17.3 C
Da Lat
Thứ Sáu, 12 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 47

Mục đích quan trọng nhất của tâm linh và các tôn giáo lớn là gì?

0

Mục đích quan trọng nhất của tâm linh và các tôn giáo lớn là gì? Có bao giờ bạn đặt ra câu hỏi như vậy và tìm cách trả lời, hoặc đơn giản là để định hướng bản thân đi vào chánh đạo? Cá nhân mình bước chân vào con đường tâm linh từ năm 2012 nhưng đến tận 2015 mình mới có thể bắt đầu thực hành một số phương pháp tu tập và đến 2018 mình mới tìm thấy một con đường phù hợp để duy trì mỗi ngày. Mình từng quay lại nhìn cả một cuộc hành trình đó và tự hỏi rằng vì sao mình lại tiến bộ chậm chạp và dễ bị lan man như vậy. Đồng thời, mình cũng quan sát những người xung quanh, những cộng đồng tu tập tâm linh khác xem họ bước đi như thế nào. Từ đây, mình đã rút ra được một nguyên nhân của sự mất tập trung, sai lạc, và dễ bị đánh lạc hướng của hành giả trên con đường cầu đạo đó là chúng ta không nhắm đến mục đích quan trọng nhất của tâm linh.

Nếu không nhắm đến mục đích quan trọng nhất đó thì chúng ta quan tâm đến điều gì khi bước vào tu tập? Ta muốn chữa lành một tổn thương, ta muốn biết về tiền kiếp, ta muốn có một cảm giác hạnh phúc nào đó (không được định nghĩa rõ ràng), ta muốn đu theo trào lưu, ta muốn danh tiếng và của cải theo một hình thức mới, ta muốn tỏ vẻ thông minh, ta muốn thoát khỏi việc đời, v.v… Nên từ những nhu cầu khác nhau đó, thị trường tâm linh sản sinh ra đủ các hình thức tu tập và những nội dung khác nhau để đáp ứng. Nhưng trong số đó, 99% các nội dung không có sự đồng nhịp với mục đích quan trọng nhất của tâm linh. Chúng khiến cho con người lan man, lạc lối, hoặc tự hài lòng với lớp vỏ bản ngã của chính mình.

Vậy mục đích quan trọng nhất của tâm linh là gì? Câu trả lời là: Giác ngộ (Enlightenment). Giác ngộ là gì? Giác ngộ là ngộ ra, hiểu ra. Giác ngộ điều gì? Giác ngộ Chân Ngã (Self-Realization) / Thượng Đế / Tình Yêu / Phật tánh / Niết bàn / Bản chất duy tâm/thức cốt lõi tuyệt đối của thực tại. Giác ngộ là trả lời đúng câu hỏi quan trọng nhất (theo kinh sách Vệ-đà): “Ta là ai? Ta là gì?” Hay nói cách khác là nhớ lại bản chất tâm linh chân thực của chính mình rằng bạn là linh hồn / tâm thức (consciousness) đang trải nghiệm thế giới vật chất.

>> Một số câu hỏi quan trọng sau khi giác ngộ bạn sẽ trả lời (đúng) được
>> Tat Tvam Asi: BẠN chính là NÓ — BẠN cũng chính là điều bạn đang tìm kiếm

Đây là mục đích quan trọng nhất vì nó mang tới trí tuệ và sự viên mãn tuyệt đối cho con người. Và khi đạt tới mục đích này, mọi mục đích nhỏ hơn sẽ đều được chinh phục. Như Đức Krishna đã nói trong Chí Tôn Ca rằng:

“Mọi nhu cầu cái giếng nhỏ đang đáp ứng có thể được cái hồ lớn thỏa mãn ngay lập tức. Tương tự như vậy, người biết mục đích tột đỉnh của các tập kinh Vệ Đà có thể đạt mọi mục đích.” (2:46)

Còn đại thi hào Rumi thì nói:

“Khao khát được biết linh hồn của chính mình sẽ chấm dứt mọi khao khát khác.”

>> [THĐP Translation™] 39 thông điệp trí tuệ từ đại thi hào Rumi

Đọc về các thời đại lịch sử tâm linh của con người có giúp bạn giác ngộ Chân Ngã không? Nghiên cứu về người ngoài hành tinh có giúp bạn thoát khỏi ảo tưởng của tâm trí không? Xem bản đồ sao trong năm nay có giúp bạn tẩy rửa mọi tham lam không? Bất kỳ một phương pháp tu tập hay một nội dung tâm linh nào, nếu là Chánh Đạo và Chánh Pháp thì sẽ đều dẫn bạn tới gần hơn với bản chất con người thật của bạn, tới các nguyên lý chung về bản chất của thực tại, hoặc ít nhất tới gần hơn với các phẩm hạnh thiêng liêng bên trong. Còn nếu không, nó sẽ kéo bạn ra xa hơn những điều tốt đẹp ấy.

>> 7 Nguyên lý Hermetic vĩ đại – Giáo huấn của Thoth
>> 20 phẩm hạnh cao quý nhất của con người và cách nuôi dưỡng chúng

Khi một người tu tập không đặt câu hỏi về mục đích quan trọng nhất của tâm linh thì sẽ không xác định được mục đích tận cùng cho việc tu tập của chính mình. Giống như khi bạn được đưa cho một con dao nhưng bạn không xác định mình sẽ dùng dao để làm gì cho phải. Rồi bạn dùng dao ngồi chọc chọc vào tường cho có việc, rồi bạn cắt cây phá cành, tệ hơn, bạn tự cứa vào tay mình và vào người khác. Như vậy chẳng phải là rất khổ hay sao? Tương tự như vậy, người tu không xác định được mục đích tâm linh quan trọng nhất thì sẽ dễ bị lan man, đi lòng vòng luẩn quẩn để rồi rối trí và thối chí. Tệ hơn nữa là họ có nguy cơ lún vào tà đạo, làm tổn thương chính mình và gây hệ lụy đến xã hội.

>> 5 con đường tu tập tâm linh nên tránh

Trong quá trình tìm hiểu, thực hành và đúc rút thì mình đã đi đến kết luận rằng mọi nguyên tắc hay quy luật tâm linh đều có nền tảng “tất cả là tâm thức”. Mọi bậc Thánh vĩ đại nhất trong lịch sử loài người đều nói về nguyên lý này, như Krishna, Shankara, Đức Phật, Ramana Maharshi, Hermes, v.v… Thậm chí, các nội dung đúng đắn về Luật Hấp Dẫn, giấc mơ và ngôn ngữ biểu tượng, Tarot đều có nền tảng dựa trên tính tuyệt đối của tâm thức. Nói cách khác, nếu không có nền tảng này thì mọi nguyên lý tâm linh mở rộng khác đều bị khập khiễng và rơi vào mâu thuẫn. Ngày nay, các nhà khoa học lượng tử cũng đang dần tiến đến được bản chất phi vật lý của thực tại.

>> [THĐP Translation™] Các nhà vật lý lượng tử nói gì về chủ nghĩa duy vật (materialism)
>> [THĐP Translation™] Thuyết lượng tử đã chứng minh: Sự quan sát (ý thức) tác động đến thực tại
>> [THĐP Translation™] Vật lý lượng tử nói gì về bản chất của thực tại?

Ngoài ra, mọi tôn giáo đều dẫn đến một cội nguồn: Chân Ngã (Self / Atman / Soul / Spirit). Nó được gọi dưới nhiều cái tên khác nhau như Thượng Đế, Đại Ngã, Niết Bàn, Chân Như, Phật Tánh, Ý Thức Thuần Khiết, Chân Linh, Chân Tâm (Citta), Tâm thức (Consciousness), Tâm Hồn, Sat-Chit-Ananda v.v… Mỗi tôn giáo lại diễn đạt một góc độ khác nhau của cội nguồn thiêng liêng này, hòng dẫn dắt con người tới gần hơn với nó, thông qua hành động, đức tin, trí tuệ và thiền định.

>> [THĐP Translation™] Chân Ngã (Atman) vs. “Vô Ngã” (Anatman) — “Vô Ngã” có phải là không có Chân Ngã không?
>> Personal God (cá nhân) vs. Impersonal God (phi cá nhân)

Mình thiết nghĩ rằng mỗi người trước khi bắt đầu tu tập nên đặt ra câu hỏi về mục đích quan trọng nhất của tâm linh để có định hướng đúng đắn, không bị xao nhãng lạc lối. Còn những ai hiện đang trên hành trình thì cũng nên thường xuyên nhắc chính mình về điều này để có được sự tập trung, không sa ngã vào những thông tin lệch lạc, hoa lá cành phần ngọn. Có thể bạn sẽ nghĩ rằng “ôi dào, đọc cho vui một chút thì mất mát gì đâu” hay như “trải nghiệm đại đi chết gì đâu mà sợ.” Quan điểm cá nhân của mình đó là khi bạn lựa chọn cái này, bạn đồng thời mất một cái khác – thứ đáng lẽ bạn sẽ có được nếu bắt lấy nó ngay từ ban đầu. Một người càng có nhận thức cao thì càng có sự tinh lọc thông tin và hành động, có sự quản lý đời sống một cách ý thức. Họ biết rằng một phút giây chưa thấy ánh sáng là một phút giây khổ ải, một lần đưa mắt đọc thông tin lá cải tiêu cực là một lần mất đi cơ hội được đọc một lời của thánh nhân, vào cùng thời điểm đó. Người có nhận thức càng cao thì càng khao khát chân lý và một lòng hướng về chân lý. Còn người có nhận thức càng thấp thì càng ưa thích quyến luyến những nội dung tiêu cực, vô minh, không đi thẳng vào trọng tâm.

Việc đặt câu hỏi định hướng về mục đích quan trọng nhất của tâm linh không chỉ đúng cho những ai tu tập giác ngộ Chân Ngã mà còn đúng cho bất kỳ ai muốn sống hạnh phúc, bình an, sáng tạo và ý nghĩa trong cuộc đời. Nếu người nông dân không biết đến mục đích và bản chất cao nhất của đất đai, thiên nhiên thì sẽ trở thành người nông dân hủy hoại tự nhiên, đầu độc con người và các loài sinh vật. Nếu người giáo viên không biết đến mục đích cao nhất của giáo dục và tri thức thì sẽ trở thành những người dạy người khác trở nên ngu dốt, yếu đuối và phụ thuộc. Nếu người nghệ sĩ không biết đến mục đích cao nhất của ngôn từ và những nốt nhạc thì cũng chỉ là người nghệ sĩ nửa mùa, sáng tác ra những bài nhạc màu mè mất chất, dụ dỗ con người đâm ra hư hỏng. Tương tự như vậy với người bác sĩ, kỹ sư, người thợ mộc, thợ xây, người cha, người mẹ, người bạn, người hàng xóm, người ăn, người ngủ, người nói chuyện, người đi lại, v.v… Tất cả con người trên thế gian này, nếu không có ý thức tìm kiếm và không nhận biết về mục đích cao cả nhất cho sự tồn tại của chính mình thì sẽ luôn sống trong những hành vi lệch lạc.

Nói tóm lại, dù bạn là ai, sinh ra từ đâu, đang làm nghề gì, đã trải qua những biến cố nào trong cuộc đời, nếu bạn thật sự muốn hạnh phúc, hãy đặt câu hỏi về mục đích sống, mục đích cuộc đời của con người. Và điều đặc biệt ở đây đó là, câu trả lời cho những câu hỏi này nên hoàn toàn trùng khớp với mục đích quan trọng nhất của tâm linh và các tôn giáo lớn trên đời.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa
Biên tập: Huy Yogi

Ảnh: Ashley Batz | Unplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách các bài viết đã chia sẻ trong Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Translation™] Nghiên cứu đã chứng minh ý thức có thể tồn tại bên ngoài thân xác & sau khi chết

thdp translation 3

*Bài dịch đã được đăng tải trong tạp chí Aloha Volume 14

Xua tan mọi nghi ngờ, các nhà nghiên cứu Ý Thức phi cục bộ (non-local consciousness) đã chứng minh ý thức có thể tồn tại độc lập với não bộ và sau khi chết, dựa trên hàng trăm trường hợp đã được xác thực.

Một số khảo cứu gần đây về Holotropic (phương pháp thiền điều khiển hơi thở, khiến ý thức trở nên khác thường hoặc bị thay đổi) đã cho thấy nhiều thứ táo bạo; chúng không chỉ thách thức phần lý thuyết và thực hành của tâm thần học, tâm lý học, tâm lý trị liệu mà còn làm lung lay những giả định siêu hình của khoa học phương Tây. Những môn khoa học truyền thống này bị lu mờ trước những kết quả nghiên cứu mới về Ý Thức phi cục bộ và mối quan hệ của nó với vật chất. Theo các nhà nghiên cứu não bộ phương Tây, ý thức là hiện tượng phụ của vật chất, một sản phẩm của các tín hiệu nơ-ron thần kinh được não bộ xử lý; do đó ý thức tồn tại bên trong và không thể tách rời khỏi thân xác. Những nghiên cứu về tâm thức trong 5 thập kỷ qua đã đặt một dấu hỏi lớn về nhận định này.

Chẳng mấy ai, ngay cả hầu hết những nhà khoa học, nhận ra rằng chúng ta tuyệt đối không có một bằng chứng nào chứng minh ý thức được sinh ra bởi não bộ và trong não bộ. Mặc dù có rất nhiều bằng chứng y học cho thấy những kết nối, liên quan giữa một mặt là giải phẫu học, sinh lý học, và hóa sinh của bộ não, và một mặt là các trạng thái tâm thức. Tuy nhiên, nó là một cú nhảy logic khổng lồ khi suy luận từ những thông tin hiện có rằng những liên quan này là bằng chứng nói lên não bộ thật sự là nguồn gốc của ý thức, và, quả thực, những dữ liệu chỉ rõ ra sự thật rằng tâm thức là phi cục bộ. Nói ý thức sinh ra từ trong não bộ thì chẳng khác gì nói Tivi đã làm ra các chương trình truyền hình, vì lầm tưởng rằng những hình ảnh và âm thanh là nhờ các linh kiện điện tử trong Tivi mà có. Đây là một minh chứng rõ ràng cho thấy dù có mối liên quan chặt chẽ giữa các hoạt động của não và ý thức, não chỉ là vật trung gian, chứ không tạo ra ý thức. Các nghiên cứu về Holotropic đã thu thập một kho dữ liệu khổng lồ củng cố cách nghĩ thứ hai này – ý thức là phi cục bộ đối với cơ thể.

Thiếu bằng chứng cho các lý thuyết não bộ (brain-based theories)

Không có lý thuyết khoa học nào giải thích Ý thức được sản sinh ra bởi Vật chất như thế nào, cũng không một ai biết được làm thế nào một chuyện như thế có thể xảy ra. Có một khoảng trống khổng lồ giữa ý thức và vật chất, khiến cho việc kết nối 2 yếu tố này lại là điều không tưởng. Dù cho thiếu vắng những bằng chứng rằng ý thức là một hiện tượng phụ của não bộ hay vật chất, giả định siêu hình cơ bản này vẫn còn là một trong những huyền thoại (myths) hàng đầu của nền khoa học duy vật phương Tây. Trong khi không hề có một bằng chứng khoa học nào chứng minh não bộ tạo ra ý thức, thì ngược lại đã có rất nhiều khảo cứu chỉ ra rằng ý thức vẫn có thể hoạt động độc lập với não bộ và thế giới vật chất trong những hoàn cảnh nhất định. Triết lý này được gọi là Ý Thức phi cục bộ.

Ở trạng thái thiền Holotropic, tâm thức của chúng ta có thể vượt xa khỏi những phạm vi về thể xác và bản ngã, mang lại những thông tin và trải nghiệm chính xác về thế giới xung quanh mà chúng ta chưa từng trải qua (thông qua các giác quan), đây là điều không tưởng trừ khi ý thức là phi cục bộ. Chúng ta nhớ lại được khi mình được sinh ra, những ký ức về kiếp trước, ngay cả khi còn là bào thai trong bụng mẹ. Thông qua những trải nghiệm này, Ý Thức phi cục bộ có thể đồng hóa với những người khác, với các chủng loài khác từ động vật linh trưởng đến các động vật đơn bào, cây cỏ, và ngay cả với những vật chất vô cơ và những quá trình. Chúng ta cũng có thể thoát khỏi dòng chảy của thời gian tuyến tính, được gặp lại những người thân đã mất, bộ tộc thời tiền sử, luân hồi, tiến hoá và cả những trải nghiệm vô thức tập thể khác.

Những trải nghiệm ngoài cá nhân này không chỉ mang lại những thông tin và góc nhìn mới, chính xác về nhiều mặt khác của thế giới vật chất, kể cả những điều không quen thuộc; mà còn về nhiều nhân vật và cõi giới của vô thức tập thể. Chúng ta có chứng kiến hoặc thậm chí tham gia vào những câu chuyện thần thoại từ bất kỳ nền văn hoá nào và tất cả các giai đoạn lịch sử hiện ra chính xác và rõ ràng từng chi tiết. Thật ngớ ngẩn khi quy kết những trải nghiệm đa đạng này—mô phỏng thật chính xác nhiều khía cạnh trong hiện tại và quá khứ của thế giới vật chất và các nhân vật, cõi giới và chủ đề (themes) từ kho tàng thần thoại thế giới—là một căn bệnh lạ đang ảnh hưởng tới bộ não; trong khi chúng tôi tin rằng nó thật sự là phụ phẩm của những khả năng chúng ta có được từ hệ quả của bản chất phi cục bộ của ý thức.

Bằng chứng về ý thức phi cục bộ

Bằng chứng thuyết phục nhất cho chuyện tâm thức không phải được sản xuất bởi não bộ và có thể hoạt động độc lập đến từ một nghành khoa học còn non trẻ được gọi là Tử Vong Học (thanatology), môn học về cái chết và sự chết. Nó đã trở thành một sự thật, fact, được xác thực bởi những trường hợp độc lập, người ta đã chứng minh được nhờ vào Ý Thức phi cục bộ mà những người trong tình trạng cận tử có thể mô tả chính xác môi trường xung quanh cũng như những sự kiện xảy ra ở những nơi xa gần khác nhau.

Một số người, dù được xác nhận là đã chết lâm sàng (tim ngừng đập và não ngưng hoạt động), lại có thể quan sát cơ thể mình đang được cấp cứu với góc nhìn từ trên cao và “du lịch” thoải mái đến các khu vực khác của bệnh viện hoặc những nơi xa khác. Các nghiên cứu độc lập đã liên tục xác nhận những quan sát này là chính xác và có được nhờ vào ý thức phi cục bộ sau khi đã rời khỏi cơ thể (Ring và Valarino 1998; Sabom 1982 và 1998).

Những trải nghiệm Ý Thức phi cục bộ gần như được mô tả chính xác trong phần nói về thân thể bardo trong Tử Thư Tây Tạng (Tibetan Book of the Dead). Theo quyển sách tâm linh nổi tiếng này, sau khi chết ngất đi vì sợ hãi trong Chönyid Bardo, người đang chết sẽ thức dậy trong Sidpa Bardo – một dạng thức khác – thân thể bardo. Thân thể bardo khác với thân xác bình thường, không được tạo ra từ vật chất và có nhiều phẩm chất siêu việt như khả năng dịch chuyển tức thời, đi xuyên vật cản rắn chắc, khả năng cảm nhận thế giới mà không cần đến các giác quan. Người ta trong thân bardo có thể di chuyển đến bất cứ nơi nào trên trái đất trong tích tắc, ngay cả đến đỉnh núi thiêng Tu-Di (Mount Meru). Tuy vậy, có hai nơi không thể đến được trong dạng thức này: lòng mẹ (maternal womb) và Bồ Đề Đạo Tràng (Bodh Gaya) – nơi đức Phật giác ngộ, những mối liên kết rõ ràng tới chuyện rời bỏ thân bardo lúc thụ thai hoặc giác ngộ (Evans-Wentz 1957).

Một nghiên cứu chuyên sâu bởi Ken Ring và cộng sự đã bổ sung một luận điểm đáng lưu ý: những người bị mù bẩm sinh vì những lý do tự nhiên, dù chưa từng thấy bất cứ điều gì trong suốt cuộc đời họ lại có thể thu nhận được hình ảnh về môi trường xung quanh khi Ý Thức phi cục bộ thoát ra khỏi cơ thể họ trong những hoàn cảnh thập tử nhất sinh. Sự chính xác của những mô tả thị giác này đã được xác thực; Ring gọi những mô tả này là những trường hợp OBE chân thực (out-of-body experiences, trải nghiệm ngoại thân) (Ring và Valarino 1998; Ring và Cooper 1999). Nhiều góc độ, khía cạnh của môi trường xung quanh được quan sát chính xác bởi Ý Thức phi cục bộ, đã tách biệt khỏi cơ thể, của những người mù, từ những chi tiết của các thiết bị điện tử trên trần nhà trong phòng mổ, đến khung cảnh xung quanh bệnh viện với góc nhìn từ trên cao. Những nghiên cứu Tử Vong Học đã xác nhận một khía cạnh quan trọng của những mô tả về OBE từ trước đến nay, cái có thể được tìm thấy trong những kinh sách tâm linh và triết học.

OBE chân thực không chỉ xảy ra ở những trường hợp cận tử. Những người bị dồn nén nén về tâm lý lẫn tinh thần (“tình trạng tâm linh nguy cấp”) và những hội viên rèn luyện hơi thở Holotropic thường xuyên có những trải nghiệm này. Một số người trong các nhóm này có thể quan sát nhóm từ trên cao và có thể đặc tả cử chỉ của một thành viên nào đó, trong khi họ thật ra đang nhắm mắt tập thở. Một số người khác thì có thể rời toà nhà, quan sát mọi thứ từ trên cao hay di chuyển đến những vùng xa và “thấy” những điều đang diễn ra ở đó. Đôi khi những góc nhìn từ trên cao này trông như các mandalas.

Những quan sát này cho chúng ta thấy, không một chút hoài nghi, rằng ý thức không phải là một sản phẩm của trí não, một hiện tượng phụ của vật chất; ý thức là phi cục bộ. Các ma trận cho những trải nghiệm trên chắc chắn không nằm trong não, mà được chứa đựng trong những trường phi vật chất hay trong chính bản thân của trường ý thức phi cục bộ.

Tác giả: Bác sĩ, Tiến sĩ Stanislav Grof
Biên dịch: Samuel Tran
Hiệu đính: Prana

*Bác sĩ, Tiến sĩ Stanislav Grof là một bác sĩ tâm lý với hơn 50 năm kinh nghiệm trong việc nghiên cứu về khả năng chữa lành tiềm ẩn của những trạng thái tâm thức khác thường.


🗂 Danh sách nội dung THĐP Deep Club (Google Sheet) ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX
🧠 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Hạnh phúc là gì? Sự khác biệt giữa Phúc lạc vs. Khoái lạc

Mỗi người chúng ta ai cũng mong muốn một điều gì đó. Niềm mong muốn là năng lượng khởi thủy nằm đằng sau mọi hành động của chúng ta trong cuộc đời này, hoặc đúng hơn nó tạo ra ý nghĩa cho sự sống.

Có nhiều người nói rằng họ chẳng mong muốn điều gì. Thật ra việc không mong muốn đó cũng là một mong muốn, chỉ là họ không biết cách gọi tên nó, nên họ phủ định những gì không phải nó. Vậy nên xác định ta đang mong muốn điều gì là cực kỳ quan trọng, nó cho ta một cuộc sống nhất quán và có phương hướng, để chúng ta không mắc phải những sai lầm không đáng có, làm hao phí năng lượng và thời gian.

Hạnh phúc là gì?

hạnh phúc

Từ cổ chí kim, mong muốn tối cao của con người luôn là hạnh phúc, và họ xem đây là kim chỉ nam cho cuộc đời. Vấn đề là hầu hết lại không hiểu rõ hạnh phúc là gì, làm thế nào để có hạnh phúc. Mơ hồ về hạnh phúc đôi khi khiến một con người dành cả đời để theo đuổi hạnh phúc giả tạo, cuối cùng chỉ thấy mình đã phí thời gian quý giá vì những điều vô nghĩa.

“Hạnh phúc” là gì? Nó là một danh từ tương đối, nó được định nghĩa khác nhau bởi nhiều người khác nhau. Dựa theo cách nhiều người theo đuổi hạnh phúc từ xưa cho tới nay, thì “hạnh phúc” căn bản có thể chia thành hai trường phái: Phúc lạc (Bliss) hoặc Khoái lạc (Pleasure), mọi hành động của chúng ta đều bắt nguồn từ một trong hai năng lượng mong muốn này.

💎 Làm sao để có hạnh phúc? Giấc mơ về luật Nhân Quả

Phúc lạc vs. Khoái lạc

Phúc lạc là một cảm giác mang tính tinh thần, tâm linh, trực giác. Những ai trải nghiệm phúc lạc đều cảm thấy một trạng thái tự do, kết nối, cao cả, bình an, tràn đầy, mãn nguyện, mạnh mẽ, sống động,…

hạnh phúc là gì

Những cảm giác này đều gắn liền với những hành vi gần gũi với Chân-Thiện-Mỹ như là cho đi, tình yêu vô điều kiện, lòng bao dung và trắc ẩn với người khác, làm chủ bản thân, vượt qua giới hạn của chính mình, tâm trí thư thái nhẹ nhàng… Phúc lạc thường bền lâu và cách để tìm kiếm nó đa phần là đi vào bên trong nội tâm, do đó nó không phụ thuộc nhiều vào điều kiện bên ngoài.

Trong khi, khoái lạc là một cảm giác được trải nghiệm bằng nhận biết của các giác quan. Trải nghiệm của Khoái lạc đó là sung sướng thể xác, sự kích thích, thỏa mãn,… Hành vi dẫn đến khoái lạc thường gắn với những ham muốn bản năng của thể xác và tâm trí như tình dục, ăn uống, nhàn hạ, sự công nhận, danh tiếng, địa vị,… Khoái lạc là những thứ tạm thời, có điều kiện, phải liên tục tìm kiếm sự đáp ứng từ bên ngoài.

Có ai đó hỏi: Có thể chọn cả hai để theo đuổi không? Câu trả lời dường như là không trong hầu hết trường hợp. Ở đây có sự đánh đổi, khi muốn tìm kiếm phúc lạc, chúng ta phải buông bỏ những khoái lạc tạm thời, và việc đắm mình trong khoái lạc sẽ đánh mất phúc lạc.

Một ví dụ, việc ai đó thủ dâm hằng ngày sẽ làm anh ta khoái lạc cực độ, nhưng nếu muốn có phúc lạc, anh ta phải làm chủ bản thân khỏi vòng xoáy vô độ đó. Khoe mẽ và được ca tụng tất nhiên là rất thỏa mãn, nhưng nếu muốn có được sự bình thản trong tâm hồn, anh ta phải thật sự khiêm tốn. Chúng ta chỉ có thể chọn phúc lạc hoặc khoái lạc, lý do là hai thứ này dường như tương phản nhau ở nhiều khía cạnh.

Phúc lạc gắn với trạng thái tần số rung động cao (can đảm, bao dung, bình an,…) và khiến con người ta trở nên thánh thiện. Khoái lạc thường đẩy người ta vào tần số rung động thấp sau khi đắm mình vào đó (dằn vặt, sợ hãi, bất mãn,…) Phúc lạc nuôi dưỡng một con người trở nên có ích và thánh thiện hơn vì cho đi và kết nối là những gì khiến họ hạnh phúc, do đó vô tình làm họ tác động tích cực đến những người xung quanh.

Khoái lạc thường bào mòn và phá hủy sinh lực của một người. Để có được nhiều khoái lạc hơn, họ thường hành động trong tham vọng, ích kỷ, và từ đó ảnh hưởng tiêu cực đến người khác. Phúc lạc khiến người ta tự do và cao cả, khoái lạc cầm tù họ, biến họ trở thành nô lệ.

Phúc lạc thì bền vững và không giới hạn, khoái lạc là một vòng luẩn quẩn giữa khởi điểm thèm khát và kết thúc chán nản. Phúc lạc luôn mới mẻ, khoái lạc thì nhanh chóng nhàm chán và chỉ có thể làm mới bởi sự thay thế và gia tăng mức độ. Phúc lạc là mục tiêu của những người tìm kiếm tâm linh và Thượng Đế, khoái lạc là mục tiêu của những người duy vật vô thần.

hạnh phúc là gì

Vấn đề ở đây là việc tìm kiếm khoái lạc hay phúc lạc rất dễ nhầm lẫn trong động cơ. Đơn thuần trong mối quan hệ, chúng ta thường hay nhầm lẫn giữa tình yêu và sự chiếm hữu. Ví dụ ta thấy một người phụ nữ, nếu ta muốn chiếm hữu cô ta cho riêng mình vì sắc đẹp hay sự hấp dẫn, thì động cơ của ta là khoái lạc. Còn nếu chúng ta đến với cô ấy bởi tình yêu, chúng ta muốn bảo bọc và cho đi mà không đòi hỏi bất cứ sự thỏa mãn hay đáp trả nào thì động cơ của ta chính là phúc lạc.

Sự nhầm lẫn này trải rộng lên bất cứ lĩnh vực nào. Trong nghề nghiệp: liệu ta đến với nó vì tình yêu, sự cống hiến tạo ra giá trị hay để đạt được gì đó từ nó – tiền bạc, sự công nhận, ca tụng. Trong việc kiếm tiền, liệu ta kiếm tiền để duy trì nhu cầu căn bản, giúp đỡ những người xung quanh vì trách nhiệm và tình thương, hay để có thật nhiều tiền để thỏa mãn lạc thú.

Ngay cả các nhu cầu thường ngày cũng sẽ nhầm lẫn nếu không biết giới hạn của nó. Ăn uống và nghỉ ngơi để duy trì sức khỏe, thưởng thức hương vị thức ăn, nhưng nếu quá mức thành ăn uống vô độ và nhàn hạ bê tha, nó sẽ gây hại.

Việc nhầm lẫn này là từ sự thiếu nhận thức và thiếu hiểu biết về bản thân. Có thể ta muốn một tình yêu đích thực, nhưng ta lại tìm chúng bằng cách chiếm hữu và ràng buộc đối phương. Có thể chúng ta muốn hạnh phúc đích thực viên mãn, nhưng ta lại tìm ở bên ngoài, thông qua thỏa mãn giác quan và tâm trí. Điều này vô tình khiến chúng ta liên tục mâu thuẫn với chính mình, bối rối mất phương hướng và sống một cuộc sống sai lầm. Rõ ràng trong tâm tưởng và thấu hiểu chính mình là chìa khóa ở đây.

Hạnh phúc là gì theo Đức Krishna

Trong Chí Tôn Ca, Đức Krishna gọi phúc lạc là hạnh phúc trong hiền tính, còn khoái lạc là hạnh phúc trong dục tính và hạnh phúc trong si tính:

“Cái ban đầu dường như độc tố, nhưng cuối cùng hóa ra là tiên tửu và cái thức tỉnh con người tự chứng ngộ được gọi là hạnh phúc trong hiền tính.

Hạnh phúc nảy sinh từ sự tiếp xúc của các giác quan với các đối tượng của chúng và ban đầu dường như là tiên tửu, nhưng sau hóa ra độc tố là hạnh phúc trong dục tính.

Còn hạnh phúc làm con người mù quáng chẳng còn khả năng tự chứng ngộ, cái chỉ là hão huyền từ đầu chí cuối, cái sinh ra từ những giấc ngủ, từ tính lười biếng và ảo tưởng được gọi là hạnh phúc trong vô minh” – Chí Tôn Ca (18:36-38)

Nói theo cách bình thường thì khoái lạc là thứ bị thôi thúc từ dục vọng (dục tính) và sự thiếu nhận thức (si tính), phúc lạc sinh ra từ sự nhận biết và sự hướng thiện (hiền tính). Hay nói cách khác, tìm kiếm khoái lạc là bản năng của thể xác, tìm kiếm phúc lạc là bản năng của linh hồn. Xem mình là linh hồn hay chỉ đơn thuần là thể xác sẽ quyết định ta lựa chọn cái nào.

Hạnh phúc là gì? Khoái lạc hay phúc lạc?

Khoái lạc và phúc lạc đâu mới là hạnh phúc chân thực? Đối với tôi là phúc lạc, và tôi đang trên hành trình trải nghiệm nó. Còn với những người khác thì câu trả lời là khác nhau tùy theo cảm nhận của riêng họ. Lựa chọn cái nào sẽ có những trải nghiệm tương ứng. Ai cũng có những bài học riêng để học hỏi và tiến hóa, chúng ta có quyền Tự do ý chí riêng là để phục vụ cho điều này.

“Nếu bạn theo đuổi phúc lạc, bạn đặt bản thân mình lên một con đường đã luôn có ở đó, đang chờ đợi bạn, và cuộc đời bạn nên sống là cuộc đời bạn đang sống. Đi theo phúc lạc và đừng sợ hãi, và những cánh cửa nơi bạn không ngờ tới sẽ mở ra.

Theo đuổi phúc lạc rồi vũ trụ sẽ mở ra cho bạn những cánh cửa nơi từng chỉ có những bức tường.” – Joseph Campbell

Tác giả: Bá Kỳ

Ảnh: KAL VISUALS | Unplash

Ông Thần AI tóm tắt

“Hạnh phúc là gì?” – Câu hỏi này đã được nhiều người trăn trở suốt hàng ngàn năm qua. Trong hành trình khám phá ý nghĩa đích thực của hạnh phúc, chúng ta thường tìm kiếm câu trả lời thông qua hai con đường: phúc lạc và khoái lạc. Đây không chỉ là một cuộc hành trình tâm linh mà còn là một trải nghiệm sâu sắc về bản thân và thế giới xung quanh.

Để hiểu rõ hơn “hạnh phúc là gì”, chúng ta cần nhìn nhận nó dưới góc độ của sự chọn lựa cá nhân và tầm quan trọng của việc nhận thức về mong muốn thực sự trong tâm hồn mỗi người. Hạnh phúc không phải là một điểm đến cố định mà là một hành trình liên tục, trong đó mỗi quyết định và hành động hàng ngày đều ảnh hưởng đến trạng thái hạnh phúc của chúng ta.

Khi tìm hiểu “hạnh phúc là gì”, việc phân biệt giữa phúc lạc và khoái lạc là rất quan trọng. Phúc lạc thường liên quan đến cảm xúc bền vững, sâu sắc và tâm linh, trong khi khoái lạc thường là những cảm xúc tạm thời, thỏa mãn nhu cầu bản năng và thể xác. Lựa chọn giữa hai loại hạnh phúc này tạo nên những hành trình đời sống khác biệt, phản ánh quan điểm và giá trị sống của mỗi người.

Bằng cách đưa ra lựa chọn thông minh và ý thức giữa phúc lạc và khoái lạc, chúng ta không chỉ tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi “hạnh phúc là gì”, mà còn hướng đến một cuộc sống trọn vẹn và ý nghĩa hơn.

5 con đường tu tập tâm linh nên tránh

1

Chưa bao giờ mình thấy việc tu tập tâm linh của con người trở nên sôi động như bây giờ. Càng ngày mình càng thấy có nhiều người thức tỉnh nhận thức, hướng vào bên trong để tu tập. Hàng loạt những phương thức tâm linh và cả những “thầy” tâm linh được nảy nở trong giai đoạn này tạo nên một làn sóng, đôi khi là một trào lưu tìm kiếm những giá trị tinh thần. Tuy nhiên, lắm thầy nhiều ma, Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Mình quan sát thấy có những lối tu đúng đắn chân thực thì rất ít người sử dụng, còn những lối tu có thể nói là sai lầm, dễ gây xao nhãng thì nhiều người lại mắc phải, đổ xô theo nó mà không thoát ra được.

Trong bài viết này, mình sẽ chỉ ra 5 con đường tu tập tâm linh nên tránh. Hy vọng nội dung này sẽ hữu ích cho những ai thật sự thành tâm trên con đường khai sáng và có thể bước vào chánh đạo, tìm thấy được sự an vui, hạnh phúc trong cuộc đời.

1. Lý thuyết nhồi sọ

Lý thuyết nhồi sọ là hiện tượng mình thấy nhiều nhất trong số những người mình bắt gặp trên hành trình tu tập. Những người đi theo con đường này đọc rất nhiều sách vở, lý thuyết, nhưng tất cả đều là những thứ “trên trời” hoặc được tô vẽ màu mè thêm cho vẻ cao siêu, phức tạp, điệu nghệ. Nhưng khi mình hỏi cách họ áp dụng những lý thuyết đó vào thực tế ra sao thì họ trả lời vòng vo, hỏi rằng nó có liên quan gì đến lối sống thường ngày không thì họ ngụy biện đánh trống lảng, và hỏi rằng “giác ngộ tâm linh là gì” thì trả lời một bài viết dài đến hàng ngàn chữ loằng ngoằng nhưng chẳng có chữ nào đúng vào trọng tâm.

Mình không nói rằng lý thuyết là không quan trọng. Ai cũng nên có nền tảng lý thuyết cơ bản khi làm bất kỳ chuyện gì, vì nó là biển chỉ đường, là chiếc la bàn định hướng. Nhưng nếu chỉ ngồi đọc tràng giang đại hải lý thuyết mà không sử dụng chúng vào thực tiễn (học không đi đôi với hành) thì cũng không khác gì nhồi nhét thật nhiều thức ăn vào miệng mà hàm không chịu nhai, hoặc nuốt xuống dạ dày rồi mà tiêu không nổi sinh ra chứng táo bón.

Đây chính là sự tai hại của việc tập trung quá nhiều vào lý luận, lý thuyết suông mà bỏ qua sự chuyển hóa chúng thành các giá trị thực tiễn. Con đường này dễ dẫn tới hiện tượng “ngộ chữ”, “người Trời”, sống ảo, rối trí, hoang tưởng. Tệ hơn nữa, khi thông tin cũ chưa được tiêu hóa và thấu hiểu mà cứ tiếp tục nạp thêm nữa thì dẫn đến tình trạng bội thực, sợ hãi việc đọc và học hỏi. Lúc này, cơ thể tự tìm cách cân bằng lại bằng việc tự đóng cửa các giác quan tiếp nhận thông tin. Nghĩa là, khi người đó đọc cái gì hay nghe ai nói cái gì, dù giá trị đến thế nào cũng bị dội ngược trở lại như nước đổ lá khoai.

2. Tâm linh lá cải

Các nền văn minh tâm linh phồn thịnh của con người, người ngoài hành tinh, tần số năng lượng của ngày hôm nay, bạn là linh hồn loại nào, các bài “thuyết pháp” của những người nổi tiếng nào đó trên mạng xã hội, v.v… Tất cả những loại thông tin này mình đều xếp vào tâm linh lá cải, tương tự như báo lá cải vậy. Lý do là chúng không quan trọng hoặc/và không có thẩm quyền. Nếu có một tác dụng gì đó thì những thông tin “lá cải” này chỉ giúp truyền cảm hứng bước đầu trên hành trình tìm về bản chất chân thực của mình bằng cách tạo ra một sự thú vị, hưng phấn, tò mò. Khi đã được truyền cảm hứng rồi, bạn nên bước đi tiếp. Nếu bạn thấy kích thích và cứ tiếp tục chôn chân ở giai đoạn này, bạn sẽ không có tiến bộ nào hết, thậm chí là thoái bộ, suốt ngày nói những chuyện trời ơi đất hỡi không có giá trị thực tiễn, hoặc sử dụng những thông tin hời hợt kém chất lượng. Con đường tâm linh lá cải này tương tự như việc ăn đồ fastfood, đã cái miệng nhưng hại cái thân.

Nếu có đọc những thông tin về tâm linh hỗ trợ cho con đường tu tập, mình chỉ khuyến khích đọc những cuốn sách, nghe những bài giảng của những người có thẩm quyền và thực hành theo. Họ là những bậc Thánh (Krishna, Jesus, Đức Phật, Ramana Maharshi, Vivekananda v.v…) hay những bậc giác ngộ, vĩ nhân trong lịch sử con người. Quan điểm của mình luôn là món nào ngon nhất thì ăn trước. Nếu chỉ quen ăn món dở thì sau này gặp món thượng hạng, bạn sẽ không nuốt nó được đâu.

3. Huyền học mì ăn liền

Trước đây mình có một giai đoạn mở dịch vụ xem Tarot Online. Mình đã gặp không ít những trường hợp phụ thuộc vào các công cụ huyền học. Hễ có chuyện gì xảy đến là lại cầu cứu đến “thầy”, dựa dẫm, không tự thực hành tu tập. Những người này dù muốn cuộc sống tốt lên nhưng lại không hề tin tưởng vào sức mạnh tự thân, không chủ động tìm tòi, trải nghiệm. Tất cả chỉ mong một thế lực cao siêu huyền bí nào đó giải dùm (dù chuyện đó dễ như ăn bánh.) Thậm chí, có những người học Tarot chỉ là để tự xem cho chính mình, rồi rơi vào sự luẩn quẩn, tự huyễn hoặc mọi chuyện. Không chỉ Tarot, các hình thức huyền học khác cũng bị lạm dụng như mì ăn liền: đoán thần số, xem cung Hoàng Đạo, giải sao Tử vi, v.v…

Giống như tâm linh lá cải, huyền học mì ăn liền chỉ có tác dụng truyền cảm hứng, tạo sự hứng thú tìm hiểu thế giới tinh thần lúc ban đầu. Nó không nên được lạm dụng, sử dụng quá thường xuyên, hoặc sử dụng cho những người ỷ nại không hề tu tập một ngày nào. Việc lạm dụng này không chỉ gây tổn tại cho người sử dụng mà còn gây nên tai tiếng cho chính bộ môn huyền học đó. Những giá trị thật sự của các bộ môn thiêng liêng này bị bóp méo bởi cách tiếp cận hời hợt và thiếu trách nhiệm của con người. Đây là một con đường nên tránh.

Nếu bạn thật sự quan tâm và tìm đến các bộ môn huyền học, hãy học về cơ chế của nó để liên kết với các tri thức tâm linh, tôn giáo. Chúng sẽ mở ra cánh cửa thiêng dẫn đến sự khai sáng tuyệt vời.

4. Lối tắt của những dân chơi

Phần này mình nói về chuyện các dân chơi dùng các loại chất thức thần, chất kích thích để hòng tìm kiếm giác ngộ trong một nốt nhạc. Chỉ với một dose LSD hay DMT là đủ sức về vươn vai ưỡn ngực với thiên hạ mà tuyên bố rằng “Tôi đã giác ngộ, tôi là Thánh, tôi hiểu hết mọi thứ trong vũ trụ này rồi!” Không, đây không phải là chánh đạo và bạn nên coi chừng cách tiếp cận tu tập như vậy.

Tâm linh có đường tắt không? Câu trả lời là có. Nhưng một nửa còn lại của câu trả lời đó là Tâm linh không chỉ toàn là những đường tắt. Việc giác ngộ có nhiều mức độ, nó còn phụ thuộc vào sự tinh tấn tu tập, căn cơ (độ chín của nhận thức), hoàn cảnh môi trường, v.v… Mình không nói rằng tu tập thì không nên dùng chất để hỗ trợ, nhưng việc chỉ cho rằng chất đưa đến giác ngộ là thiển cận và sai lầm. Các chất chỉ cho bạn thấy một cái nhìn thoáng qua của chân lý, và việc của bạn sau khi kết thúc chuyến trip là ra sức tu tập, cải thiện chính mình và cuộc sống. Việc này sẽ hiện thực hóa những thông tin mà chuyến đi mang lại và tăng tốc nhận thức cho bạn. Nếu không thực hành sau đó, giống như việc lý thuyết nhồi sọ được tăng cấp lên 10 lần, bạn sẽ đắm chìm trong hoang đường, đôi khi là sức khỏe thể chất và tinh thần mất cân bằng sinh ra bệnh tật.

Lối tắt cũng như các công cụ huyền học, nên được sử dụng vô cùng thận trọng.

5. Bàng môn tả đạo

Con đường tu tập tâm linh nên tránh cuối cùng mình muốn đề cập trong bài viết đó là “bàng môn tả đạo” (cảm ơn anh Sang Đặng đã gợi ý cụm từ này). Tu tập kín đáo theo những phương thức dễ gây hiểu lầm hay khuếch đại những năng lực mãnh liệt và đen tối bên trong con người. Một ví dụ cụ thể (mình từng biết ngoài đời thực) đó là các hình thức kích hoạt năng lượng tình dục của con người thông qua chuyện quan hệ tình dục, các hoạt động khiêu khích tình dục, hoặc các tư tưởng tình dục tự do (loạn luân). Trong mọi tôn giáo, các bậc Thánh luôn răn đe nhắc nhở con người bằng cách đưa chuyện tình dục vào danh sách cần tránh hoặc kiêng cữ, thận trọng. Vì năng lượng tình dục đa phần bị con người hiểu lầm, lạm dụng, ngụy biện và con người dễ sa ngã bởi nó. Lợi chẳng thấy nhưng hại thì vô số kể. Những người nhận thức non yếu còn tham sân si nhưng lại muốn tu bằng con đường tình dục thì chẳng khác nào tự đâm đầu vào địa ngục, làm mồi cho quỷ. Ngoài kia có rất nhiều con đường khác có thể dẫn tới cuộc đời hạnh phúc viên mãn, bạn không nhất thiết phải đi theo con đường nhiều cám dỗ đã được cảnh báo này.

Ngoài ra, một số ví dụ khác về bàng môn tả đạo là con đường của phù thủy dùng bùa chú, dùng búp bê để hiện thực hóa năng lực của mình lên người khác, v.v…

Một số kinh nghiệm cá nhân

Quan điểm của mình về việc tu tập giờ đây rất rõ ràng và đơn giản. Nếu mình tu đúng thì mình sẽ càng ngày càng bình an ơn, trong sạch hơn, sống tốt hơn, và cống hiến được nhiều giá trị hơn cho cộng đồng. Nếu tu sai thì càng ngày càng mình sẽ càng rối rắm tâm tư, càng tham lam, càng ác độc. Nếu thấy có dấu hiệu sai lạc, mình sẽ tìm cách sửa lại.

Ngoài ra, một cách mình luôn sử dụng để sàng lọc các thông tin tâm linh đầu vào đó là đặt ra những câu hỏi: Ai là người nói/viết những điều này? Họ có thẩm quyền không? Họ có trải nghiệm trực tiếp về chuyện họ đang nói không? Những thông tin này có cùng một ý tưởng với cốt lõi triết lý của tâm linh, tôn giáo không? Những thông tin này có đưa mình đến gần hơn với cốt lõi đó không?

Từ khi đặt ra bộ lọc như vậy, mình chỉ tập trung đọc những sách Thánh và thực hành theo, rút ngắn thời gian tu tập và liên kết được những ý tưởng quan trọng nhất từ các tôn giáo khác nhau. Cách này vừa hiệu quả, vừa nhanh gọn, vừa không bị xao nhãng. Cho đến bây giờ, mình thấy chỉ cần đọc và thực hành theo một cuốn sách duy nhất đó là Chí Tôn Ca là đủ. Mọi sách vở khác không còn quan trọng và cần thiết nữa.

Kết luận

Nói tóm lại, tu tập vừa dễ mà vừa khó. Dễ là khi bạn xác định đúng trọng tâm lý thuyết, đúng phương pháp và tinh tấn thực hành, liên tục đúc rút từ các trải nghiệm. Còn khó là khi bạn chạy theo những thứ không liên quan gì đến chuyện giác ngộ thiên tính, bạn đọc và học chỉ để mua vui giải trí, thỏa mãn những tâm tư hời hợt, hoặc bạn tu tập chỉ cốt làm dày thêm một lớp mặt nạ bản ngã, ra oai với đời. Vậy nên, trong thời đại tâm linh nhiễu nhương hỗn độn này, bạn bắt đầu tu thôi chưa đủ, hãy tu đúng đường, vì nó sớm muộn cũng dẫn tới giác ngộ, bình an. Còn không, nó chỉ là một bài ca mờ nhạt về con chim tu hú.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Thea Hdc | Unplash

Nếu không ghi chép thì bạn ghi nhớ được bao nhiêu kiến thức mới?

1
hạnh phúc là gì
hạnh phúc là gì

Trước khi ghi chép thì chúng ta ghi nhớ

Thật ra thì có một cách để ghi nhớ tốt hơn cả ghi chép. Đó là xây dựng những “Cung trí nhớ”. Một nhóm nhỏ tinh hoa trong thế giới cổ đại lưu giữ lại toàn bộ tri thức của các nhà sáng lập tôn giáo, triết gia, nhà thơ theo hình thức truyền khẩu được ghi nhớ bằng các hệ thống cung trí nhớ. Kinh Thánh, Kinh Phật hay sử thi Iliad và Odyssey của Homer, kinh Vệ Đà, sử thi Mahabharata dài 200 nghìn câu thơ cũng là được ghi nhớ trước khi chữ viết ra đời.

Việc thiết lập hàng nghìn cung trí nhớ để lưu giữ tri thức, kinh sách là một khái niệm không lạ trong các nền văn hoá phát triển thời cổ đại. Thậm chí còn hình thành một nghề nghiệp được gọi là “Người nhớ thuê” với công việc chính là ghi nhớ một nội dung cụ thể (thường là sách hay những điều luật mới của nhà nước) và nhắc lại toàn bộ nội dung để bên thuê chép lại không sai 1 chữ.

Nhưng trong nền văn minh hiện tại, các thiết bị công nghệ một phần vừa là tiện ích giúp việc ghi nhớ lại trở nên dễ dàng hơn, đồng thời làm chúng ta xao nhãng và mài mòn khả năng ghi nhớ tự nhiên thông qua luyện tập của não bộ xuống mức tối thiểu nhất, đó là… không ghi nhớ nổi quá mấy số điện thoại của người thân, bạn bè. Còn về những ai sử dụng cung trí nhớ trong thời đại này thì sao? Họ dễ dàng ghi nhớ 52 lá bài ngẫu nhiên không đầy 2 phút ( thời gian này là trung bình), nhớ được 50-80 nghìn số pi và vài điều điên rồ khác.

Vì thế, chúng ta phải chấp nhận một sự thật rằng não bộ của đa số các bạn sẽ không thể ghi nhớ tốt, do liên tục quá tải thông tin từ trong cuộc sống, công việc và các hình thức giải trí hàng ngày. Và việc tạo ra cung trí nhớ đòi hỏi thời gian, kỷ luật và sự chuyên tâm trong môi trường không thoải mái tối thiểu 1 năm thì mới có thể áp dụng được.

Đổi lại, việc ghi nhớ bằng ghi chép sẽ không đòi hỏi những kỹ năng phức tạp nhưng kì diệu của cung trí nhớ, mà vẫn đảm bảo bạn có thể lưu giữ những gì kiến thức cần thiết nhất ở một cuốn sách mình đã đọc xong. Nhưng ghi chép để làm gì, và thực sự nó tạo ra được giá trị gì để đáng được bỏ thời gian hình thành 1 thói quen tốt song song với việc đọc sách?

Nếu không ghi chép thì bạn nhớ được bao nhiêu kiến thức mới?

Hơn 90% những gì bạn đọc trong sách sẽ trôi hết ra ngoài trong vài ngày hôm sau, vì cơ chế hoạt động của “trí nhớ ngắn hạn” là như thế. Để có thể đưa các kiến thức hay nội dung của một cuốn tiểu thuyết mới vào “trí nhớ dài hạn” cần một đầu óc tập trung trong 2-3 tiếng đồng hồ khi cầm cuốn sách đọc. Trên thực tế sự tập trung của đại đa số không quá 60 phút. Để có thể tập trung sâu khi đọc và học, việc đó phải được lập đi lập lại với khoảng thời gian tính bằng năm.

Và một trong những yếu tố cốt lõi của việc chuyển kiến thức ngắn hạn sang dài hạn là đọc, và xem lại kiến thức của ngày hôm qua trong ngày hôm nay. Nói ngắn gọn đó là một dạng ôn bài có ý thức tự giác. Và việc ghi chép chính là việc chuyển kiến thức ngắn hạn sang dài hạn.

Chúng ta đang sống trong một thực tại mà sự thiếu tập trung và xao nhãng hơn do internet đem lại. Việc bạn khó có thể đọc nổi 20 trang sách mà không cầm điện thoại lướt facebook là tình trạng chung của đa số. 20 trang sách tiểu thuyết đã chứa đựng một nội dung đủ dài và xuất hiện kha khá những cái tên và tình tiết mới. Nếu như bạn vừa đọc, vừa xem story của ai đó trên facebook thì nhiều khả năng bạn không nhớ nổi nhân vật Cristiano Ronaldo xuất hiện lúc nào trong 20 trang đã đọc khi giở sang trang 21.

Và mọi chuyện bắt đầu tăng thêm độ khó khi bạn mua 1 cuốn sách với nội dung về vũ trụ rất nhiều kiến thức, thuật ngữ bạn chưa bao giờ biết thì khả năng cao là bạn sẽ bỏ dở nó hoặc 95% bạn sẽ quên toàn bộ nội dung của cuốn sách đó. Vậy đấy, đó là hiện trạng trong một môi trường đầy rẫy sự xao nhãng và mất tập trung. Trong 60 phút để tập trung vào 1 thứ, thì chúng ta lại tìm video mới nhất của Blackpink, vào tiki để mua ngay món đồ đang giảm giá trong khi đang nhồi vào đầu mình 1 mớ kiến thức đòi hỏi nhiều chất xám như “Thuyết tương đối rộng là gì?”

Và việc ghi chép chính là cách để bạn không bị quá tải khi đọc những cuốn sách khó nhằn. Nó là mỏ neo để lưu giữ những kiến thức bạn khó khăn lắm mới nhớ trong 60 phút tập trung. Nó là la bàn để bàn dò dẫm, đánh dấu, gạch chân và truy tìm những thông tin, khái niệm, lịch sử được nhắc đến trong sách mà bạn chưa bao giờ biết. Vì thế, để bù đắp cho việc sống trong một môi trường mất tập trung cao và xao nhãng, bạn phải có kỹ năng ghi chép để có thể ghi nhớ được tối đa nội dung và kiến thức mới của cuốn sách bạn đã đọc.

Ngoài ra, một yếu tố sẽ khiến bạn không phải khó chịu hay cảm thấy mất thời gian cho việc ghi chép đó là biến chuyện đọc một cuốn sách trở nên dễ dàng hơn, dễ ghi nhớ hơn dù không dành được 60 hay 30 phút trong ngày để đọc. Vì chính việc ghi chép đã là cách chia nhỏ cuốn sách bạn đọc và giúp cho việc ghi nhớ và truy lại kiến thức đã đọc hay học trở nên dễ dàng hơn. Có thể nói rằng, ghi chép là bản đồ trong việc tìm kiếm những giá trị của một cuốn sách và là cung trí nhớ không mất nhiều thời gian xây dựng.

Cách ghi chép hiện tại linh hoạt và tiện lợi hơn của mình

Trước đây khi đọc sách, đến đoạn nào mà mình thấy cần ghi nhớ, cần viết ra để Google xem kiến thức đó là gì, thì mình cứ ghi chép liền tù tì và đánh số thứ tự của ghi chép đó thôi. Còn bây giờ, sau một thời gian xây dựng một cách ghi chép mới có hiệu quả hơn rất nhiều cũng như tiện lợi, dễ phân loại và ghi nhớ hơn thì hôm nay mình sẽ chia sẻ với các bạn cách ghi chép đó.

Điều đáng nói là ở chỗ là cách ghi chép mới mà mình xây dựng thì ngay cả các bạn bắt đầu xây dựng thói quen đọc sách và ghi chép sẽ ứng dụng một cách dễ dàng. Trong thời cổ đại, việc xây dựng cung trí nhớ dựa vào sự sáng tạo của trí tưởng tượng và hình ảnh, thì cách ghi chép của mình dựa vào các ký hiệu mà bất cứ ai có thể tạo ra theo ý thích riêng của mình để ghi chép. Một cuốn sách thú vị sẽ bao hàm rất nhiều giá trị, và để phân loại từng giá trị đó hãy gắn cho chúng những mật mã riêng.

Trong các hình ảnh mình đính kèm, ví dụ khi mình ghi chép cuốn sách khoa học Ta mù tịt thì đầu tiên mình có ghi ngày tháng, số trang sách và những ký hiệu riêng để phân biệt.

  • Số trang 9 -10 là nhắc mình hãy đọc lại một lần nữa sau khi đọc xong.
  • Dấu __ là mình sẽ ghi chép lại nội dung của trang đó.
  • Dấu ? là thông tin hay kiến thức mình chưa biết phải tra cứu thêm.
  • Dấu * là thông tin có giá trị đặc biệt
  • Dấu ⭐️ là mình sẽ dựa trên đó để bắt đầu 1 bài viết, hay nảy sinh ý tưởng cho công việc của mình.

Mỗi một hay tất cả ký hiệu này đều có thể đánh dấu lên 1 trang nhất định. Nó vừa là kiến thức mới bạn không biết, vừa là điều thú vị đem lại ý tưởng cho bạn và là thông tin có giá trị để chép lại. Các bạn đều có thể xây dựng các bộ kí hiệu riêng, không giới hạn số lượng nhưng phù hợp với bản thân là được.

Và nếu trong 1 hay 2 ngày bạn không đọc xong một cuốn sách thì có thể chia thành từng ngày như trong hình. Như thế bạn sẽ thấy số trang tích góp mình đã đọc được rất trực quan và là động lực thúc đẩy bạn đọc mỗi ngày. Và một bí mật nữa của việc ghi chép, đó là bạn sẽ nảy sinh ra rất nhiều ý tưởng và cảm hứng có giá trị cao giúp cho công việc, cuộc sống và cá nhân mình có ý nghĩa hơn mỗi ngày khi xây dựng thói quen này.

Sau cùng, mình có vẽ một biểu đồ lên xuống chỉ rõ những giá trị bạn sẽ nhận được khi đọc và ghi chép, cũng như những cái bạn không có khi không áp dụng không xây dựng thói quen này.

Chúc các bạn nhanh chóng bắt đầu và gặt hái thành quả từ lợi ích của việc ghi chép.

(Chữ mình hơi xấu các bạn thông cảm nhé.)

Tác giả: Đức Nhân

Ảnh: Trent Erwin| Unplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách các bài viết đã chia sẻ trong Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Review sau 3 tháng thực hành Nofap

Trước khi có duyên gặp Triết Học Đường Phố trong con người mình đầy sự mâu thuẫn nội tâm. Cho đến hôm nay ngoài những tri thức mình đọc được từ các bài viết của anh Huy và chị Hòa, cái mình giải quyết được đầu tiên cũng là con Domino lớn nhất, đó là sự Tự Tin hoàn toàn vào chính mình.

Hơn một năm về trước mình vẫn còn hay FWB (Friends with Benefits) với các bạn nữ, thực sự thì mình cảm thấy điều đó không tốt, nó cứ cắn rứt lương tâm, vì mình đã cố tình tạo ra Bối Cảnh để hiện thực hóa hành vi, nhưng bản ngã đó cứ dẫn dắt mình đi với lý do là vì bên kia cũng tự nguyện và độc thân mà. Hễ mà mình đấu tranh bằng ý chí, không làm như vậy nữa thì trong người mình rất bức bối, thế là tìm đến Fap. Cứ một vòng tròn lẩn quẩn lập đi lập lại không thoát ra được, rất mệt mỏi.

Cuộc sống mình nó cứ như vậy, cho đến tháng 12-2019 mình thực say mê một bạn nữ Hà Nội rất thông minh và xinh nữa, khi đối diện với bạn ấy mình cảm thấy rất thiếu tự tin, vì sâu thẳm là do cái thói xấu trước đó của mình, thế nên mình đành tiếp cận với phương án kèo dưới, nâng hoa tiếc ngọc, mặc dù nó không phải là cách của mình. Vài lần bay ra bay vô, rồi mỗi người một tư tưởng, công việc cũng nửa nạc nửa mỡ, thế là hai đứa thôi mạnh ai nấy lo.

Sau vụ đó mình quyết tâm Hạ Chỉ rằng đến khi nào mình gặp bạn nữ mình yêu thực sự, trân quý thực sự thì mình mới Sex, và mình cũng tự hứa sẽ từ bỏ thói quen FWB xấu đó, mình bắt đầu chạy bộ mỗi ngày, xóa hết những ứng dụng và hình ảnh liên quan đến Gái Gú. Nhắc nhở rằng để đầu óc cho công việc, vì còn nhiều thứ để làm lắm và cuối cùng thì mình cũng thấy có kết quả. Mừng ghê.

Nhưng… mình vẫn không kìm chế nỗi, mỗi khi ý chí đi xuống, mình vẫn Fap chỉ là có ý thức nên tần suất ít hơn, và mình cũng chiến thắng được Bản Ngã nhiều lần hơn, bằng cách khi nó đến mình ra ngay ra khỏi nhà và chạy bộ.

Thế nhưng mình vẫn Fap vẫn bị những suy nghĩ và thứ năng lượng đó mê hoặc. NÓ NHƯ LÀ MỘT CON NGHIỆN đang trong quá trình cai thuốc, tâm tính thì thất thường, cảm xúc lúc lên lúc xuống, một là nốt lần này rồi thôi, hai là chịu đựng cơn nghiện. Công việc của mình vốn đã căng thẳng, thế mà nó cũng cứ cố mà căng với mình. Đó là khoảng thời gian có lẽ rất lộn xộn trong Tâm Trí và cả cuộc sống bên ngoài.

Cuối cùng thì giữa tháng 3, mình cũng có Duyên đọc được một bài chia sẻ từ fanpage THĐP của anh Đỗ Hùng (hay viết về Nấm thức thần), thế là mình mò ra được hang ổ của anh Huy 😃, đến giờ thì luôn cảm thấy biết ơn Anh Chị. May mắn luôn đến cho người biết nỗ lực, biết Sai mà sửa, mình đọc được những bài viết về Nofap, những điều lợi ích của nó về sự chuyển hóa năng lượng đang đúng như điều mình tìm kiếm.

Rồi mình có quyết tâm hơn, nhưng Nofap được 1 tuần mình lại fap, xong 2 tuần mình lại fap… cho đến khi mỗi một dẫn chứng mà anh Huy post từ chia sẻ của các bạn trước đã thực hành, nó làm định hình trong tư tưởng của mình rõ hơn về một con người mới mà mình đang mong muốn trở thành: một Nam Nhi Đại Trượng Phu. May mắn tiếp tục và cũng là cú quyết định, khi giữa tháng 4 mình có một trải nghiệm Tỉnh Thức, nó an lạc, hạnh phúc không diễn tả hết bằng lời được, nó kiến cảm giác lên đỉnh chỉ nhỏ bé và tầm thường, sau sự kiện đó cái bản ngã dẫn dắt mình bất lâu đã hoàn toàn bị sụp đỗ, quân domino lớn nhất đã ngã.

Từ lúc đó đến giờ mình hoàn toàn không fap lần nào, kết hợp với thể dục, mình thấy cơ thể mình tràn đầy sinh lực, vì đã làm đúng với nội tâm mình lấy lại được sự tự tin. Nói chuyện có uy lực hơn, to rõ, trong giọng nói có năng lượng khiến người nghe họ bị cuốn theo, mặt dù mình nói không hay, nhưng trong suy nghĩ thì thông suốt và hành động cũng dứt khoát.

Khi tâm trí và cơ thể được nâng cấp, những cơ duyên mới cũng tự tìm đến với mình, những con người ưu tú đến giúp đỡ mình, mình được đặc cách tham gia vào một môi trường để Luyện Tâm và Trí mà trong đó chỉ có mình mình dưới 30 tuổi.

Dạo gần đây hay bị mấy bạn Nữ thu hút, đâm ra tâm cũng hơi lao xao, rồi nó lại kêu gọi dẫn mình vào con đường FWB. Đó là vào tuần trước một bạn nữ có quen từ trước nhắn tin mình rủ đi xmình phim, lúc đó mình đang ngồi cafe làm mới lại List nhạc, thế là kêu bạn ấy qua luôn, xong rồi 2 đứa đi mình phim và đi chơi tới 12h đêm. Mọi người biết rồi đó Bối Cảnh đã đến thời điểm, vậy là giây phút đó mình quay trở lại con người cũ, cuối cùng bạn ấy cũng nằm trên giường cùng với mình.

Dường như God muốn thử thách, mình có linh cảm về việc đó khi nhận được tin nhắn bạn nữ. Nó giống như God đưa thuốc cho một con nghiện đang trong giai đoạn Cai thuốc, mình thử phản ứng của mình thế nào. Thú nhận mình đã thực sự Fail trong tư tưởng, khi trong phòng tắm cố gắng tự chủ rằng mình không được quay về thói hư tật xấu đó, mình đã tự cầu nguyện với God “con sẽ không tác động một lực nào cả, nhưng nếu bánh xe quay con sẽ đi theo nó thưa Cha.”

Thật may mắn, khi mình tắm xong thì bạn nữ đã ngủ ngon lành rồi, thế là mình vượt được ải trong đêm, cho đến sáng 10h khi hai đứa thức dậy mình cũng đã không làm gì và cuối cùng mình đã vượt ải của God Thành Công. Trưa đó mình rủ bạn ấy đi ăn Chay và được bạn ấy mời. Giờ thì mình hoàn toàn làm chủ mình, có những lúc gặp những tình huống động Tâm thì ngay lập tức áp dụng câu thần chú của chị Hòa “Ai Đang nghĩ?” thế là bản ngã nó cong đít chạy mất.

P.s: Để ủng hộ cho phong trào NoFap mà anh Huy đang giúp đỡ các Thanh Niên, đồng thời mình cũng xem tất cả các anh chị trong THĐP Deep Club như những người thân của mình, nên mình mới viết những điều này. Mọi người có lấy bài viết, nhớ đừng show hình avatar mình ra nha, vì chưa đến lúc ạ.

Tác giả: Ẩn danh
Edit: THĐP

Photo: Harry Cunningham | Unsplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Bạn không cần gồng gánh tất cả

0

Có bao giờ các bạn thử một lần tưởng tượng rằng, mọi thứ đang diễn ra không hề có tính cá nhân, không phải là “tôi đau”, “tôi làm việc”, “tôi nói chuyện với mọi người”, “tôi cố gắng trở nên là một người tốt hơn”, v.v… Tất cả những gì có liên quan đến “tôi” đều bị thay thế bằng việc gán sự sở hữu hoàn toàn cho vũ trụ. Đơn giản chỉ bằng một ý nghĩ “là vũ trụ đó, vũ trụ đang vận động vậy đó!” Và bạn thấy hết đau, hết mệt mỏi, hết kiểm soát hoàn cảnh và toan tính mọi thứ theo ý mình. Khi bạn không còn là nhân vật của vở kịch nữa, bạn trở thành người xem vở kịch ấy trong một tâm thế hoàn toàn trong sáng, và biết lựa những thời điểm “ngon ăn” nhất của vở kịch để bước vào.

Trước kia, mình rất hay gặp mâu thuẫn trong việc nên làm gì cho tốt nhất, cho phù hợp nhất, rồi tìm cách sắp xếp công việc mỗi ngày, cân đo đong đếm từng phút một. Theo một cách máy móc, mình muốn trở thành người “năng suất” nhất, nhưng nó lại khiến mình trở nên kém năng suất nhất. Vì sự khổ sở, căng thẳng đến từ việc vơ hết mọi thứ là của mình, là trách nhiệm, là vai diễn của mình và mình phải gồng gánh tất cả sao cho chúng được vận hành trơn tru. Nhưng chưa làm gì cả, mới chỉ đơn thuần đếm số việc và tìm cách phân bổ chúng thôi là mình cũng đã tốn rất nhiều năng lượng rồi. Có một cảm giác ngột ngạt và áp lực luôn chầu chực bên trong mình với lối sống như vậy.

Nhưng từ trong một buổi thiền cách đây không lâu, tâm hồn lắng dịu lại và mình tập phó thác mọi thứ cho vũ trụ. Mình chỉ nghĩ đơn giản là không phải vơ hết mọi thứ vào người, vũ trụ đang vận động, mình chỉ cần đi theo dòng chảy tốt nhất mà nó đang cung cấp. Tốt nhất là như thế nào? Là gần với tầm tay nhất, ưu thế nhất. Rồi với dòng đó, mình chỉ cần dùng cho những việc phù hợp. Lúc đó, mình cảm thấy bao nhiêu gánh nặng được gỡ khỏi đôi vai vì mình biết rằng không có lúc nào là không tồn tại một dòng chảy ưu thế. Điều này có nghĩa là chuyện mình bận lòng suy nghĩ và cố gắng sắp xếp mọi thứ theo tính toán cá nhân chỉ là chuyện thừa thãi, tự làm khổ chính mình. Mình đã sống như một người tự đeo gông vào cổ mà không hề hay biết.

Trước kia, mình từng nghe nhiều người nói về việc đói thì ăn, mệt thì ngủ, đó là thuận theo tự nhiên. Nhưng bây giờ mình mới hiểu, nó chỉ đơn thuần là việc gì đến thì làm, năng lượng dâng lên thì tận dụng cho việc mình cần và thấy tốt đẹp (lao động, viết lách, tập luyện, trồng trọt, v.v..), năng lượng hạ xuống thì vẫn tận dụng cho việc mình cần và thấy tốt đẹp (nghỉ ngơi, thư giãn, cầu nguyện, v.v…) Tất cả mọi thứ đang diễn ra trong cuộc sống đều cung cấp những điều kiện tốt nhất để chúng ta làm những việc tốt đẹp nhất, đôi khi, không phải theo ý mình mà theo ý vũ trụ. Và nếu đã là ý vũ trụ thì còn gì phải lo lắng nữa, vì vũ trụ thông minh hơn chúng ta hàng tỷ lần.

>>> Người tính không bằng Trời tính

Bạn muốn chia sẻ được nhiều bài viết giá trị? Tốt thôi, hãy đợi vũ trụ sắp xếp thời điểm tốt nhất cho bạn. Bạn muốn có một mảnh vườn để sống gần gũi với thiên nhiên? Tốt thôi, hãy quan sát xem thời điểm nào là tốt nhất mà vũ trụ kiến tạo cho bạn bước vào thực tại đó. Chuyện này cũng giống như gieo hạt đậu hay bất kỳ loại rau trái nào. Bạn cần phải biết mùa nào là thích hợp để ươm mầm, và theo đó, đến mùa nào sẽ thu quả. Ước muốn của bạn chỉ mới là nửa đầu câu chuyện, còn nửa sau đó là thời thế, thời điểm và sự phối hợp của thế giới. Nếu bạn không sử dụng nửa sau ấy thì câu chuyện của bạn sẽ luôn là chật vật với mọi thứ lệch kế hoạch, bạn có thể sẽ bị ăn trái non đắng chát khi thu hoạch sớm vì phải chờ đợi quá lâu, hoặc thu hoạch sản lượng cực thấp khi cây mới lớn được một gang tay vì trồng vào cuối vụ. Trong khi, một phiên bản khác bạn có thể trở thành, đó là một người luôn gặp may mắn với mùa màng bội thu.

Vậy bội thu như thế nào?

Buổi sáng thức giấc với tràn trề năng lượng, bạn được gặt hái việc tập thể dục và lao động hăng say. Đến gần trưa, bụng bạn bắt đầu réo vang, bạn lại được gặt hái hương vị của các món ăn đến từ mẹ Trái Đất thiêng liêng. Đến tối, bạn thấy cơ thể uể oải và thèm ngủ, bạn lại được gặt hái thêm lần nữa sự ngơi nghỉ yên bình. Nếu bạn định suy nghĩ tiêu cực và bực dọc vì năng lượng đi xuống, bạn lại càng là người may mắn vì ở đó vũ trụ đã để sẵn cho bạn một cơ hội để gặt hái việc cầu nguyện những điều tốt lành.

Vậy đó, nếu bạn chỉ quần quật làm mọi thứ một mình và điều khiển thế gian theo ý riêng, bạn chỉ thấy bản thân mình cực nhọc và gặp những điều không như ý. Trong khi, nếu bạn nhớ đến vũ trụ trong công cuộc kiến tạo đời sống của mình, thì bạn sẽ thấy khắp nơi toàn là những cơ hội sống tuyệt vời, và bạn luôn là người được nhận những món quà, luôn được thu hoa lợi mà thậm chí chẳng cần gieo hạt.

Đơn giản vậy thôi, chỉ với một câu hỏi “vũ trụ đang làm gì đó?” hoặc “vũ trụ đang cho tôi cơ hội gì vào khoảnh khắc này?” bạn sẽ thấy cánh cửa chứa mùa màng thịnh vượng được mở ra ngay trước mắt. Bạn không cần gồng gánh tất cả mọi chuyện, vì vũ trụ đã làm việc đó cho bạn rồi. Việc của bạn, theo một cách đầy sung sướng và biết ơn, là thu hái những hoa trái từ đó. Khi viết những dòng này và nhìn lại lối sống cực nhọc, căng thẳng và gò bó của con người, mình đã nhận ra rằng Đức Jesus đã nói quả không sai:

“Lúa chín đầy đồng, thợ gặt thì ít.”

Vậy nên, mình chỉ muốn nhắn nhủ với bản thân và với những người bạn rằng: đừng tốn công toan tính, làm lụng căng thẳng cực khổ nữa, mà hãy bắt đầu sống một cuộc đời “tràn trề sữa mật” bằng cách tập nhìn mỗi khoảnh khắc là thời điểm gặt hái của một điều nào đó quý giá!

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Arindam Saha | Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Chấp nhận sự thật về chính mình

Chúng ta ngày nào cũng nở mày nở mặt với công chúng mà quên đi tiếng cười rộn rã bên đám bạn hoặc vui tươi với người yêu. Chúng ta luôn cố gắng trang điểm lộng lẫy cho vừa mắt người nhìn nhưng không chăm chút tâm hồn cằn cỗi của mình, nên những vấn đề tâm lý của bản thân vẫn chưa được tìm ra câu trả lời. Tại sao vậy? Tại sao khi ta nổi danh, mọi người ào ạt tìm đến ta, khi ta giải nghệ thì ta không được nhớ đến? Và sao ta phải trải qua thăng trầm một mình?

Lý giải cho những nghịch lý trên chính là quy luật bất biến về sự chuyển động của con người. Có một vòng lặp diễn ra ở Trái Đất này: người trẻ cống hiến, người già về hưu. Giống như những chiếc lá khô héo rơi xuống chậm rãi trên nền vỉa hè, con người vô tâm giẫm phải nó và quét sạch nó đi một cách không thương tiếc. Họ tiếp xúc với nhau qua cách quan sát người kia đẹp ra sao, mà không biết rằng nước sơn rồi cũng sẽ bị phai màu, bong tróc. Cho đến khi nước sơn không còn giữ được nét nguyên vẹn ban đầu, con người mới tá hỏa nhận ra một điều: hóa ra lớp trang điểm kia chỉ che đậy cho cái xấu xí bên trong.

Phải chăng đây là dấu hiệu cho sự chờ đợi quá giới hạn của sự thật?

Sự thật không đòi hỏi bạn quá nhiều ngoài việc mở lòng đón nhận nó như một người bạn. Nhưng dường như con người đã bị sự mù quáng làm mờ lý trí. Họ vẫn giữ vững niềm tin mù mịt vào vỏ bọc thay vì nhìn thấy bản chất bên trong đằng sau.

Mỗi thực thể đều có cả những ưu thế và khiếm khuyết riêng. Chẳng hạn như nếu bạn có cá tính mạnh mẽ thì khó hoà đồng, bạn ưa thích đọc sách thì chắc chắn bạn không phải là người phóng khoáng trong các bữa tiệc lớn… Tất cả mọi thực thể đều có điểm chung: bao gồm cả lớp nước sơn và lớp gỗ. Đa phần họ ưa chọn lớp sơn hơn vì lớp sơn giúp họ chiếm được lợi thế giao tiếp xung quanh một cách dễ dàng. Tuy vậy, bề ngoài bạn bóng lộn bao nhiêu thì bề trong bạn càng trống rỗng bấy nhiêu. Điều này càng minh chứng rõ ràng cho những vụ tự tử của các ngôi sao thần tượng, và cả những người bình thường bị áp đặt một kỳ vọng phải làm điều lớn lao quá lớn. Sự chú trọng thái quá vào hình thức làm tiền đề cho cơn trầm cảm kéo dài bên trong.

Con người luôn trải qua một cuộc chiến đấu – con đường ngắn nhất dẫn tới trầm cảm: cái nào là thật, cái nào là giả? Khi ta chập chững bước vào đời sống xã hội, ta cứ ngỡ danh vọng và quyền lực là có thật, chỉ cần chứng tỏ thực lực là mình sẽ nắm giữ lấy nó. Nhưng khi biết được bộ máy vận hành quyền lực chỉ là một trò chơi sắp đặt để gieo rắc tai hoạ cho mình và những người xung quanh, lúc đó ta nhận ra sự hối hận với chính mình vì đã biết quá muộn. Chúng ta mặc nhiên để tự mình bị rơi vào cạm bẫy của người nổi tiếng, và rồi chúng ta bị bỏ lại trong hoàn cảnh trắng tay. Đây là thời khắc quan trọng nhất để ta rút ra một sự thật về chính ta: Ta là ai? Và ta là ai trong mắt họ, trong xã hội này?

Chấp nhận sự thật về bản thân không đồng nghĩa là tự nhận lấy những lời bình luận tiêu cực, mỉa mai không có thật. Nó có nghĩa là ta nhìn vào chính mình, thông qua sự quan sát vào một lăng kính về những đức tính đằng sau trải nghiệm ta có. Giả dụ như bạn thấy mình là một người ham mê leo núi hoặc vươn tới các địa danh, bạn có thể cho mình là một người ham mê phiêu lưu. Hoặc bạn yêu thích trau dồi ngôn từ nghệ thuật thì có thể nhận mình là một người yêu vẻ đẹp của nó. Chỉ có bạn mới biết rằng bạn là ai. Bạn lấy danh tự xưng thế nào cũng được,  nhưng bạn không thể để cho ngoài kia biết bạn là ai. Bạn nhìn vào tâm bạn chính là nội tâm, còn người khác nhìn chỉ là ngoại tâm mà thôi.

Sự thật luôn chỉ hiện lên trong con người ta khi ta chấp nhận tất cả những gì thuộc về bản chất của ta. Khi ta thừa nhận chính mình không theo đuổi sự hoàn hảo (bao gồm hào quang danh vọng), trong lòng ta quay về bản thể trần trụi và sống đúng với nó. Ta thường nhận xét bản thân ta theo một chiều hướng tồi tệ (không làm ra hồn, chỉ gây rắc rối), nhưng ta không biết làm sao để chứng minh ngược lại. Vấn đề ở đây là ta đã che giấu bản thân mình quá lâu đến nỗi quên ta là ai. Vì thế, nên sự thật mới là liều thuốc duy nhất giúp ta tự an ủi chính mình, đồng thời nhận được sự đồng cảm từ người bên cạnh. Có khi bạn sẽ có một người bạn tốt khi bạn dũng cảm thẳng thắn nói về chính bạn.

Nếu dư luận không ảnh hưởng nhiều đến bạn nhưng bạn tự thấy mình tồi tệ, bạn hãy coi điều đó là cảm nhận từ bạn. Sự thật luôn góp ý bạn nói ra thật lòng cảm xúc và vùng thông tin của chính mình. Nói ra thì không mất gì, nên đừng lo lắng. Nếu ta sợ bị gièm pha thì ta tự nói ra sự thật về mình theo hướng tổng thể khách quan. Giả sử, bạn là một người dễ bị bắt nạt, thì bạn xét rằng bạn là một người dễ nhạy cảm. Có thể bạn không thấy tốt đẹp gì sau khi bạn nói, nhưng ít ra, bạn không còn quá mệt mỏi khi phải giả vờ làm đẹp thiên hạ bởi sự giả dối. Bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi bạn nói thật. Vì sự thật luôn trả lại tự do cho ta.

Còn về tôi, tôi tự cho là mình cực đoan trong chuyện tình cảm. Tôi không kết giao nhiều mối quan hệ nhưng tôi có một người luôn sát cánh bên tôi. Tôi đã từng suýt mất người ấy vì người giúp tôi nhận thấy sự thật cứu tôi khỏi sự lừa lọc trắng trợn. Và bây giờ, tôi không thấy mệt mỏi nữa, tôi đang tận dụng câu chuyện làm cảm hứng cho những gì tôi viết sau này.

Ta sẽ mất nhiều thứ hời hợt từng nằm trong tay ta, nhưng đổi lại, ta không bị gò bó bởi ranh giới thật-giả. Vì sự thật cho ta thêm một cơ hội hồi sinh để nhìn nhận lại cuộc sống theo hướng trung thực hơn. Đồng thời, nó làm ta chấp nhận và yêu thương bản thân ta nhiều hơn.

Tác giả: Ally Yuu

Edit: THĐP

Ảnh: Georgiana Barbu | Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

 

Bạn là người kiến tạo thực tại của chính mình

0

Chúng ta đã quen với niềm tin rằng thực tại ta đang trải nghiệm phụ thuộc vào các điều kiện bên ngoài, rằng chúng ta là nạn nhân của ngoại cảnh. Niềm tin này dẫn đến hành động chạy đuổi theo các yếu tố ngoại tác như vật chất, quyền lực hay địa vị nhằm đạt được hạnh phúc viên mãn. Đây là điển hình của tư tưởng duy vật. Những ai bước trên con đường này biết rằng cho dù đạt được những gì mình mong ước, nhưng họ vẫn luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó để có thể hạnh phúc trọn vẹn hay thực sự hài lòng mãn nguyện. Điều này thúc đẩy họ tiếp tục chạy đuổi theo các nấc thang của vật chất, hòng đạt được cảm giác đó, nhưng thường là thất bại. Bởi vì họ đang theo đuổi cái bề nổi chứ chưa thực sự đi vào bản chất của thực tại.

Thực tại được tạo ra từ những phản ứng của tâm trí

Thực tại mà chúng ta đang trải nghiệm thực ra là tổng hợp những phản ứng của tâm trí. Đây là một ví dụ về cách cảm nhận thực tại mà tôi đã trải qua:

Trong suốt quãng thời gian còn ở nhà với bố mẹ, mặc dù được chăm lo đầy đủ về mặt vật chất, học hành, nhưng tôi luôn có cảm giác gì đó thiếu thốn và luôn muốn đòi hỏi gì đó tốt hơn. Tôi luôn thích nhàn hạ và lười biếng, và mỗi lần bố mẹ yêu cầu tôi phụ giúp công việc gì trên nương rẫy thì luôn là một cơn ác mộng đối với tôi.

Sau này lớn lên, tôi xa nhà để lên thành phố học. Vì với số tiền trợ cấp có giới hạn của gia đình, tôi bắt đầu phải tự kiếm tiền thêm để đáp ứng nhu cầu của bản thân: từ ăn uống đến việc đi lại, tá túc, giải trí,… Tôi bắt đầu quen dần với cái bụng đói vì muốn tiết kiệm tiền nên không thể ăn vặt vô tội vạ như ở nhà, hay những giờ làm lụng vất vả đổi lấy những món tiền ít ỏi. Sau một thời gian dài, tôi trở về nhà với một tâm trạng hoàn toàn mới, dường như đó là một nơi tiện nghi và đầy đủ nhất quả đất. Tôi thầm biết ơn cha mẹ vì những điều đó. Và những lần đi làm phụ giúp gia đình như là một niềm vui phần vì được làm một việc giúp ích cho những người mình yêu thương phần vì tôi đã quen với vất vả của công việc. Thái độ của tôi đã đổi khác hoàn toàn.

Điều này chứng tỏ điều gì. Tất cả chỉ là những phản ứng của tâm trí. Khi còn ở nhà, tâm trí luôn luôn trong trạng thái bất mãn và đòi hỏi. Nhưng sau một một quá trình va chạm, nhận thức và chuyển hóa, thì tâm trí bắt đầu phản ứng khác đi, theo chiều hướng tích cực hơn. Thay vào cảm giác đòi hỏi bằng lòng biết ơn, thay vào sự khó chịu bằng sự nhiệt tình và niềm vui. Từ đó thực tại cũng biến đổi uyển chuyển theo sự thay đổi các khuôn mẫu phản ứng của tâm trí.

Tâm trí thường thiên lệch và thiếu khách quan

Tâm trí của chúng ta được cấu tạo bằng những quan điểm, niềm tin, thiên kiến. Những thứ cấu tạo nên tâm trí này rất kiên cố và không phải lúc nào cũng đúng và khách quan đối với thực tại. Cụ thể, tâm trí thường vẽ ra các câu chuyện không có thật, phóng chiếu nó vào tương lai và tạo ra các phản ứng tiêu cực không cần thiết như lo lắng, bồi hồi, bất an, kích thích. Trong Phật giáo, mọi khổ đau của con người bắt nguồn từ Tham-Sân-Si. Tham-Sân-Si chính là kết quả của một tâm trí thiên lệch này.

Trong cuộc sống đời thường cũng không thiếu những thiên lệch của tâm trí như là ảo tưởng về những chuyện không có thật, hiểu lầm về một tình huống nào đó, tự tạo đau khổ cho chính mình, tức giận bởi những chuyện nhỏ nhặt,… Cách giao tiếp trên mạng xã hội cũng là một điển hình cho sự thiên lệch này. Ví dụ như những chuyện tình trên mạng xã hội, mọi người thả thính, tỏ tình với nhau, tưởng tượng về nhau như một nửa hoàn hảo. Nhưng sau khi gặp mặt trực tiếp họ lại cảm nhận người kia khác xa với tưởng tượng của tâm trí vì lúc này họ phải tiếp chạm trực tiếp với năng lượng, lối hành xử của người kia.

Sự thiên lệch này như một lăng kính, ánh sáng đi vào sẽ bị khúc xạ và biến đổi thành nhiều tia sáng khác nhau chứ không còn nguyên bản chất của chúng nữa. Điều này khiến ta nhìn thực tại không đúng bản chất mà theo thành kiến cá nhân hay tầm nhìn hạn hẹp ích kỷ của bản ngã (ego) dẫn đến đau khổ và xa rời sự thật.

“Chúng ta không nhìn mọi thứ như bản chất của chúng. Chúng ta nhìn mọi thứ thông qua lăng kính nhận thức của chính mình.” – Anais Nin

Có nhiều tầng thực tại khác nhau tồn tại song song

David Hakwin đã chia các tần số rung động thành các mức độ tâm thức / năng lượng khác nhau. Các tần số năng lượng thấp ở mức 20~200, đại diện bởi các cảm xúc tiêu cực như xấu hổ (20), Tội lỗi (30), Sợ hãi (100), Ham muốn (125), Tức giận (150), Kiêu ngạo (175). Các tần số năng lượng cao ở mức 200~1000 đại diện bởi các cảm xúc tích cực và trạng thái phúc lạc như Can đảm (200), Tình yêu (500), Bình an (600), Giác ngộ (700-1000). (Nguồn tham khảo từ https://content.triethocduongpho.net/2020/06/30/thdp-translation-david-hawkins-cac-muc-do-tam-thuc/ )

Hằng ngày tâm thức chúng ta dao động liên tục giữa các ngưỡng này, trong khi tâm thức thì quyết định thực tại. Điều đó giải thích cho việc tại sao có ngày bạn vui vẻ và tràn đầy, có ngày bạn lại tiêu cực và khổ sở. Khi bạn rung động ở tần số thấp của lo sợ, tức giận, căng thẳng,… thì thực tại của bạn đầy tiêu cực và đau khổ. Khi bạn rung động ở tần số cao của bình an, hài lòng, tình yêu, thì thực tại của bạn đầy màu sắc và đẹp đẽ. Hay như Nguyễn Du trong truyện Kiều đã nói : “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.”

Mấu chốt không nằm ở ngoại cảnh, mấu chốt nằm ở cấp độ tâm thức của bạn. Có vô vàn thực tại song song, ứng với các mức độ tâm thức, việc của bạn là di chuyển qua thực tại bạn muốn, bằng cách buông bỏ những thứ thuộc mức độ tâm thức thấp và tiêu cực, tiến lên các mức độ tâm thức cao hơn, nói cách khác chính là hãy thay đổi tần số rung động của chính mình. Khi sống trong mức độ tâm thức nhất định, hành động và suy nghĩ thay đổi theo, kiến tạo theo thực tại bên ngoài tương ứng với tâm thức đó. Thực tại không là gì ngoài kết quả, tâm thức là nguyên nhân.

“Bề ngoài là sự kết trái từ bên trong.” – DSK

“Tâm thức là thực tại duy nhất, không phải theo nghĩa bóng mà thật sự là như vậy. Thực tại này có thể được mô tả giống như một dòng suối được chia thành hai phần: ý thức và tiềm thức. Để có thể vận hành được luật tâm thức thì bạn cần phải hiểu được mối quan hệ giữa ý thức và tiềm thức. Ý thức thì có tính cá nhân và chọn lọc; tiềm thức thì phi cá nhân và không chọn lọc. Ý thức là mảnh đất của quả; tiềm thức là mảnh đất của nhân. Hai khía cạnh này là hai phần âm dương của tâm thức. Ý thức là dương; tiềm thức là âm. Ý thức tạo ra ý tưởng và khắc ghi những ý tưởng này lên tiềm thức; tiềm thức tiếp nhận những ý tưởng và tạo hình, bộc lộ chúng ra. Theo luật này—đầu tiên là hình dung ra một ý tưởng rồi sau đó khắc ghi ý tưởng đó lên tiềm thức—mọi thứ đều tiến hóa ra từ tâm thức.” – Neville Goddard

Điều mà các bậc thánh đã làm

Nắm được những bí mật của thực tại, các bậc thánh không chạy đi kiếm thật nhiều tiền, hay kết giao thật nhiều mối quan hệ. Họ nhận ra rằng những điều kia chỉ là bề nổi hình tướng, tạm thời. Điều họ làm chính là chuyển hóa tâm thức, đại diện cho những thứ vô tướng nhưng nắm phần bản chất, những biểu hiện bên ngoài chỉ là hệ quả.

Tâm trí chính là rào cản cho quá trình chuyển hóa này vì thời đại ngày nay, phần đông con người luôn ở trong trạng thái rung động thấp, hỗn loạn và bất an. Muốn bước lên tầng thực tại cao hơn thì phải làm chủ được “con ngựa bất kham” (tâm trí) này.

Chúng ta là người kiến tạo thực tại của chính mình

Tất cả những điều này đều hướng đến một sự thật rằng chúng ta là người nắm giữ chìa khóa thực tại của chính mình. Bạn là người quyết định bản thân trở thành người như thế nào, sống cuộc sống ra sao. Bạn không phải là nạn nhân, bạn là người sáng tạo. Định mệnh có chăng chỉ là một cách gọi của tổng hòa phản lực những hành động (nghiệp quả) mà bạn đã làm trong quá khứ (nghiệp nhân), và nó cũng nằm trong tự do ý chí của chính bạn. Việc cần làm chính là vượt lên trên mọi thành kiến hẹp hòi, tìm lại chính mình, ý thức từng hành động của bản thân, nâng cao mức độ tâm thức, và kiến tạo nên một cuộc đời mà bạn muốn.

Tác giả: Bá Kỳ

Photo: XPS / Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Ý nghĩa của sự sẻ chia

Trước đây, tôi đã đọc một câu chuyện kể về một thầy giáo người Mỹ. Tôi chắc chắn rằng đây có thể là một thí nghiệm tuyệt vời về lòng người.

Chuyện kể rằng hội trường của trường đại học chất đầy hàng trăm quả bóng chật kín căn phòng. Thầy giao nhiệm vụ cho mỗi sinh viên tìm một quả bóng đúng tên mình. Trong khoảng thời gian là năm phút. Thế là mọi người cố gắng tìm lại quả bóng, và năm phút sau, không một ai tìm được cả. Thầy cho sinh viên một cơ hội nữa làm lại.

Lần hai, các bạn ấy vẫn chưa tìm bóng đúng tên, nhưng không vì thế mà bỏ cuộc. Các bạn quyết tâm tìm ra chính người chủ của quả bóng đó. Anne cầm bóng tên Jack gọi Jack, Martin cầm bóng tên Mary gọi Mary. Kết quả là tất cả mọi người tìm đúng bóng trước thời hạn.

Phải rồi, kết quả thực sự không bao giờ nằm ở những con người chỉ biết tập trung vào kết quả. Nó chỉ nằm ở hành trình cách chúng ta nhìn nhận thử thách và cơ hội theo một hướng triển vọng tích cực. Và cộng thêm chút giúp đỡ người bên cạnh vươn lên. Điều này có nghĩa gì? Đó là những điều tốt đẹp nhất đều được sự chia sẻ vun đắp mà thành, chúng làm đẹp sự thanh dịu bên trong con người. Tôi đã hiểu được một chút về nó.

Chia sẻ là gì? Chia sẻ là một khái niệm gần gũi hơn của sự cho đi. Chúng ta cho người ăn xin một mẩu bánh mì, cho người yêu thưởng thức socola… thì cũng là chia sẻ. Ở đây chúng ta đang nói về chủ đề chính này ở một khía cạnh tinh thần, quy mô sâu rộng hơn. Câu chuyện về thầy người Mỹ ở trên vừa xong đã chia sẻ cho tôi một cảm hứng để tôi viết về đức tính cao cả này. Sự sẻ chia giống như ta đón nhận một ánh sáng ngoài rìa bóng tối. Dẫu sao chỉ có mỗi tia sáng lẻ loi, chúng ta vẫn tin tưởng tuyệt đối vào nó và quyết tâm rời khỏi màn đêm để hướng về ánh sáng của sự thật.

Nguyên lý của sự sẻ chia chính là cốt lõi lòng người. Khi ta nhận thức rằng ta có rất nhiều thứ để cho đi, dù không giàu của mà chỉ là một câu nói động viên, thì ta cũng đã thắp lên động lực sống cho người ấy. Nếu không có ánh sáng đó, con người không bao giờ biết chia phần cái bánh ngọt cho nhiều người khác. Thậm chí còn không biết tới hai chữ “lòng thương”. Tôi muốn nói với tất cả chúng ta rằng, làm sao chúng ta cảm thấy thoải mái hơn khi muốn cho một ai một thứ gì đó?

Tôi không nói về sự giàu của cải. Con người luôn biết rằng chia sẻ nằm ở khía cạnh cả vật chất lẫn tinh thần. Nhưng họ thường xem định nghĩa trên theo hướng nhìn vật chất hoá hơn tinh thần hoá. Chính vì thế nên họ rất ngại chia sẻ hoặc họ chỉ làm qua loa bằng cách cho của rồi nói ra những lời khuyên sáo rỗng. Họ muốn người được động viên không làm phiền đến họ, phải chăng? Như tôi nói từ đầu, sự sẻ chia không phải là một kết quả, mà là một hành trình. Khi con người nhầm tưởng rằng chia sẻ là được một thứ gì đó lợi ích cho riêng họ, thì họ làm mất đi khái niệm đẹp vốn có của nó. Cái họ nhầm lẫn chính là vụ lợi. Và thực tế, nhiều người sống lựa chọn một lối sống ích kỷ cá nhân, để rồi tâm hồn mình ngày càng trống rỗng và héo mòn.

Thật không dễ gì khi ta cho đi một thứ với người khác. Ta có xe, có cửa, có gia đình nhỏ, nhưng không biết phải làm gì khi có người ăn xin trước mắt. Ngay cả chính tôi còn đau xót hơn khi người dân thờ ơ, hờ hững với hoàn cảnh người kia phải chịu. Con người sợ chia sẻ – vì sợ bị mất, sợ bị tổn thương, thậm chí coi đây là một hành động ngu xuẩn nhất họ từng làm. Đây chính là mặt hại khi thiếu đi sẻ chia: vô cảm, hám lợi, vòi vĩnh. Và khi trong tay có quá nhiều của cần phải giữ, họ lo sợ rằng một ngày nào đó mọi thứ sẽ mất đi. Từ ấy, đã đến lúc chúng ta phải nhìn nhận lại cuộc sống theo một chiều hướng thực tế hơn.

Chia sẻ nên bắt đầu từ đâu? Bản thân tôi còn chẳng biết nói với các bạn khởi đầu như thế nào. Trong tay tôi giờ đây có những nỗi niềm không thể nói ra với ai (kể cả bố mẹ tôi). Sự chia sẻ trở thành một chủ đề tôi tổng quát qua nhiều khía cạnh, nhưng tổng hợp lại, nó giống như ta hít thở một bầu không khí trong lành ban mai. Tôi đã để nước mắt tuôn trào ra giữa công viên ban trưa, và tôi hiểu được làm sao để mở lòng. Đầu tiên, ta để mọi bộn bề lo toan thoát ra tâm trí. Đừng nghĩ quá nhiều đến cách chia sẻ. Chia sẻ là hành động, là tiếng âm thanh hơi thở bên trong chúng ta. Nó luôn ở ngay trong nội tâm ta chứ không ở bên ngoài.

Sự chia sẻ luôn là luồng khí đi vào trong. Chúng ta không nhất thiết phải hiểu là cho người khác mà quên đi chính mình. Thực ra, chia sẻ là cho đi, cho đi là nhận lại. Nên ta chẳng cần lo rằng cái gì sẽ biến mất khỏi tay ta trong phút chốc. Với cả khi ta trút bầu không khí tâm sự lắng nghe với một người, ta không phải lo lắng quá nhiều về chuyện giữ thể diện hay phép tắc. Chúng ta quên đi định kiến về người ăn xin khi chúng ta ngồi bên họ cùng nhâm nháp bánh mì hoặc vài quả quýt. Chúng ta cảm thấy vui sướng khi chia sẻ với nhau những ngày bị bắt nạt ở trường. Đơn giản, sẻ chia là tạo ra niềm vui. Và niềm vui tạo ra sự ấm áp thanh thản trong con tim. Chúng ta không cần phải cố gắng giấu giếm vì những gì trong tay, chúng ta hãy tự nhiên cho đi như cho bản thân nhận lấy một điều gì quý giá.

Cuộc sống quanh ta luôn tràn ngập sự sẻ chia. Vì đây là cốt lõi để vận hành bánh xe cuộc sống. Để được sống, để được yêu thương. Để nhìn sâu bản chất trần trụi tuyệt vời của ta giữa tình thương bao la.

Tác giả: Ally Yuu

Edit: THĐP

Ảnh: Becca Tapert  Unplash

💥 THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/THDP-DEEPCLUB
🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP