18 C
Da Lat
Thứ Sáu, 12 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 68

[THĐP Translation™] Làm thế nào để đưa ra một quyết định lớn

thdp translation 3

📌 Bài dịch đã được đăng tải trong Volume 7 tạp chí Aloha. Mua membership để đọc tạp chí Aloha đang giảm giá 25% ➡️ http://bit.ly/THDPmembership 

Đừng sợ hãi. Sự xuất hiện của một ngành khoa học mới sẽ giúp bạn lựa chọn.

Tháng 7 năm 1838, Charles Darwin, 29 tuổi, đã có một quyết định làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời ông. Điều khiến ông vò đầu bứt tóc không liên quan gì đến những câu hỏi về những nguồn gốc của các loài, mà đó là một câu hỏi hiện sinh mang tính cá nhân nhiều hơn: Ông có nên kết hôn?

Darwin áp dụng một phương pháp rất quen thuộc với chúng ta ngày nay: Ông ghi ra một danh sách ưu-khuyết điểm về hôn nhân. Ở lựa chọn “không kết hôn” sẽ là các lợi ích của sự độc thân, bao gồm “cuộc nói chuyện của những người đàn ông tinh tế tại các quán rượu.” Đối với phương án “kết hôn”, “con cái (nếu nó hợp ý Chúa)” và “sự hấp dẫn của âm nhạc và tán gẫu với phụ nữ.”

Ngay cả khi một số giá trị trên có vẻ lỗi thời, thì việc ghi chép này vẫn đáng chú vì sự quen thuộc của nó. Gần hai thế kỉ sau, mặc cho mọi thứ trên thế giới đã thay đổi, danh sách này vẫn còn là cách duy nhất thường được sử dụng mỗi khi xem xét một quyết định phức tạp. Tại sao kỹ thuật đưa ra những lựa chọn khó khăn vẫn chưa tiến hóa?

Thật ra vẫn có nhiều nghiên cứu về vấn đề này, nhưng những phát hiện của nó đã bị đánh giá thấp. Trong vài thập kỉ qua, những nghiên cứu đa ngành ngày càng tăng, dàn trải khắp các lĩnh vực như khoa học nhận thức, lý thuyết quản trị và các nghiên cứu về khả năng đọc – viết, đã mang đến những công cụ hỗ trợ việc đưa ra quyết định tốt hơn. Khi phải đối mặt với một quyết định phức tạp và cần nhiều thời gian để cân nhắc kỹ lưỡng, với những hệ quả có thể kéo dài hàng năm, hay thậm chí hàng thập kỉ, bạn đã không còn bị giới hạn với danh sách của Darwin.

Dĩ nhiên, không có bất kỳ công cụ mới nào đem đến giải pháp cho những quyết định bạn gặp phải. Đó chỉ là những câu hỏi, mẹo vặt hay khích lệ, nhằm giúp bạn nhìn nhận vấn đề theo một hướng khác, tưởng tượng ra những khả năng mới, để cân đo những lựa chọn của bạn với độ tinh tế cao hơn. Không có một thuật toán hoàn hảo nào cho những quyết định khó khăn của cuộc sống. Nhưng nghiên cứu đã cho thấy rằng bạn có thể đưa ra những quyết định tốt hơn.


Một khám phá quan trọng trong một nghiên cứu là tầm quan trọng của việc tạo ra phương án thay thế cho bất kỳ hành động nào bạn đang cân nhắc. Vào đầu thập niên 80, Pual Nutt, một giáo sư đại học kinh tế, đã tiến hành ghi chú những quyết định thực tế từ nhiều cơ quan công ty khác nhau, tương tự như cách những nhà thực vật học ghi chú về các loài thực vật đang phát triển trong rừng mưa nhiệt đới. Trong khảo sát đầu tiên được xuất bản của ông vào năm 1984, ông phân tích 78 quyết định quản lý cấp cao từ các tổ chức thuộc nhà nước và tư nhân tại Mỹ và Canada: các công ty bảo hiểm, cơ quan chính phủ, bệnh viện và công ty tư vấn.

Khi đó, giáo sư Nutt đã phát hiện ra được một kết quả đáng kinh ngạc: Chỉ 15% các quyết định có giai đoạn mà những người đưa ra quyết định chủ động tìm một phương án mới, ngoài những lựa chọn ban đầu. Bên cạnh đó, ông tiếp tục nhận thấy chỉ 29% những người đưa ra quyết định cho tổ chức xem xét nhiều hơn một phương án.

Hóa ra, đây là một chiến lược tệ. Trong nhiều năm qua, giáo sư Nutt và các cộng sự của mình đã chứng minh được mối quan hệ chặt chẽ giữa số phương án thay thế được cân nhắc và sự thành công sau cùng của quyết định đó. Một trong những nghiên cứu này chỉ ra rằng những người chỉ xem xét một phương án có tỷ lệ đưa ra quyết định sai lầm là hơn 50%, trong khi đó những quyết định được đưa ra khi xem xét ít nhất hai phương án có được 2/3 tỷ lệ thành công.

Kết quả là rõ ràng: Khi rơi vào tình huống tương tự, thay vì giới hạn bản thân bằng hai câu trả lời “có” hoặc “không”, hãy luôn tìm thêm nhiều phương án để lựa chọn.

Vậy cách tốt nhất để mở rộng các phương án là gì?

Những nhà nghiên cứu gợi ý rằng chúng ta cần đa dạng hóa (nếu có thể) các nhóm người có tác động đến việc đưa ra quyết định. Khoảng một thập kỷ trước, nhà tâm lý xã hội học Samuel Sommers tiến hành một chuỗi các phiên tòa giả lập để những bồi thẩm viên tranh luận và đánh giá chứng cứ từ một vụ tấn công tình dục. Một số bồi thẩm đoàn chỉ bao gồm những người da trắng, số còn lại đều có sự đa dạng về mặt chủng tộc. Trước hầu hết mỗi tiêu chuẩn đánh giá quan trọng, nhóm đa dạng chủng tộc đã thực hiện nhiệm vụ tốt hơn. Họ xem xét nhiều cách giải thích bằng chứng, nhớ thông tin vụ án chính xác hơn và thể hiện sự nghiêm ngặt và kiên định khi tham gia vào quá trình.

Nhóm người thuần nhất (có thể về mặt dân tộc, giới tính hay những sự tương đồng khác như về chính trị,v.v…) thường đưa ra kết luận quá vội vàng. Họ dễ dàng nghĩ đến trường hợp có khả năng xảy ra cao nhất mà không đặt câu hỏi về những giả định của họ, bởi vì những người ngồi trên bàn đều giống nhau, họ đồng ý với cách giải thích tổng quát sơ lược.


Năm 2008, bằng cấu trúc điều tra tương tự, một nghiên cứu của giáo sư ngành quản lý Katherine Phillips đã tiết lộ một kết quả hoàn toàn bất ngờ: Mặc dù những người đa dạng về chủng tộc có khả năng phân tích và đánh giá tốt hơn, nhưng lại kém tự tin hơn về kết luận của mình. Họ có thể đưa ra một quyết định đúng, nhưng cũng đồng thời dễ dàng chấp nhận ý kiến phản bác rằng kết luận của họ là sai.

Điều này dẫn đến câu hỏi tiếp theo: Khi đã có được các phương án thì chúng ta nên đánh giá như thế nào là đúng? Có một cách tiếp cận, thường được gọi là phương pháp hoạch định theo kịch bản, được phát triển bởi một nhóm các nhà tư vấn quản lý vào thập niên 70. Phương pháp này được áp dụng bằng cách vẽ ra 3 kịch bản tương lai khác nhau cho mỗi phương án thay thế: một kịch bản khả quan, một kịch bản bi quan và một kịch bản ngoài dự đoán.

Tưởng tượng một viễn cảnh trong đầu là điều chúng ta làm theo bản năng mỗi khi cân nhắc một quyết định lớn. Chẳng hạn, khi quyết định rời thành phố để sinh sống ở vùng ngoại ô, bạn sẽ nghĩ về hình ảnh những buổi đi bộ gia đình trên những con đường mòn phía sau nhà, trường học tốt hơn cho con cái, và một khu vườn trồng trọt ở sân sau. Sự khác biệt giữa cách làm này với phương pháp nêu trên nằm ở hai điểm: Thứ nhất, chúng ta hiếm khi dành nhiều thời gian để phân tích sâu hơn về các yếu tố tác động; và thứ hai, chúng ta cũng chẳng mấy bận tâm về việc nghĩ đến các kịch bản khác. Làm thế nào để có được một viễn cảnh như mong muốn khi con bạn không hòa hợp được với bạn học mới, hay một số thành viên trong gia đình cảm thấy nhớ nơi ở cũ, nơi có những người bạn cũ và cả nhịp sống tấp nập của đô thị?

Nhà tâm lý học Gary Klein đã phát triển ra một dạng khác của phương pháp trên, với tên gọi “Khám nghiệm trước khi chết” (“Premortem”). Theo thuật ngữ y khoa, có một quá trình gọi là “Khám nghiệm sau khi chết” (Postmortem) nhằm tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết. Ở đây, trật tự này sẽ được đảo ngược lại.

“Bài thực hành của chúng ta,” tiến sĩ Klein giải thích, “là bảo những người hoạch định nghĩ đến tương lai nhiều tháng sau khi kế hoạch của họ được triển khai. Và nó bị thất bại. Họ chỉ biết như thế; và họ phải giải thích tại sao theo họ nó thất bại.”

Theo kinh nghiệm của tiến sĩ Klein, phương pháp premortem đã cho thấy được sự hiệu quả trong việc tìm ra nguyên nhân dẫn đến một quyết định thiếu chính xác. Hàng loạt các thói quen xấu trong suy nghĩ từ lối tư duy tập thể cho đến thiên kiến xác nhận – khuynh hướng tập trung đến những thông tin xác nhận quan điểm của mình – thường khiến chúng ta không nhận thức được các nguy cơ thất bại khi đưa ra quyết định. Nó vẫn chưa đủ nếu bạn chỉ đơn giản tự hỏi bản thân, “Liệu có những rủi ro nào trong kế hoạch mà mình chưa tính đến?” Bằng cách buộc bản thân phải nghĩ đến những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra, bạn sẽ tìm ra được giải pháp cho những nguy cơ tiềm ẩn và tự tin hơn với quyết định của mình.


Mô hình giá trị

Một khi hoàn thành xong tất cả các bước trên, cũng tới lúc phải đưa ra quyết định. Trong một số trường hợp, bạn sẽ có được một quyết định chính xác. Tuy nhiên, nếu quyết định vẫn còn khó khăn, mô hình giá trị – một phiên bản nhiều sắc thái và hữu hiệu hơn danh sách ưu-khuyết điểm – có thể sẽ hỗ trợ bạn.

Đầu tiên, ghi lại danh sách các giá trị quan trọng nhất đối với bạn. Như cách Darwin đã làm khi đưa ra quyết định về hôn nhân, những giá trị mà ông mong muốn là sự tự do, tình bạn, những cuộc trò chuyện tinh tế của những người đang ông tại quán rượu và có con cái. Sau đó, gán cho mỗi giá trị đó một “trọng lượng.” Trong cách tiếp cận toán học nhất, thang đo sẽ là từ 0 đến 1. Nếu những cuộc trò chuyện không quá quan trọng, hệ số giá trị có thể ở mức 0.25. Trong khi đó, nếu việc có con cái là rất quan trọng với bạn, điểm số có thể là 0.90.

Kế đến, bạn sẽ chấm điểm cho các trường hợp mà bạn đã nghĩ đến cho mỗi phương án. Cách chấm điểm sẽ dựa theo tiêu chí thỏa mãn các giá trị cốt lõi trên thang đo 100. Ví dụ, trường hợp độc thân sẽ được chấm điểm rất thấp trên giá trị “có con cái”, nhưng ít nhất với Darwin, điều này có được số điểm cao hơn trên giá trị “những cuộc nói chuyện tinh tế.”

Sau đó, bạn sẽ làm một vài phép toán cơ bản như sau: Lấy điểm của một trường hợp trên mỗi giá trị nhân với hệ số giá trị tương ứng, kế đến cộng tất cả các điểm của trường hợp ở từng giá trị lại thì ta sẽ có được điểm tổng cho một trường hợp. Trường hợp nào có điểm tổng cao nhất sẽ là quyết định chính xác nhất.

Giới hạn lớn nhất của danh sách này là chúng ta chỉ đơn thuần quy đổi ra điểm số những gì nhận thức được về quyết định tại thời điểm đó và vẫn bị bó buộc trong những suy nghĩ của chính mình. Nhà kinh tế học đoạt giải Nobel Thomas Schelling đã từng nói:

“Một người, cho dù phân tích kỹ lưỡng hay tưởng tượng cao siêu đến mấy, vẫn không thể nào vẽ ra được một danh sách những gì chưa bao giờ nghĩ đến.”

Vậy mà những lựa chọn khó khăn đòi hỏi phải có sự nhảy vọt trong tưởng tượng để tìm ra những giải pháp và kết quả mới, điều mà chúng ta chưa từng hình dung được kể từ khi sự đắn đo bắt đầu xuất hiện. Bản chất của các quyết định phức tạp cũng giống như những chòm sao độc nhất trên trời, với những vì sao tạo thành là các biến số. Những công cụ mới này chỉ đơn giản là giúp chúng ta nhìn thấy các chòm sao đó từ những góc nhìn mới mẻ và rõ ràng hơn.

Tác giả: Steven Johnson – The New York Times
Biên dịch: Mai Nguyen
Hiệu đính: Prana


📌 Thông báo cuộc thi viết 2019

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

[Thông báo] Cuộc thi viết THĐP 2019

Năm ngoái THĐP tổ chức cuộc thi viết vào tháng 4, với bài viết đoạt giải nhất có tựa đề “Bước ra khỏi vũng sình lầy“. Năm nay, THĐP tiếp tục một cuộc thi với chủ đề mới.

Đề bài

Làm cả 2 phần

  1. Phát biểu cảm nghĩ của bạn sau khi đọc xong tác phẩm Chí Tôn Ca (700 câu, 66 trang – link download)
  2. Chọn một câu hoặc một đoạn/ý tâm đắc trong Chí Tôn Ca và bình luận về nó.

Ban giám khảo

Ad Huy Nguyen, Ad Vũ Thanh Hòa, Hai Le (tác giả bộ tiểu thuyết dã sử Người Chém Cá Kình).

Mỗi giám khảo sẽ nhận xét và chấm điểm (0-100) bằng bình luận dưới bài viết. 3 người đạt điểm cao nhất sẽ nhận giải thưởng tương ứng:

🥇Giải Nhất: 3 triệu VND + 24 volumes tạp chí Aloha (trị giá 999k) + 01 quyển sách Cô bé Hạt Tiêu (có chữ ký của tác giả Vũ Thanh Hòa)

🥈Giải Nhì: 2 triệu VND + 24 volumes tạp chí Aloha (trị giá 999k) + 01 quyển sách Cô bé Hạt Tiêu (có chữ ký của tác giả Vũ Thanh Hòa)

🥉Giải Ba: 1 triệu VND + 24 volumes tạp chí Aloha (trị giá 999k) + 01 quyển sách Cô bé Hạt Tiêu (có chữ ký của tác giả Vũ Thanh Hòa)

Giải Đồng Hành: THĐP sẽ trao thưởng cho 3 độc giả tích cực theo dõi và tương tác nhất (comment, share, tag, like) với cuộc thi. Mỗi người sẽ nhận được 200.000 VNĐ + 12 volume Aloha.

Cách được điểm cao

  • Sáng tạo
  • Súc tích, không có những chữ dư thừa (Vd: mà…)
  • Đúng chính tả, ngữ pháp, logic
  • Không lan man
  • Hạn chế sử dụng văn nói
  • Có chi tiết, câu chuyện liên quan đến cá nhân
  • Nói có sách, mách có chứng
  • Liên kết, trích dẫn quotes, sách, tác giả khác

Thời hạn: 1/9/19 > 30/9/19

Ngày công bố kết quả: 13/10/2019

Độ dài bài dự thi: 1000 – 2000 chữ

Cách gửi bài thi: Gửi về email btv.thdp@gmail.com

Tiêu đề email: [BDT2019] Họ tên thí sinh_Tựa đề bài viết

Lưu ý: Các bài thi hợp lệ sẽ được THĐP đăng tải lên website. Nếu không thấy email xác nhận từ THĐP sau 24h kể từ khi gửi bài dự thi, thí sinh cần thông báo với ban tổ chức bằng cách nhắn tin cho chúng tôi.

Đơn vị tài trợ

HempSapa – Cung cấp các sản phẩm CBD (dầu, cafe) chất lượng tốt nhất VN hiện nay (có chứng nhận) – http://bit.ly/hempsapa
• Anh Sang Đặng

600x900

Tạp chí Aloha Volume 14

Thứ 6 Aloha lại đến. Ai chưa có membership để đọc thì mua tại http://bit.ly/THDPmembership. Trong thời đại mạt pháp này thì đọc tạp chí Aloha từ THĐP là cách bồi dưỡng chất xám kiến thức trí tuệ tốt nhất. Hiểu biết hay thiếu hiểu biết chỉ là một sự lựa chọn.

Untitled

Nội dung Volume 14

🌈 [Hỏi-Đáp] Làm sao để vượt qua được trầm cảm?

🌈 [Bài dịch] 12 cách để có giấc ngủ tốt hơn từ các chuyên gia

🌈 [Tiểu thuyết dã sử] Người chém cá kình – Hồi 14 | Hai Le

🌈 [Bài dịch] Đôi khi ta chỉ cần được lắng nghe, không phải khuyên nhủ

🌈 [Truyện dài] Lên Đà Lạt | Vũ Thanh Hòa – Chương 2: Ngày thứ sáu – Đường đi và đường về

🌈 [Bài dịch] Mục đích của cuộc đời là trở thành Không-ai-cả

🌈 [Truyện ngắn] Cô bé Hạt Tiêu – Quyển 2, Tập 14 – Những lá thư | Vũ Thanh Hòa

🌈 [Truyện dài] Tuổi trẻ cô đơn – Chương 20-21 | Ni Chi

🌈 [Thơ dài] Thiên đường trần gian – Phần 14 | Vũ Thanh Hòa


💥 [Free] Aloha volume 1, 2, 3 >>> http://bit.ly/2Pmh71U

📌 Aloha Volume 1-14

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

  • Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  • Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

69394317_2450084368558572_4512214743355752448_o

69367340_2450084621891880_7772774676903755776_o

69754682_2450084918558517_4552535746006745088_n

[Truyện ngắn] Cô bé Hạt Tiêu – Quyển 2, tập 3: Lễ thành hôn của Tanna và Hulk

0

Nếu như các bạn còn nhớ, chị Tanna Thuốc Lào và anh Hulk Da Cam sẽ kết hôn với nhau, sau khi chị Tanna đã hoàn toàn tin tưởng người yêu của mình. Chị hiểu ra rằng mỗi khi rơi vào trạng thái bối rối, anh Hulk hay bật ra cụm từ “Cái mông xinh đẹp” chứ không phải anh Hulk là người kém đạo đức gì cả. Những người gần gũi với anh Hulk đều đã biết đặc điểm này và rất thông cảm với anh. Có người còn bảo rằng anh Hulk thật dễ thương nữa.

Hồi đó, chị Tanna Thuốc Lào đã nói với anh Hulk rằng “Anh sẽ cưới em ngay 4 giờ chiều nay chứ?” Nhưng họ phải trì hoãn đến cả tháng sau để chuẩn bị thật chu đáo cho đám cưới. Họ cần đi chụp ảnh, viết thiệp mời, lên thực đơn và làm hàng đống những việc khác nữa. Những người chưa từng cưới ai bao giờ không thể biết hết được đâu.

Ở khu phố Lan Man Mông Lung này, mọi người đều nhận được thiệp mời. Ai nấy đều thấy phấn khởi vô cùng, nhất là Hạt Tiêu và những người bạn. Cả lũ chưa từng được tham dự một lễ cưới nào trong suốt cuộc đời mình. Hạt Tiêu đã từng hỏi mẹ Sweet Sugar rằng tại sao mẹ không mời cô bé đến đám cưới của bố mẹ và rằng tại sao mọi người có thể vui vẻ được khi thiếu Hạt Tiêu chứ.

Ôi, Hạt Tiêu đúng là ngây thơ quá đỗi. Thiếu cô bé thì mọi người vẫn vui như thường vì đám cưới có biết bao nhiêu thứ hay ho khác. Ví dụ: Đám cưới của chị Tanna và anh Hulk được trang trí lộng lẫy với rất nhiều hoa ly, bóng bay, đèn nháy và những chiếc khăn trải bàn trắng tinh. Ở trung tâm là hàng chữ “Lễ thành hôn của Tanna và Hulk” được xếp cạnh hai con chim bồ câu trắng đang tung cánh bay thật mềm mại. Bên trái sân khấu là chiếc bánh cưới ba tầng hoành tráng, có tượng cô dâu chú rể nhỏ xíu đặt trên cùng. Bên phải sân khấu là một tháp ly nhiều tầng được sắp xếp thật hoàn hảo.

Chưa hết, mọi người đến đây ai ai cũng mặc quần áo đẹp như đi dự tiệc vậy. Mà đúng là họ đang đi dự tiệc thật. Nhất là lũ trẻ con bé xíu, đứa nào cũng rực rỡ sắc màu và đang đuổi nhau ầm ĩ ở khắp các dãy bàn. Có đứa nóng quá còn tháo cả giày ra, để ở ngay lối đi. Mọi người qua lại chẳng may đá một chiếc giày đi đâu mất. Có đứa thì vấp ngã làm bẩn hết cả bộ quần áo trắng. Nó đứng dậy phẩy bụi đi rồi lại lấy tay lau mồ hôi trên mặt. Thế là đứa nhỏ nhem nhuốc từ đầu đên chân.

Rồi khi một đứa nhìn thấy chiếc bánh cưới ba tầng mê ly thì cả lũ ngừng chạy và xúm xít lại gần sân khấu. Chẳng đứa nào nói năng gì. Chúng cứ đứng trân trân ngắm chiếc bánh kem to nhất mà chúng từng biết và nuốt nước miếng ừng ực. Đấy, ở đám cưới cũng chẳng thiếu gì trẻ con như Hạt Tiêu đâu.

Trong khi đó, các ông bố bà mẹ gặp nhau thì tay bắt mặt mừng, trò chuyện hỏi han đủ thứ. Những người cao tuổi như bà ngoại Super Măm Măm, bà ngoại của chị Tanna và ông nội của Jonathan cũng vậy. Họ chào nhau rồi trò chuyện, nhưng với tốc độ của những người già. Càng lúc, mọi người đến càng đông, tiếng nói chuyện càng lớn hơn. Cộng thêm tiếng nhạc cưới xập xình phát ra từ loa đài, chẳng ai còn nghe thấy ai nói gì nữa và họ cứ phải gào lên thật to. Đôi lúc, người này cũng phải giả vờ cười cười gật đầu mặc dù họ chẳng rõ người kia vừa nói cái gì. Nhưng ai nấy vẫn đều rất phấn khởi.

Hạt Tiêu, Jonathan và Sandy cũng vậy. Ban đầu, chúng bình luận sôi nổi về sự lộng lẫy của đám cưới và sự chiều lòng người của thời tiết. Nhưng khi không khí trở nên quá ồn ào hỗn độn, cả ba bắt đầu nói chuyện với nhau về sự gì đó tôi không tài nào nhận biết nổi. Vì Hạt Tiêu, Jonathan và Sandy sử dụng tiếng sao Hỏa tự chế, thứ tôi chưa được học bao giờ. Ba đứa nó bảo nhau rằng ngôn ngữ này thật ăn khớp với hoàn cảnh hiện tại.

Chúng nói tràng giang đại hải đủ thứ chuyện. Đứa thì cười, đứa thì ngoáy mũi, đứa thì chỉ trỏ lên trời. Đứa nào cũng thấy hài lòng và cứ gật gù khi nghe hai người bạn còn lại huyên thuyên. Bỗng nhiên, Hạt Tiêu giật mình vì có ai đó ném thứ gì vào lưng mình. Cô bé quay lại thì ra là một viên sỏi nhỏ. Hạt Tiêu ngó nghiêng quan sát thì thấy anh Hulk Da Cam đang nấp ở phía sau sân khấu vẫy tay ra vẻ khẩn cấp lắm. Mặt anh Hulk đã tái xanh tái mét lại rồi.

Ngay lập tức, Hạt Tiêu và hai người bạn khéo léo đi ra phía đó. Cả bốn người họ gặp nhau dưới một tấm bạt màu xanh. Anh Hulk cố gắng diễn tả mình đang có vấn đề gì nhưng cả ba đứa nhỏ không hiểu được vì anh toàn nói về mông đít.

“Anh Hulk yêu quý,” Sandy ôn tồn. “Chúng em biết rằng anh đang rất bồn chồn. Anh chỉ cần hít thở sâu một lúc là được.”

“Hoặc khi quá căng thẳng,” Hạt Tiêu nối đuôi. “Anh cứ việc chỉ tay lên trời và nói thật to ‘Gà biết bay kìa’ thì mọi người sẽ không để ý đến anh nữa.”

Nghe vậy, anh Hulk lắc đầu lia lịa và chuyển sang giải thích điều anh muốn nói bằng ngôn ngữ cơ thể. Cả lũ thi nhau đoán xem anh đang diễn tả cái gì. Rất nhiều đáp án được đưa ra, nào là “leo cầu thang”, “nhổ răng”, rồi thì “rô bốt biến hình” hay “làm món trứng chiên nhưng quên nêm gia vị.” Nhưng tất cả đều không chính xác. Ba đứa trẻ chẳng biết phải làm sao, cứ đứng tần ngần nhìn nhau rồi lại nhìn anh Hulk đang tái xanh hơn cả lúc nãy.

“Con gà đứng phát biểu ư?” Jonathan bỗng nói.

Nghe vậy, anh Hulk sáng rỡ mặt mày và gật đầu tới tấp. Anh cố gắng giải thích thêm chút nữa thì lũ trẻ hiểu ra rằng vào ngày lễ trọng đại này, không phải con gà, mà là chú rể sẽ có một bài phát biểu quan trọng. Tất nhiên, họ không nên nói nhầm các thứ thành ‘mông đít’ chút nào. Ba đứa trẻ nhận ra anh Hulk đang rơi vào một rắc rối to đùng rồi.

Trong khi đó, mọi người ở ngoài kia vẫn đang ồn ào. Mẹ của lũ nhóc tinh nghịch đang rầy la chúng vì đã để mất giày và làm bẩn hết quần áo. Một đứa đang phải chui vào khắp các dãy bàn để tìm lại một bên giày ấy, còn một đứa thì được dẫn đi lau rửa mặt mũi.

Kết quả là một đứa chẳng tìm thấy giày nhưng lại tới được cái bàn có đặt chiếc bánh cưới hoành tráng. Nó rúc dưới gầm bàn và thò tay lên quyệt lớp kem ăn rồi cười khúc khích. Đứa còn lại sau khi lau rửa sạch sẽ thì đã mặc quần áo lộn trái hết cả. Nó thấy thích thú kinh khủng với ý tưởng này nên bắt đầu chạy vòng tròn rồi lại vấp ngã. Trong khi đó, những đứa trẻ khác đã ngồi ngoan ngoãn bên cha mẹ của mình ở các hàng ghế.

Từ sau cánh gà, một đôi nam thanh nữ tú bước ra. Họ là người dẫn chương trình luôn nở những nụ cười tươi tắn. Hạt Tiêu, Jonathan và Sandy chẳng bao giờ cười được lâu đến vậy. Chúng sẽ bị mỏi miệng ngay.

Hai người họ lần lượt giới thiệu những ca khúc đầy lãng mạn để bắt đầu buổi lễ. Tôi nghe được một đoạn thế này:

Đôi ta đương tỏ tiếng lòng
Để con tim khỏi đợi mong tháng ngày
Tình hồng nào nắm trong tay
Thả bay trao gửi đắm say nơi người.

Trên nền giai điệu ngọt ngào đó, cô dâu và chú rể từ từ tiến về sân khấu. Chị Tanna thật lộng lẫy trong bộ đầm trắng lấp lánh. Tóc chị có gắn những viên ngọc trai điệu đà. Quả thực, trông chị Tanna chẳng khác gì một thiên thần bước ra từ truyện cổ tích. Cùng với cô dâu, chú rể Hulk Da Cam cũng thật lịch lãm trong bộ vest màu thiên thanh. Tóc anh Hulk được vuốt keo thật bóng bẩy. Niềm hạnh phúc ánh lên trên ánh mắt và gương mặt của hai anh chị. Mọi người ở đó cứ trầm trồ khen rằng họ quả là một cặp xứng đôi.

Những người dẫn chương trình còn đọc hàng đống thơ tình và nói những lời bay bướm về tình yêu nữa. Hạt Tiêu thấy phần này chán òm và bắt đầu ngó nghiêng xung quanh xem có ai cũng thấy chán giống như mình không. Hai người dẫn chương trình giới thiệu Tân lang và Tân nương, rồi giới thiệu cha mẹ hai bên. Thật ra, chị Tanna chỉ còn bà ngoại nên phần này sẽ là giới thiệu cha mẹ của một bên và bà ngoại bên còn lại.

Sau đó, cô dâu chú rể cùng nhau rót rượu sâm panh vào tháp ly tuyệt hảo. Những người dẫn chương trình đọc thơ về bình ngọc và giếng tiên. Trong khi đó, lũ trẻ con trố mắt ra nhìn những tầng rượu bập bềnh sương khói trông thật huyền diệu. Còn đứa nhỏ núp dưới gầm bàn vẫn tiếp tục thò tay quyệt bánh kem và đánh chén vô tư. Chẳng có ai để ý đến nó cả vì mọi ánh mắt đều tập trung về phía cô dâu chú rể.

Chưa dừng lại ở đó, những người dẫn chương trình còn giới thiệu hai vợ chồng trẻ cắt bánh cưới nữa. Họ lại đọc thơ về bánh nghĩa bánh tình với cả muối mặn gừng cay đầy say sưa. Anh Hulk và chị Tanna đều giật mình khi thấy chiếc bánh đã bị khoét mất một góc nhỏ. Họ cứ nghĩ rằng bọn chuột ở đây thật là táo bạo khi dám xuất hiện ở chốn đông người như thế này. Nhưng cả hai anh chị vẫn mỉm cười rạng rỡ như thể trên đời này không hề có động vật gặm nhấm. Còn lũ trẻ con ngồi ở hàng ghế dưới đã chuyển hết ánh nhìn về chiếc bánh to đùng rồi thi nhau nuốt nước miếng ừng ực.

Trong khi hai người dẫn chương trình tiếp tục nói những lời sến súa, anh Hulk trao nhẫn cưới cho chị Tanna và kết thúc với một nụ hôn thể hiện rằng họ đã chính thức trở thành vợ chồng. Chứng kiến chuyện này, Hạt Tiêu chợt nhận ra rằng con của anh chị ấy cũng chung một cảnh ngộ với mình. Về sau, đứa trẻ sẽ chỉ được tham dự đám cưới của người khác thôi chứ không phải của bố mẹ nó. “Tại sao người lớn cứ vội vàng thế nhỉ?” Cô bé thầm nghĩ trong bụng.

Khi nụ hôn của cô dâu chú rể vừa dứt, pháo bỗng nổ liên hoàn, bắn ra đầy kim tuyến lấp lánh. Tất cả mọi người ngồi dưới đồng loạt đứng dậy, vỗ tay tán thưởng nhiệt liệt. Ai nấy đều thấy hân hoan vô cùng. Chị Tanna còn mừng rớt nước mắt nữa cơ mà. Nhưng trông chị lại càng thêm duyên dáng.

Ở trên sân khấu, anh Hulk vừa vui sướng vừa bồn chồn ghê gớm. Anh đã có vợ, nhưng hôm nay anh còn có một bài phát biểu của chú rể nữa. Khi anh đứng lên bục để chuẩn bị nói, cha mẹ của anh ngồi dưới kia bỗng nhiên chột dạ. Họ chợt nhớ ra rằng con trai mình sẽ tuôn ra toàn những chuyện về mông đít mỗi khi bồn chồn. Xuất hiện trên sân khấu trước bao nhiêu người thế này là một điều vượt ngoài sức chịu đựng của chàng Hulk. Bố anh bắt đầu lo lắng kinh khủng. Ông vã hết mồ hôi hột, tim đập thình thịch. Còn mẹ anh cũng hoảng hồn không kém. Bà cứ thế lẩm bẩm một bài vè về con gà mái già.

Anh Hulk đứng trên sân khấu, hít một hơi thật sâu. Anh nhìn tất cả mọi người một lượt rồi nhìn người vợ yêu dấu của mình. Chân anh bắt đầu run rẩy, đôi bàn tay lạnh dần.

“Un ca tun mông ta lé…” anh Hulk cất lời.

Tất thảy mọi người ngồi dưới đều sửng sốt ngơ ngác nhìn nhau rồi lại nhìn anh Hulk. Bố anh nhắm tịt mắt lại, còn mẹ anh thì nín lặng. Đứa nhỏ nấp ở dưới gầm bàn, đang mút những ngón tay đầy kem cũng phải ló đầu ra để chứng kiến anh Hulk kỳ cục.

“Ba ca tu ma tà lo.” Anh Hulk vẫn tiếp tục bất chấp rằng hai đầu gối đang va vào nhau và hai lòng bàn tay lạnh toát. “U san đu. Mông xi đe ba ta sét.”

Ngay sau khi chú rể vừa dứt lời, bỏ qua mọi vẻ kinh ngạc của bà con lối xóm, Hạt Tiêu đi ra từ phía cánh gà, cười tươi roi rói. Tất nhiên không phải cánh của con gà mái già trong bài vè của mẹ anh Hulk đâu nhé.

“Thưa mọi người yêu quý,” cô bé hồ hởi. “Vì buổi lễ hôm nay quá đỗi đặc biệt, nên chú rể Hulk không thể không trình bày một bài phát biểu đặc biệt được.”

“Toàn bộ nội dung được thể hiện bằng tiếng sao Hỏa cực kỳ trang trọng,” Sandy bước ra theo sau đó, cũng cười tươi không kém. “Nó có nghĩa là…”

Rồi Jonathan xuất hiện sau cùng, huơ huơ tay lên trên trời, mắt sáng như những vì sao.

“Hôm nay, tôi rất hạnh phúc vì có những người thân yêu ở bên cùng chia sẻ phút giây trọng đại này.” Cậu ấy nghiêm trang.

“Chưa kể,” Hạt Tiêu tiếp lời. “Tôi cũng có một cô dâu xinh đẹp như thiên thần nữa.”

“Xin chân thành cảm ơn tất cả,” Sandy nói nốt. “Chúc mọi người một ngày tuyệt cú mèo.”

Khi Sandy vừa dứt lời, tất cả mọi người im lặng một giây, ngó nghiêng nhìn nhau rồi đồng loạt đứng dậy vỗ tay tán thưởng nhiệt tình. Có người còn đưa tay lên miệng huýt sáo đầy phấn khích nữa. Bố mẹ anh Hulk ôm hôn nhau. Chị Tanna và anh Hulk cũng ôm hôn nhau. Rồi cả hai vợ chồng đến ôm hôn ba người bạn nhỏ vừa làm công tác phiên dịch tiếng sao Hỏa một cách xuất sắc. Đứa nhỏ nấp trong gầm bàn thì ôm hôn cái bánh kem và bảo rằng đây là cái bánh ngon nhất trên đời. À, thật ra, nó chỉ phấn khởi quá rồi chui hẳn ra ngoài nhảy tưng tưng thôi. Chưa kể, mồm miệng đứa bé vẫn còn nhoe nhoét bánh. Thấy vậy, tất cả mọi người đều cười lớn và bảo nhau rằng đây là dấu hiệu may mắn với cô dâu và chú rể. Nếu có trẻ con ăn vụng bánh cưới, vợ chồng họ sẽ sớm được đón một thiên thần nhỏ.

Lễ cưới tiếp tục diễn ra với những bài phát biểu quan trọng nữa lần lượt của bố anh Hulk Da Cam và bà ngoại của chị Tanna Thuốc Lào. Nhưng có một điều rất đặc biệt, đó là tất cả mọi người đều trình bày bằng tiếng sao Hỏa. Hạt Tiêu và hai người bạn yêu quý phải phiên dịch hết công suất. Ai nấy tham dự đám cưới đều nói rằng đây là lễ thành hôn ấn tượng nhất mà họ từng biết. Họ bảo nhau rằng nên tổ chức học tiếng sao Hỏa ngay thì mới bắt kịp xu hướng.

Trong không khí vui tươi của tiệc cưới, rất nhiều ca khúc tình yêu lãng mạn nữa được trình bày. Cô dâu chú rể đang cùng nhau khiêu vũ. Mọi người cũng nhảy múa đầy hạnh phúc theo tiếng nhạc xập xình. Tôi lại nghe được một đoạn lời bài hát thế này:

Tiếng vui muôn thở âm vang
Trái tim gõ nhịp rộn ràng ý xuân
Đóa hoa đương nở trong ngần
Đôi ta hát mãi muôn lần tình yêu.

Trong khi đó, ba người bạn nhỏ là Hạt Tiêu, Sandy và Jonathan vừa khoác tay nhau đung đưa, vừa nói rằng ngôn ngữ sao Hỏa tự chế của chúng thật là hữu ích không tưởng. Sau này, anh Hulk có làm mấy lễ thành hôn nữa thì cũng không cần lo lắng về những bài phát biểu. Chưa hết, lũ trẻ sẽ sáng tác thêm các lời bài hát dành riêng cho đám cưới để tất cả được đồng bộ. Ví dụ một đoạn như thế này:

Ta mì lí sả ba ba
Ta lù tú cả sa ta pa lì
U li méc xí tả phì
U xà bác hỉ pha lì lí li.

Còn tôi, sau đám cưới của Tanna và Hulk, đã về tham gia một khóa học tiếng sao Hỏa cấp tốc. Bây giờ, tôi sẽ thông dịch một cuộc hội thoại của ba đứa trẻ cho các bạn xem nhé.

“A li bu sit mà la vo né.” Hạt Tiêu chu mỏ nói, hai tay khum khum lại như cái loa. Câu này tạm dịch là: “Tớ thích ăn dâu tây lắm!”

“Ma la mé? U lí ba ca sịt.” Sandy huơ huơ tay, ngửa cổ nhìn lên trời. Câu này thì dịch là: “Sắp có mưa ư? Tớ lại không mang theo ô.”

“Tun gà la ba cu lé tun bà tun.” Jonathan nhăn trán, đá một viên sỏi nhỏ. Còn câu này là: “Tớ không hiểu các cậu đang nói gì nữa.”

Tác giả: Vũ Thanh Hòa
Ảnh minh họa: Nguyen Cropchi

🎯 Nội dung này đã được đăng tải trong Volume 3 tạp chí Aloha. Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership

🎯 Đặt mua sách Cô bé Hạt Tiêu (Quyển 1) đã xuất bản tại Tiki ➡️ http://bit.ly/CobeHatTieu


📌 Aloha Volume 1-13

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

[THĐP Translation™] 8 lý do vì sao những người thông minh khó tìm thấy hạnh phúc

thdp translation 3

📌 Bài dịch đã được đăng tải trong Volume 7 tạp chí Aloha. Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership 

Có nhiều cách khác nhau một người có thể dùng để đo lường thành công: sự ổn định tài chính, đạt được mục tiêu nghề nghiệp, danh tiếng và sự công nhận, hoặc một trong những dấu hiệu hay bị xem nhẹ về thành công nhất: hạnh phúc. Mặc dù chúng ta xem những người có chỉ số IQ cao là có ưu thế, một con đường rõ ràng để thành công, các chuyên gia nói rằng thực tế thì không phải vậy. Những người rất thông minh thường không tìm thấy hạnh phúc.

Không phải là họ không có khả năng đạt được mục tiêu của mình, tuy nhiên, đây là một ví dụ kinh điển về việc tiền không thể mua được hạnh phúc. Có một số yếu tố khác ảnh hưởng đến hạnh phúc và sự hài lòng với cuộc sống của họ. Bị mắc kẹt trong tâm trí của chính mình, bị giam cầm bởi chính trí thông minh, cái cho phép họ vượt hơn người khác, họ [phải] đấu tranh để thực sự tận hưởng cuộc sống họ đã được trao.

Tại sao người thông minh không tìm thấy hạnh phúc? Sau đây là 8 lý do có thể làm bạn ngạc nhiên.

1. Thiếu kết nối và sự thông hiểu [từ người khác]

Não bộ của loài người được lập trình với khao khát kết nối với người khác. Tuy nhiên, sự kết nối đó là một thứ gì đó không dễ đến với những người có trí thông minh cao. Họ nhìn thế giới theo một cách khác, tâm trí của họ hoạt động hơi khác so với người bình thường, và điều này thường dẫn đến việc họ bị hiểu lầm. Họ không chỉ muốn giao tiếp với bất cứ ai, họ muốn giao tiếp với ai đó tôn trọng và thử thách trí thông minh của họ.

2. Họ có tiêu chuẩn cao

Người thông minh không ai lừa được. Họ nhận thức được những gì thế giới này có, và họ nhận ra rằng trí óc của họ có thể cho họ một cơ hội đặc biệt để vươn lên dẫn đầu. Họ có khả năng đạt được bất cứ điều gì họ đặt ra. Vì lý do này, họ đặt tầm nhìn cao, tạo ra những tiêu chuẩn cực kỳ cao. Tuy nhiên, những tiêu chuẩn này thường cao đến mức không thể sống theo.

3. Họ cần “một cái gì đó khác”

Những người có trí thông minh cao không hạnh phúc, an trú được trong hiện tại. Họ thực sự tin rằng có một cái gì đó đặc biệt trong cuộc sống hơn “thực tại” mà hầu hết mọi người đều vui vẻ an phận. Tuy nhiên, họ cũng không vui vẻ chấp nhận niềm tin mù quáng. Họ cần bằng chứng, và khi họ không tìm thấy bằng chứng vững chắc về sức mạnh cao hơn này, nó có thể trở thành nỗi ám ảnh cướp đi của họ bất kỳ cơ hội hạnh phúc nào.

4. Họ không cởi mở dễ dàng

Mặc dù các cá nhân thông minh khao khát kết nối và sự thấu hiểu, như chúng ta đã đề cập ở điểm 1, họ có thể chịu trách nhiệm cho chính lý do tại sao họ không thể kết nối được. Với một sự hiểu biết sâu sắc hơn về thế giới dẫn đến một nhận thức về mặt tối của cuộc sống. Để bảo vệ bản thân khỏi bị tổn thương hoặc bị lừa dối, họ xây dựng lên những bức tường. Chắc chắn, điều này là để tránh né những kẻ đe dọa họ, nhưng cùng những bức tường đó đã ngăn cản những người chân chính bước vào cuộc sống của họ.

5. Họ cường điệu phân tích mọi thứ

Không có gì sai khi dành thời gian để suy nghĩ về các quyết định của bạn, hoặc suy nghĩ về cuộc sống của bạn với ý định xác định những khu vực cho sự phát triển. Tuy nhiên, những người thông minh thường trượt vào thói quen xấu là suy nghĩ quá nhiều về mọi thứ. Họ chỉ đơn giản là không thể buông bỏ, suy nghĩ lặp đi lặp lại những tình huống trong tâm trí, tự trách bản thân về những cái “giá như”, những cái họ nên làm khác đi. Sự tiêu cực kinh niên này đầu độc tâm trí của họ.

6. Họ không tận hưởng hiện tại

Với trí thông minh và động lực, những cá nhân này thường rất thành công. Tuy nhiên, thành công không phải lúc nào cũng dẫn đến hạnh phúc. Luôn tập trung vào tương lai, họ không dừng lại và trân trọng vẻ đẹp ở ngay đây và ngay bây giờ. Các chuyên gia sức khỏe tinh thần tin tưởng mạnh mẽ vào sức mạnh của chánh niệm (mindfulness), nhưng đây là một khái niệm phần lớn xa lạ với những người rất thông minh.

7. Họ có tỷ lệ cao hơn về các vấn đề tâm lý

Các nghiên cứu cho thấy rằng mặc dù những người thông minh cao có thể làm tốt hơn khi được kiểm tra mức IQ và các thách thức về tinh thần, họ cũng dễ bị các vấn đề tâm lý bao gồm rối loạn tăng động giảm chú ý, rối loạn ám ảnh cưỡng chế, rối loạn lo âu, trầm cảm, rối loạn nhân cách lưỡng cực và trầm cảm kinh niên (dysthymia). Mặc dù tất cả những căn bệnh này đều có thể được điều trị, nhưng chúng cần có sự trợ giúp của các chuyên gia và không phải ai cũng tìm kiếm sự điều trị cần thiết để cho phép họ tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc trong cuộc sống.

8. Họ quá cứng rắn đối với bản thân

Trở lại một vài điểm trước đây, nhưng kết hợp chúng lại, sự kết hợp của việc thiết lập các tiêu chuẩn cao cho cuộc sống của họ và suy nghĩ qua nhiều về mọi thứ họ làm sẽ tạo ra cơn bão hoàn hảo cho những cá nhân có trí thông minh cao. Họ tin rằng họ chịu trách nhiệm cho mọi thứ trong cuộc sống của họ, có thể kiểm soát mọi thứ xảy ra và khi điều này thất bại nó sẽ dẫn đến đổ lỗi, mặc cảm, xấu hổ và những cảm xúc tiêu cực khác. Cho đến khi họ có thể giải quyết chu kỳ này, nó sẽ tiếp tục ngăn họ tìm thấy hạnh phúc.

Tác giả: Elizabeth DeVille
Biên dịch: Purusha
Hiệu đính: Prana

Ảnh minh họa: Tim Bogdanov


📌 Aloha Volume 1-13

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

[Free] Tạp chí Aloha volume 1, 2, 3

Để những người chưa có membership có thể dễ đưa ra quyết định mua tạp chí hơn nên hôm nay THĐP quyết định sẽ xuất bản miễn phí thêm volume 2 và 3 (bên cạnh volume 1 đã được miễn phí ngay từ đầu). Bấm vào link bên dưới để đọc/download.

Đọc thấy hay thì mua trọn bộ 27 volumes để đọc những volume khác và giới thiệu cho mọi người biết. Đọc tạp chí Aloha cũng là cách trau dồi chất xám tốt nhất trong thời đại mạt pháp ngày nay nếu bạn có quan tâm tới chất xám 🧠 của mình.

Không hạnh phúc khi có quá nhiều lựa chọn

0

Ngày nay, khi khoa học công nghệ phát triển, con người có nhiều sự lựa chọn hơn trong cuộc sống. Xuất hiện nhiều tổ hợp được tạo ra từ những sản phẩm bất kỳ để đáp ứng thị hiếu của chúng ta. Đồ ăn dư thừa, áo quần vô số kể, tưởng rằng đó là hạnh phúc nhưng không hề. Vì có một nghịch lý rằng khi số lựa chọn trở nên quá nhiều, mức độ hài lòng và thỏa mãn của ta sẽ đi vào đoạn dốc thoái trào. Chúng ta sẽ cảm thấy bị áp lực, nhầm lẫn và hối tiếc nhiều hơn khi não bộ phải xử lý quá nhiều thông tin, phải cân đo đong đếm và đưa ra quyết định khi đứng trước số lượng sự lựa chọn khổng lồ.

Những người biết về nghịch lý này họ đồng thời cũng biết cách bảo toàn năng lượng của bộ não sao cho nó ở trong trạng thái tốt nhất. Tủ quần áo của họ không có quá nhiều đồ và không có sự khác biệt về chất lượng để họ phải mất công cân nhắc lựa chọn. Họ tập trung làm số lượng công việc ít hơn trong cùng một khoảng thời gian và có được hiệu quả lớn hơn. Họ xác định những gì mình muốn cho bữa tối và đi thẳng đến quầy bán thứ đó mà không la cà khắp siêu thị để đến cuối cùng vẫn chẳng biết mình định ăn cái gì.

Nếu các bạn muốn tìm hiểu thêm về nghịch lý lựa chọn thì có thể tự tra cứu trên internet. Nhưng hôm nay tôi có một liên hệ ý tưởng này với lý do khiến con người không tìm được hạnh phúc chân thực. Đó là chúng ta có quá nhiều loại phản ứng với thế giới.

Việc mang trong mình rất nhiều cách phản ứng hoàn toàn khác với việc có khả năng lựa chọn cách nào tối ưu. Tức là ở đây ta tiềm ẩn rất nhiều loại thái độ không được ý thức. Rủi thay, chúng thường được quyết định sử dụng trong trường hợp ta đang rối trí với chính tình huống mình gặp phải.

Nếu có thể ví von, tôi thấy thế giới nội tâm của mỗi người cũng không khác gì một cái siêu thị, với đủ các loại trạng thái tình cảm và suy nghĩ. Ta có giận dữ làm nóng bừng gương mặt và kèm theo là một tràng ý kiến ý cò đủ các level từ dỗi yêu cho đến đồ sát. Ta có buồn khổ với hàng nước mắt lã chã, song hành với sự cự tuyệt chối từ, và nếu được ném cho một cái ô trong suốt, ta sẽ đi dưới cơn mưa mà đóng kịch u sầu. Còn nếu được ném cho một cái gối thì ta sẽ vùi mặt vào mà xả lũ bi ai, v.v…

Dường như, ta có vô hạn các sự lựa chọn phản ứng cho một hoàn cảnh bất kỳ. Nhưng điều đáng buồn thật sự là ta không ý thức được điều đó và có đủ năng lực để đưa ra quyết định phản ứng làm sao mang lại lợi lạc nhiều nhất cho tổng thể. Hay nói cách khác, ta có rất nhiều sự lựa chọn mà lại giống như chẳng có sự lựa chọn nào. Ta hoàn toàn không có tự do, mức độ hài lòng của ta bằng 0.

Vậy đứng trước tình trạng này con người cần phải làm gì để có thể gia tăng hạnh phúc? Rất đơn giản. Hãy cố định một số phản ứng nhất định của bạn cho tất cả mọi loại hoàn cảnh, tôi tạm ví dụ tối đa là 3. Giống như bạn chỉ mặc một trong ba chiếc áo thun dù là bạn tới phòng gym, đi dự tiệc, đi cắm trại hay dã ngoại với người yêu. Không cần biết bạn giàu có đủ tiền mua cả siêu thị quần áo thế nào, bạn chỉ được lựa chọn ba cái áo đấy, không phân bua, không tính toán, không so sánh.

Không cần biết bạn có bao nhiêu loại cảm xúc và suy nghĩ, bạn chỉ được lựa chọn 3 phản ứng nhất định mà bạn có thể làm chủ. Vậy bạn sẽ chọn combo nào?

Khoan hãy đọc tiếp đoạn sau mà thử dành đôi phút suy nghĩ về cái gu phản ứng bạn có thể có.

Oke, bạn đã nghĩ xong rồi phải không? Để tôi đoán nhé. Bạn chọn hách dịch-kiểm soát-giận dữ? Hay la làng-khóc lóc-cự tuyệt? Chắc chẳng ai ngu ngốc lựa chọn một thứ dở tệ khi đã có cả đống thời gian ngồi thẩm định và đưa ra quyết định đâu. Một khi rổ trái cây đã bày ra trước mặt, một đứa trẻ con cũng biết chọn trái nào ngon lành.

Tôi gọi đây là kỷ luật cho tâm trí. Giới hạn sự lựa chọn nhảy nhót của tâm trí là cách bạn rèn cho nó sức mạnh đến từ sự thống nhất. Nó tốt, bạn cũng tốt theo. Nó dở, nó kéo bạn chết theo cùng nó. Trong Chí Tôn Ca cũng có nội dung rằng:

“Con người cần sử dụng tâm trí để giải thoát chính mình, chứ không phải để thoái hóa. Tâm trí vừa là bạn vừa là thù của linh hồn ước định. Đối với người đã chế ngự được tâm trí, nó là bạn tốt nhất. Còn đối với kẻ chẳng làm được điều đó, nó là kẻ thù ghê gớm nhất. Người chế ngự được tâm trí là người đã đạt tới Linh Hồn Tối Cao vì anh ta đã tìm thấy sự bình yên. Đối với người đó, sướng hay khổ, nóng hay lạnh, vinh hay nhục đều như nhau.” – Sri Krishna

(download miễn phí-THĐP Version)

Vào khoảnh khắc bạn đưa ra quyết định loại phản ứng của riêng mình, bạn có một điểm tựa vững chắc, bạn có một vũ khí mà độ sắc bén của nó phụ thuộc vào việc bạn rèn luyện sử dụng nó mỗi ngày. Không ai đẻ ra đã múa kiếm giỏi, hay không có cái cây nào trở thành đại thụ chỉ trong một ngày.

Khi phát hiện được ra ý tưởng về sự lựa chọn này, tôi cũng đã bắt đầu xem xét một combo của riêng mình. Tôi đặt ra câu hỏi rằng phản ứng nào mang lại sức mạnh, niềm vui, sự phát triển trí tuệ lớn nhất cho bản thân và đã đưa đến kết luận là: điềm tĩnh, tò mò hoặc ngạc nhiên. Bất kỳ loại nào cũng tốt, nhưng tôi thấy sự điềm tĩnh bình an là tuyệt nhất, vì nó chẳng tốn của tôi chút sức lực nào như hai loại còn lại.

Có thể mỗi người mỗi tính cách và sẽ có những quyết định combo phản ứng khác nhau. Nhưng về cơ bản, lối đi vào hạnh phúc là khi bạn có sự tự chủ, có chỗ đứng của riêng mình. Đây là lúc năng lượng được tập hợp, tâm trí bạn hiệp nhất, và cuộc đời bạn ngừng chia rẽ thành muôn mảnh bất hòa.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa
Ảnh minh họa: PublicDomainPictures


📌 Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership

📌 Aloha Volume 1-13

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

[Tiểu thuyết] Tuổi trẻ cô đơn – Chương 2

0

Huế là báu vật bởi Huế cất giấu mối tình đầu của tôi. Cậu ta tên Minh. Chúng tôi quen nhau vào cấp ba khi còn là những cô gái chàng trai ngây thơ trong sáng. Tâm trạng tôi hồi ấy lúc nào cũng hào hứng lạ thường, tâm trạng của một cô gái lần đầu tiên biết yêu. Không phải những trang thơ diễm tuyệt in đầy sách báo hay trong các bản tình ca, mà tự mình nhận thức được vẻ đẹp và ý nghĩa cuộc đời. Tất cả những vì sao tinh tú lấp lánh, cả thế giới thu gọn lại trong nụ cười của một chàng trai cùng lớp. Không phải chỉ là niềm hy vọng vào một người hoàn toàn xa lạ nay bỗng hóa quan trọng trong lòng mình mà còn là cả niềm tin tuyệt đối vào một tình yêu bất diệt mãi mãi không bao giờ nhạt phai.

Vào tuổi học trò cất cánh cho mối tình đầu ngây ngô trong sáng ấy. Hàng ngày Minh đèo tôi bằng xe đạp trên con đường đến trường. Cậu đón tôi từ khi sương mai còn nướng ngủ lười biếng trên đám cỏ non xanh. Chúng tôi lang thang trên các góc hẻm khu phố. Trộm liếc nhìn nhau trong lớp học và vụng trộm trao cho nhau nụ hôn đầu đời trên lối cầu thang nhỏ hẹp nơi cuối hành lang. Những cái nắm tay siết chặt che giấu dưới ngăn kéo bàn, rồi cả những hôm mượn cớ học nhóm để hẹn hò sau giờ tan trường. Tôi nhớ những đêm sáng trăng lẫn mờ trăng không ngủ được chỉ vì trong lòng cảm thấy niềm vui sống mênh mông khi tâm hồn chìm đắm vào mơ mộng và suy nghĩ triền miên trong sự chờ đợi trời sáng để lại được trông thấy người yêu. Không thể quên được mối tình đầu ngây thơ trong sáng tựa như một trang giấy trắng tinh khôi được Minh nắn nót viết lên vài dòng nên tôi quyết chí cả cuộc đời này sẽ yêu có mỗi mình cậu. Cả thế giới chỉ còn lại một mình cậu là con trai vì tất cả những gã trai khác chỉ là những con người. Cuộc đời có cậu trở nên tươi sáng rực rỡ, cái gì cũng đáng yêu hơn, thú vị hơn. Giả sử cuộc sống có xảy ra khó khăn trắc trở nào hoặc vô cớ vướng phải chông chênh tuổi trẻ như người ta vẫn thường nhắc đến thì chỉ cần nhớ lại trên đời này có Minh, chỉ cần có cậu bên cạnh thì bao nhiêu ưu tư muộn phiền đều tan biến.

Cũng như bao cặp đôi yêu nhau khác ở lứa tuổi còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Có những khi chúng tôi cảm thấy hoảng sợ và lo lắng cho tương lai của mỗi đứa. Chúng tôi cũng e ngại trước sự cấm đoán của hai bên phụ huynh. Sự non nớt của những chú chim con vừa lớn lên đang chập chững đánh vần hai từ tình yêu. Trong khi thậm chí chẳng còn hiểu nổi tình yêu là gì thì chính tình yêu thuần khiết ấy đã giữ lại cho cả hai khỏi bị sa ngã. Không những cậu không muốn chiếm thân thể tôi mà chỉ mới nghĩ đến điều ấy thôi cũng khiến cậu hoảng hốt thấy mình ghê tởm. Vì nghĩa cử cao đẹp đó của cậu mà tôi đã dứt khoát cương quyết sẽ chỉ yêu và lấy duy nhất một mình cậu làm chồng. Không phải cậu thì không thể là một ai khác. Tôi sẽ bất chấp cả thế giới này để lấy cho bằng được khi chúng tôi lớn hơn.

Cuối năm cấp 3, tất cả đám bạn trong lớp tôi đều xôn xao nói về nghề nghiệp trong tương lai. Đa phần chọn vào ngành thân phụ thân mẫu mong muốn. Tôi đã nghe quá nhiều về câu chuyện nếu không muốn sống đau khổ dằn vặt với công việc trong quãng đời còn lại thì phải chọn đúng nghề tôi đam mê. Nhưng đam mê của tôi là gì? Tôi hoang mang tìm kiếm trong đêm tối chẳng khác gì một tên mù đang cố mò mẫm đường đi. Chúng tôi được sắp đặt ngồi trong các lớp hướng nghiệp. Hướng đạo sinh tình nguyện cầm micro hô hào khẩu hiệu hãy sống vì đam mê. Hãy chọn công việc mình yêu thích. Họ nói với lũ khờ khạo chúng tôi cần hiểu rõ trái tim mình đang hướng về ngọn gió nào, mạnh mẽ đặt bước chân đầu tiên dù nó có điên rồ ngớ ngẩn.

“Phải là những con mắt luôn tìm kiếm tiếng gọi cuộc đời mình, không hèn yếu chấp nhận sống dung hòa với kẻ thù địch. Đó sẽ là một quá trình gian nan và phải mất rất nhiều thời gian. Dũng cảm đối diện với trận chiến của mình, cho những đam mê. Đừng che giấu sự hèn yếu của bản thân dưới bộ đồng phục. Nếu lỡ đam mê  phải chịu cách thất trận, thì ít ra lòng liêm khiết chân thật cũng hát vang bài ca chiến thắng. Đã sống hết mình thì có gì gọi là hối tiếc. Điều gì đó mình phải trải qua mà không phải là phần số đã được lập trình trong kiếp sống của chính mình. Phải yêu đam mê như một vũ khí mà ta sẽ dùng nó để chiến đấu với cuộc sống. Người ta chỉ có thể làm việc hăng say không biết chán chê mệt mỏi khi được làm đúng đam mê của họ. Làm việc với những thứ mà họ sẽ không phải cãi cọ lăng nhăng với tâm trí mình mỗi ngày.”

Bài diễn thuyết rất hay và rất hùng hồn. Họ nói rất nhiều đến đam mê, nhấn mạnh từng từ từng chữ một và lên giọng lớn khi nhắc đến cụm từ tiêu biểu. Trong khi đó lũ học sinh chỉ biết ngồi dưới ngáp ngắn dài. Đứa này ngồi ký tên trên áo, viết lưu bút, tụm năm tụm ba nói chuyện. Hầu như chẳng đứa nào quan tâm.

Cha mẹ tôi không bắt ép tôi phải theo một ngành nghề, họ để tôi tự do lựa chọn với cam kết có một chân vào đại học vì đó là bộ mặt của gia đình. Vì thế tôi đã nuông chiều bản thân một trường đại học hạng vừa tầm trung ở quê nhà. Tôi chỉ cần trang bị cho mình một nhãn hiệu sinh viên đại học, bất kể ngành nghề gì. Chính vì ngang nhiên chọn đại nên đầu năm hai tôi đã quyết chí từ bỏ tất cả để lên đường đi theo tiếng gọi trái tim.

Tất nhiên tôi không bao giờ muốn từ bỏ Minh. Khi biết tin tôi có ý định bỏ học và bỏ Huế để đi Sài Gòn. Minh tìm đến tôi.

“Tớ đọc được tin nhắn của cậu. Cậu sẽ rời khỏi Huế. Còn chuyện học hành?”

“Tớ đã nạp đơn xin bảo lưu. Nhưng cậu biết đấy! Tớ chưa bao giờ có đủ kiên nhẫn để chờ đợi một sự cho phép.”

“Tớ nghĩ là việc học của cậu vẫn tốt?” Có một chút ngạc nhiên trong câu nói của Minh.

“Tớ nghĩ mọi thứ ổn. Nó đang diễn ra theo đúng cách mà xã hội này muốn nó xảy ra. Chỉ có tớ là không ổn chút nào.”

“Thôi nào, quên cái ý nghĩa vớ vẩn của cậu đi. Cậu sẽ làm gì khi đến Sài Gòn. Cậu chỉ là một cô gái chưa đầy mười chín tuổi, thậm chí còn chưa có một bằng cấp gì trong tay. Tớ vẫn chưa hình dung được cậu sẽ xoay sở thế nào nơi xứ lạ đất người.”

“Còn hơn là chịu đựng cuộc sống nhàm chán và buồn tẻ này.”

“Bao nhiêu sinh viên khác vẫn đang sống vậy đấy thôi.”

“Đúng. Tớ đã từng quá giống họ. Không dự tưởng được cuộc sống của mình. Chỉ thức giấc, ăn, đến trường, lướt web, ngủ, đại loại công việc kiểu ấy diễn ra đều đặn mỗi ngày. Kết thúc năm năm cấp một, bốn năm cấp hai, ba năm cấp ba và đã nộp đơn thi vào trường đại học để tiếp tục chặng đường học hành nghiêm túc theo như ý muốn của cha mẹ. Không lên được đại học thì không có tương lai. Chúng ta chỉ tiếp nhận tư tưởng này từ xã hội mà thậm chí không xác định được tương lai được nhắc đến ở đây là gì. Không có tiền mua gạo và thức ăn, không có tiền mua áo quần mặc, sống không được vui vẻ, sống kém hạnh phúc. Tương lai mọi người muốn phác thảo ra là gì? Chẳng khác nào cảm giác bị cưỡng bách uy hiếp trước cuộc sống. Vậy mà đến khi vào được đại học, tớ vẫn chưa hiểu tương lai là thế nào?”

“Tất cả sinh viên đều như thế.”

“Giờ thì tớ không thể tiếp tục giống họ được nữa. Tớ luôn phải nghe những lời rao giảng trên truyền hình, báo chí, sách vở về ý nghĩa cuộc đời. Nhưng với một cuộc sống dựa dẫm cha mẹ thì phải chăng ý nghĩa cuộc đời chỉ cần được vui vẻ mỗi ngày, ăn món mình thích, mặc một bộ áo quần xinh, được cha mẹ chu cấp đầy đủ tiền tiêu vặt. Có sự khác biệt nào giữa ý nghĩa cuộc đời ẩn ý đó với ý nghĩa cuộc đời hồn nhiên vô tư lự bây giờ không? Tớ không hiểu. Tớ không hiểu ý nghĩa cuộc đời mà mọi người vẫn đang nhắc đến. Đôi khi tớ nghĩ tất cả mọi người đều giống tớ. Đều ăn uống no nê, khi đi trên đường cũng nhìn ngắm cây hoa lá cành, tối ngủ họ có mơ gì đó đặc biệt. Họ có cần đủ tiền tiêu vặt, hay họ muốn nhiều hơn. Càng suy nghĩ lại càng thấy bất an. Tớ hoàn toàn chẳng biết bản thân muốn gì và thích gì. Như thế liệu có phải tớ sống mà thậm chí còn không biết mình sống để làm gì?”

“Tớ không hiểu ý cậu?”

“Ý tớ là sự nhàm chán của các môn học khiến tớ rơi xuống mười tám tầng địa ngục. Những bài giảng đó không thuộc về hành tinh tớ sống. Xem nào, ở trường học, họ dạy chúng ta những cái thuyết sáo rỗng, triết học duy vật và chủ nghĩa xã hội, toán học chỉ là một đống lý thuyết không thể vận hành trong đời sống. Mặc dù nó cũng giúp chúng ta rèn luyện tư duy nhưng có lẽ nó chỉ dành cho mấy đứa có chỉ số IQ cao. Họ dạy chúng ta thể thao rèn luyện thân thể, họ bảo rằng điều đó tốt cho sức khỏe, nhưng tớ lại không thể tự chọn cái nào phù hợp cho bản thân. Làm gì có cái nào tốt cho tớ khi tớ hoàn toàn không hề thích thú nó. Trường học sẽ thật tốt cho bất kỳ ai yêu quý nó, yêu những gì họ được học trong đó, còn đối với những người không thuộc về, liệu có cần phải tốn thêm thời gian để đi vào con đường mà chắc chắn sẽ là ngõ cụt.”

“Muốn gì thì cũng phải có cái bằng đại học trong tay. Xã hội này luôn đòi hỏi bằng cấp.”

“Bằng cấp sao? Chỉ để chứng minh tất cả chúng ta là một đám người sống cúi đầu cam chịu an phận trong phần đời đã được xã hội sắp đặt sẵn. Tất cả sinh viên đều tự nhận ra những điệu nhạc dở tệ nhất mỗi ngày nhưng chẳng ai muốn phản kháng. Ai cũng nghĩ chỉ cần cúi mặt rồi bơ đi, chỉ cần nghe tai này lọt qua tai kia, cuộc đời sinh viên đến thế là xong.”

“Thế còn cha mẹ, cậu tính phải giải thích với họ thế nào?”

“Tớ không mong chờ sự đồng cảm từ cha mẹ hay bất kể ai. Họ sẽ không hiểu. Dù có kể với cha mẹ, hàng xóm, hay thưa trình lên cơ quan chính phủ nhà nước thì hình như cũng không thể thưa hết sự tình. Càng lớn tớ càng nhận ra rõ rệt là việc giải bày với thế gian luôn là trò mèo vô ích. Vậy nên tớ sẽ im lặng. Im lặng từ bỏ và im lặng rời khỏi nơi đây. Tớ muốn đi để tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời.”

“Nghe này, Nhi.” Minh nói nhẹ nhàng. “ Cậu bảo là cậu muốn ra đi để tìm kiếm tuổi trẻ của cậu. Vậy còn tình yêu của chúng ta. Tớ chẳng có một chút ý nghĩa nào trong cuộc sống của cậu sao?”

“Cậu có tin rằng lầm lỗi của bao kẻ đang yêu là việc xấn lấy nhau, vồ vập lấy nhau. Làm sao để ngày mai mình sẽ không tự đánh mất mình trong tình yêu, rồi đánh mất luôn cả người mình yêu, rồi bao nhiêu chán chường, vỡ mộng ê chề. Chúng ta phải học cách kiên nhẫn, hứa với tớ rằng cậu sẽ đợi tớ quay trở lại.”

“Bao lâu? Tớ cần được biết phải chờ bao lâu?”

“Tớ không biết. Một năm, hai năm. Tớ không biết câu trả lời chính xác. Nhưng tớ biết nếu đó là tình yêu đích thực, chúng ta có thể làm được. Tớ tin đây là một thử thách mà chúng ta cần phải vượt qua.”

“Cậu đã quyết định bất kể ý kiến của tớ?”

“Tớ không nghĩ là cậu sẽ theo cùng tớ.” Tôi ấp úng.“Tớ xin lỗi. Tớ hy vọng cậu sẽ không khiến mọi thứ khó khăn hơn.”

Sau đó chúng tôi chia tay nhau. Tôi một mình lái xe qua các con đường ngoằn ngoèo trong thành phố, nhìn đám lục bình trôi dạt trên sông, dựng xe trên vỉa hè rồi ngồi nhìn chúng. Tôi ngước lên bầu trời, những đàn chim bay lượn trong không trung. Tôi thấy những đám mây đang trôi, mọi người di chuyển qua lại trên đường phố. Mọi cuộc sống quanh tôi đều đang chuyển động, chỉ tôi đứng yên.

Tôi đã luôn thức giấc với một vài công việc mỗi ngày, nhưng không có một mối liên kết nào với cuộc sống. Tôi luôn nhận thấy chiếc kim phút ngưng đọng, chiếc kim giờ ngưng dịch chuyển, còn chiếc kim giây thì như muốn rơi ra khỏi trục quỹ đạo của nó. Thời gian của tôi đã dừng lại, có phải cuộc sống của tôi đã kết thúc, cái chết của tôi đã bắt đầu khởi động. Tôi lại nhìn vào khoảng không mênh mông sâu thẳm kia, phía đường xa chân trời, tôi tự hỏi có điều gì đó đang đợi tôi.

Tác giả: Ni Chi
Minh họa: NHP
Edit: THĐP

📌 Nội dung tiểu thuyết được đăng tải trong tạp chí Aloha Volume 4. Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership


📌 Aloha Volume 1- 13

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

Đổ cho thiên hạ cái lỗi của mình

0

Nấu ăn bị cháy, bạn khóc rằng ngày xưa ông bà cha mẹ không dạy bạn nữ công gia chánh. Bị bạn bè phản bội, bạn kêu rằng loài người ngày nay gian manh xảo trá. U mê dốt nát, bạn đổ tội cho truyền thông truyền hình đầu độc, đổ tội cho chính phủ mị dân. Ôm trái tim tan vỡ, bạn nằm vật góc giường giận hờn rằng người ta không yêu bạn hết lòng. Bạn chỉ biết khóc lóc, than vãn và đổ thừa trách nhiệm cho người khác, nhưng chưa bao giờ một lần chịu nhận rằng mình kém cỏi thật sự. Tất cả những gì bạn làm chỉ là há miệng chờ quả sung thật to rụng vào. Không có đâu.

Vì sao? Vì càng vươn mình nháo nhác với thế giới bên ngoài, phân bua trắng đen phải trái, bạn càng bị chia rẽ nhiều hơn nơi tinh thần. Năng lượng bị phân tán sẽ càng khiến bạn mệt mỏi điêu đứng. Mọi thứ trở thành một vòng xoáy không hồi kết, bạn cứ thế tan vỡ ra thành nhiều mảnh. Số người bạn đổ lỗi lên đầu sẽ tỷ lệ thuận với những sự tiêu cực mà bạn phải hứng chịu. Đừng chờ quả sung ngon làm gì, nó quá tích cực để rơi vào miệng bạn.

Nếu để ý kỹ, bạn sẽ thấy con người chúng ta đa phần có lối tư duy rằng mình đau khổ thế này là do một nguyên nhân ở trước đó gây nên. Nhưng ít ai suy nghĩ rằng chính vì anh mang hạt mầm đau khổ trong người nên anh đã kiến tạo ra hoàn cảnh cho sự đau khổ ấy được nảy nở. Đây là một cú lừa, là câu chuyện con rắn tự cắn đuôi mình khi nguyên nhân của đau khổ lại là chính nó.

Trước kia tôi đã từng xem một video những nhà khoa học mô tả về sức hút của Trái đất. Bạn hãy hình dung Trái đất được đặt lên tấm chăn lưới căng đều. Sức nặng của nó sẽ làm tấm chăn võng xuống tạo ra độ dốc. Hành tinh nhẹ hơn là Mặt Trăng sẽ đổ theo cái dốc đó mà quay thành quỹ đạo quanh hành tinh nặng.

gravity

Tôi thiết nghĩ con người chúng ta cũng không khác gì. Khi ta tập trung vào chính mình, dồn sự chú ý vào bản thân thì ta cũng gia tăng sức hút với người khác, sẽ có nhiều hơn những khả năng tốt đẹp lăn về phía ta. Còn khi ta cứ lồng lên khóc người này, giận người kia, kiểm soát đủ các thứ nằm ngoài tầm tay của mình thì ta chỉ càng lúc trở nên nhẹ hều và dễ dàng bị dòng đời xô đẩy. Gặp những chuyện buồn khổ thì chẳng biết làm thế nào ngoài việc vâng theo những sự tiêu cực đã thành lối mòn. Ta chỉ có thể là một kẻ chờ đợi hú họa một quả sung, chứ không thể là người tạo ra một chùm sung đầy đặn.

Như tôi đã từng đề cập rất nhiều lần về chuyện “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, hay “ngưu tầm ngưu mã tầm mã”, thì những gì xảy đến với bạn là hoàn toàn xứng đáng. Có thể bạn chưa nhìn thấy được điều đó, nhưng bạn có thể tin và dùng ý tưởng này như cửa ngõ để dẫn bạn trở lại sự bình yên và chấp nhận hoàn toàn. Còn không, tâm trí bạn sẽ vẫn nhảy nhót và chia rẽ. Tinh thần của bạn sẽ theo đó mà đi xuống dốc không phanh.

Chỉ khi nào tập trung vào tự thân, bạn mới có cơ hội cộng hưởng sức mạnh với mỗi lần chú ý. Bạn trở thành người có trách nhiệm. “Trách nhiệm” ở đây là quyền năng kiến tạo thực tại theo ý muốn, không phải một gánh nặng xã hội khiến người ta phải nghẹt thở.

Vào khoảnh khắc bạn ngừng đổ cho thiên hạ cái lỗi của mình, bạn có một cơ hội để nâng cấp chính mình từ điểm yếu kém ấy. Bạn có thấy mừng không khi giữ lại được một đống đá quý phủ bụi đang cần lau chùi thay vì ném nó túi bụi vào mặt người khác? Hãy thử nghĩ kỹ mà xem, bằng tất cả sự khôn ngoan nhất của bạn.

Tôi thấy mấy ngày nay rộ lên chuyện cháy rừng Amazon, lá phổi của trái đất, và người ta gào khóc, chửi bới những kẻ đốt rừng khai hoang là lũ ngu đần, tàn bạo. Xem thì có vẻ bao nhiêu tội lỗi nên được đổ hết lên đầu người nông dân nghèo túng làm điều thiêu đốt dại dột ấy, nhưng các bạn có tính tội thêm những mồi lửa giận dữ của những người khác trên toàn thế giới không? Những người tưởng rằng mình là an lành, ngoan hiền, thánh thiện lắm. Một khi trái đất này còn người tức giận, thì hãy còn những đợt cháy rừng; còn người khóc khổ thì còn những trận sóng thần; còn tiêu cực căm thù thì còn chiến tranh bạo động. Chẳng có gì không được hiện thực hóa từ nội tâm chúng ta. Vậy nên nếu có tồn tại một cuộc đổ lỗi xứng đáng và mang tinh thần tiến hóa cao nhất thì là mỗi người tự dành nó cho chính mình.

Nếu con người càng đi xa phần gốc rễ thì chúng ta sẽ càng điêu đứng. Một chuyện đáng buồn rằng chúng ta đang dần đánh mất đi khả năng đưa ra quyết định đúng đắn, khả năng xác định mình là ai và mình có thể làm được điều gì ích lợi. Tất cả những gì ta muốn là sự dễ chịu, trong khi những người trí tuệ thì muốn điều tốt lành. Khối giận dữ kia phải được nổ tung ra, những lời lẽ đắng cay phải được dằn xuống một ai đó. Sự yếu kém từ bên trong khiến ta không đủ khả năng để hoán cải những tiêu cực thành một thứ gì đáng giá. Ta dùng nó như một cú đòn để trừng phạt lẫn nhau, để cùng nhau tắm trong vũng lầy đen tối. Tất cả chỉ có vậy.

Trong bài viết này tôi nói rằng hãy ngưng đổ lỗi cho người khác cũng có ý rằng đừng kỳ vọng những quả sung to rớt vào miệng mình, mỗi người nên tập trung vào bản thân cho đến khi nào tất cả những gì ta có để đổ cho thế giới chỉ toàn là sung sướng.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa
Ảnh minh họa: nikondian


📌 Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership

📌 Aloha Volume 1-13

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

[THĐP Translation™] 9 cách để cai nghiện điện thoại

thdp translation 3

Bạn sử dụng điện thoại quá nhiều. Đây là cách để dừng lại.

📌 Bài viết hiện đã có hơn 18k Likes trên Medium. Bài dịch đã được đăng tải trong Volume 6 tạp chí Aloha. Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership 

Bạn, cũng như đa số mọi người, có lẽ đang sử dụng điện thoại quá nhiều. Theo thống kê của ứng dụng theo dõi thời gian Moment, số giờ trung bình nhìn vào màn hình điện thoại của mỗi người là 4 tiếng, chưa kể đến thời lượng làm những việc khác như gọi điện hay nghe podcast. Hoạt động trong một khoảng thời gian dài như vậy sẽ khiến não bộ thay đổi. Những thay đổi đó có thể mang tính tích cực nếu nói về việc thiền định chẳng hạn. Không tích cực lắm nếu việc đó là dí mắt vào điện thoại.

Trong suốt 3 năm qua, tôi đã tiến hành nghiên cứu và xuất bản một cuốn sách về mối quan hệ của chúng ta với điện thoại. Qua đó, tôi kết luận được rằng thời gian sử dụng điện thoại gây tác động đến mọi khía cạnh của cuộc sống từ trí nhớ, khả năng tập trung, đến sự sáng tạo, tính hiệu quả trong công việc, các mối quan hệ, mức độ stress, sức khỏe và cả giấc ngủ. Tóm lại, nếu bạn cảm bản thân bị thay đổi theo chiều hướng tiêu cực bởi chính chiếc điện thoại thông minh của mình, bạn không bị điên. Bạn đúng.

Khi chúng ta không thể kiểm tra điện thoại, cơ thể sẽ sản sinh ra hoóc-môn stress như adrenaline và cortisol.

Điện thoại, các ứng dụng chứa quảng cáo và mạng xã hội được thiết kế một cách khiến bạn khó có thể ngừng dùng. Đó là cách làm ăn của họ: Người dùng càng dành nhiều thời gian cho nó, họ càng thu thập thêm được nhiều dữ liệu và càng cho chúng ta xem được nhiều quảng cáo đúng đối tượng. Những công ty này rất giỏi trong việc thao túng người xem, đến mức chính chúng ta thường cũng không nhận ra được. Dưới hình thức luôn có bài đăng mới hay một cái “like” tiềm năng đang chờ chúng ta, họ đã khiến chúng ta quen với việc mỗi lần kiểm tra điện thoại là sẽ có một phần thưởng—làm chúng ta cứ muốn kiểm tra nhiều hơn.

Chúng ta đã trở nên giống như những con chó trong thí nghiệm của Pavlov, được huấn luyện mỗi khi nghe được tiếng chuông thì đều nhỏ dãi. Và khi không thể kiểm tra điện thoại, cơ thể sẽ tiết ra hoóc-môn stress như adrenaline và cotisol, khiến chúng ta cảm thấy bức bối, khó chịu. Hành động tiếp theo sẽ là thò tay vào túi quần kiếm điện thoại, kể cả khi chúng ta biết nó không ở đó. Đây chính là các triệu chứng của việc “cai nghiện”.

Tất cả điều này chỉ để nói rằng: Đừng dằn vặt bản thân nếu bạn đã cố gắng mà vẫn không thay đổi được thói quen dùng điện thoại, hay nếu ý tưởng rằng có một mối quan hệ vui vẻ lành mạnh và bền vững với điện thoại của bạn và nghe rất khó. Nó đúng là khó, nhưng nó có thể.

Sau đây là những bí quyết giúp bạn thay đổi mối quan hệ này:

1. Xác định rõ những điều mình thích và không thích

Có những tính năng trong điện thoại mang lại sự hữu ích và gây thích thú cho bạn, và cũng có những yếu tố khiến bạn thấy mình đang lãng phí cuộc đời. Mục tiêu của bạn là giữ cái trước và giảm cái sau.

2. Đừng nói câu “Tôi cần sử dùng điện thoại ít hơn”

Đó là một câu nói mơ hồ và vô nghĩa, chẳng khác gì câu nói “Tôi sẽ ăn uống lành mạnh hơn.” Nếu bạn thực sự muốn thay đổi, hãy bắt đầu từ việc tại sao bạn lại muốn thay đổi, và thay vào đó thì bạn muốn làm gì.

Một trong những cách khắc phục là viết ra từ 3-5 hoạt động mang lại niềm vui, sự thỏa mãn và ý nghĩa cho bạn. Đây có thể là những hoạt động mà bạn muốn làm, nhưng dường như chưa bao giờ có thời gian để thực hiện chúng. Sau đó, hãy tự hỏi bản thân rằng việc sử dụng điện thoại đã cản trở những điều này như thế nào.

Chẳng hạn, tôi biết việc gặp gỡ bạn bè sẽ mang lại nhiều niềm vui. Song song đó, tôi cũng nhận thức được thói quen nhắn tin thay vì gọi điện của mình. Hệ quả là tôi thường mất gần 30 phút vật vã trên điện thoải với tính năng tự động chỉnh sửa chính tả, thay vì chỉ cần 5 phút để nói hết tất cả những điều trên.

3. Lập ra một mục tiêu

Một khi bạn đã xác định được nguyên nhân gây cản trở từ điện thoại, hãy lập ra mục tiêu cho bản thân (có thể là một hay nhiều mục tiêu). Tôi thường dùng cấu trúc này: “Tôi muốn ___ ít lại để ____ nhiều hơn.”

Ví dụ: “Tôi muốn nhắn tin ít lại để dành thời gian gặp gỡ bạn bè nhiều hơn.” Câu nói này hiển nhiên sẽ rõ ràng hơn rất nhiều so với câu: “Tôi muốn hạn chế sử dụng điện thoại.”

4. Định nghĩa thành công

Điều gì khiến bạn cảm thấy thành công? Hãy trung thực với bản thân vì khả năng cao là bạn sẽ không thể hoàn thành một quyển sách trong một lần đọc hay có một cuối tuần với mọi khoảnh khắc đều vui vẻ, năng suất và ý nghĩa. Nhưng nếu bạn biết mình cảm thấy vui khi được gặp một ai đó, bạn có thể định nghĩa sự thành công là việc được đi café tám chuyện cùng người đó vào tuần sau. Nếu bạn muốn đọc một cuốn tiểu thuyết, bạn có thể đặt mục tiêu đọc một chương mỗi tối.

5. Đơn giản hóa

Bạn có thể thay đổi thói quen chỉ với ý chí, nhưng nó chẳng có gì vui, và thường không hiệu quả. Sẽ hiệu quả hơn khi bạn loại bỏ những tác nhân kích thích thói quen cũ và thêm vào những tác nhân hình thành thói quen mới.

Giả sử bạn đang tập thói quen đọc sách trước khi ngủ, nhưng luôn bị sao nhãng bởi điện thoại của mình. Bước đầu tiên, loại bỏ tác nhân kích thích: Sạc điện thoại của bạn ở một nơi xa giường ngủ (nếu cần thiết, hãy mua một cái chuông báo thức riêng). Bước thứ hai, thêm vào những tác nhân kích thích mới: Đặt sách ở tủ cạnh giường, ngay vị trí mà bạn thường để điện thoại. Bằng cách này, khi bạn tìm điện thoại theo bản năng, bạn sẽ vớ phải quyển sách.

Hãy làm điều tương tự với điện thoại: Tắt thông báo (notifications). Nếu bạn không muốn dành quá nhiều thời gian cho mạng xã hội, hãy xóa những ứng dụng đó. (Trong trường hợp bạn vẫn muốn vào Facebook, bạn phải sử dụng phiên bản web trên điện thoại với nhiều phiền phức hơn.)

Lưu ý đến màn hình chính của điện thoại. Nó chỉ nên hiển thị các công cụ, không phải những cám dỗ. Hãy chỉnh sửa và sắp xếp các ứng dụng để thuận hơn trong việc làm những điều bạn muốn và khó khăn hơn đối với những thứ gây mất thời gian.

6. Chậm mà chắc

Bạn sẽ không thể thay đổi các thói quen trong một ngày, cũng như việc thay đổi tất cả thói quen trong một lần là thực tế. Hãy chọn một thói quen để tập trung vào nó trong một khoảng thời gian. Bạn có thể dành 5 phút mỗi ngày nhìn ra cửa sổ thay vì lướt điện thoại. Hay vào mỗi sáng chủ nhật, bạn chỉ cầm điện thoại trên tay sau khi ăn xong bữa sáng. Thậm chí, bạn cũng có thể tập kiểm tra email 3 lần/ngày thay vì 20 lần. Có rất nhiều cách khác nhau để thay đổi, và nếu bạn đang đi đúng hướng thì không có nỗ lực nào là quá nhỏ.

7. Hình thành phép lịch sự

Nếu một người bạn phì phèo khói thuốc vào mặt bạn, ắt hẳn bạn sẽ bảo họ dừng lại, bởi vì đó là một hành động thô lỗ theo cách hiểu chung của xã hội. Thế nhưng, khi bạn bè bấm điện thoại trong lúc đang nói chuyện, chúng ta thường khó lên tiếng hơn vì vẫn chưa có phép lịch sự chung về điều này. Sự thay đổi chỉ xuất hiện khi có những cuộc trao đổi nghiêm túc về vấn đề này, do đó hãy thẳng thắn thể hiện quan điểm của bạn.

Khi điều này lặp lại, hãy dùng nó như một chủ đề cho cuộc nói chuyện về thời điểm nào là thích hợp/không thích hợp để sử dụng điện thoại.

Nếu bạn cảm thấy khó khăn khi đề cập đến việc sử dụng điện thoại của người đối diện, hãy lấy ví dụ từ những người xung quanh.

8. Luôn nhớ rằng mục tiêu của bạn là cảm thấy thoải mái

Nếu xóa bỏ các ứng dụng mạng xã hội khiến bạn cảm thấy tốt hơn thì quá tuyệt. Nếu không, hãy tải lại các ứng dụng này. Nói cách khác, thử nghiệm. Bạn không cố gắng để thay đổi một cách máy móc, mà là cố tìm ra những gì mình thích và không thích. Suy cho cùng, hãy để hành vi sử dụng điện thoại là hành vi có nhận thức.

9. Biết cách chấp nhận sự bất toàn

Bạn sẽ không bao giờ có được một mối quan hệ hoàn hảo với điện thoại của mình. Chuyện đó không sao. Mục đích ở đây là có một cái nhìn rõ ràng về chuyện sử dụng điện thoại một cách lành mạnh là như thế nào và cố gắng khắc phục mỗi khi “ngựa quen đường cũ.” Nếu điều đó xảy ra, à không, khi điều đó xảy ra, đừng dằn vặt bản thân. Hãy hít một hơi thật sâu và tiếp tục tiến bước.

Tác giả: Catherine Price
Biên dịch: Mai Nguyen
Hiệu đính: Prana
Illustration: Ryan Hubbard


 

📌 Aloha Volume 1-13

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2