27 C
Nha Trang
Chủ Nhật, 24 Tháng mười một, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Ngày của Bố

 

Featured Image: Wikimedia Commons

 

Dad, a Son’s first Hero and a Daughter’s first Love.
(Tạm dịch: Bố, người anh hùng đầu tiên của con trai mình và là tình yêu đầu tiên đối với con gái mình.)

Đúng vậy, cha tôi là vị anh hùng của đời tôi, người cứu tôi trước mũi xe tải lúc 4 tuổi, người kéo tôi lên sau thất bại ở ngưỡng cửa Đại học. Ông cũng là người anh hùng của anh trai tôi, người kéo anh ra khỏi vũng lầy của cạm bẫy Đa cấp. Ông không chỉ là vị anh hùng của đời tôi và anh trai tôi, ông còn là vị anh hùng của rất nhiều con người khác khi còn là một anh lính. Đối với tôi, ông là người mà tôi ngưỡng mộ nhất, người đã dẫn lối tôi, người đã dạy bảo tôi từ ngày tôi còn bé.

Tôi vô cùng yêu quý ông, mà có lẽ mọi người con đều yêu quí cha mình. Rốt cuộc, bố là người đã sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta. Tất cả những vĩ nhân đều là con của một người bố. Bố luôn là chỗ dựa tin thần của mỗi người con. Tôi cũng thế.

Thật sự mà nói, tôi là một con người rất giỏi giấu cảm xúc, có những lúc tôi buồn và tuyệt vọng cùng cực nhưng vẫn cố để tạo ra một nụ cười để thỏa mãn người xung quanh, để không kéo bầu không khí quanh nó. Nhưng tất nhiên, ông luôn là người đầu tiên (có lẽ mẹ tôi cũng là người đầu tiên) nhận ra cảm xúc thật của tôi. Những giây phút nhẹ nhàng, những lời khuyên ân cần, những chia sẻ chân thật là những thứ ông luôn đem đến cho tôi những lúc như thế.

Có lẽ ông là người hiểu rõ tôi nhất trong gia đình. Ông không chỉ dạy tôi thể thao mà còn cả những điều cần thiết cho tương lai của mình. Tôi vẫn nhớ những câu chuyện của ông về những chuyến đi khắp đất nước, những trải nghiệm mà ông có được, những người bạn mà ông gặp gỡ. Những câu chuyện của ông luôn cuốn hút và đầy ý nghĩa. Nhờ có ông, tôi đã không bị “shock văn hóa” khi mới chân ướt chân ráo lên đất Hà Thành. Đối với tôi, ông là một người bạn thân thiết, sẵn sàng chia sẻ và luôn ở bên tôi những lúc tôi tuyệt vọng nhất.

Tất nhiên, đôi lúc cũng có những tranh cãi giữa tôi và bố mà có lẽ tôi phải nói là giữa những người đàn ông với nhau. Bàn ăn luôn là nơi mà những “cuộc chiến” về chính trị, xã hội hay là cả chuyện anh A này, chị B kia xảy ra giữa tôi và bố. Lúc đầu, tôi cứ nghĩ rằng ông không hiểu tôi, là ông bảo thủ cho những lời nói của mình, nhưng tôi dần nhận ra rằng, sau những “cuộc chiến” ấy, tôi dần một trưởng thành hơn, dần vùi đắp những kinh nghiệm về cuộc sống hơn, có một cái nhìn thực tế hơn về xã hội kia. Tôi không biết liệu có đúng hay không nhưng dường như ông luôn là người điều khiển những “cuộc chiến” ấy để dẫn lối cho tôi, để dạy dỗ tôi về cuộc sống ngoài kia nguy hiểm và khó khan như thế nào.

Vào thời điểm cách đây một năm, là lúc tôi đang vô cùng tuyệt vọng sau kết quả bết bát của kì thi Đại học, cái ngày mà tôi nhận được những điểm số ấy, tôi đã nghĩ tới viễn cảnh của một cái dây thừng hằn trên cổ mình. Nhưng rồi ông chính là người đã cứu vớt tôi, kéo tôi lên khỏi vũng lầy của những suy nghĩ tiêu cực ấy.

Đêm đấy, ông lên phòng tôi, nhẹ nhàng ngồi trên giường, ân cần an ủi tôi. Lúc đấy, tôi chỉ dám quay mặt đi, rung rung từng giọt nước mắt vì sự tủi nhục, xấu hổ không nói nên lời của mình. Tôi cảm thấy có lỗi với chính bản thân mình và cũng cho chính ông và gia đình. Nhưng rồi ông bảo với tôi: “Đại học không phải là con đường duy nhất, nếu trượt trường này thì đi trường khác, chỉ là liệu con có đủ dũng cảm để mà đi hay không?” Câu nói đó đã kéo tôi lại hiện thực, đưa tôi thêm niềm tin vào cuộc sống và xóa đi nỗi buồn thất bại kia.

Ông luôn là người mà tôi ngưỡng mộ nhất cho dù ngoài kia có bao nhiêu vĩ nhân xuất sắc đi chăng nữa. Nhờ có ông, tôi thấu hiểu được sự vất vả, tần tảo của bố và mẹ đã dành cho anh em tôi, để giúp chúng tôi có một cuộc sống đầy đủ.

Mỗi người con chúng ta vẫn luôn và mãi mãi là đứa con bé bỏng của một ông bố cho dù chúng ta trưởng thành bao nhiêu đi chăng nữa. Bố luôn là người dẫn lối cho ta đi, người đem lại hạnh phúc cũng như dạy dỗ chúng ta nên người. Vì vậy, hãy trân trọng và yêu thương ông bố của bạn, bởi họ chỉ có một và luôn là người duy nhất bởi vì dẫu cho bạn có khó khan, tuyệt vọng bao nhiêu, họ cũng luôn bên bạn, sát cánh với bạn đi đến cuối con đường đời, đi đến những hạnh phúc trong cuộc sống ngắn ngủi này. Có thể họ sẽ vẫn còn những cái nhìn cũ kỹ của một thời kỳ xưa lam lũ và chiến tranh nhưng đừng vì thế mà phán xét họ, cuối cùng, đối với mỗi ông bố, được chứng kiến con mình hạnh phúc và thành công có lẽ là điều tuyệt vời nhất, là điều duy nhất mà họ hướng đến.

Nhân Ngày của Bố, xin gửi đến những lời chúc chân thành nhất cho những ông bố ngoài kia, xin hãy mãi giữ vững niềm tin, sự chân thành và ân cần đối với những người con của mình.

Happy Father’s Day.

 

Martin Trương

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,900Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI