16.4 C
Da Lat
Thứ Bảy, 20 Tháng 12, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủTÌM KIẾM

chất thức thần - search results

Nếu bạn không tìm được nội dung muốn tìm, hãy thử những từ khóa khác.

“Tủ rượu” của người Việt và “tủ sách” của người Do Thái

Câu chuyện về cái “tủ rượu” của ông tá hải quân trong câu chuyện đầu bài và cái “tủ sách” của người Do Thái, hay câu chuyện “văn hóa đọc” của người Việt Nam có mối liên hệ chặt chẽ với khoảng cách phát triển hiện tại giữa chúng ta với thế giới. Để đất nước và con người Việt Nam phát triển về mọi mặt, bền vững, việc đầu tiên là phải làm sao để “văn hóa đọc” của người Việt lan tỏa và thăng hoa, tạo thói quen đọc sách và yêu sách. Muốn phát triển như Âu-Mỹ, Nhật hay người Do Thái, trước hết phải học hỏi văn hóa đọc từ họ. Phải làm sao nhà nhà đều có “tủ sách” để tự hào và gieo hạt, chứ không phải là “tủ rượu” để khoe mẽ vật chất và phô trương cái tư duy trọc phú. Mọi thay đổi phải bắt đầu từ thế hệ trẻ.

Ranh giới của gái hư

Nếu bạn biết một người phụ nữ trung niên nào đó hút thuốc và bạn nói, thuốc lá với đàn bà là một sự trăn trở của cuộc đời, cũng không sai vì suy nghĩ của mỗi người nào có điểm chung, hoàn cảnh của mỗi người nào có tề chung một điểm. Vì thế, cứ chầm chậm mà sống và trải nghiệm, vì biết đâu, cứ qua mỗi khoảng thời gian ta sống ta lại có thêm cho mình những định nghĩa mới, những cái nhìn mới tích cực hơn, sâu sắc hơn và hoàn chỉnh hơn.

Cái chết của một Samurai và câu chuyện về cái chết của những giá trị

Kết thúc của bộ phim, người chiến binh chết sau khi đã chiến đấu một cách anh dũng. Bằng thanh kiếm tre của mình, ông đã đánh bại hàng chục samurai khác, đều là những samurai sinh ra sau cuộc chiến vốn chưa từng trải qua chiến đấu thực sự. Ông đã đạp đổ bộ giáp đỏ biểu tượng cho vinh quang và danh dự của phủ, cũng là của những người chiến binh Samurai, trước sự chứng kiến của toàn bộ các chiến binh trong phủ. Câu nói của người đàn ông khi đó, “Danh dự của một chiến binh không phải là thứ chỉ để mặc lên vì mục đích trưng bày.”

Ý nghĩa của một cuộc gặp gỡ

Nói về cuộc gặp gỡ của tinh trùng và trứng, tôi luôn băn khoăn về ý nghĩa của nó. Tôi không hề có ý tự chửi vào sự sống mình hay của ai đang đọc cái note này nhưng quả thật là tôi luôn tự hỏi là người ta, khi sắp đặt cuộc gặp cho trứng và tinh trùng ở nơi tối tăm ẩm ướt có hiểu được ý nghĩa hay chỉ là một hành động mang tính bản năng pha một chút thích thú, có thực sự là họ muốn việc tạo nên một con người?

Thật ra thì chẳng có gì là mãi mãi

Chúng ta vẫn hay vênh mặt, ngông ngáo "FA cũng có những thú vui của FA", độc thân thì đã sao, ta vẫn độc lập, có những mối quan hệ, có những niềm vui. Nhưng bỗng chốc có lúc bạn chạnh lòng, một cảm xúc buồn buồn không rõ nguyên nhân, một sự thiếu thiếu trong tâm hồn. Có bao giờ bạn nghiêm chỉnh chất vấn rằng "Có phải mình vẫn mong muốn yêu và được yêu?"

Đánh giá một con người chỉ qua vẻ bề ngoài là một tội ác!

Đừng hiểu nhầm nhé, bài viết này không phải nhắm vào những người thích làm đẹp đâu. Đó là quyền không ai tước đoạt được. Tuy nhiên xin đừng dùng nó để phán xét, để bình phẩm. Bạn có quyền làm đẹp, nhưng người khác cũng có quyền không làm đẹp. Bạn có quyền một cái áo một triệu, người khác có quyền dung một triệu đó để mua sách. Cái đẹp và tri thức, đừng đánh đồng chúng với nhau, đó cũng là một tội ác.

Bóng hình của tuổi thơ…

Những ngày tháng ấu thơ dưới gốc gạo sân đình đã qua thật rồi, đã là những quá vãng đẹp nhất tôi gói ghém thật sâu trong tim, hôm nay giữa Hà Nội chật chội và xô bồ, tôi đã đủ lớn để mong bé lại , tôi ngân nga câu hát, nhớ về chị, về người hàng xóm bé nhỏ dễ thương của tôi, “ cô gái của ngày hôm qua” để những nụ cười nheo nheo tinh quái, cái mũ hoa viền cam đã ngả màu lấp lánh thoáng chốc ùa về trong ngập tràn tâm trí, trong ngần… Tôi luôn nghĩ rằng mỗi chúng ta như một con tàu mà thôi, và mỗi người chủng ta được may mắn được gặp trong cuộc sống là những hành khách trên chuyến tàu ấy.

Cảm ơn Triết Học Đường Phố

Tôi viết bài này, chẳng để làm gì ngoài mục đích cảm ơn THĐP và cảm ơn những bạn đọc đã ủng hộ tôi trong suốt khoảng thời gian qua. Rất nhiều, rất nhiều người đã đến và cảm ơn tôi vì những điều tôi viết. Tuy đó là những người xa lạ chưa một lần chạm mặt nhưng, câu cảm ơn, sự đồng cảm của họ chính là nhuận bút rất lớn đối với người viết lách tự do như tôi. Cảm ơn anh Nguyễn Hoàng Huy, một năm 2013 đi qua, sẽ là một thiếu sót nếu không gửi đến anh lời cảm ơn, thay mặt các tác giả cũng như cả ngàn bạn đọc của THĐP, cảm ơn anh đã mang lại một mảnh đất tuyệt vời như vậy để mọi người cùng đến với nhau và tìm thấy nhau qua con chữ. Cảm ơn các tác giả khác của THĐP, những người cho ta thấy được rất nhiều góc nhìn khác nhau về cuộc sống, họ làm cho bức tranh của tôi trong năm qua được hoàn chỉnh hơn đôi chút và phát giác ra được những góc khuất mà bản thân mình vẫn chưa chạm đến được.

Triết lý là thật hay giả?

Bạn tôi này! Nếu bạn không làm được một điều, không có nghĩa là nó không có gì hay, chỉ có nghĩa là bạn làm chưa đủ, bởi vì chưa đủ nên nó cũng chưa đúng, cũng bởi vì chưa đủ nên nó không thể trở nên thuần thục. Vậy thì điều bạn cần là làm thêm nữa, làm nữa, cho đến khi nó đúng, lúc đó sẽ xuất hiện một vẻ đẹp mà bạn chưa bao giờ được nhìn thấy. Đừng đánh giá nếu bạn không chịu làm, hoặc làm chưa có đủ.

Bức thư gửi những người đang sống

Mẹ tôi từng bảo, "Chúng ta sinh ra may mắn có được đôi tay đôi chân lành lặn, có được sức khoẻ tốt. Bởi vì thế nên hãy trân trọng và yêu thương nó." Hãy tận hưởng cuộc sống mà ta đang có. Hãy nhìn ngắm xung quanh. Hãy nhìn lên trời cao và dưới mặt đất. Những tia nắng. Những hạt mưa. Những làn gió mát. Những ngôi nhà trọc chời. Những con người đang cất bước. Những chú chim. Những chiếc lá bay trong gió. Hãy biết ơn. Hãy cám ơn. Hãy xin lỗi. Hãy yêu thương nhau. Hãy nắm tay nhau. Hãy ôm nhau vào lòng. Hãy lắng nghe lòng nhau.
- Advertisment -spot_img

Most Popular