nghiệm trong tâm trí. Dưới đây là những dấu hiệu mà Svoboda gợi ý cho thấy khả năng “tiêu hóa” tinh thần kém:

  • Bạn thiếu sự an lạc tinh thần sau khi hấp thụ những khao khát giác quan.
  • Trong quá trình “tiêu hóa”, tâm trí của bạn cảm thấy mệt mỏi và đầy ứ.
  • Trải nghiệm của bạn kéo theo những cảm xúc không mong đợi
  • Bạn cố kìm nén hoặc cố tình che giấu trải nghiệm; nó không thể được hồi tưởng một cách dễ dàng từ ký ức hay bạn không sẵn lòng truyền đạt cho người khác.
  • Giấc ngủ hay giấc mơ bị quấy nhiễu bởi trải nghiệm của bạn.

Những dấu hiệu này cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về cách tâm trí có thể bị ảnh hưởng tiêu cực bởi những lạc thú giác quan. Ví dụ, sự khó chịu thường đi kèm với việc tiếp xúc quá nhiều các hình ảnh bạo lực trên truyền hình. Ngay cả một mẩu tin đồn về người nổi tiếng cũng có thể khiến tâm trí cảm thấy mệt mỏi. Và bạn có thể ngập ngừng thừa nhận rằng bạn đã dành ba giờ liên tục để chơi video game. Quan sát tinh thần của bản thân là chìa khóa để nhận ra những thực tế trong trải nghiệm của chúng ta.

NHỮNG CÔNG CỤ CHO SỰ CHUYỂN HÓA VỚI BRAHMACHARYA

Một khi bạn đã phát triển ý thức về những trải nghiệm cảm giác nào là có hại hay quá độ, bạn sẽ cần một số kỹ thuật thực tế để quản lý chúng một cách khôn ngoan hơn. Một trong những chiến lược mạnh mẽ nhất để phát triển khả năng kiểm soát là thỉnh thoảng để cho các giác quan của bạn được nghỉ ngơi. Ví dụ: Chủ động nhịn ăn và chỉ uống nước trái cây, quán sát sự tĩnh lặng hay kiêng quan hệ tình dục. Những thực hành như vậy không chỉ làm tươi trẻ cả cơ thể và tâm trí, chúng còn cho chúng ta cơ hội để tăng cường ý thức tâm linh.

Thực hành yoga cũng có thể giúp bạn quản lý những ham muốn, cho dù bạn đang hồi phục sau giai đoạn nuông chiều bản thân (dopamine detox) hoặc chỉ đơn giản là cố gắng trau dồi ý thức về bản thân cao hơn. Hít thở thư giãn sẽ làm dịu lại hệ thống thần kinh của bạn và mang lại một sự tập trung trung tính khác với trải nghiệm giác quan. Một người bạn gần đây đã kể cho tôi cách cô ấy hạn chế chứng nghiện đồ ăn, mỗi lần cô ấy đối diện cơn thèm ăn, cô ấy tự nhủ rằng mình sẽ thuận lòng để thưởng thức, với điều kiện là chỉ ăn sau khi đã thực hiện 10 phút hít thở cơ hoành. Thông thường, vào cuối bài hít thở, cơn thèm muốn của cô đã thuyên giảm; từng chút một, cơn nghiện của cô mất dần.

Thực hiện các tư thế yoga cũng là một công cụ mạnh mẽ để chuyển hướng sự chú ý và năng lượng. Kết hợp với hít thở có ý thức, chúng tụ hội sự tập trung vào bên trong thay vì hướng tới kích thích giác quan bên ngoài. Nhưng có lẽ cách thực hành hiệu quả nhất để khôi phục sự cân bằng bên trong là japa (lặp lại một câu mật chú trong đầu). Trong lúc hành thiền, tất cả các giác quan đều được nghỉ ngơi. Trải nghiệm thiền định với một câu mật chú dần dần biến đổi các năng lượng cảm xúc được tiêu thụ bởi các giác quan và thay thế chúng bằng phúc lạc của sự tập trung và khả năng kiểm soát giác quan. Sau đó, bất kể có sự thu hút của các đối tượng giác quan, tâm trí vẫn tìm thấy sự viên mãn trong chính nó.

Brahmacharya, do đó, đem tới chúng ta những chiến lược tích cực và thực tế để quản lý các giác quan. Brahmacharya dạy chúng ta tự tiết chế, kìm hãm khuynh hướng nuông chiều, tận hưởng cùng cực, đắm chìm trong cảm giác của bất kỳ giác quan nào mà thiếu vắng các biện pháp kiểm soát. Phương pháp này thay thế khoái lạc giác quan bằng một cảm giác lan tỏa của sự hiện diện thiêng liêng, một cơ hội để bước đi trong ý thức Thượng Đế. Bằng cách này, chúng ta có thể thỏa mãn khao khát vĩ đại và thanh cao nhất trong tất cả mọi khao khát: tìm kiếm thực tại vĩnh hằng, nguồn gốc của phúc lạc vô biên.

YAMAS

Là bước đầu tiên trong 8 bậc của raja yoga được nêu trong Yoga Sutras của Patanjali, các yama (giới luật) giúp chúng ta quản lý mối quan hệ của chúng ta với bản thân, những người khác và thế giới xung quanh.

  1. Ahimsa – Không gây hại
  2. Satya – Thành thật
  3. Asteya – Không trộm cắp
  4. Brahmacharya – Tiết độ các giác quan
  5. Aparigraha – Không chiếm hữu

GIỮ CÁC GIÁC QUAN CỦA BẠN

Trong Katha Upanishad, Tử thần Yamaraja, hướng dẫn người học trò vượt trội Nachiketa của mình về cách tìm kiếm phúc lạc chân thực. Ông nói:

“Hãy biết rằng Chân ngã (Atman / Soul) chính là chủ xe, và thân xác là cỗ xe. Cũng hãy biết rằng lý trí (Buddhi) chính là tài xế và tâm trí (mind) là dây cương. Các giác quan là những con ngựa, đối tượng của giác quan là những con đường.”

Một người hợp nhất với chân ngã, giác quan và tâm trí được gọi là “Người thưởng thức”. Một người có tâm trí vô kỷ luật phải chịu đựng các hoạt động từ các giác quan mất kiểm soát của mình, giống như một người đánh xe ngựa phải chịu đựng những con ngựa không được huấn luyện. Một người có hiểu biết đúng đắn về brahmacharya và có tâm trí kỷ luật sẽ hưởng thụ các giác quan được kiểm soát, giống như một người đánh xe ngựa thưởng thức cái thú điều khiển những con ngựa đã được huấn luyện.

Bằng cách kiểm soát các giác quan – bằng cách thực hành Brahmacharya – một người bước đi trong ý thức Thượng Đế thay vì lang thang vô định trên con đường của các đối tượng giác quan.

• • •

Tác giả: Rolf Sovik
Dịch giả: Red Peace@FloatVietnam
Hiệu đính: Prana

lyc-rolf1

Về tác giả Rolf Sovik: Chủ tịch và Giám đốc Tinh thần của Viện Himalaya và một nhà tâm lý học lâm sàng trong thực hành tư nhân, Rolf Sovik đã nghiên cứu yoga ở Hoa Kỳ, Ấn Độ và Nepal. Ông có bằng về triết học, âm nhạc, nghiên cứu phương Đông và tâm lý học lâm sàng. Cựu đồng giám đốc của Viện Himalaya Buffalo, NY, ông bắt đầu thực hành yoga vào năm 1972 và bắt đầu con đường là một học giả Himalaya truyền thống vào năm 1987. Ông là tác giả của quyển sách Moving Inward, đồng tác giả của tác phẩm đã được trao giải “Yoga: Mastering the Basics”, và là người đóng góp cho Yoga Quốc tế.

>>> [THĐP Translation™] Brahmacharya là gì + Nofap quotes từ những bậc thầy tâm linh Ấn Độ

[THĐP Translation™] Tìm hiểu về Ketamine (“Ke”) qua lăng kính khoa học — Ketamine có thể chữa trầm cảm

0

Annotation 2020-07-31 130219

Nếu bạn có một chút hiểu biết về thế giới các loại thuốc của các “dân chơi đồ”, có lẽ bạn đã từng nghe nói tới Ketamine, trong tiếng Anh nhiều người còn gọi nó là “Special K”, [trong tiếng Việt nó còn thường được gọi là “Ke”]. Các nhà nghiên cứu thuốc tin rằng ketamine có thể còn có những tác dụng bên cạnh việc gây mê [phẫu thuật] (anesthesia) hay trên sàn nhảy. Bài viết này sẽ giúp bạn cập nhật thông tin nhanh hơn nhịp tim của một đứa nhóc câu lạc bộ.

Ketamine là cái gì nữa đây?

Được tổng hợp lần đầu tiên năm 1962, ketamine ban đầu được tạo ra với mục đích làm thuốc mê cho con người và động vật, Bác sĩ John Krystal nói, Trưởng ban tâm thần học và Giáo sư tại Yale Medical School.

Nói về thuốc gây mê, nó được cho là khá an toàn, với mức độ sai sót cho phép khá rộng (nên nhớ, “sola dosis facit venenum” (TD: Chỉ có liều lượng tạo ra chất độc) và một hiệu ứng suy giảm hô hấp và huyết áp thấp hơn các thuốc gây mê và an thần khác. Vì những lý do này, nó đã được sử dụng trên chiến trường và thậm chí trẻ em.

Ketamine cũng được dùng cho các cơn đau thần kinh, từ các dây thần kinh bị tổn thương. Nhưng với những hiệu ứng thần kinh mạnh và khác thường ở liều thấp, nó còn được sử dụng để “tiêu khiển”.

Hiện tại, nó đang nằm trong danh sách các loại thuốc thiết yếu của Tổ chức Y tế Thế giới, nhưng vào năm 1999, Cơ quan Phòng chống Ma túy Hoa Kỳ (DEA) đã liệt kê nó vào Hạng mục III (Schedule III) các chất được kiểm soát, với mô tả “hiện được chấp nhận sử dụng trong y khoa nhưng có khả năng gây nghiện.” [Hiện có 5 Hạng mục tất cả.]

Tại sao người ta lại chơi “Ke” để phê?

Ketamine được sử dụng bên ngoài bệnh viện bắt đầu từ thập niên 60 và những thập kỷ sau đó bởi các du thần gia (psychonauts), những người thích khám phá tâm trí. Tuy nhiên, có lẽ bạn đã biết tới nó từ các vũ trường, quán bar với ánh đèn chớp nháy, tiếng nhạc xập xình của các dân chơi xa hoa.

Những hiệu ứng của ketamine bao gồm ảo giác và một cảm giác phân ly, tách rời (dissociation), thuộc một nhóm riêng trong các loại thuốc thần kinh (psychoactive), gọi là “disscociatives” (danh từ – TD: Thuốc tách ly). Dissociatives là một nhóm các loại thuốc gây ra cảm giác tách ly, tách biệt khỏi bản thân và thực tại; PCP và DXM (một thành phần trong Robitussin) là những ví dụ khác của các loại thuốc trong nhóm này.

Nhưng nhiều người thì thích dùng Ketamine hơn LSD hay PCP bởi vì “chuyến” trip ảo giác ngắn hơn rất nhiều (30-60 phút) và đòi hỏi một liều thấp hơn.

Nghiên cứu y học hiện đại nói gì?

Có tin tức mới gì về nó không? Hóa ra, Ketamine có nhiều hứa hẹn cho những người mắc bệnh trầm cảm đang chống lại điều trị [điều trị không hiệu quả]. Đây là một hiệu ứng lần đầu tiên được khám phá trong phòng lab của BS Krystal tại Yale năm 2000. Khi các loại thuốc khác không có mấy tác dụng, ketamine có thể. Thú vị hơn nữa, hiệu ứng có tác dụng cực kỳ nhanh.

“Tốc độ và cường độ của khả năng chống trầm cảm của nó thật mãnh liệt,” BS Krystal nói. “Chúng ta đã quen sử dụng các loại thuốc chống trầm cảm mà phải mất nhiều tuần hay nhiều tháng để thấy tác dụng.”

Tốc độ ảnh hưởng của ketamine là rất khác thường, BS Krystal nói, nó đã mất nhiều năm để các nhà nghiên cứu chấp nhận khả năng chữa trị trầm cảm nhanh chóng của nó.

Ketamine hoạt động như thế nào để đạt được hiệu ứng này? Khá thẳng thắn mà nói, chúng ta không thật sự biết.

“Tôi nghĩ người ta sẽ ngạc nhiên nếu biết được có bao nhiêu loại thuốc chúng ta không thật sự hiểu được cơ chế hoạt động,” Lisa Monteggia nói, một giáo sư khoa dược lý, và là giám đốc của Vanderbilt Brain Institute, Monteggia nghiên cứu khoa học cơ bản của ketamine, tìm hiểu xem các phân tử của nó hoạt động như thế nào.

Monteggia tin rằng ketamine đặc biệt bởi vì hiệu ứng nhanh chóng của nó. “Bạn có thể dùng nó làm một dạng kiểu như tiêu chuẩn cho các loại thuốc chống trầm cảm khác không?”

Có lẽ một hit ketamine có thể chặn đứng dòng cảm xúc thất thường đang bị cuốn vào tuyệt vọng hay ngăn chặn những ý tưởng tự sát đủ lâu để người bệnh đi tìm hỗ trợ.

Ngoài trầm cảm, ketamine còn đang được nghiên cứu về khả năng chữ trị OCD (Rối loạn ám ảnh cưỡng chế), PTSD (Rối loạn căng thẳng sau chấn thương), và BPD (Rối loạn nhân cách ranh giới). Một số nhà nghiên cứu đang xem nó như một liệu pháp khả thi cho chứng bệnh schizophrenia (tâm thần phân liệt, nhưng BS Krystal từ Yale thì không đồng ý, nên nhớ là những nghiên cứu này còn rất mới. (Thậm chí còn có một bằng chứng rất, rất, rất mới về việc ketamine đang được sử dụng để giúp cai nghiện bia rượu.)

“Tôi nghĩ rằng chúng ta đã hiểu đủ về ketamine và Esketamine (một loại thuốc có chứa ketamine mới được FDA xét duyệt, dạng xịt mũi) để kê toa chúng cho việc chữa trầm cảm, khi những phương pháp khác không hiệu quả,” BS Krystal nói. “Quan điểm của tôi là tất cả những ứng dụng khác của ketamine đều đang trong giai đoạn nghiên cứu rất sớm.”

>>> Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA) Hoa Kỳ cho phép sử dụng Ketamine (Esketamine) để điều trị trầm cảm (5/3/2019)

Hứa hẹn và nguy hiểm tiềm ẩn

Tóm lại, nghiên cứu về ketamine nằm ngoài thuốc gây mê vẫn còn đang trong những giai đoạn sớm, với nhiều nghiên cứu nhất về khả năng chữa trầm cảm của nó.

Bác sĩ Krystal đã tận mắt chứng kiến những tính chất chống trầm cảm nhanh chóng của ketamine trong những bệnh nhân OCD của ông. Nhiều bệnh nhân bên ngoài phòng lab Yale của ông đã viết thư kể về những trải nghiệm tích cực của họ với loại thuốc này. “Tôi rất cảm động khi nghe được những câu chuyện của họ,” BS Krystal nói.

Ở bờ biển bên kia, giáo sư tâm thần học và khoa học hành vi tại Stanford, Alan Schatzberg, nghĩ rằng vấn đề này nên được thận trọng.

“Thống kê tích cực về ketamine không nhiều, chỉ với 1 trong 3 nghiên cứu cho thấy nó mạnh hơn placebo,” Schatzberg đã nói với ban tin tức của Stanford Medicine. “Sự khác biệt là nhỏ, và nó khó để làm giả, bởi vì nó gây ra một trạng thái tách ly, people wig out [họ bấn loạn?], nên khi một người được tiếp ketamine và một người được tiếp placebo, hai trường hợp khác nhau rõ rệt.”

Bác sĩ Krystal lập luận rằng phân tích-meta cho ketamine, nhìn vào tất cả thống kê trong nhiều nghiên cứu, có cho thấy một hiệu ứng tích cực cho trầm cảm. Nhưng thiếu đi yếu tố placebo khiến họ khó nói rằng hiệu ứng của ketamine chính là điều đang giúp giảm trầm cảm.

>>> [THĐP Vietsub] Sức mạnh của hiệu ứng giả dược (placebo effect)

Schatzberg cũng quan ngại về sự thiếu vắng thông tin về ảnh hưởng lâu dài của ketamine; lộ trình điều trị với ketamine nên kéo dài bao lâu?

Những câu hỏi cơ bản này là điều mà Monteggia và các nhà nghiên cứu khác đang cố gắng trả lời. Những gì mà phòng lab của Monteggia đang làm là rất quan trọng cho tương lai của các loại thuốc.

“Nếu chúng ta hiểu được cách ketamine hoạt động, hy vọng rằng chúng ta có thể xây dựng trên nó để tạo ra những trị liệu tốt hơn và có được một tác động rộng lớn hơn,” Monteggia nói.

2/1/2020
Tác giả: B. David Zarley
Biên dịch: Prana Yogi

Photo: Pcess609 / Adobe Stock, Vadim / Adobe Stock

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Tình yêu và sự hoàn hảo

Thế giới thật kỳ lạ làm sao! Kẹo ngọt lịm bây giờ ăn thấy đắng, kẹo đắng nào giờ cũng có vị ngọt. Một nghịch lý khác thường đã ăn sâu vào suy nghĩ giản đơn của chúng ta về cuộc sống, về tình yêu. Chúng ta thường liên tưởng socola chỉ ngọt, cafe chỉ đắng do bản chất, mà chúng ta chưa nhìn kỹ cách thưởng thức ra sao để thoả mãn nhâm nhi tận hưởng. Hoá ra đâu phải chỉ dựa vào cảm tính hoặc mỗi lý trí để ngậm một ngụm cafe ngon. Cafe ngon cần cả sự kết hợp hài hoà giữa tình và lý, và tình yêu cũng vậy.

Con người hay chọn người yêu theo một tiêu chuẩn: thấy hợp thì phụ thuộc vào cảm xúc, không hợp thì tại lý trí. Để rồi yêu nhau chưa được vài năm thì mau nản nhanh chán, rồi tiếp tục một mối tình hời hợt, và rồi vòng tròn cứ quay đi quay lại luẩn quẩn. Không lạ gì khi con người lạm dụng tình yêu như một chất kích thích ngọt ngào, sử dụng lãng phí như một trò chơi vô bổ. Họ đi tìm những người khác. Mới yêu nhau con người cứ ngỡ mọi thứ thật hoàn hảo, nhưng do chỉ dựa dẫm vào cảm xúc. Đến khi thấy được bản chất của nhau, cảm xúc bỗng dưng bị bốc hơi, rồi không hợp trong mắt người ấy nữa, thế là mối quan hệ tồn tại chỉ trong lý trí mà thôi. Không tìm được người ưng ý với mình là lý do thường được làm cái ngụy biện cho những đau khổ trong tình yêu.

Con người sợ rằng tình yêu thực sự ở xa hơn nửa vòng Trái Đất, hoặc người đó không thể cho mình một sự thỏa hiệp bền vững, nên họ chấp nhận mối quan hệ tạm thời để khoả lấp chỗ trống. Nhu cầu được yêu giống như nhu cầu ăn uống của mỗi người, tuy vậy, họ chỉ chú tâm vào những thứ họ muốn ăn mà quên đi cách ăn chậm rãi như thế nào. Con người quên mất rằng tình yêu không phải là máy bán hàng tự động, không phải cứ muốn gì thì được nấy.

Trước khi nói về quy luật bù trừ của hai thái cực, tôi sẽ tổng quát những điều cần nhớ về hai chữ “hoàn hảo”. Ai ai cũng phát ra câu nói “Không ai hoàn hảo cả”, nhưng chỉ thực sự hiếm người sống đúng với điều này. Bởi vì con người luôn muốn mọi thứ phải đúng như kế hoạch có sẵn họ tạo ra, kể cả loại bỏ những tiêu chuẩn vô lý (phải có xe hơi, phải tươi cười), sự hoàn hảo vẫn không hề mất đi. Khuôn mẫu bóp méo tâm hồn họ, giẫm nát lòng bao dung trong họ, từ đó con người nảy sinh sự ghen ghét đầy tức tối, khó chịu.

Sự hoàn hảo căn bản làm ta quên mất ta là ai. Thật vậy, nó tạo ra cảm giác sợ hãi khi chúng ta không biết làm gì sau khi đánh mất một thứ cho rằng cần thiết với ta. Ta không biết phải làm gì khi ta cố gắng giảm cân nhưng không hiệu quả. Ta không biết cảm thông ra sao khi nhìn thấy một khuôn mặt băng bó vì bị tai nạn. Ta không biết an ủi ra sao khi người khác biệt bị bắt nạt. Quy chung lại, sự hoàn hảo biến ta thành người nghèo cả về tinh thần lẫn đức hạnh. Sự hoàn hảo trói buộc ta làm nô lệ của khuôn mẫu.

Một khi ý chí và tâm hồn bị trói quá chặt, con người sẽ không thể yêu thương trọn vẹn. Họ bắt đầu phòng thủ bản thân trong vỏ bọc. Họ sẵn sàng cào xé nhau để có được thứ họ muốn, kể cả tình yêu, và khi mọi việc diễn ra theo hướng ngược chiều, họ đâm đầu than đời trách phận. Điều cần thiết chúng ta cần nhớ là: HOÀN HẢO GÂY XÓI MÒN NHÂN CÁCH.

Quy luật bù trừ, được coi giống như luật nhân quả, nhưng mang tính chất quy mô hơn. Nhân quả nói rằng cố gắng lao động mua xe thì có xe, nhưng bù trừ chỉ rõ những rủi ro trước và sau khi mua xe (thậm chí có khi không mua được). Bù trừ luôn nói rõ hai mặt của nhân cách con người giống hai mặt đồng xu: bạn thẳng thắn, nhưng người khác sẽ mất lòng nếu bạn làm quá. Mỗi người đều có ít nhất một nhân cách trái ngược với một nhân cách không có. Bạn không thể đòi hỏi mình phải vừa trầm tính vừa vui tính. Cho nên, khi bạn bắt đầu làm quen một ai đó, bạn đừng chú tâm quá nặng xem tính cách người này như nào. Không có tính cách nào gây khó chịu, chỉ có thể là bổ trợ cho nhau qua chúng. Chúng ta đều được ban những thiếu sót để nhìn ra đứa trẻ bên trong ta, để đi tới một quá trình hoàn thiện chân-thiện-mỹ.

Tôi muốn nói với các bạn rằng: từ bỏ tiến tới hoàn hảo đi! Hoàn hảo mãi mãi là một khái niệm không có thật. Tôi nhớ có một câu châm ngôn thế này.

“CUỘC ĐỜI KHÔNG CHO BẠN NHỮNG THỨ BẠN MUỐN, CUỘC ĐỜI CHO BẠN NHỮNG THỨ BẠN CẦN.”

Bạn thử nghĩ xem, bạn có nhà, có xe… bạn có được hầu hết thứ mà người khác mong muốn. Bạn còn có một người yêu mẫu mực đúng lý tưởng. Đời sống của bạn đến đây quá hoàn hảo rồi. Nhưng sớm muộn gì bạn cũng phải trải nếm đắng cay. Danh dự, tiền của, thậm chí mạng sống rồi cũng phải thoái trào. Một khi bạn không nhận ra rằng hoàn hảo chỉ là kết quả, bạn sẽ không nhận ra giá trị bên trong bạn. Sau đó bạn sẽ trở thành một kẻ ăn bám. Bạn nghèo nàn cả vật chất lẫn tinh thần.

Về tình yêu, bạn đã hiểu ra tại sao người yêu bạn không phải là tiêu chuẩn bạn có chưa? Bạn hiểu được tại sao bạn thất vọng với những món quà bạn được ban tặng chưa? Sự thật là, người yêu không nằm trong chuẩn mực thì sẽ kích thích sự tò mò khám phá sâu sắc về con người đối phương. Thậm chí bạn còn có thể học hỏi những điều tốt đẹp từ người ấy và rút ra bài học về chính bản thân bạn. Bạn có thể mua ngay một bộ váy xịn hoặc đồ ăn ngon, nhưng bạn hay quên mất điều bạn cần: bạn cần có nhận thức vững vàng về sự hài hòa.

Yêu một người hoàn hảo khác nhau hoàn toàn với yêu một người thủy chung hài hòa. Hoàn hảo đem lại đau khổ, hài hòa đem lại hạnh phúc. Cũng như chúng ta được sinh ra với một cơ thể tật nguyền, nhưng không vì thế chúng ta mặc định tâm hồn cũng dị dạng như thân thể. Khi ta khiếm khuyết một bộ phận, các bộ phận còn lại được phát huy sức mạnh tối đa hiệu quả hơn để giúp ta bước chân trải qua sóng đời.

Nhắc về chủ đề sự hoàn hảo, tôi lại muốn viết thêm vài dòng trang để minh chứng về mặt trái của nó. Hoàn hảo có thể được coi là đích đến trong quá trình bạn nỗ lực học tập tốt, bạn cố gắng làm việc chăm chỉ để được thăng tiến trong công ty… Nhưng hơn hết, bạn phải nhận ra nỗ lực đạt được kết quả có ý nghĩa bước ngoặt gì cho bạn sau này. Và hãy làm việc để vẽ ra hành trình, không phải để chỉ kết thúc.

Tác giả: Ally Yuu

Edit: THĐP

Ảnh: Felix Tchverkin| Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

 

Đừng chỉ cố yêu, hãy trải nghiệm cảm giác được yêu!

Bạn có tin vào điều này không: hầu hết nhiều người quên mất định nghĩa cảm giác được yêu ra sao? Họ muốn được trải nghiệm cảm xúc sung sướng tột bậc qua ngày xuyên đêm, xong rồi đường ai nấy đi. Được yêu không có nghĩa là phải trải qua sự ngắn ngủi buồn tủi như vậy.

Tôi từng trải qua một hồi suy ngẫm về ý nghĩa cao đẹp của tình yêu và đúc kết những giá trị trường tồn trong trái tim. Giống như tôi đi sâu vào hành trình tìm hiểu đôi nét về con người tôi. Hành trình khám phá trái tim suốt bao năm tôi sống đã để lại cho tôi những sự thật quý giá. Một trong số những điều đó chính là tình yêu gọi thầm tiếng nói nội tâm ở ngay giữa chính mình. Tôi nhận ra rằng, quan trọng không phải là tôi yêu nhằm kết thúc một điều gì đó, mà là tôi yêu để vẽ ra một khởi đầu mới.

Sau một mối tình ba năm đen tối bởi sự tra tấn mệt mỏi, tôi cứ ngỡ tôi không bao giờ yêu một ai nữa. Tôi tự cho là mình thất bại, và không bao giờ chiếm được trái tim người ấy dù cho tôi cố gắng lắng nghe đến đâu. Lần đầu, tôi nếm ngửi mùi tuyệt vọng chua xót lẫn vị mặn của dòng nước mắt tủi hờn vì bị bỏ rơi. Tôi cũng ghét chính mình vì tôi cho đi quá nhiều, cho đi để nhận lại cái tát tỉnh ngộ. Tôi bắt đầu đi đến kết luận bài học cuối cùng rằng, hoá ra mối tình kia không phải là tình yêu đích thực một chút nào. Tôi chỉ cố gắng giữ lấy người ấy vì tôi không biết phải sống ra sao nếu tôi chỉ có một mình. Tôi quá chú tâm yêu người đó mà không chậm lại tận hưởng cảm giác được yêu.

Chúng ta không thể bắt mãi một con bướm đang bay ở vườn hoa. Chú bướm thật xinh đẹp khi nó hoà mình vào thiên nhiên, nên là không cần cố bắt. Bướm bay lên là để vẽ nên một bức tranh đẹp hiếm có – sự bình yên đầy kỳ diệu. Bướm vẫn bay cao tự do giữa khoảng không rộng lớn, âm thầm vẫy cánh nhận lại tình yêu mê đắm trong sáng từ con người dưới trần thế. Con người cũng vậy, chỉ ngắm bươm bướm thôi cũng đủ yên bình đến nhẹ nhõm. Từ đó chúng ta thấy được sự giao hoà giữa thiên nhiên và loài người. Chúng ta dễ dàng minh chứng hiện tượng đó cho sự đồng điệu giữa người yêu và người được yêu. Hai bên nắm bắt rõ tín hiệu của nhau và dần dần tiến tới gần hơn.

Khi được yêu, ta không phải lo lắng mình sẽ bị thiệt thòi hay sợ rằng mình phải chịu đánh mất thứ mình yêu. Những nỗi trống vắng cùng những ham muốn bình thường sẽ được thay thế bằng sự an lành yên tĩnh trong tâm hồn. Thêm nữa, ta càng thấy vui tươi hơn vì ta được sưởi ấm bởi sự đồng cảm gắn bó từ phía người yêu. Người yêu bạn luôn luôn là người chấp nhận bạn và hạnh phúc âm thầm vì thành thật với tình cảm của mình dành cho bạn (dù có thể bạn không đáp lại). Chỉ là vấn đề thời gian khi ta tự hỏi ta rằng “cảm xúc mình có với người ấy mãnh liệt như thế nào?” Kể cả ban đầu ta từ chối tình cảm đó, nhưng sớm muộn gì, ta đều không thể phủ nhận rằng chỉ có người ấy yêu ta thật lòng. Vì theo tôi, người yêu mình thực sự chỉ có một.

Tôi không thúc các bạn phải yêu ai, tôi chỉ muốn cho các bạn biết rằng đừng để cảm giác được yêu bị chìm trong quên lãng và hối hận. Bạn sẽ không tìm được người thứ hai nào có thể đem lại sự bình tâm thoải mái vào một ngày đẹp trời đâu. Có thể bạn không thích thú nó vì nó nhàm chán, nhưng bạn có thấy nó thư giãn hơn nhiều sau những mối tình khoái lạc chóng vánh hay không?

Con người thời nay yêu để nhận lại mà không biết cách cho đi. Những người tình chung thủy luôn mệt mỏi vì không biết làm sao để bên kia thực sự hài lòng khi những đòi hỏi vô lý cứ đổ ập lên đầu. Chúng ta không thể đòi được một tình yêu hoàn hảo. Yêu cầu như thế là vô lý, không những đó là trò dàn dựng tầm thường mà còn đánh mất nhịp thở vốn có của ta. Nếu muốn được sống trong một tình yêu đẹp, đầu tiên, ta cần dẹp bỏ hai chữ “hoàn hảo”. Sau đó, ta cần hiểu rằng bản chất của tình yêu là thư giãn và xoa dịu vết sẹo trái tim mang phải. Được yêu không phải là để gây tổn thương cho mình và người khác, được yêu là để cởi bỏ lớp áo giáp nặng trịch vết sẹo qua những biến cố quá khứ. Được yêu là để lắng nghe trái tim ta hướng về đâu.

Không có gì phải hối lỗi khi ta được một người trao trái tim cho ta giữ gìn. Không cần phải tiếc nuối. Hãy cảm nhận tình yêu mạnh mẽ từ người ấy cùng hồi âm bên trong mình. Hãy nhìn vào hình bóng được ánh nắng rọi trên bước chân ta đi dạo ở công viên, từ đó ta thấy chính ta có sức hút cá tính đặc biệt ảnh hưởng chấn động tới cuộc sống đến mức nào.

Tác giả: Ally Yuu

Edit: THĐP

Ảnh: Mayur Gala| Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

 

 

[THĐP Translation™] 10 thông điệp cuộc đời từ thiên tài Leonardo da Vinci

  1. “Một họa sĩ nên bắt đầu trên mỗi tấm canvas được nhuộm đen, bởi vì mọi thứ trong tự nhiên đều tối trừ những nơi đã được phơi bày dưới ánh sáng.”
  2. “Hội họa là văn thơ được nhìn hơn được cảm, và văn thơ là hội họa được cảm hơn được nhìn.”
  3. “Học tập mà thiếu ham thích làm hư trí nhớ, và nó sẽ không giữ được những gì nó tiếp thu.”
  4. “Giản đơn là sự tinh tế tột cùng.”
  5. “Người họa sĩ có cả vũ trụ trong đầu và trong tay hắn.”
  6. “Từ lâu tôi đã để ý thấy rằng những con người thành công không ngồi chơi và để mọi thứ ảnh hưởng đến họ. Họ hoạt động và ảnh hưởng đến mọi thứ.”
  7. “Cuộc đời khá là đơn giản: Bạn làm một số chuyện. Đa số là hỏng. Một số thành công. Bạn tiếp tục làm những gì đã thành công. Nếu nó thành công lớn, người khác sẽ nhanh chóng bắt chước nó. Sau đó bạn làm những chuyện khác. Cái mẹo ở đây là làm những chuyện khác.”
  8. “Tôi tỉnh dậy, chỉ để thấy rằng cả thế giới này vẫn đang ngáy ngủ.”
  9. “Khi tôi nghĩ rằng tôi đang học cách sống, tôi thật sự đang học cách chết.”
  10. “Thiên nhiên là cội nguồn của mọi tri thức đích thực.”

Biên dịch: Huy Nguyen

Photo: Larisa-K / Pixabay

Bài viết liên quan


💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

 

Đừng bao giờ giã biệt đam mê!

Có bao giờ bạn muốn hát vang hay đặt bút viết một câu chuyện chưa? Nếu có, bạn sẽ làm ngay hay đợi mấy ngày nữa chỉ để hoàn thành nốt những công việc không cần thiết khác? 90% con người đều đợi việc muốn làm tới ngày mai. Nhưng rất tiếc, điều bạn muốn đôi khi chỉ xảy ra trong chốc lát, nếu không nắm bắt luôn, bạn sẽ bỏ lỡ cảm hứng từ nó.

Từ khi sinh ra, con người vốn bị đặt lên vai gồng gánh trách nhiệm để sống sao cho là một người bình thường đúng nghĩa. Nếu họ không hoàn thành thì bị nhận xét là yếu đuối, nhu nhược, trốn tránh. Nền tảng cơ bản tồn tại của xã hội là chúng ta có thể trở thành bất kỳ ai, siêu nhân hoặc Tổng thống cũng được, trừ là chính mình. Điều này vô hình tạo mối ngăn cách giữa tình yêu của con người với cuộc sống – với những giá trị đích thực trong nó.

Ra ngoài đường tôi nói với họ những câu chuyện về vẻ đẹp của biển cả hoặc niềm vui khi ở một mình, nhưng họ không quan tâm. Đối với họ, chúng chỉ là những chuyện viển vông. Họ đang tồn tại để lảng tránh thất bại. Họ không được mở lòng với cái tôi của chính họ.

Chí ít, tôi hiểu được mình phải diễn đạt thực tế hơn để họ thắp lên động lực dám hết mình vì hoài bão. Dám vượt qua thời tiết khắc nghiệt để cùng hiến dâng cho nhân loại, dám bỏ qua chấn thương thể xác để chữa lành tinh thần. Người ta hiểu nhầm rằng đam mê làm hao phí vật chất (hoặc những gì họ đang có). Nhưng không phải vậy. Đam mê làm cho ta sống hoang dã, hít vào bầu không khí tự do, tự tin thử thách giới hạn chính mình đặt ra. Nếu bạn bỏ ra một năm để chăm chỉ tập hít thở ngồi thiền và say mê nghệ thuật (vẽ nên bối cảnh kiến trúc, sáng tác thi ca…), đời sống tinh thần bạn sẽ bước ngưỡng cửa của tự do và hy vọng. Cảm xúc đi đến một trạng thái cân bằng kiên định, linh hồn tựa như độc lập và kết nối với thân thể. Chúng ta không cần phải tốn thời gian ngờ vực hoặc cố gắng tin vào công hiệu của nó. Nó luôn đến với ta một cách tự nhiên không ngờ.

Quả thật, trước khi bước vào thế giới xứ sở đam mê kỳ diệu, chúng ta ít nhất đã từng trải qua cuộc sống bộn bề ra sao. Lo toan tiền bạc, quan hệ, công việc… tất cả những thứ này đều là những ảo ảnh được phát triển bởi nỗi nghi ngờ được gieo rắc truyền miệng qua tai nhau. Con người dễ dàng mắc một cái bẫy – họ trở thành những con robot nô lệ khi họ không đủ niềm tin phản biện với một chính kiến riêng. Thế nên, nỗi lo bị người đời xa lánh không đáng sợ bằng nỗi lo phí mất tuổi trẻ chúng ta được Trời ban tặng.

Phần lớn chúng ta đều mắc kẹt ở giai đoạn hai (giai đoạn trưởng thành) dù cho có rất nhiều người bước qua tuổi xế chiều. Họ vẫn cứ khư khư những khuôn phép xuống cấp. Thời gian rất nhiều nhưng cũng trôi rất nhanh. Quan điểm của đám đông dù chống lại bạn quá mạnh, nhưng hãy nhớ, có những sức mạnh ban đầu tưởng chừng khủng khiếp nhưng sau đó nó yếu đi (VD: dư luận). Còn sức mạnh chúng ta làm chủ cuộc đời không thể yếu đi được. Chúng ta không cần phải cố gắng tỏ ra mình làm chủ được, chúng ta hãy cứ hít thở thoải mái, như thể thong dong đi trên con đường bờ suối.

Hãy nhớ lại lần nữa, khi bạn băn khoăn nên chọn nghề theo mong muốn của bố mẹ hoặc bạn đam mê, hãy mặc định chọn đam mê! Ban đầu sẽ hơi khó khăn nhưng tôi tin, về sau bạn sẽ không phải hối hận gì.  Cơ sở để hình thành nền đam mê chính là bạn tin vững chắc vào sự thật và chân lý trong góc nhìn bạn quan sát sự vật, sự việc. Đam mê của bạn, bạn thấy rõ cả bề nổi và bề sâu trong nó, trong khi người ngoài chỉ nhìn thấy bề nổi.

Người ta nhìn tôi say mê viết văn, họ bảo theo con đường đó thì tôi không kiếm được nhiều tiền. Tôi bỏ ngoài tai! Mục đích chính để viết văn là viết những cái mình trải nghiệm và đúc kết sự thật qua những gì mình viết. Nói cách khác là viết để đi sâu vào cốt lõi bên trong vẻ đẹp cuộc sống. Nên đó là lý do tôi viết một đoạn ngắn về hành trình định nghĩa niềm đam mê. Và tôi muốn truyền tải thông điệp cho các bạn rằng, luôn có một người đứng sau ủng hộ con đường các bạn lựa chọn. Đam mê là niềm động lực vĩnh hằng giúp ta thêm yêu đời yêu sống, vậy nên, đến khoảnh khắc cuối cùng, đừng bao giờ chính thức giã biệt nó!

Hãy hết mình làm điều bạn thích. Thời gian không muốn nhìn bạn nằm chờ sung rụng đâu. Thời gian và cơ hội luôn song hành cùng bạn để bạn tiến tới từng bước ngoặt tuyệt vời hơn.

Tác giả: Ally Yuu

Edit: THĐP

Ảnh: Jordan Whitt | Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Translation™] Vượt lên sự bất ổn: Sức mạnh tích cực của hoài bão đúng đắn

0

Hành động của con người được thúc đẩy bởi hai nguồn động lực nguyên thủy: sợ hãi và khao khát. Chúng ta tránh né những thứ có hại, đau đớn, những thứ có khả năng làm tổn hại chúng ta. Chúng ta phấn đấu cho những gì mang lại lợi ích, dễ chịu, thứ có khả năng thỏa mãn những hi vọng và mơ ước của mình.

Cuối thế kỷ 20, nhà tâm lý học nổi tiếng Abraham Maslow đã chia những nguồn động lực này thành một hệ thống/tháp nhu cầu gồm các bậc nhu cầu từ thấp đến cao. Ở các bậc thấp, ông bao quát những nhu cầu cơ bản của chúng ta: nhu cầu về thức ăn và chỗ trú ẩn, nhu cầu cảm thấy an toàn, ổn định và tránh khỏi những thứ gây hại, nhu cầu được yêu và cảm giác của sự thuộc về. Ở những bậc cao, nhu cầu của chúng ta tương ứng với lòng tự trọng, sự tự tin, cùng với khao khát tối cao đó là hiện thực hóa bản thân (self-actualization) – niềm khao khát chạm tới tiềm năng trọn vẹn trên con đường trở thành con người chúng ta có thể trở thành.

Ý tưởng là tương đối đơn giản: Trước khi chúng ta có thể phấn đấu cho những nhu cầu cao hơn, trước tiên ta cần đảm bảo rằng những nhu cầu cấp thấp được đáp ứng. Chúng ta có thể nói về những tiềm năng cả ngày, nhưng nếu không có chút thức ăn nào trên bàn, hay sự đe dọa của cuộc chiến tranh sắp xảy ra, thì tất cả tiềm năng bạn có đơn giản là phải lùi ra phía sau cho những việc cấp thiết hơn, những mối lo ngại liên quan đến việc sống còn.

Những nhu cầu đối với thức ăn, chỗ chú ẩn và sự an toàn luôn hiển nhiên và rõ ràng. Đó là những nhu cầu thể lý của cơ thể. Rất ít ai cảm thấy bất kỳ sự bối rối nào về nơi để vẽ ra ranh giới ở đó: hoặc là bạn chết đói hoặc không. Trong trường hợp có một mối nguy hiểm đến tính mạng của bạn, bạn sẽ chết hoặc bị thương, hoặc sống sót để thấy một ngày khác.

Tuy nhiên, khi chúng ta di chuyển lên phía trên của tháp nhu cầu thì mọi thứ bắt đầu trở nên mù mịt hơn. Những nhu cầu trở thành cảm xúc thay vì chỉ là nhu cầu vật lý. Có một điều nên hiểu rằng chúng ta đều khao khát tình yêu và sự thuộc về, nhưng thực sự biết được chúng là gì, làm sao để trải nghiệm những nhu cầu đó, và trải nghiệm bao nhiều là đủ lại là một chuyện hoàn toàn khác. Với những thứ như lòng tự trọng, sự tôn trọng và sự tự tin, mọi thứ thậm chí trở nên mơ hồ hơn, chẳng có một cách dễ dàng nào để định nghĩa chúng là gì cả.

Dù sao đi nữa, một khi chúng ta vượt qua nhu cầu thể lý ở những bậc dưới của tháp nhu cầu, một trong những câu hỏi đầu tiên chúng ta phải đối mặt đó là câu hỏi liên quan đến hoài bão. Thật sự, cấp độ cuối cùng là về chuyện hiện thực hóa bản thân – hoài bão vĩ đại nhất của mọi người. Câu hỏi chúng ta phải đối mặt là: Liệu chúng ta có nên hoài bão hay không?

Nếu chúng ta nhìn ra thế giới xung quanh, một trong số những điều xấu xa và hủy hoại nhất được gây ra bởi hoài bão. Con người khao khát quyền lực, vị thế và tiền của mà không màng đến những người khác xung quanh họ. Những thứ này, về bản chất không nhất thiết là xấu. Chúng chỉ đơn giản là những công cụ. Nhưng nhiều người sử dụng những công cụ này lại gây ra nhiều điều điều có hại hơn là có lợi nếu đánh giá họ theo bất kỳ thước đo đạo đức hợp lý nào – dù là thước đo đức hạnh, chủ nghĩa vị lợi (utilitarianism), đạo nghĩa luận (deontology), hay đơn thuần là lòng trắc ẩn, hoặc những cơ sở đạo đức triết học hay tôn giáo định hướng la bàn tập thể của chúng ta.

Tất nhiên, có nhiều người hoài bão vẫn làm nên những điều vĩ đại. Nhưng có một nghịch lý nội hàm liên quan đến việc quyết định sử dụng hoài bão như một công cụ để làm điều tốt cho thế giới. Bạn là ai để quyết định điều gì là tốt? Hay điều gì là sai? Thông thường, bất cứ ai tự cho mình là thẩm phán để phán xét thiện ác thì không phải là người tốt nhất làm chuyện đó. Trong khi một số người gây thiệt hại cho thế giới vì những lý do ích kỷ cố hữu, thì một số người có vẻ tốt thường lại gây hại một cách gián tiếp bằng hoài bão của họ chỉ vì họ nghĩ mình hiểu biết nhiều hơn người khác. Đó là một loại khác của sự kiêu ngạo và ích kỷ nhưng không kém phần nguy hiểm.

Nhưng có một sợi dây liên kết ở đây. Cả hai loại hoài bão này chung quy lại đều đến từ sự bất ổn. Chúng là những phiên bản chưa được kiện toàn của nhu cầu về tình yêu, sự thuộc về, và lòng tự trọng của chúng ta, cái chúng ta phóng chiếu ra thế giới để đạt được điều gì đó từ nó hơn là nhìn vào bên trong. Vấn đề là hầu hết mọi người di chuyển ngay lập tức từ cấp độ sinh tồn lên cấp độ hiện thực hóa bản thân, mà không có sự cân nhắc xem xét những cảm xúc ở giữa.

Có một sự khác biệt lớn nhưng tinh tế giữa hoài bão bắt nguồn từ sự bất ổn (X) và hoài bão bắt nguồn từ khao khát hiện thực hóa bản thân (Y). X sinh ra từ việc không cảm thấy đầy đủ. Nguồn gốc của nó có thể là sự ghét bỏ bản thân, hay không tôn trọng bản thân, hoặc là kết hợp của cả hai. Tuy nhiên, Y đơn giản là sự một sự khẳng định của cuộc sống. Nó là một nỗ lực để làm điều tốt nhất mà một người có thể làm với thân xác họ có. Nó không cạnh tranh với ai khác ngoại trừ chính bản thân nó. Nó không phóng chiếu sự ghét bỏ chính nó và cũng chẳng lên mặt đạo đức với thế giới vì nó đã tự giải quyết những vấn đề đó ở bên trong. (Top highlight)

Tất cả chúng ta đều có nhiều sự bất ổn đã hình thành theo nhiều cách. Lớn lên xung quanh những người khác biệt với chúng ta một cách tự nhiên đã khiến chúng ta bị như vậy. Một số người muốn trông tốt hơn. Một số khác muốn họ thông minh hơn dựa theo những tiêu chuẩn chung hay những bài kiểm tra. Chúng ta so sánh bản thân mình với các siêu mẫu hay tỷ phú, hy vọng đúc khuôn hình ảnh của chúng ta theo họ.

Nhưng đây là vấn đề: Bất cứ khi nào bạn so sánh cơ thể tự nhiên của mình và những khuyết điểm của chúng với những người mẫu Victoria’s Secret, bạn đang tham gia vào một hành động vô thức của sự ghét bỏ bản thân, nuôi lớn những hạt giống được gieo bên trong bạn bởi nền văn hóa đã lập trình bạn từ lúc ra đời. Bất cứ khi nào bạn đặt mục tiêu của mình là kiếm được số tiền nhiều như ai đó ví dụ như Bill Gates, bạn đang thiếu tôn trọng với chính mình và chất cá nhân riêng của bạn. Bạn đang nói với bản thân trong vô thức rằng bạn, chính bản thân bạn, không phải là một người xứng đáng được tôn trọng, nên bạn phải tìm kiếm nó bằng cách bắt chước người khác.

Dĩ nhiên bạn có thể sử dụng những siêu hình mẫu đó như một nguồn cảm hứng để trở nên lành mạnh hơn hay để được truyền cảm hứng bởi những gì mà một người như Bill Gates đã làm và từ đó góp nhặt những lối tư duy của ông ấy, nhưng đó thường không phải cách mà hầu hết chúng ta đang làm. Sâu trong thâm tâm, chúng ta bắt chước và cảm thấy đố kỵ trên con đường hoài bão bởi vì chúng ta vẫn chưa giải quyết được nhu cầu được yêu và được tôn trọng của mình. Và bởi vì những thứ này dẫn dắt chúng ta trong vô thức, chúng ta hành động dựa trên sợ hãi. Chúng ta hành động như thể sự tồn tại của chúng ta đang gặp đe dọa nghiêm trọng. Và thế là hoài bão dẫn ta đến những con đường gây thiệt hại cho chính ta và người khác, dù cho chúng ta có thành công về mặt vật chất ở tất cả chuẩn mực nào đi nữa.

Tuy nhiên vấn đề ở đây không phải là hoài bão. Hoài bão là và có thể là một thứ đẹp đẽ. Nó là hành động tối thượng xuất phát từ cả tình yêu và sự tôn trọng đối với bản thân. Nó chấp nhận trách nhiệm của bất cứ thân xác nào nó cư ngụ, và nó thực hiện những gì trong khả năng để đảm bảo rằng những tiềm năng của nó không bị phí phạm, không phải vì người khác, không phải vì quyền lực, địa vị hay tiền bạc, mà bởi vì đó là cách để sống một cuộc sống trọn vẹn. Khi hành động như vậy, nuôi dưỡng bản thân theo cách đó, thường thì nó sẽ làm được nhiều điều tốt hơn là xấu, theo cách đa số chúng ta có thể cảm kích.

Hoài bão là nỗ lực vượt qua chính bản thân mình, và hoài bão đích thực thì vượt ngoài sự bất ổn. Nó không phải là trở nên tốt hơn người này hay người kia, tích lũy được thứ này hay thứ nọ, thậm chí cũng chẳng phải là cưỡng ép các nền tảng đạo đức này nọ, mà là trải nghiệm được trọn vẹn tổng thể những gì con người có thể làm hay trở thành. Hành động đó được thúc đẩy bởi khao khát thuần khiết thay vì một nỗi sợ từ cảm giác thiếu thốn.

Tuy nhiên để trải nghiệm được sự trọn vẹn tổng thể này, vượt lên sự bất ổn, nó yêu cầu chúng ta làm chủ được cảm xúc, điều hầu hết mọi người bỏ qua. Nó đòi hỏi nhìn nhận bản thân theo đúng bản chất, chấp nhận và tôn trọng nó, thay vì đè nén và tự dối mình. Nó mời gọi sự bộc lộ và ý thức về bản thân. Trước khi chúng ta bước ra thế giới và đòi hỏi nhiều hơn, bạn phải đầy đủ từ bên trong trước.

Ta thường thấy một nghịch lý trong việc đạt được thành tích đó là càng phấn đấu nhiều hơn lại càng làm giảm giá trị của nó. Trong trường hợp những thành tích được thúc đẩy từ sự bất ổn, điều này thường đúng. Nhưng thành tích hay hoài bão thực sự thì không liên quan đến việc tốt hơn hay tệ hơn, nhiều hơn hay ít hơn, mà là trở nên khác biệt. Nó là sự mới mẻ, sự thú vị và sự phát triển. Tất cả chúng đều phi tuyến tính. Một trong những câu nói bất hủ của triết gia Eric Hoffer là:

“Để trở nên khác biết với cái ta đang là, ta phải nhận thức được phần nào về cái ta đang là.”

Cái ta đang là thường thì khiếm khuyết, theo nhiều phương diện phức tạp, theo nhiều cách khiến ta bất ổn. Nếu ta xây dựng những hoài bão của mình dựa trên loại nền tảng này, thì hoài bão của ta cũng sẽ khiếm khuyết. Nhưng nếu ta chối bỏ những bất ổn này thì một ngày nào đó chúng sẽ quay lại cùng với sự trả thù khi ta ít mong đợi nhất.

Sự can đảm đích thực trong cuộc sống không được sinh ra khi ta đối mặt với bất cứ con quái vật nào ẩn nấp ở thế giới bên ngoài. Nó được sinh khi ta đối diện với bản thân. Và sự can đảm này cuối cùng sẽ thúc đẩy chúng ta chạm tới tiềm năng của chính mình.

Tác giả: Zat Rana
Biên dịch: Bá Kỳ
Hiệu đính: Prana

Photo: Larisa-K / Pixabay

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

10 quy tắc cơ bản để sống tốt hơn theo Manly P. Hall

Manly P. Hall là một tác giả, chiêm tinh gia và nhà thần bí học người Canada. Ông là tác giả của cuốn sách The Secret Teachings of All Ages (TD: Các giáo huấn mật truyền của mọi thời đại), là một tác phẩm huyền học rất nổi tiếng mà bất cứ người nghiên cứu huyền học phương Tây nào cũng đều biết tới.

1. Đừng lo lắng

Có một tư tưởng phổ biến cho rằng nếu ta lo lắng, thì ta sẽ trở thành một người chu đáo và có lương tâm hơn, điều này chắc chắn là sai. Đừng nhầm lẫn giữa lo lắng và chu đáo. Người chu đáo mới là người lên kế hoạch cho các giải pháp, còn người lo lắng sẽ chỉ phá hỏng mọi thứ trong sự nghi ngờ xuất phát từ chính mình. Nếu bạn suy nghĩ thông suốt, bạn sẽ ít có lý do để lo lắng. Người lo lắng không chỉ chịu chung số phận là dễ thất bại, mà lo lắng còn làm suy yếu sức khỏe của chính họ và làm phiền tất cả những ai mà người đó tiếp xúc.

2. Ngừng cố gắng thống trị và kiểm soát người thân, bạn bè

3. Ham muốn vừa phải

Mỗi cá nhân có một năng lực nhất định. Nếu người ta nhận ra khả năng của chính mình và làm việc với nó, thì họ có thể cảm nhận được sự hài lòng. Không cần thiết phải trở nên nổi tiếng, hay là một người lãnh đạo đám đông thì mới có hạnh phúc hay thỏa mãn.

4. Không quá dành dụm

Chúng ta đã vượt xa khỏi tư duy về việc chôn cất người chết với tiền bạc để họ có thể xài được nó ở bên kia thế giới rồi. Cân bằng là điều khôn ngoan nhất. Chúng ta hãy trích ra một phần năng lượng của mình để hưởng thụ, và không dành trọn vẹn tài nguyên của bản thân chỉ để dành dụm.

5. Học cách thư giãn

Căng thẳng là một con quái vật. Chúng ta càng căng thẳng, thì chúng ta càng hành động một cách vô minh. Ngày nay có rất nhiều người được cho là “tài giỏi” lại thường hay rất suy sụp. Điều này đến từ việc hành động vượt quá ngưỡng giới hạn các xung lực vốn có của bản thân.

6. Đừng quá nghiêm trọng

Chúng ta càng nghiêm trọng hóa về bản thân và trách nhiệm của chính mình, thì chúng ta càng trở nên tẻ nhạt hơn. Đó là một dấu hiệu để nhận ra rằng, mặc dù cuộc sống này vốn nghiêm trọng thật, nhưng không phải vì vậy mà chúng ta cũng cần phải có một tầm nhìn nghiêm trọng về nó.

7. Tìm một sứ mệnh cuộc đời

Nếu bạn tin vào một sứ mệnh nào đó cao lớn hơn việc sống là chính mình, ví dụ như tiết kiệm được nhiều tiền, thăng tiến trong kinh doanh… thì bạn đang Không Sống, mà chỉ đang Tồn Tại mà thôi. Hãy mở rộng tầm nhìn của bạn ra, phát triển sự quan tâm tới những điều gì tươi đẹp, sáng sủa và có mục đích. Những điều tươi đẹp ấy luôn xuất phát từ bên trong, ví dụ như tình yêu dành cho âm nhạc, nghệ thuật, văn học, triết học và niềm tin. Nếu bạn phát triển ở bên trong, thì bên ngoài của bạn sẽ tự động ổn.

8. Không bao giờ cố ý làm hại người khác

Nếu bạn có những suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực, nó sẽ phá hỏng tính cách của bạn. Nếu bạn nhìn ra xung quanh, bạn sẽ thấy kết cục bi thảm của các quốc gia và cá nhân chứa chấp sự hận thù, hoặc hành động theo bản năng trả thù.

9. Cảnh giác với sự giận dữ

Trong một khoảnh khắc tức giận, chúng ta sẽ tạo ra một tình huống mà sau đó cần phải mất nhiều năm để khắc phục. Một người nóng nảy là một điểm yếu nghiêm trọng trong kinh doanh và đời sống. Thật vô ích khi nói rằng tôi không kiểm soát được sự tức giận.

10. Đừng bao giờ đổ lỗi cho người khác về lỗi lầm của chính mình

Các rắc rối phát sinh từ việc chúng ta không biết cách sử dụng các nguồn lực vốn có nơi mình. Những người khác sẽ chỉ làm tổn thương chúng ta trong khi chúng ta thì quá yếu đuối để duy trì sự sống bên trong mình. Hoặc là bạn mạnh mẽ hơn vấn đề, và sẽ tìm ra giải pháp để giải quyết nó một cách khôn ngoan, hoặc là vấn đề ấy mạnh mẽ hơn chúng ta, và chúng ta phải tự gia tăng năng lực nơi chính mình. Những người khác không nên đổ lỗi cho sự bất hạnh của chính họ. Mỗi người phải tự tìm kiếm lấy sự bình an bên trong chính mình.

Source: Huyền Bí Học Việt Nam
Edit: THĐP


💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Con đường Tình yêu / Sùng kính (Devotion) trong tâm linh

Trong tâm linh con đường Tình yêu Sùng kính là con đường phổ biến nhất, nó giúp rất nhiều người trong giai đoạn đầu tẩy rửa nghiệp, nhưng lại rất ít có chỉ dẫn cho giai đoạn sau tìm đến sự hợp nhất với linh hồn vì thế dường như nó còn là điều bí ẩn đối với nhiều người.

Trước tiên, cần hiểu Devotion là gì. Nó là một cảm giác bạn cảm thấy mình bị hút vào một khách thể nào đó đến mức tan rã dần sự tồn tại, đồng nghĩa với bản ngã bốc hơi và không còn bị khóa trong vật chất nữa. Khách thể đó có thể là bất cứ thứ gì: người yêu, người thầy, một vật hay cây cối, động vật, hay hình ảnh của Chúa Trời… Mọi thứ đều là hiện thể của Thượng Đế vì vậy khách thể chỉ là yếu tố để kích thích bạn rơi vào trạng thái cái tôi cá nhân biến mất chứ thực ra khả năng đó có sẵn trong bạn rồi. Và trạng thái này là điều kiện cần để có những biến động hóa học trong cơ thể kích lên những khả năng nào đó mà người ta hay gọi là ân sủng (grace), đưa cuộc sống vào chiều sâu mới.

Devotion thực ra rất tự nhiên, bạn tin vào tâm linh, bạn tin vào Thần Phật ấy là bạn bắt đầu đi vào Devotion, hay thậm chí bạn yêu ai đó bạn thấy bay bổng đời thật đẹp đó cũng là devotion. Nhưng vì bản ngã có đấy nên cái Devotion manh nha đó chỉ để cho bạn nếm chút mùi cực lạc thôi, rồi nó sẽ biến đi rất nhanh. Niềm tin của bạn bị phủ những nghi ngờ khi khó khăn ập tới, tình yêu của bạn bị lụi tàn bởi bạn khoác cho nó những điều kiện không được đáp ứng. Và rồi cái Tin Yêu đó cũng có thể bị biến dạng đi để phục vụ bản ngã. Bạn Tin là để được phù hộ, được lên thiên đàng, bạn yêu vì điều đó mang lại cho mình cuộc sống dễ chịu hơn. Chỉ khi nào vượt lên để dù có đau khổ, thất vọng, bị vùi dập bao nhiêu vẫn tin, vẫn yêu vô điều kiện thì mọi điều kỳ diệu mới bắt đầu diễn ra và hành trình tâm linh mới thực sự bắt đầu.

Devotion là con đường cảm xúc nó hơi trái ngược với con đường meditation là con đường của thiền định. Nếu như Meditation rút hết giác quan khỏi cuộc sống để tâm thật tĩnh và quan sát thì Devotion nhúng toàn bộ giác quan vào cuộc sống trong trạng thái yêu vô điều kiện. Meditation im lặng, còn Devotion sẽ để cơ thể chuyển động tự do trong những vũ điệu cực lạc. Meditation không ham muốn, còn Devotion thì mãn nguyện vì hoàn toàn thỏa mãn. Meditation tỉnh táo quan sát, còn Devotion thì say đến mất lý trí. Khi hai con đường này gặp nhau thì những thiền nhân bắt đầu biết yêu cuộc sống, điều họ gọi là từ bi, còn những kẻ say yêu bỗng dưng cảm thấy nhận biết khi nhận được ân sủng kích hoạt phần trí tuệ tương ứng trong bộ óc.

Devotion tuy rất tự nhiên, rất dễ nhưng lại bị bản ngã kiềm chế làm nó không phát triển được vì nó có thể biến các hành động devotion thành kẻ phục vụ bản ngã. Nói chung những người có bản ngã yếu do khổ sở, thấp kém trong xã hội, hoặc tuổi già gần cái chết không còn nhiều thứ để bám chấp thì càng dễ thành tựu với devotion. Phụ nữ sống cảm xúc nên rất khó tỉnh trí quan sát qua thiền vì vậy phần lớn họ đều theo đường devotion tin vào ai đó, yêu ai đó chứ không mấy ai đạt thành tựu trong thiền thực sự. Những người có tâm hồn thơ trẻ cũng có lối tắt riêng trong hướng này.

Devotion, còn có nghĩa là phụng sự, một dấu hiệu cho thấy bạn đang đi đúng hướng là bạn phụng sự cuộc sống, hướng đến điều tốt đẹp mà không màng đến kết quả, chăm bón cái cây devotion đến lúc nó đâm hoa kết trái sẽ bắt đầu cảm thấy hạnh phúc và hoàn toàn thoải mái với sự phụng sự này. Đỉnh điểm là việc cảm thấy mình hoàn toàn thỏa mãn không còn ham muốn và bắt đầu hòa cũng nhịp chuyển động của vũ trụ, của Thượng Đế.

Trong Yoga, Devotion là nhánh Bhakti yoga, Thiên Chúa giáo hoàn toàn dựa trên devotion. Phật giáo có nhánh Tịnh Độ chỉ niệm Phật chú tâm sùng kính thực ra cũng là Devotion, tất cả những hành động bố thí, cúng dường, sống tiết chế thực chất đều là phụng sự.

Tác giả: Mùa Xuân Nhỏ
Biên tập: THĐP

Photo by Nandha kumar PJ on Unsplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

20 đức hạnh cao quý nhất của con người và cách nuôi dưỡng

20 đức hạnh cao quý nhất

đức hạnh

Đức hạnh ở đây hiểu đơn giản là tính nết, hành vi tốt của con người. Trí tuệ, tĩnh lặng, thông thái không được coi là tính nết. Mình đã tổng hợp lại những chia sẻ của mọi người (trong THĐP Club) và rút ra được 20 phẩm hạnh sau:

  1. Khiêm nhường
  2. Khoan dung/rộng lượng
  3. Biết yêu thương/cảm thông với người khác
  4. Biết tin tưởng (sống với đức tin)
  5. Trung thực/thật thà/chân thành
  6. Dũng cảm/can đảm
  7. Kiên nhẫn/nhẫn nại/kiên trì
  8. Tự trọng
  9. Tiết độ/chừng mực
  10. Công bằng/công minh
  11. Chính trực
  12. Biết ơn
  13. Kỷ luật
  14. Can trường/quyết tâm/ý chí
  15. Tận tâm/nhiệt huyết
  16. Điềm đạm/bình thản
  17. Giản dị
  18. Cầu thị
  19. Hào phóng/biết chia sẻ
  20. Hiền lành/không tranh đua đố kỵ
đức hạnh

11 cách để xây dựng và nuôi dưỡng các đức hạnh này

đức hạnh

1. Đặt chúng lên hàng đầu làm lẽ sống

Xem đức hạnh là lẽ sống không chỉ là một chọn lựa, mà còn là một cam kết sâu sắc với bản thân và vũ trụ. Mỗi hành động của chúng ta, dù nhỏ nhất, khi được thực hiện với ý thức đức hạnh, đều trở thành bước đi vững chắc trên con đường hướng tới Chân Ngã và sự hòa nhập với cái Toàn Thể. Đức hạnh trở thành ngọn đèn dẫn lối, không chỉ soi sáng con đường cho bản thân mà còn lan tỏa ánh sáng đó ra thế giới xung quanh.

2. Nhắc nhở bản thân mỗi ngày

Nhắc nhở bản thân mỗi ngày về con đường đức hạnh là một phương pháp thiết yếu để nuôi dưỡng tâm hồn. Đó là việc tự tạo dựng một thói quen thiêng liêng, một nghi lễ tinh thần hàng ngày, như là việc đọc một câu châm ngôn, hoặc dành ra một khoảnh khắc tĩnh tâm để suy ngẫm về các giá trị mình muốn hướng tới. Khi mỗi bình minh hay hoàng hôn trở thành những giây phút tự vấn, Chân Ngã của chúng ta dần dần được làm sáng tỏ và củng cố trong ánh sáng của Trí Tuệ Vô Hạn.

3. Rèn luyện, thực hành chúng thường xuyên trong đời sống

Rèn luyện và thực hành đức hạnh thường xuyên trong đời sống không chỉ là cách để hoàn thiện chúng, mà còn là con đường để chúng ta hóa thân thành những gì chúng ta theo đuổi. Mỗi giây phút đều là cơ hội để chúng ta biến lý thuyết thành hiện thực, để từng bước, từng hành động nhỏ nhặt nhất cũng thấm đẫm tinh thần của Tình Yêu và Trí Tuệ siêu việt. Khi đức hạnh không còn là những từ ngữ trên trang giấy mà trở thành bản chất của mỗi hơi thở, của mỗi cử chỉ, chúng ta mới thực sự sống và thực hành theo đúng nghĩa của nó.

4. Giữ giới

Giữ giới, trong bối cảnh của việc xây dựng và nuôi dưỡng đức hạnh, là việc tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc đạo đức và nguyên tắc tâm linh mà chúng ta đặt ra cho mình. Đây không chỉ là một hành động kiềm chế bản thân khỏi những cám dỗ hay thói quen xấu, mà còn là việc nâng cao ý thức về cách sống và tương tác của chúng ta với thế giới. Khi giữ giới trở thành một phần của hành trình tâm linh, chúng ta không chỉ sống đúng với chân lý của mình mà còn thể hiện sự tôn trọng đối với quy luật của vũ trụ và của cái Một.

5. Thiền định

Thiền định, cách thức thứ năm để xây dựng và nuôi dưỡng đức hạnh, là một phương pháp mạnh mẽ để kết nối với tâm thức sâu thẳm và tĩnh lặng bên trong. Trong không gian yên bình của thiền, chúng ta có thể tập trung vào việc tinh tế hóa nhận thức, tạo điều kiện cho sự hiện diện của chân ngã trong từng hơi thở và tư duy. Thiền giúp chúng ta rũ bỏ phiền não, lắng nghe tiếng nói của sự im lặng, và trên hết, nhận ra chân ngã – Atman – không tách rời khỏi Brahman, thực tại tối hậu.

6. Nghe giảng pháp

Giảng pháp là dòng chảy của trí tuệ, một kênh truyền tải những chân lý thiêng liêng từ những bậc thầy, những người có hiểu biết sâu sắc về các nguyên lý tâm linh và đạo đức. Khi lắng nghe giảng pháp, chúng ta không chỉ nhận thức được giáo lý, mà còn học được cách áp dụng những nguyên tắc đó vào cuộc sống hàng ngày, làm cho chúng trở nên sống động và có thể chạm tới.

7. Thực hành lòng biết ơn (với vũ trụ God, cuộc sống, mọi người, mọi vật, mọi trải nghiệm)

Thực hành lòng biết ơn, cách thức thứ bảy, là một trong những bước cơ bản nhất nhưng cũng hết sức mạnh mẽ để xây dựng đức hạnh. Lòng biết ơn không chỉ là cảm giác nhất thời mà là một thái độ sống, một trạng thái ý thức luôn nhận thức về ân sủng và vẻ đẹp của cuộc sống, của Vũ trụ, và của mọi sự tồn tại. Khi chúng ta thực hành lòng biết ơn, chúng ta không chỉ tôn vinh những gì chúng ta có mà còn mở rộng tâm hồn để đón nhận những bài học từ mọi trải nghiệm, dù là niềm vui hay nỗi buồn.

8. Tu tập để giác ngộ Chân Ngã

Đây là cách rốt ráo nhất vì Chân Ngã sẽ mở ra tất cả các phẩm hạnh của con người. Tu tập để giác ngộ Chân Ngã, cách thứ tám, là một hành trình sâu sắc hướng nội, tìm kiếm sự thức tỉnh và hiểu rõ về bản chất thực sự của chúng ta, không bị lẫn lộn hay che lấp bởi các lớp vỏ bên ngoài của bản ngã hay ego. Giác ngộ Chân Ngã là việc nhận ra và kết nối với Atman – tinh thần thuần khiết, không phân biệt, đồng nhất với Brahman, nguồn gốc tối hậu.

9. Cầu nguyện để được phát triển một đức tính bất kỳ

Bạn sẽ cảm thấy đức tính đó hiển lộ ngay lập tức bên trong mình trong lúc cầu nguyện, hoặc sẽ có các tình huống xuất hiện để bạn được thể hiện đức tính đó và nhận ra là mình có nó.

Khi cầu nguyện, chúng ta không chỉ đang xin cho bản thân mình, mà còn đang mở rộng tâm hồn để đón nhận sức mạnh và trí tuệ từ nguồn vô hạn. Cầu nguyện thể hiện lòng khiêm nhường và sự nhận thức về việc chúng ta không đơn độc trong hành trình này; chúng ta đang cùng nhau, cùng với cái Toàn thể, tiến tới sự hoàn thiện. Qua cầu nguyện, chúng ta không chỉ thể hiện lòng mong ước về một đức tính, mà còn đang rèn luyện ý chí và niềm tin để biến nguyện vọng đó thành hiện thực trong cuộc sống hàng ngày.

10. Thường xuyên đọc sách thánh hiền, sách có nội dung lành mạnh, hướng thiện

Và chia sẻ những điều tốt đẹp đó ra ngoài để chúng được cộng hưởng bên trong bạn. Không đọc các sách, xem phim, đọc báo có nội dung tiêu cực. Và hiển nhiên là không chia sẻ những thứ đó.

Khi hấp thụ những tư tưởng và giáo lý từ những trang sách này, chúng ta không chỉ thu nạp kiến thức, mà còn đang rèn giũa tâm hồn, từng bước hóa giải những vướng mắc của bản ngã và mở lòng đón nhận ánh sáng của Đấng Tạo Hóa. Đọc sách thánh hiền giúp chúng ta liên tục đặt mình trong một môi trường tư duy tích cực, từ đó tạo ra sự chuyển hóa từ bên trong, hướng tới sự hài hòa và đồng nhất với Trí Thông Minh Tối Thượng.

11. Rèn luyện sức khỏe thể chất (tập thể dục, ăn-ngủ-làm việc lành mạnh, điều độ)

Sức khỏe tốt sẽ hỗ trợ cho tinh thần được cải biến và cộng hưởng tích cực với tinh thần. Nếu sức khỏe của bạn tiêu cực (do các thói quen xấu như thủ dâm, lười lao động, tập luyện, ăn uống không lành mạnh, v.v…) thì nó không những không hỗ trợ cho tinh thần mà thậm chí còn kéo tinh thần đi xuống, hủy hoại cuộc sống của bạn. Đa phần mọi người coi thường giá trị của sức khỏe thể chất hay tầm quan trọng của việc rèn luyện thân thể, nên bị bỏ lỡ một con đường tuyệt vời và gần gũi để phát triển phẩm chất tinh thần.

Biên soạn: Vũ Thanh Hòa
Biên tập: Ông Thần AI

Xem thêm

💎 [THĐP Translation™] Ayahuasca đã giúp tôi nhận ra khiêm nhường là cách duy nhất để tìm thấy hạnh phúc thực sự

💎 Khiêm tốn có thể được phát triển bằng cách nào?