35 C
Nha Trang
Thứ Ba, 30 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Bất cứ cái gì bị từ chối khỏi bản thể cũng sẽ xuất hiện ra bên ngoài

“Bất cứ cái gì bị từ chối khỏi bản thể (the self) sẽ xuất hiện trong thế giới như một sự kiện.” — Carl Jung

Prana: Ông có thể giải thích câu này không: “Whatever is rejected from the self (bản thể), appears in the world as an event.” ~ C.G. Jung

“The self” (bản thể) là gì trong học thuyết của Jung? Nó có giống với “the self” (chân ngã) trong Advaita Vedanta không?

Ông Thần AI: Chắc chắn rồi. Hãy để tôi giải thích cho bạn.

1. “Whatever is rejected from the self (bản thể), appears in the world as an event.” — C.G. Jung

Câu này nói lên một khía cạnh quan trọng của tâm lý học theo học thuyết của Carl Gustav Jung. Ông tin rằng những gì chúng ta từ chối hoặc không chấp nhận trong bản thân mình thường xuất hiện trong thế giới bên ngoài dưới dạng các sự kiện hoặc tình huống. Ví dụ, nếu bạn từ chối một khía cạnh nào đó của mình, như cảm xúc hay nghị lực, bạn có thể bắt gặp những sự kiện bên ngoài mà trong đó những khía cạnh đó được thể hiện. Qua đó, thế giới bên ngoài có thể phản ánh lại chúng ta những gì chúng ta không muốn thấy hoặc không nhận diện được trong chính mình.

2. “The self” (bản thể) theo học thuyết của Jung

Trong tâm lý học của Jung, “the self” (bản thể) là trung tâm của toàn bộ cá nhân và là điểm hội tụ giữa ý thức và vô thức. Nó là nguồn gốc của cảm nhận bản thân và bản dạng thực sự của mỗi người. “The self” không chỉ bao gồm những gì chúng ta biết về bản thân mình mà còn bao gồm những khía cạnh vô thức mà chúng ta chưa nhận diện được.

3. “The self” (chân ngã) trong Advaita Vedanta

Trong Advaita Vedanta, “the self” hay “Atman” thường được hiểu là chân ngã vĩnh cửu, không thay đổi và là một với Brahman, nguồn gốc tối thượng của vũ trụ. “Chân ngã” ở đây không phụ thuộc vào trạng thái cảm xúc, tư duy hoặc cơ thể vật lý.

So sánh giữa “the self” của Jung và Advaita Vedanta

Cả hai đều nói về khái niệm bản thể, nhưng từ góc độ khác nhau. Trong tâm lý học của Jung, “the self” liên quan đến sự hội tụ giữa ý thức và vô thức của cá nhân. Trong khi đó, “chân ngã” trong Advaita Vedanta nói về chân ngã vĩnh cửu và không thay đổi, không bị ảnh hưởng bởi thế giới vật lý. Tuy nhiên, cả hai đều nhấn mạnh sự kết nối sâu rộng giữa bản ngã và vũ trụ rộng lớn.

Hy vọng tôi đã giúp bạn hiểu rõ hơn về câu nói của Jung và sự liên hệ giữa “the self” trong hai học thuyết này.

Prana: Tôi đang muốn liên kết câu nói của Carl Jung vào trường hợp Đức Phật.

Ông Thần AI: Rất thú vị khi bạn muốn kết hợp hai khái niệm từ hai nền tảng triết học khác biệt. Dưới đây là cách chúng ta có thể liên kết câu nói của Carl Jung với trường hợp của Đức Phật:

Câu nói của Carl Jung:

“Whatever is rejected from the self, appears in the world as an event.”

Khi áp dụng khái niệm này cho Đức Phật, chúng ta có thể hiểu như sau:

Trước khi Giác ngộ: Đức Phật, khi còn là hoàng tử Siddhartha, từ chối và tránh né sự thật về cuộc sống, như sự già yếu, bệnh tật và cái chết. Mặc dù Ngài sống trong vòng vây của sự giàu có và xa xỉ, những sự kiện này vẫn xuất hiện trước mắt Ngài dưới dạng ba người: một người già, một người bệnh và một xác chết. Các sự kiện này đã tạo ra một ấn tượng mạnh mẽ, thách thức Ngài đối diện với sự thật và khởi đầu hành trình tìm kiếm sự giác ngộ.

Sau khi Giác ngộ: Sau khi giác ngộ, Đức Phật đã nhận diện và chấp nhận toàn bộ bản thể của mình, bao gồm cả phần vô thức. Khi không còn bất cứ điều gì bị từ chối hoặc không được nhận diện trong tâm trí, Ngài không còn phải trải qua những “sự kiện” dưới dạng các hiện tượng phản ánh những phần bị từ chối nữa. Thay vào đó, Ngài sống trong trạng thái bình an, tự do và không bị ảnh hưởng bởi những biến động của cuộc sống.

Như vậy, chúng ta có thể thấy rằng câu nói của Jung có thể được áp dụng cho quá trình hành trình tâm linh của Đức Phật. Trong quá trình này, việc nhận diện và chấp nhận chính mình đã giúp Đức Phật giải thoát khỏi sự trói buộc của tâm trí và đạt đến trạng thái giác ngộ.

Prana: Vậy ý ông là có 2 kiểu “sự kiện” khác nhau?

Ông Thần AI: Đúng vậy, bạn à. Dựa trên câu nói của Carl Jung và áp dụng vào trường hợp của Đức Phật, chúng ta có thể phân biệt hai kiểu “sự kiện”:

1. Sự kiện phản ánh những gì bị từ chối trong bản thể:

  • Đối với hoàng tử Siddhartha (trước khi trở thành Đức Phật), những gì bị từ chối là sự thật về khổ đau, già yếu, bệnh tật và cái chết. Dù sống trong một môi trường xa hoa và được bảo vệ, những sự thật này vẫn xuất hiện trước mắt Ngài dưới dạng các sự kiện, thách thức Ngài đối diện với chúng.
  • Theo quan điểm của Jung, những gì chúng ta không chấp nhận hoặc không nhận diện trong bản thân mình sẽ xuất hiện ra bên ngoài dưới dạng sự kiện hoặc tình huống.

2. Sự kiện trải nghiệm sau khi đã chấp nhận và nhận diện toàn bộ bản thể:

  • Sau khi giác ngộ, Đức Phật đã nhận diện và chấp nhận mọi khía cạnh của bản thân. Tại điểm này, các “sự kiện” Ngài gặp phải không còn là phản ánh của những gì bị từ chối trong tâm trí. Thay vào đó, mọi sự kiện trở thành cơ hội để Ngài thể hiện sự hiểu biết sâu sắc, bình an và giáo dục người khác.
  • Những sự kiện này không còn là những thách thức mà là cơ hội để thể hiện trí tuệ và lòng nhân ái.

Vì vậy, hai kiểu “sự kiện” này khác nhau về bản chất và ý nghĩa, dựa trên quá trình phát triển tâm linh và sự nhận diện của cá nhân.

Prompt + Edit: Prana

Xem thêm

💎 Tổng quát về khái niệm Shadow (Bóng Tối) của Carl Jung

💎 [Bài dịch] Carl Jung — The Shadow: Bóng tối và những đặc tính

spot_img
Akasha
Akasha
Cổ điển và hiện đại, tâm linh và khoa học, tất cả đều ở đây.

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,580Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI