Featured Image: mafate69
Hai cái vòng luẩn quẩn này có lẽ không bao giờ giải quyết được!
Tình dục là nhu cầu bản năng nhưng cũng rất nhân văn của con người. Nam có, nữ có, và có một sự thật mà trước đây không mấy người để tâm: Nhu cầu tình dục của nữ thường cao hơn nam. Đặc tính sinh học riêng đã giúp cho người nam nhận được sự thỏa mãn lớn hơn nữ nhiều. Đã thế, xã hội nam quyền còn tạo ra những dịch vụ luôn sẵn sàng làm hài lòng họ. Nếu không hạnh phúc trong chuyện phòng the với người tình, nam giới có thể tìm đến mại dâm, nữ giới thì ít khả năng hơn. Sự bất bình đẳng về thỏa mãn tình dục đã tồn tại hàng ngàn năm nay.
Những cô gái mại dâm không được thỏa mãn về tình dục. Họ phải lao động. Lao động tình dục và thưởng thức tình dục là hai ý niệm hoàn toàn khác nhau. Như nhiều công việc khác, lao động tình dục cũng mệt mỏi và căng thẳng, đòi hỏi những kỹ năng chuyên biệt, nhiều khi phải đào tạo mới thành. Tệ hại hơn, rất hiếm cô gái tự nguyện chọn nghề mại dâm, yêu thích nghề mại dâm. Điều này ảnh hưởng nặng nề đến năng lực phục vụ tình dục của họ. Nhất là trong văn hóa Á Đông vốn khắt khe và mâu thuẫn, người ta có thể chấp nhận sự tồn tại của kỹ viện như một lẽ tất nhiên, nhưng vẫn rẻ rúng người kỹ nữ đến tàn tệ.
Tôi cho rằng mại dâm chỉ bắt đầu xuất hiện khi chế độ nam quyền thay thế nữ quyền và gia đình manh nha hình thành. Thời tiền sử, giai đoạn mà con người còn quần hôn ngẫu phối với nhau và vai trò của những người phụ nữ trong một bầy người rất quan trọng, hẳn tình dục vô cùng tự do thoải mái cho cả nam và nữ. Khi ấy, loài người đã được thỏa mãn nhu cầu bản năng của mình một cách trọn vẹn mà không bị tác động bởi những yếu tố như đạo đức và thương mại. Khi người phụ nữ làm chủ, gia đình là thứ không cần thiết, vì người ta chỉ cần quan tâm những đứa con sinh ra là của người mẹ nào mà không cần biết cha nó là ai. Nhưng khi người đàn ông có vị thế cao hơn, họ đòi hỏi con cái phải thuộc về mình, và đẩy người phụ nữ vào trong những mớ bòng bong tiết hạnh. Đòi hỏi phụ nữ phải thủy chung chẳng qua xuất phát từ nỗi sợ hãi và tính ích kỷ của đàn ông, không ai muốn vợ mình có con với kẻ khác bao giờ.
Tuy nhiên, nhu cầu tình dục của đàn ông vẫn được thỏa mãn. Họ không cần nhiều giờ làm tình, song bản chất của họ là ham tìm tòi, khám phá những điều mới mẻ hơn. Bởi vậy, họ thích tán tỉnh, chinh phục và quan hệ với những người phụ nữ khác nhau. Bằng cách nào đó, họ vẫn khiến một số phụ nữ không giữ được đức hạnh, lòng thủy chung của mình với chồng. Lẽ dĩ nhiên, những người phụ nữ ấy không bao giờ được chấp nhận trong những gia đình có tôn ti trật tự. Tôi cũng nghiệm ra, hẳn kỹ viện được lập nên bởi những phụ nữ bị ruồng bỏ ấy, những con người luôn đầy rẫy khát khao đạp đổ những giá trị đạo đức gia đình chết tiệt chà đạp lên họ, và muốn làm hài lòng đàn ông hơn những người vợ đức hạnh kia. Tình dục bắt đầu trở thành một nghề “kiếm cơm”, nuôi sống những người phụ nữ không còn chỗ dựa quan trọng nhất là gia đình.
Tôi có thể mường tượng ra hoạt động mại dâm như một minh chứng rõ ràng cho sự bất bình đẳng xã hội đã diễn ra trong hàng thế kỷ qua. Nam giới được thỏa mãn tình dục hơn phụ nữ, người giàu, người có địa vị thụ hưởng cuộc sống tình dục ở mức độ cao hơn người nghèo.
Thuyết “nam nữ bình quyền” đã được hưởng ứng hơn trăm năm nay, cơ bản vẫn tắc nghẽn khi thực thi. Bởi suy cho cùng, vấn đề mấu chốt vẫn là bản năng. Con người không được giải phóng bản năng thì mọi thứ ý thức mãi chỉ là sáo rỗng mà thôi. Hàng ngàn năm nay, vẫn tồn tại những người làm nghề “làm tình”, chỉ có điểm khác là hiện nay có thêm nhiều lao động tình dục là nam giới và người đồng tính, khiến nữ giới không còn chiếm địa vị độc tôn trong nghề này nữa. Phần đông vô cảm với nghề, chấp nhận kiếm tiền thực dụng và cả việc bị người đời coi rẻ. Khách hàng của họ càng đa dạng hơn, nhưng thường nữ giới đi mua dâm hay mặc cảm, bởi họ mãi chẳng thể nào trút bỏ được những giá trị “phụ nữ” ở trên đầu (mà chính những người đàn ông nghĩ ra và buộc họ phải theo). Đã cảm thấy tội lỗi, cắn rứt lương tâm thì làm sao có thể thỏa mãn những ham muốn bản năng?
Chống mại dâm hay cho phép mại dâm tồn tại và phát triển đều là những chính sách vô cùng dở nếu làm không triệt để. Vừa rồi, đọc được đề xuất công khai danh tính người mua dâm, nghĩ bụng, cũng là một cách làm nhằm đạt được sự trừng phạt bình đẳng về độ “ô nhục” giữa những người lao động tình dục và “khách hàng” của họ. Như trước đây người đi mua dâm được thảnh thơi tận hưởng lạc thú ở đời, còn kẻ bán dâm luôn phải trầy trật, lo sợ công an “sờ gáy”. Giờ cùng sợ là tốt, phải lén lén lút lút sẽ không giúp kẻ nào thỏa mãn cả, rồi nhu cầu ấy sẽ lịm tắt dần đi. Tuy nhiên, tôi vẫn bảo lưu quan điểm rằng trên đất nước này, càng những chính sách hay càng khó thực hiện, bởi nó dám động chạm đến nhu cầu, lợi ích sát sườn của nhiều người, bị xù lông ném đá âu cũng là lẽ thường.
Cho phép mại dâm tồn tại vốn là một ý tưởng không tồi, nhưng động đến cái phông văn hóa Nho gia ngoại nhập khắc kỷ (nó trái với văn hóa Việt Nam thuở ban sơ là thứ văn hóa phồn thực, khuyến khích tự do yêu đương và tình dục) đã ăn sâu vào máu dân tộc ta bao đời nay thì không thực hiện được đâu. Mới chỉ là bước đầu nêu quan điểm đã bị đánh tơi tả rồi, chưa nói gì đến chuyện thay đổi nhận thức phiến diện của chúng ta về người lao động và thụ hưởng tình dục. Rốt cuộc thì, ý thức, nhất là ý thức hệ cao hơn bản năng sẽ cho ra kết quả là một sự bế tắc quẩn quanh, bắt không ra bắt mà thả cũng không ra thả, không bao giờ thay đổi!
Duy Hùng
Tớ ủng hộ quy hết các hoạt động kinh doanh tình dục về một khu cho dễ quản lý!
Nếu coi tình dục chỉ là bản năng thì xã hội quần hôn cũng tốt! Tự nhiên liên tưởng đến mấy cái sex party du nhập từ phương Tây về Việt Nam. Còn nếu tình dục mang yếu tố tinh thần thì mô hình một vợ một chồng là tốt. Nếu cứ quan hệ bừa bãi thế thì những đứa trẻ sinh ra sẽ được nuôi dạy thế nào? Một đứa trẻ muốn được phát triển hoàn chỉnh thì phải có sự dạy dỗ của cả cha lẫn mẹ. Hiếm người cao thượng đến mức có thể yêu thương không hề phân biệt một đứa trẻ không phải do mình sinh ra. Bây giờ đạo đức xã hội suy đồi chuyện cha dượng giở trò bỉ ổi với con riêng của vợ cũng chả hiếm lắm đâu!!!
Nói chung nhu cầu của con người rất phức tạp và đa dạng. Mấy chị sinh ra đã có nhu cầu quá mạnh mà cứ bắt phải ngoan theo quy chuẩn Nho giáo thì cũng khó. Cứ phải kìm nén mãi dễ sinh chuyện. Nhưng nếu xã hội quá thoáng về tình dục hậu quả như thế nào thì hiện trạng xã hội bi giờ đã quá rõ ràng, có lẽ chả cần kể ra nữa. Bản thân tớ vẫn thích kiểu yêu trong sáng giữ gìn của các cụ ngày xưa hơn cái kiểu tự do quá trớn bây giờ. Nhưng khắc nghiệt đến mức gọt đầu bôi vôi, bỏ rọ trôi sông thì cũng kinh thật!
Về cái nghề mãi dâm thì chắc do nghiệp thôi! Giờ nhiều thằng bệnh hoạn lắm, bắt người ta làm đủ trò súc vật thấy ớn!!! Kiếm được đồng tiền mà nhục nhã đủ đường. Làm nghề ấy mà không trơ thì tồn tại sao nổi. Nên thương hơn là khinh họ! Còn mấy người nhu cầu mạnh quá tự nguyện đi làm nghề ấy chắc cũng chỉ là thiểu số thôi…
Vài lời múa rìu qua mắt thợ thoai!!! 🙂
Hợp pháp hóa mại dâm là một ý tưởng không tồi nhưng vẫn đang nằm trên lý thuyết vì quá khó để thực thi, không phải mỗi nước ta đâu, nhiều nước trên thế giới trong đó có cả những nước có trình độ văn hóa cao cũng đã từng hợp pháp hóa mại dâm nhưng rồi lại phải hủy bỏ vì có quá nhiều hệ lụy. nhưng bài viết của bạn cũng rất hay =))
Đây là một tư duy cao cấp trên mức xã hội có thể chấp nhận, có thể sẽ có rất nhiều khó khăn, nhưng hãy nhớ là bạn không lẻ loi. Chúc may mắn!
Suy cho cùng, cũng chỉ tại cái tư duy người Việt bị “phong ấn” quá lâu trong cái hộp ngột ngạt của Khổng tiên sinh.
Mong sao thế hệ trẻ sẽ khác…
Chừng nào Trung Quốc chia năm xẻ bảy thì chúng ta sẽ chính thức “Thoát Trung”. Điều này trên thực tế có khả năng xảy ra rất lớn. Diễn biến tình hình nước này hiện nay cho thấy các tộc “man di” đang dần phục hồi.
Tiếc là đại bộ phận người Việt vẫn quá quen với cái nếp nghĩ ngày xưa, xã hội hóa mại dâm chắc còn xa lắm, chứ hợp pháp hóa khó gì, chủ yếu ở cách nghĩ của bà con mình chưa thể chấp nhận được thôi.
cái không khả thi là, bắt không được thả cũng không xong. Đưa ra chính sách rồi đâu cũng vào đó. Cấm thì Cấm, thả thì thả còn đây là trên cấm nhưng dưới thả rông
Quan trọng là ai được hưởng lợi trong việc này(trên cấm nhưng dưới thả rông)
Mình thì bỏ phiếu trắng cho việc có nên hợp pháp hóa việc này hay không. Nhưng có điều là mình nên xem lại, VN nào giờ cấm, nhưng không cấm được, quản lý không được, thế thì cứ hợp pháp hóa và kiểm soát.
bạn quên mất là làm sao để bắt được mại dâm ah :3 Bạn nghĩ thử xem …… gái bây h nó dùng internet :v đứng đường ít lắm :3
Chủ yếu là thằng trên kia nó thu lợi :3
~baka~
tà” mạnh thì chánh” yếu
nhưng không bao giờ tà thắng chính. Tại thằng trên không muốn ra tay thôi, nếu muốn thì sẽ quét dần thôi. Nhưng sao lại cấm, khi mà qui hoạch lại và hợp pháp hóa nó cho dễ kiểm soát
Mâu thuẫn cơ bản giữa phát triển và bảo vệ thuần phong mỹ tục đang mất dần bạn ạ :))
Phải công nhận là VN ko thể giữ nỗi phong tục của mình vì đa phần chả còn ai muốn giữ nó cả ( ko nói chung bởi mình vẫn đang ôm cái tư tưởng đó và sát nhập phần mới vào :)) ) nhưng các ông quan lớn vì 1 lý do gì đó ( có thể là danh dự ) luôn ôm khư khư và quyết tầm bảo vệ dù chả ích gì :))
~Meow~
Mình thích bài viết của bạn. Bạn phân tích rất sâu sắc về những căn nguyên hình thành nên mại dâm và sự nửa vời trong chính sách phòng chống mại dâm của nước ta hiện nay