Photo: Amandamabel
Thật ra thì chẳng có gì là mãi mãi, tất cả rồi cũng sẽ trôi qua theo năm tháng…
Con người kỳ cục lắm, biết là đau, biết là khổ, biết là tổn thương nhưng luôn bám víu vào những tình cảm có dấu hiệu rạn nứt. Người ta chỉ buông tay chỉ khi không còn sức lực để nắm giữ, chứ nếu còn một chút sức thì vẫn còn muốn nắm lại và giam giữ một cách tuyệt vọng những gì đang nắm. Hôm trước, có nghe Chị kể về câu chuyện tình yêu của Chị, chia tay rồi quay lại, chu trình ấy cứ tiếp diễn không biết bao nhiêu lần và lần cuối cùng chị bảo “Chia tay được vì không còn cãi nhau nữa, chứ nếu còn cãi nhau thì sẽ còn quay lại,” không còn cãi nhau tức là không còn sức lực.
Thật ra thì chẳng có gì là mãi mãi, tất cả rồi cũng sẽ trôi qua theo năm tháng, giống như cái kiểu:
“Đau rồi sẽ hết đau,
Buồn rồi sẽ hết buồn,
Thích rồi sẽ hết thích,
Yêu rồi sẽ hết yêu,
…”
Đôi lúc lục lọi tất cả lên thì vẫn còn những thứ đọng lại đâu đó, quẩn quanh quanh quẩn. Tổn thương vẫn sẽ còn đó, vết tích vẫn ở đó và với chính những con người cố chấp, kiêu ngạo thì tất cả những thứ ấy sẽ khó mà phai mờ đi được.
Mặc dù vẫn đang cố gắng sống vui. Ừ thì SỐNG VUI – vùi đầu vào những niềm vui nho nhỏ, những kế hoạch be bé và những người bạn thân thương. Hàng ngày bận rộn với những công việc thường trực, những đam mê yêu thích, những chuyến đi thú vị.
Thi thoảng ta vẫn tự nói “Giá như, Người không xuất hiện nhanh chóng rồi lại biến mất nhanh chóng như thế.” Tất cả chỉ trong một cái chớp mắt đến nỗi ta – chưa thể định hình được chuyện gì đang xảy ra, để rồi giờ đây ta nghĩ “mở lòng và tin tưởng một ai đó” có lẽ ta sẽ chẳng làm được nữa. Đáng thương? Tội nghiệp? Ừ! Đôi khi ta cũng cảm thấy thế với chính mình! Rồi cũng có khi vô tình nói: “Ba à! Nếu sau này con không lập gia đình, con không lấy chồng thì sao?” Ba hơi cao giọng ngắt ngang. Tất nhiên, ông không hề biết những tổn thương chớp mắt và vẫn luôn miệng bảo “Con gái ba mà, tất nhiên sẽ luôn hạnh phúc thôi.” Con gái ba sẽ luôn cố gắng sống hạnh phúc, không theo một cách này thì sẽ theo một cách khác.
Tất cả mọi thứ trên thế gian này đều vô thường, tất cả đều biến đổi và hư hoại. Tình cảm cũng thế thôi, cũng đơn giản là một thứ có hạn sử dụng. Người ta thường bám riết vào thứ tình cảm hết đát, cố chấp huyễn hoặc rằng chẳng thể nào quên. Thực ra là chúng ta đang bướng bỉnh tự lừa dối mình, thực ra khi thời gian trôi qua mọi thứ đều nhạt nhòa, tất cả những ký ức đều có thể trôi tuột vào quên lãng. Chúng ta cũng tự tạo những vỏ bọc để tránh những tổn thương mới, rụt đầu vào những cái mai rùa cứng cáp, sợ lại tổn thương thêm lần nữa. Tâm lý sợ hãi bao trùm, xù bộ lông nhím đầy gai góc với những điều mới tìm đến, tỏ ra mạnh mẽ bất cần trước những yêu thương.
Chúng ta vẫn hay vênh mặt, ngông ngáo “FA cũng có những thú vui của FA”, độc thân thì đã sao, ta vẫn độc lập, có những mối quan hệ, có những niềm vui. Nhưng bỗng chốc có lúc bạn chạnh lòng, một cảm xúc buồn buồn không rõ nguyên nhân, một sự thiếu thiếu trong tâm hồn. Có bao giờ bạn nghiêm chỉnh chất vấn rằng “Có phải mình vẫn mong muốn yêu và được yêu?”
Nhưng nếu cứ e dè mãi, tới khi nào bạn mới chạm đến được hạnh phúc? Hãy cứ mạnh dạn mở lòng mình, đón nhận tất cả những yêu thương, mỗi con người, mọi sự việc đi qua cuộc đời bạn cũng chỉ là những trải nghiệm trong cuộc sống. Tình yêu không bao giờ tìm đến với những người trốn chạy và né tránh, bạn phải đi tìm và giang rộng cánh tay đón tình yêu về với bạn.
Vậy nên hãy cứ mạnh dạn trải nghiệm và dũng cảm dấn thân đi bạn nhé!
– Trang Nguyễn
Mọi lý thuyết chỉ là màu xám,chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi 🙂
Chỉ có Chân lý là mãi mãi 😀