15.2 C
Da Lat
Thứ Sáu, 12 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 38

[THĐP Translation™] Thuyết tiến hóa có giải thích được nguồn gốc của sự sống không?

Không.

Nếu xem xét một cách khách quan, chuyện có vẻ như là một vấn đề quan trọng này sẽ làm lung lay học thuyết Tiến hóa, bởi vì trong những định nghĩa chính yếu của sự tiến hóa có viện dẫn ADN khi mô tả về sự thay đổi tần suất của các allele* trong một quần thể, sự di truyền cùng với biến dị và nguồn gốc chung của muôn loài – tất cả những điều này chỉ là phỏng đoán chứ không hề khẳng định để giải thích nguồn gốc của một phân tử có khả năng tự sinh sản và sinh vật đơn bào đầu tiên.

*Alen là dạng cụ thể của một gen, có chức năng di truyền nhất định. Đây là một trong những khái niệm quan trọng hàng đầu trong Di truyền học, vốn được phiên âm từ thuật ngữ “allele” của tiếng Anh. Khái niệm “alen” và khái niệm “gen” nhiều khi có thể dùng thay cho nhau, nhưng thực ra là khác nhau. Thời Việt Nam Cộng hòa danh từ này được Ủy ban Quốc gia Soạn thảo Danh từ Chuyên môn dịch là di thể tương hình hay di thể đối vị. (Wiki)

Vấn đề của quá trình tiến hóa thời sơ khai của sự sống và sự lạc quan thiếu căn cứ của các nhà khoa học được bày ra bởi chính Richard Dawkins chứ không phải ai khác. Ông nêu ra những điều kiện đặc biệt trong lịch sử Trái Đất. Vào thời kì sơ khai, trên Trái Đất

“… không có sự sống, không có sinh học, chỉ có vật lý học và hóa học, và những chi tiết hóa học của Trái Đất lúc đó rất khác biệt. Gần như toàn bộ, dẫu không phải tất cả, các nghiên cứu được đưa ra bắt đầu với thứ được gọi là nồi súp nguyên sinh – một nồi nước canh nghèo nàn gồm những chất hữu cơ đơn giản ở dưới biển. Không ai biết được nó đã xảy ra như thế nào, nhưng bằng cách nào đó không hề vi phạm những định luật vật lý và hóa học, một phân tử đột nhiên nảy sinh đặc tính tự sao chép – một “cỗ máy” sao chép (replicator). Điều này giống như một vận may hiếm có… Kì quái làm sao, nó thực sự đã xảy ra… [và] chỉ xảy ra đúng một lần… Hơn thế, theo như những gì chúng ta biết, nó có thể chỉ đã xảy ra trên một hành tinh duy nhất trong số hàng tỉ tỉ hành tinh trong vũ trụ này. Dĩ nhiên có nhiều người nghĩ chuyện này thực sự đã xảy ra trên rất rất nhiều hành tinh, nhưng chúng ta hiện chỉ có bằng chứng cho thấy nó đã xảy ra trên một hành tinh mà thôi, sau một khoảng thời gian trong vòng nửa tỉ đến một tỉ năm. Cho nên vận may mà chúng ta đang xem xét này có thể khó xảy ra đến mức xác suất nó xảy ra tại một nơi nào đó trong vũ trụ trong một năm bất kì có thể chỉ thấp bằng một phần tỉ tỉ tỉ. Nếu nó thực sự đã xảy ra trên một hành tinh duy nhất trong vũ trụ, đó phải là hành tinh của chúng ta – bởi chúng ta đang ngồi đây bàn luận về nó.”

— Richard Dawkins, Climbing mount improbable (1996) W.W. Norton, New York, trang 282 – 283, phần nhấn mạnh (in nghiêng) thuộc nguyên tác)

“Không ai biết được nó đã xảy ra như thế nào, nhưng bằng cách nào đó không hề vi phạm những định luật vật lý và hóa học, một phân tử đột nhiên nảy sinh đặc tính tự sao chép – một cỗ máy sao chép” – điều đó nghe giống như một lời giải thích khoa học hay một niềm tin mù quáng? Tôi đoán là chúng ta phải nên tin vào điều đó, bởi Richard Dawkins đã nói vậy.

“Sau thất bại của từng đó nỗ lực [để giải thích nguồn gốc sự sống], khoa học đã bị đặt vào tình thế khá hổ thẹn khi phải giả định nhiều học thuyết về nguồn gốc sự sống, điều mà khoa học không thể chứng minh. Sau khi chỉ trích các nhà thần học vì sự phụ thuộc của họ vào thần thoại và phép màu, khoa học lại thấy mình ở một vị trí không ai mong muốn của việc phải tự chế ra câu chuyện thần thoại cho riêng mình, cụ thể là giả thuyết cho rằng những điều không thể chứng minh được sau nhiều nỗ lực là có thể xảy ra ngày hôm nay đã thực sự xảy ra trong thời đại nguyên sinh.”

— Tiến sĩ Loren C. Eiseley [cố Giáo sư ngành Nhân chủng học, Đại học Pennsylvania], The immense Journey (TD: Cuộc hành trình mênh mông), trang 199 (tái bản năm 1957, New York, NY: Vintage, 1946)

Những gì chúng ta biết, về tất cả những gì chúng ta biết, là trước mốc 4 tỉ năm về trước, sự sống có lẽ không tồn tại trên Trái Đất. Bề mặt của hành tinh lúc đầu nóng chảy, và kể cả khi nó nguội dần, nó bị các tiểu hành tinh và sao chổi bắn phá. Tất cả những gì có khả năng tồn tại chỉ là những hóa chất đơn giản. Nhưng vào khoảng 3.8 tỉ năm trước, những trận bắn phá kết thúc, và sự sống đột nhiên nảy sinh. Hầu hết những nhà khoa học nghĩ “tổ tiên chung của muôn loài” – cơ thể sống được cho là khởi nguồn của mọi sinh vật trên hành tinh này – xuất hiện vào khoảng 3.6 tỉ năm trước. Trái với câu chuyện về sự tiến hóa điển hình mà ta vẫn được kể, tại thời điểm đó không có nhiều yếu tố xác suất (chủ yếu là thời gian) để kết quả này gần như chắc chắn xảy ra hay tối thiểu là có chút ít khả năng. Không, sự sống không nảy sinh qua hàng tỉ niên đại thời gian, mà tương đối là chỉ sau một đêm…

“…hiện giờ chúng tôi đang có cái chúng tôi tin là bằng chứng thuyết phục cho sự sống trên Trái Đất 3800 nghìn triệu năm [trước đây]. Điều này đưa giả thuyết về Nguồn gốc của Sự sống trên Trái Đất xuống còn một phạm vi rất hẹp … hiện giờ chúng tôi đang nghĩ, bằng các khái niệm địa hóa học, tới khả năng sự sống xuất hiện tức thì…”

— Tiến sĩ hóa học C. Ponnamperuma, trích trong F. Hoyle và C. Wickramasinghe, Evolution from Space (1981) (TD: Tiến hóa từ Không gian)

“Chúng ta còn rất ít thời gian giữa việc phát triển các điều kiện thích hợp cho sự sống trên bên bề mặt Trái Đất và nguồn gốc của sự sống. Sự sống không phải là một sự ngẫu nhiên phức tạp yêu cầu một khoảng thời gian to lớn để biến điều hầu như không thể thành điều gần như chắc chắn. Thay vào đó, bởi tất cả tính phức tạp của nó, sự sống có lẽ đã xuất hiện nhanh chóng ngay khi có thể.”

— Tiến sĩ sinh học S. J. Gould, “An Early Start” (TD: Một sự Khởi đầu Sớm). Natural History, Tháng hai, 1978)

Tuy nhiên nguồn gốc của một phân-tử-có-khả-năng-tự-sao-chép chẳng phải là “vận may kì quái” duy nhất mà ta phải giải quyết. Có một khoảng cách giữa một phân tử có khả năng tự sao chép (DNA) và ngay cả những thực thể sống đơn giản nhất: động vật đơn bào nguyên thuỷ. Một khoảng cách có vẻ như ngày càng tăng lên:

“Các nhà khoa học hiện cho biết, tổ tiên chung kì bí của tất cả sự sống trên Trái Đất có lẽ là phức tạp hơn những gì ta đã nghĩ – một cơ thể sống tinh vi với cấu trúc phức tạp.

Tổ tiên chung cuối cùng của mọi loài, hay LUCA (last universal common ancestor) là sinh vật được các nhà nghiên cứu gọi là tiền thân của tất cả những sinh vật sống. Nhiều thông tin về LUCA vẫn còn là một bí ẩn – nhiều người nghĩ rằng nó chỉ phức tạp hơn một hỗn hợp ban sơ với thành phần là những phân tử, một nồi súp hóa học mà từ đó sự tiến hóa dần dần xây dựng nên những hình thái phức tạp hơn. Một số thậm chí còn tranh luận liệu nó có phải là một tế bào hay không. [Những học thuyết về sự sống đầu tiên của Trái Đất]

Giờ đây, sau nhiều năm nghiên cứu về đặc tính từng bị phớt lờ của vi sinh vật, các nhà khoa học cho rằng tổ tiên chung cuối cùng của mọi loài thực sự rất phức tạp, và có thể được thừa nhận như một tế bào…

Tổ tiên chung cuối cùng của mọi loài có lẽ phức tạp hơn cả những sinh vật đơn giản nhất đang sống ngày nay.”

(“Tổ Tiên Của Mọi Thực Thể Sống Tinh Tế Hơn Ta Nghĩ” – LIVESCIENCE)

“Các nhà nghiên cứu sinh học tế bào giờ đây nhận ra rằng một tế bào sống chứa đựng hàng trăm nghìn những bộ phận phức tạp khác nhau, như các loại protein động cơ (motor protein) hợp lại để tạo nên “bộ máy” phức tạp nhất trong Vũ trụ – phức tạp hơn cả siêu máy tính phức tạp nhất được chế tạo bởi Cray. Sau một thế kỉ nghiên cứu, giờ đây chúng ta cũng nhận ra rằng, sinh vật nguyên sinh nhân thực từng được cho rằng chỉ đơn giản như một chén gelatin vào thời kì của Darwin thực ra lại phức tạp hơn rất nhiều so với tế bào nhân sơ. Hơn thế, sinh học phân tử đã chứng minh rằng cấu trúc cơ bản của tế bào … về bản chất là giống nhau trong mọi cơ thể sống trên trái đất, từ vi trùng cho đến loài thú… Xét về mặt cấu trúc sinh hóa cơ bản … không cơ thể sống nào có thể được xem như là nguyên thuỷ hay là tổ tiên của một cơ thể sống khác, và cũng không tìm ra được một vết tích thực nghiệm nhỏ nhất nào của một trình tự tiến hóa trong số tất cả những tế bào vô cùng đa dạng trên trái đất.”

— Tiến sĩ hóa sinh Denton, Michael. 1986. Evolution: A theory in crisis (TD: Sự tiến hóa: Một lý thuyết đang trong khủng hoảng). Adler and Adler, Bethesda, MD., p. 250)

“Cội nguồn sự sống là một trong những vấn đề hóc búa nhất của khoa học, nhưng nó cũng là một trong những vấn đề quan trọng nhất. Nghiên cứu về nguồn gốc của sự sống đã phát triển thành một lĩnh vực sinh động liên ngành, nhưng nó thường bị các nhà khoa học khác xem xét với thái độ hoài nghi hay thậm chí là chế giễu. Thái độ này có thể hiểu được và theo một nghĩa nào đó có lẽ là hợp lý, tiết lộ một bí mật “xấu xí” hiếm khi được nhắc đến: Mặc dù đã mang lại nhiều kết quả khi được đánh giá trên tiêu chuẩn đơn giản của việc vươn tới (hay thậm chí gần đạt đến) mục đích sau cùng, lĩnh vực nghiên cứu cội nguồn sự sống là một thất bại – thậm chí ta vẫn chưa có được một mô hình chặt chẽ hợp lý, nói gì đến một kịch bản được xác thực về sự xuất hiện của sự sống trên Trái Đất. Dĩ nhiên, điều này không phải do thiếu nỗ lực thực nghiệm hay lý thuyết, mà là do khó khăn và tính phức tạp đặc biệt của bản chất vấn đề. Sự nối tiếp các bước cực kỳ khó xảy ra là điều thiết yếu đối với nguồn gốc của sự sống, từ sự tổng hợp và tích lũy nucleotide cho đến nguồn gốc của sự dịch mã; thông qua sự nhân lên của xác suất, những điều này khiến cho kết quả cuối cùng như thể một phép lạ.”

— Tiến sĩ sinh học phân tử Eugene V. Koonin, The Logic of Chance: The Nature and Origin of Biological Evolution (TD: Logic của xác suất: Bản chất và Nguồn gốc của sự Tiến hóa Sinh học) (Upper Saddle River, NJ: FT Press, 2011), 391.)

Tác giả: Jim Cakalic
Biên dịch: Nô Bi Tin
Hiệu đính: Hoài Thanh, Prana
Photo: GANJIRO KUMA


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Năng lượng là tất cả những gì bạn cần

(Trích) Hiển nhiên rằng, với mỗi chương trình khác nhau thì cần một ngưỡng năng lượng khác nhau để vận hành. Giống như bạn chạy chương trình word, exel thì không hao tổn nhiều năng lượng như bạn chạy chương trình đồ họa hay một game bắn súng hạng nặng, trong cùng một khoảng thời gian.

• • •

Cuộc đời là một cỗ máy khổng lồ. Điều này không yêu cầu niềm tin của bạn, nhưng nếu bạn có thể một lần tin tưởng và thử hình dung, một góc nhìn mới sẽ mở ra trong cuộc sống của bạn và nó sẽ thể hiện sự hữu ích không hề nhỏ.

Tất cả những gì bạn nhìn thấy, xúc chạm, sử dụng, phản ứng, như cơ thể, xúc cảm, tâm trí, nghề nghiệp, người yêu, tiền lương cuối tháng,… bất kể thứ gì hữu hình có thể đọc tên, đều là các chương trình nằm trong cỗ máy cuộc đời. Có thể nói, cỗ máy ấy quá to lớn, phức tạp, đa chiều và mang hình thù lạ lẫm để có thể gợi cho bạn một ý tưởng về nó. Nhưng hãy cố gắng hình dung cuộc sống này là một cỗ máy khổng lồ đang hoạt động như bao cỗ máy khác.

Hiển nhiên rằng, với mỗi chương trình khác nhau thì cần một ngưỡng năng lượng khác nhau để vận hành. Giống như bạn chạy chương trình word, exel thì không hao tổn nhiều năng lượng như bạn chạy chương trình đồ họa hay một game bắn súng hạng nặng, trong cùng một khoảng thời gian. Hoặc trong đời sống hàng ngày, để chạy chiếc xe máy Honda thì không tốn nhiều nhiên liệu như chạy tên lửa Falcon 9 của Elon Musk. Nên với những thực tại cao cấp của cuộc đời, để có thể kích hoạt và duy trì chúng, bạn không cần gì khác ngoài năng lượng, rất rất nhiều năng lượng.

💎 [THĐP Translation™] Tư duy như Elon Musk

Hãy thử nói xem, trong hiện tại, cuộc đời của bạn đang chán chường, mệt mỏi? Công việc bạn làm đang không như ý? Sức khỏe của bạn không được ổn định? Bạn kém tập trung và thường xuyên bất mãn? Lý do chẳng phải bạn không thông minh, bạn không cố gắng, hay bạn không gặp thời vận. Lý do duy nhất đó là bạn có ít năng lượng, bạn không đủ nhiên liệu để chạy những thực tại chất lượng mà mình mong muốn. Nó có thể là một cuộc đời tràn đầy đam mê hứng khởi, một nghề nghiệp sản sinh nhiều ý nghĩa sống, một lòng tự tin vào bản thân, hay một ý chí sắt đá kiên cường… 

Có những người nghe nói về Luật Hấp Dẫn và ngày ngày ngóng trông cầu ước để được toại nguyện, nhưng họ không biết rằng ý đồ của họ, sự ước mong của họ, kế hoạch của họ đều không phải là thứ trực tiếp giải quyết vấn đề. “Chuôi dao” ở đây là ngưỡng năng lượng mà họ đang sở hữu. Nó có đủ để hiện thực hóa những ước mơ đó không? Nó có đủ để vận hành một thực tại có đồ họa tinh tế và rực rỡ không? Đó là những câu hỏi mà một người cần đặt ra, về “nguồn lực” của chính bản thân mình, trước khi anh ta mơ mộng về một điều gì đó. Giống như trước khi muốn mua một cái nhà, hay mở một quán café, tối thiểu, bạn cũng cần nhận định được số vốn mình đang có trong tay.

Nếu sự nhận định này bị bỏ qua thì sao? Câu trả lời là những ước mơ cũng mãi mãi chỉ là ước mơ. Bạn sẽ xác định sai điểm trọng tâm, sai công việc ưu tiên. Bạn sẽ chạy theo và cố gắng cân bằng những yếu tố ngoại cảnh, cố gắng kiểm soát và uốn nắn chúng trở thành hình dạng như mình mong ước. Trong khi đó, nội lực hay năng lượng cần thiết để kích hoạt thực tại ấy thì vẫn không được vun đắp, thậm chí còn bị phung phí nhiều hơn vào những chuyện chẳng liên quan. Giống như một thanh niên có một cái máy tính đời cũ dùng 10 năm sắp sập, nhưng cậu ta vẫn cố chạy game săn quái vật phiên bản nặng đô mới nhất (cùng 30 ứng dụng khác chưa tắt) và mong rằng mình sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời khi đánh boss level cuối. Không, điều này là huyễn hoặc và điên rồ. Cái máy đó sẽ sớm được về chầu ông vải và cậu ta sẽ sớm được nếm mùi thất vọng.

Vậy rốt cuộc, năng lượng đến từ đâu?

Để một cái máy bình thường, như điều hòa, nồi cơm hay máy sấy tóc,… hoạt động, bạn cần cung cấp năng lượng đến từ lưới điện. Còn để cỗ máy cuộc sống hoạt động, bạn cần cung cấp năng lượng từ ý thức của chính mình.

Khi ngưỡng năng lượng của một người dâng cao, các thực tại tốt đẹp hơn sẽ tự động mở khóa (unlocked), hoặc những sự hỗ trợ để đi tới thực tại đó sẽ được cung cấp kịp thời, ví dụ như các mối quan hệ, các thông tin, các sự kiện cần thiết,…

Chưa kể, một người càng neo sự chú ý ở bên trong chính mình, người đó sẽ càng mạnh. Có những bậc đạo sư cấp cao có thể thay đổi không chỉ chính mình mà còn cả môi trường xung quanh. Họ tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, thu hút mọi người và muông thú; họ biến đổi được tâm tư và thái độ của những người họ tiếp xúc; họ khuất phục đám đông đôi khi chỉ bằng việc hiện diện,… Tất cả những gì họ làm đều đến từ nội lực tự thân. Trong khi đa phần con người không có sự tu tập thì không nhận ra được tiềm năng to lớn của bản thân, người đó thậm chí không thể kiềm chế và điều tiết được chính mình.

Trong cuộc sống, câu hỏi rằng “bạn cần bao nhiêu năng lượng” và “khi nào các ước mơ của bạn sẽ thành tựu” sẽ không thể được trả lời bằng văn bản. Khi thời khắc tới, thực tại đó sẽ hiển lộ và bạn sẽ tự biết câu trả lời thông qua cảm nhận, hay trực giác. Vậy nên trong quá trình, một người chỉ có thể kiểm soát được một việc duy nhất, đó là bản thân lưu trữ năng lượng như thế nào.

Tuy nhiên, có không ít người lầm tưởng việc sướng vui trong những kích thích là một cách để kiến tạo và lưu trữ năng lượng. Họ tìm đến những trò giải trí, những loại thuốc, những mối quan hệ để có thể cảm thấy hân hoan, thích thú. Và họ nghĩ đó là biểu hiện của năng lượng dồi dào. Tiếc rằng không phải vậy, đó là biểu hiện của năng lượng giải phóng, năng lượng thiêu đốt. Cuộc sống càng nhiều kích thích, một người sẽ càng trở nên yếu ớt và mệt mỏi. Tôi nói vậy không có ý rằng bạn đừng nên gọi điện về nhà trò chuyện với gia đình, hay bạn hãy bỏ quách người yêu hiện tại đi để có bình an. Ý tôi muốn nói đó là bạn đừng nên tìm kiếm năng lượng hay hạnh phúc ở thế giới bên ngoài, mà hãy nhận ra nó ở bên trong chính mình.

Năng lượng thực sự đến từ sự ý thức và bình an nội tâm. Đây là tiền đề để hiện thực hóa những ước mơ, những hoài bão, những hành động đúng đắn, vì đất lành thì chim đậu, an cư thì lạc nghiệp. Hay nói cách khác, nội lực của mỗi cá nhân chính là thứ sẽ làm sống dậy những thực tại tương ứng. Dòng nội lực ấy chảy trong thân thể con người, thấm vào từng tế bào và sự vận động, khiến cho thể lực của họ được sung mãn dẻo dai, khiến cho mọi việc làm của họ được tỉnh táo dứt khoát. Nó chảy trong ánh mắt họ, thấm vào trong thế giới mà họ quan sát ngắm nhìn, khiến cho thế giới ấy lộ ra những bí mật và vẻ đẹp diệu kỳ. Nó chảy trong tâm tư họ, thấm vào từng suy nghĩ và khiến những suy nghĩ trở nên sáng suốt và tràn đầy cảm hứng. Dòng chảy ấy đi đến đâu, thế giới bừng sáng lên đến đó. Bất kể những ước mơ còn nằm trong bóng tối cũng sẽ được chiếu rọi thức giấc.

Đây chính là cách cỗ máy cuộc đời vận hành, dựa vào năng lượng nội tại của bạn. Nói theo một cách khác, bạn có thể dịch chuyển cả thế giới nếu bạn đủ mạnh. Nhưng để có được nhiên liệu sức mạnh ấy, bạn phải nối được chính mình vào Cội Nguồn Năng Lượng. Và cội nguồn ấy không ở đâu xa ngoài tâm hồn và ý thức của bạn.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Eneko Uruñuela on Unsplash

Về nỗi sợ chết — Sâu thẳm của sự thấu ngộ là một cái tôi hành động trong ý thức

0

Dù chúng ta là ai, đến từ đâu, ngôn ngữ, màu da và chủng tộc khác nhau như thế nào, chúng ta đều có chung một nỗi sợ – sợ cái ta chưa biết.

Vậy làm sao để từ một cái chung ấy ta có thể gắn kết sâu sắc hơn với nhau? Có lẽ sợi dây kết tinh từ nỗi sợ cái chưa biết, chính là điều chúng ta đang cần. Trong tất cả những thứ ta chưa biết, cái chết luôn là hiện tượng ám ảnh mọi người. Ngoại trừ Phật, Jesus Christ, Krishna, thần Shiva, hoặc các bậc huyền môn thấu ngộ như Osho, Krisnamurti, Rumi…, thì hầu như ai cũng ít nhiều đều tìm cách lãng tránh cái chết.

Một điều chắc chắn rằng là chúng ta thường làm mọi thứ để tránh đi cái ta sợ hơn là cái ta muốn. Quả vậy, cái chết luôn là thứ khiến cho con người ta trở nên uỷ mị và sợ hãi.

Với góc nhìn ấy, ta biết rằng, mọi rắc rối mà ta đang đối mặt đều phát sinh từ nỗi sợ của bên kia sự sống. Ta sợ thứ không hiện hữu, và thế là ta dành thời gian hiện hữu để tìm bản chất thật của thứ không hiện hữu. Và khi ta có một câu trả lời khả dĩ, ta không biết làm gì tiếp theo với câu trả lời ấy, ta đâm ra hoảng loạn. 

Trong tâm thái lơ lửng ấy, bản ngã của ta cần một điểm tựa. Nếu may mắn tìm đúng điểm Trung Tâm, ta sẽ có cảm thức an toàn vĩnh viễn. Hiện tượng tìm về trọng tâm, cội nguồn gốc rễ của sự sống này được các bậc thầy tâm linh như Osho gọi là “điểm hội tụ”. Trong thế giới của Tantra, việc tìm về điểm Trung Tâm là một trong những phương pháp thiền hiệu quả dành cho một ai đó muốn trở nên thấu ngộ và tìm thấy Chân Ngã. Chúng ta sinh ra với một điểm hội tụ nhưng thường không biết về nó, do đó luôn cần đến rất nhiều con đường dẫn ta đến cánh cửa mở ra ánh sáng soi rọi nhận thức ấy.

Nếu không may tìm sai điểm Trung Tâm, ta sẽ trở nên điên loạn – kiểu điên mà các thiên tài thường hay gặp phải, chúng là cái điên của một tâm trí thông minh nhưng bị dồn nén quá nhiều nỗi sợ. Phân tâm học của phương Tây gọi đây là hiện tượng “tri thức hoá”. Trong mô hình định vị tính cách của Freud, bạn cần nhìn nhận bản ngã như là một phần đối mặt với thực tế. Nó rất yêu sách. Nó luôn đòi hỏi ta đáp ứng các nhu cầu bốc đồng, nổi loạn, trong khi siêu ngã (super-ego) muốn ta hướng đến đạo đức và lý tưởng. 

Lo âu, sợ hãi là tín hiệu cảnh báo cho bản ngã nhận diện được thực tế đang bất ổn theo cách nó không mong muốn. Vậy nên, tri thức hoá là một chiến thuật phòng vệ tâm lý do bản ngã sản sinh nhằm xoa dịu cảm giác lo âu, sợ hãi. Có thể hiểu, nếu bạn nhận thức được rằng con người ai rồi cũng phải chết, cơ chế phòng vệ trên buộc bạn phải ra sức tìm hiểu mọi thông tin liên quan đến cái chết.

Theo cùng cái chết luôn là sự sống. Vậy nên, con người muốn lĩnh hội hết mọi tri thức về sự sống nhằm sáng tạo ra sự sống với mục đích là hạn chế đối mặt với cái chết. Nỗi sợ cái chưa biết khiến ta nhìn nhận bản chất thật của thế giới theo hướng rất chi li và bi quan. 

• • •

Có thể thấy, để giúp con người không rơi vào tình huống mộng mị ấy, các triết gia khắc kỷ đã đưa ra vài phương pháp giúp ta trở nên bình tĩnh hơn khi họ diễn tập về cái chết. Họ thoải mái bàn luận với chúng ta về một kết thúc êm đẹp cho một cuộc đời viên mãn, bằng một hệ thống lập luận chặt chẽ về thứ ta nên có ở đời này, thay vì theo đuổi những thứ phù vân. Họ nỗ lực giúp ta không cảm thấy bị số phận lừa phỉnh. Trên hết là vì họ là những cá nhân có hiểu biết sâu sắc ở nhiều lĩnh vực, đặc biệt là tâm lý học. 

Họ hiểu rằng một cá nhân phiền não với cái chết là vì họ sợ những điều diễn ra sau cái chết, một số cá nhân khác thì sợ đã sống một đời sai lầm khi chưa đạt được những thứ có giá trị trong đời, nếu cái chết đến, nó sẽ chấm dứt tham vọng đạt được và sở hữu những thứ giá trị đó của họ. 

Vì chúng ta sợ cái chết nên chúng ta sợ luôn việc sống. Ta không thật sự Sống. Ta chỉ tồn tại trong trạng thái sợ hãi mọi thứ ta chưa biết và, ta quên luôn cả việc ta có thể học cách nhận biết về bản chất thật của Sự Sống, ta quên luôn việc nhận biết trạng thái hiện hữu nguyên thuỷ của chúng ta là tại điểm Trung Tâm. Ta quên mất điểm Trung Tâm này như cách một chiếc lá quên việc mình là một phần của nhánh, của cành, của thân, của rễ cây.

Các triết gia khắc kỷ còn thường khuyên bạn rằng, đừng trông mong gì về việc hưởng thụ thành quả khi thực hiện bất cứ hành động nào. Khi không trong mong gì vào đó bạn không còn bị trói buộc vào thế giới bên ngoài, bạn thoải mái bước vào thế giới bên trong. Thế giới chứa đựng điểm hội tụ – sợi dây kết nối nhân loại với sự sống. Nó chính là cội rễ. 

Đức Krishna trong Chí Tôn Ca đảm bảo rằng:

“Sau khi từ bỏ mọi tham luyến với thành quả lao động của mình, lúc nào cũng mãn nguyện và độc lập, anh ta sẽ không còn thực hiện hành động vì thành quả, dù luôn làm đủ mọi công việc. Người nào hành động chẳng toan tính việc hưởng thụ thành quả lao động, người đó là bậc trí huệ.”

Người trí huệ luôn là người ý thức rõ được điểm hội tụ của con người. Thế nên, Krishna mới bảo rằng nếu hành động với hiểu biết về bản chất siêu việt của Đấng Tối Cao, linh hồn ta sẽ được giải thoát.

Sống để thưởng thức Sự Sống mới là điều loài người chúng ta đáng được hưởng. Chúng ta hiện hữu trên hành tinh này là để thưởng thức cái đẹp, cái tinh khôi của vạn vật. Thông qua đó, ta sẽ thấu ngộ được sự thuần khiết nguyên thuỷ của chính giống loài chúng ta. Bên trong tâm thức của một người thấu ngộ luôn là tình yêu và lòng trắc ẩn với đồng loại. Khi ta yêu, ta mới có thể hoà quyện và tan chảy vào nhau. Đại dương rồi sẽ tan vào giọt nước như cách mà Vũ trụ sẽ tràn ngập trong ta khi linh hồn ta tự do.

“Bạn không phải là một giọt nước trong đại dương. Bạn là cả đại dương trong một giọt nước.” — Rumi

 Vậy nên, sâu thẳm của sự thấu ngộ là một cái tôi hành động trong ý thức.

Tác giả: VRSP

Biên tập: THĐP

Photo by Zhuo Cheng you on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Cuộc đời là bữa tiệc buffet

0

Tôi yêu các món ăn và đã từng có ước mơ rằng mình sẽ đi du lịch vòng quanh thế giới bằng kinh khí cầu và thưởng thức tất cả những đặc sản nơi mình đặt chân. Dựa vào nguồn cảm hứng ấy, trong bài viết này, tôi sẽ đề cập đến chuyện ăn uống. Cụ thể, tôi sẽ không nói đến thực phẩm sạch hay các chế độ ăn kiêng, mà nói đến một ý tưởng rằng: Cuộc đời là bữa tiệc buffet.

Bạn hãy ngồi lại một phút và thử tưởng tượng về điều này. Tất cả mọi thứ xung quanh bạn, tất cả mọi thứ bạn có thể tiếp xúc và ý thức, chúng đều là các món ăn. Hãy cố gắng tưởng tượng rằng bạn được Thượng Đế mời đến một bữa tiệc thịnh soạn và choáng ngợp với đồ ăn trải dàn khắp tầm mắt. Thậm chí, chúng chất ngập đến tận lỗ mũi, là không khí bạn hít thở; chúng đầy dưới chân, là mặt đất bạn bước đi, chúng đầy bên vành tai, là các âm thanh bạn nghe thấy, chúng phủ khắp thân thể, là áo quần bạn đang mang; chúng đầy trong lồng ngực, là những xúc cảm bồi hồi; chúng ngập trong tâm trí, là những suy nghĩ, lý tưởng hay các gu thời trang và hình mẫu người yêu,… Hãy nhìn xem, đồ ăn la liệt ở tất cả mọi nơi. Bạn đang ở trong một bữa tiệc hoành tráng nhất có thể tưởng tượng trong đời.

Chưa hết, các món ăn được trưng ra, như đã nói, không phải đồ thiu thối cặn bã, mà luôn luôn mới mẻ và sống động. Ví dụ, cái cây đằng sau vườn, nó luôn lớn lên và đơm hoa. Thời tiết xung quanh cũng xoay vần, lúc mưa lúc nắng. Mây trên trời cũng chẳng bao giờ đơn điệu, nào là xám đen, nào là hồng phấn, lúc thanh mảnh, lúc cuộn trào. Rồi những món tâm tư bên trong bạn cũng liên tục được làm mới trong từng khoảnh khắc, nào là buồn khổ, nào là phấn khích, vui vẻ, hồi hộp, u sầu; nào là suy nghĩ về chuyện trả tiền nhà cuối tháng, nghĩ về một lời ngợi khen của người xung quanh, nghĩ về chuyện ngày mai ăn gì, nghĩ về lúc mình đẻ được đứa con thứ bốn. Hãy nhìn xem, bữa tiệc cuộc đời này mới sống động và tươi mới làm sao. Như một buổi buffet với vô hạn món, chúng được đặt trên một dây chuyền chuyển động để có thể đảm bảo rằng bạn luôn được tiếp xúc với một món mới tinh, không bao giờ trùng lặp.

Bạn vẫn đang tưởng tượng như những gì tôi đang mô tả chứ? Tốt lắm. Mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó. Các món ăn được bày biện công phu la liệt khắp nơi đến từng chi tiết nhỏ. Chúng chỉ chờ đợi được bạn đánh chén, hoặc đơn giản hơn là được bạn chú ý. Từ ngay gần trước mắt hay xa tận chân trời, chúng cũng kêu gọi bạn rằng “Xin chào, tôi ở đây này, hãy ăn tôi đi, hãy nuốt một miếng tôi đi!” Mọi thứ đều muốn cuốn hút sự chú ý của bạn. Bạn check điện thoại 51 lần 1 ngày, bạn cáu gắt với người hàng xóm 3 phen hàng tháng, bạn cười 10 lượt với những meme hài trong vòng chưa đầy 1 tiếng lướt web, bạn nghĩ về ví tiền của mình 7 lần mỗi tối,…

Chúng ta cứ tưởng rằng được đặt vào trong một bữa tiệc buffet với đồ ăn ngập tràn thì ai cũng vui sướng. Nhưng không hề. Lòng tham và sự mất tự chủ khiến bạn buộc bản thân phải ăn hết tất cả mọi thứ trong một lúc, khiến bạn phải gắp thật nhiều, nuốt thật nhanh, khiến bạn phải đưa mắt tìm kiếm các món mới để không bị bỏ lỡ, thậm chí khiến bạn phải trốn chạy khỏi bữa tiệc thịnh soạn ấy để lấy lại sức lực. Bữa tiệc Thượng Đế mời bạn đến trở thành một gánh nặng, nó đã biến thành một sự tra tấn năng lực hấp thu của bạn. Cuộc đời dâng lên một món mất ví tiền, bạn nuốt không trôi, bạn nôn ói ra những sự bất mãn và tiếc nuối. Rồi nó lại trao cho một món máy bay trì hoãn, bạn không tài nào nuốt nổi, bạn lại mửa ra một sự cáu giận và bực bội. Bữa tiệc này có vẻ như quá tải so với bạn.

Bạn đã nghĩ rằng mình cần phải là người chiến thắng, mình cần phải ăn hết tất cả mọi thứ. Xã hội đã dạy bạn như thế, luôn phải là người thành công, người mạnh mẽ, người xuất sắc, người thông minh, người đứng đầu. Nhưng không ai dạy bạn rằng bạn không nhất thiết phải là như vậy, hoặc chưa cần là như vậy ngay lúc này. Bạn có thể nhấm nháp các món đồ được dâng lên, bất kể chúng có hương vị lạ lẫm và kỳ dị thế nào. Bạn có thể thưởng thức chúng trong khả năng của mình. Cắn một miếng nhỏ và xem xét mùi vị. Nếu không thích, bạn không cần phải nuốt chúng. Nhiều khi, bạn chưa kịp nếm xong món đó thì chính nó đã biến đổi trong miệng bạn rồi. Vậy làm sao một người với mục tiêu ăn hết tất cả lại có thể chịu đựng nổi sự liên hoàn của thức ăn?

Trong khi, một người sống với mục tiêu chỉ nếm thử hoặc ăn dần tùy theo sức lực, lại chẳng hề thấy chút áp lực nào.

Nếu việc chạy bộ vào 6h sáng là quá khó để thực hiện, bạn có thể giảm nó xuống còn là thức dậy vào 6h sáng và đeo giày. Nếu việc đọc 100 trang sách trong 1 ngày là quá khó, bạn có thể giảm nó xuống còn 1 trang 1 ngày. Nếu việc chấp nhận lời nói của người khác là quá khó, bạn có thể giảm nó xuống là chỉ đơn thuần lắng nghe. Cũng như vậy, với các món ăn trong bữa tiệc cuộc đời, bạn không nhất thiết phải nuốt hết tất cả. Mọi thứ mời gọi và lôi cuốn bạn, nhưng không ép bạn phải tham gia. Bạn muốn thưởng thức món nào là tùy ý, bạn muốn dành bao nhiêu sự chú ý cho chúng là tự nguyện, miễn sao bạn còn nhớ rằng mình là người có quyền lựa chọn, mình là khách mời.

Với thái độ ấy, bạn hãy nhìn xem, không phải một điềm gở, mà là một tin mừng, rằng bạn đang hiện diện ngay giữa một bữa tiệc thơm ngon thịnh soạn. Thậm chí bạn có thể ngủ gật ở đó nếu muốn mà không lo bữa tiệc ấy sẽ tan rã. Khi thức giấc, chỉ cần với nhẹ tay, bạn đã chạm vào một cái bánh kem nhỏ. Chiếc bánh đó thật hoàn hảo, thật tuyệt vời làm sao. Bạn tận hưởng nó vì bạn biết rằng mình không nhất thiết phải ăn những món còn lại vẫn đang chờ đợi. Bạn nhấm nháp nó vì bạn biết rằng mình không nhất thiết phải nuốt chửng. Bạn không hề có áp lực về thành tích, bạn không hề lo sợ về mất mát, bạn không bị hối thúc, không bị xao động, không bị phân tâm. Giữa muôn vàn khả năng lựa chọn, bạn đang thưởng thức một chiếc bánh tí hon. Rồi sau khi ăn xong, bạn lại có thể thử một ly nước cam. Nếu thấy no, bạn dừng lại, ợ một cái và nghỉ ngơi, quan sát cả buổi tiệc ấy vận động, chiêm ngưỡng sự hùng tráng và vi diệu của những guồng quay. Bạn chẳng bao giờ phải sợ đói, chẳng bao giờ phải sợ nghèo, và chẳng bao giờ phải sợ cô đơn. Vì bạn luôn được ở giữa bữa tiệc hoành tráng mà Thượng Đế đã ưu ái thỉnh mời.

Hãy tưởng tượng mà xem, trông bạn có giống một bà tiên hay một ông hoàng không nào? Khi biết tất cả đã được lo liệu đến tận chân răng và bạn luôn có quyền lựa chọn, việc duy nhất bạn cần làm chỉ là khoan thai tận hưởng. Vậy nên, đừng bỏ lỡ bữa tiệc tuyệt vời này như bao người khác. Đừng bỏ lỡ nó, bạn của tôi!

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Kelly Jean on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Nếu bạn nhạt nhẽo thì hãy nhạt nhẽo một cách duyên dáng (Phần 2)

0

Nếu bạn nhạt nhẽo thì hãy nhạt nhẽo một cách duyên dáng: https://bit.ly/37zQoVu

Giờ thì bạn đã biết mình thuộc nhóm người tẻ nhạt như thế nào. Bước tiếp theo, tôi tin chắc là các bạn đang tò mò về một phương pháp chữa lành hoặc chuyển dịch cấp độ.

Trước khi đi vào chi tiết, hãy nhận biết một cách rõ ràng, dù bạn ở nhóm nào, điều bạn cần làm là ý thức được tính hai mặt của một vấn đề. Nghĩa là, tẻ nhạt tầm thường, dù là nhóm không ai mong muốn được xếp vào, nhưng ở một góc nhìn khác, lợi điểm của chúng vẫn là bước đệm để bạn có cơ sở đi sâu hơn vào nội tại. Có thể gọi đó là cánh cửa mở ra nhận thức về tâm thức của một cá thể. 

Ngược lại, nếu bạn đã ở vị trí của nhóm tẻ nhạt khác thường, ảo tưởng về tri thức là thứ sẽ ngăn cản bạn đạt đến một cấp độ nhận thức cao hơn nữa. Nó cho bạn cảm giác thoả mãn về những điều bạn tưởng rằng chỉ mình bạn đang có, chỉ mình bạn mới hiểu. 

Bạn biết về các loại hạt cơ bản và phản hạt của nó trong vật lý lượng tử. Ai đó hỏi bạn các hạt đó có ích gì cho đời sống tâm linh? Bạn sẽ trả lời ra sao? Bạn có thể kể vanh vách về lịch sử của của thế chiến thứ nhất, thế chiến thứ hai, về cuộc đời của Tào Tháo, của Hitler, của Alexander, của Napoleon…nhưng điều bạn vừa kể đó có đóng góp gì cho tâm thức của nhân loại?

Sự thật là chỉ cần ai đó nói rằng thứ bạn đang có đó thật ra là chẳng giá trị gì, bạn sẽ hụt hẫng. Tâm bạn không thể tĩnh lặng nếu bất kỳ ai giày vò bản ngã hiếu chiến của bạn với những lời lẽ coi khinh như vậy.

Thế nên, xin hãy nhớ rằng: Tâm trí càng biết nhiều thì tâm hồn lại càng hạn hẹp. Vậy nên. Cứ bình tĩnh!

• • •

Giờ thì bạn có thể gọi tẻ nhạt tầm thường và khác thường là nhóm những người không chuyên và chuyên. Ở giữa, tẻ nhạt bình thường là điểm giao nhau giữa chuyên và không chuyên. Với những người không chuyên, khả năng nắm bắt những thứ mới mẻ sẽ rất sáng tạo. Ở họ, mục tiêu thường rõ ràng, họ tập trung toàn bộ niềm yêu thích vào thứ họ chưa biết bằng góc nhìn cởi mở. Trong tâm thế của kẻ ngu sẵn rồi, người đó có nhiều khả năng trở nên sáng láng. Và thế là họ có nhiều góc nhìn giúp họ chuyển đổi năng lượng từ tiêu cực sang tích cực một cách dễ dàng.

Còn với những người chuyên, điều đó khó có khả năng thành hiện thực. Bởi, một khi là chuyên gia, điều gì sẽ xảy ra cho kỹ năng của họ, nếu ai đó cho họ một góc nhìn khác mới mẻ hơn? 

Sự hạn hẹp ở tâm hồn là thứ ngăn họ đến với một ý tưởng mới mà ở đó, có nhiều khả năng ý tưởng đó lật đổ hệ thống logic chặt chẽ mà họ đang có. Nó khiến một người trở nên phòng thủ.

Điều này có thể đi đến một kết luận khách quan rằng: Mọi cấp độ đều có liên hệ mật thiết với nhau. Chúng là những phản ứng dây chuyền, không ngừng lan toả. Thứ này dẫn đến thứ kia, thứ kia dẫn đến thứ nọ. 

Để không rơi vào trạng thái ảo tưởng tri thức, khi nhận xét một điều gì đó, ta phải hiểu thấu đáo về nó. Đừng vội định giá bất kỳ cấp độ nào chỉ bằng một khoảng suy tư ở bề mặt. Những rắc rối nảy sinh từ một bộ óc định kiến chưa bao giờ là lợi điểm cho sự “nhàm chán duyên dáng” mà chúng ta cần cả.

Thế nên, đừng e ngại! Dù bạn ở bất cứ cấp độ tẻ nhạt nào, bạn vẫn là một cá thể sinh động luôn sở hữu những chất liệu sẵn có để chuyển dịch mình thành một người nhàm chán mà duyên dáng.

Điều quan trọng ở đây là, khi bạn đã can đảm khoanh vùng những mặt hạn chế của mình rồi, thì việc sửa chữa nó chỉ là việc sớm muộn. Tôi dám chắc điều đó. Và tôi đảm bảo luôn rằng để thực sự nhàm chán một cách duyên dáng bạn cần vượt thoát ra khỏi cả ba cấp độ ấy. Bằng cách nào?

Trước tiên, cần phân biệt được cơ chế hoạt động của nguồn năng lượng tiêu cực.

Năng lượng tiêu cực xảy ra từ những trói buộc, mà khi bị trói buộc, bạn sẽ rơi vào trạng thái bối rối. Không một ai có thể đưa ra quyết định đúng đắn trong sự bối rối được cả.

Lúc này đây, bạn không biết mình nên làm gì? Chọn gì? A hay B?  Nếu là A thì A có thật sự ổn không? Còn B, lỡ chọn B thì mình lại bị lỡ mất A. Trước tình huống đó, để không sai lầm bạn cần ai đó giúp bạn lựa chọn. Và khi bạn chọn theo mong muốn của người đó, bạn sẽ có cơ hội đổ tội lên họ. Còn không, bạn cứ thế mà ôm một nỗi sợ mơ hồ về kết quả ở thì tương lai.

Bạn sẽ không bao giờ được bình yên ở giữa hai thái cực “tốt” – “xấu”. Bạn phải phụ thuộc vào một ví dụ bên ngoài để hiểu được thứ mà bản thân mình đang là. Nếu tốt, bạn vui; nếu xấu, bạn đau khổ. Bạn chưa sẵn sàng thoải mái với cả cái xấu và cái tốt của mình. Thế thì, duyên dáng làm sao được.

Chính vì thói quen ưa chỉ trích, ưa bình phẩm khi chưa có góc nhìn cởi mở và thấu đáo, ta mới dễ rơi vào trạng thái mà Sigmund Freud gọi là đè nén tâm lý nảy sinh từ thái độ cự tuyệt mọi quan điểm.

Một cá nhân tẻ nhạt tầm thường nếu đã sáng suốt, nhận thức được rõ cơ chế phòng vệ tâm lý này rồi, họ sẽ tự nguyện rũ bỏ nó. Đó là hành động can đảm. Can đảm hiểu mình đang mắc phải những thói tật gì để rồi từ đó cải thiện nó.

Khi bạn hạn chế phán xét người khác, tự ắt bạn sẽ thôi khắt khe với những yếu điểm của mình. Nếu bạn ngừng đòi hỏi một người phải trở nên như thế nào, bạn cũng làm điều tương tự với bản thân.

Hãy chấp nhận bản thân một cách trọn vẹn cả tốt lẫn xấu ẩn bên trong tâm hồn mình. Bạn phải hiểu bạn đang tồn tại dựa trên sự đối nghịch. Hãy quên mọi hiểu biết mà mình đang có đi! Đón nhận nhiều góc nhìn khác nhau bằng tâm hồn rộng mở, công bằng, khách quan, bạn sẽ thấy mình không còn bị giằng co bởi thứ bạn phải là nữa. Khi ấy, vấn đề về quan điểm sẽ không còn gây ra mâu thuẫn. Nếu đã không còn mâu thuẫn, tâm hồn duy lý của bạn sẽ không cần phải bận rộn cho những nhận định.

Khi bạn đã hiểu được tâm trí, bạn sẽ không cần dùng đến ngôn ngữ nữa. Bạn bắt đầu ưa thích sự tĩnh lặng. Đó là một hiện tượng duyên dáng. Bạn, dù ở cấp độ nào, cùng có thể chuyển hoá nó một cách linh hoạt.

Sẽ thật vui, nếu tôi biết bạn đang có những trăn trở này và mong muốn vượt thoát khỏi chúng. Hiển nhiên, tôi và bạn đều cần đến quá trình để phục hồi, sau đó mới có thể đạt trạng thái chuyển hoá linh hoạt được. Nhưng tôi tin bạn sẽ hiểu, sẽ nhận biết được nó có ích.

Tác giả: VRSP

Biên tập: THĐP

Photo by Jordan McGee on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Tôi đã thay đổi như thế nào sau 3 tháng sống ở Đà Lạt

0

Tôi chưa từng có ý định nhìn lại xem mình đã thay đổi thế nào sau 3 tháng từ Hà Nội tới sống ở Đà Lạt. Quả thực tôi đã hơi bối rối khi có một người bạn hỏi về điều đó. Một chút lo lắng xen lẫn buồn phiền dâng lên trong lòng. Tôi không biết sẽ phải viết gì. Những dự định dang dở, những mảng tối trong con người mình làm tôi thấy rối rắm. Nhưng khi tôi trầm ngâm đưa mắt nhìn ra ban công, một niềm hân hoan bất chợt ánh lên. Nhìn những cành lá rung rinh trong gió, tôi bỗng nhận ra những sự thay đổi trong cuộc sống của mình. Và bây giờ tôi muốn kể nó cho bạn cùng nghe.

Đầu tiên phải kể đến sự nghiệp trồng cây của tôi. Niềm yêu thích cây cối đã không còn dừng lại ở việc thả tim cho các bài viết trên facebook mà tôi đã bắt tay tạo dựng khu vườn nhỏ của riêng mình. Mới đầu, tôi rất sợ làm sai nhưng sự hướng dẫn, khích lệ, tâm thế thích khám phá và thử nghiệm của một người bạn đã giúp tôi cũng có nguồn năng lượng tích cực như thế. Và tôi đã không hối hận vì đã bắt đầu. Những giờ phút làm vườn khiến tôi cảm thấy vui vẻ, thư thái. Chỉ cần tôi chịu để ý thì cây cối luôn biết cách làm tôi bất ngờ và cảm phục. Mỗi khi nhìn mầm cây đội đất chui lên, hay sự biến đổi, sinh sôi nảy nở của cây lá hoa trái, tôi đều phải thốt lên rằng “Cây giỏi nhỉ”.

Việc trồng cây đã mở ra trong tôi biết bao điều mới lạ. Dần dà nó làm thay đổi cách nhìn, suy nghĩ và hành vi của tôi. Nếu không gieo hạt, chắc hẳn tôi đã không bị thu hút bởi các hạt hoa ven đường. Nếu không trồng và chăm cây, tôi đã không có thêm những niềm vui nho nhỏ trong việc nấu ăn bởi tôi biết sẽ có những cây rau mới mọc ra từ những gốc rau bỏ đi. Cây cối sẽ được “bữa ngon” từ nước vo gạo, đất sẽ được che phủ nhờ những vỏ lạc, vỏ ngô. Tôi cũng sẽ không biết được hoa cúc nút áo bền kinh khủng đến vậy. Một tháng rưỡi rồi hoa vẫn chưa tàn. Trước đây khi đi đường ở Hà Nội, tôi thấy nó không thật đẹp khi được đặt cạnh các loài hoa khác trên những gánh hàng rong. “Hoa gì mà trông chẳng mềm mại”, tôi thầm nghĩ. Nhưng tôi đã thay đổi cách nhìn về em ý trong một lần đi chơi Thung lũng Vàng. Khi ngồi xuống để ngắm nghía thật kĩ, tôi thấy cấu trúc của nó không chỉ đẹp mà còn rất hút mắt. Và mặc cho việc tôi thấy lá của nó không ấn tượng nhưng tôi vẫn quyết tâm rước một cây về nhà. Một khi đã yêu thì sẽ chấp nhận cả những điều không hoàn hảo ở đối phương, “Yêu nhau yêu cả đường đi” là vậy đó. Cứ như thế, ban công nhỏ của tôi giờ đây đã xanh ngát xanh.

Nhờ trồng cây, ý thức bảo vệ môi trường của tôi tăng thêm một bậc. Tôi chỉ mua những món đồ mà bản thân thực sự cần chứ không mua do phát sinh nhu cầu từ việc giảm giá. Tôi tập thói quen sử dụng khăn vải để lau tay, lau bàn, lau bếp thay vì dùng giấy ăn. Trước khi định bỏ đi một thứ nào đó tôi từng cho là rác, tôi đều tự hỏi xem liệu nó có thể làm được gì nữa. Nào là vỏ hộp sữa chua có thể dùng để ươm hạt hay đựng những miếng chanh, trái ớt cắt dở trong tủ lạnh. Nào là túi zip đựng nguyên liệu làm bánh có thể dùng để lưu giữ hạt hoa. Nào là vỏ chuối có thể dùng để bón đất. Tôi cũng hạn chế sử dụng túi nilon nhất có thể. Mỗi khi đi chợ, tôi mang theo giỏ cói và túi nilon được giữ lại từ những lần mua hàng trước đó. Có lần, sau khi đã đi giày và khóa cửa, tôi mới nhớ ra mình chỉ mang giỏ mà quên túi nilon. Sau vài giây đắn đo, tôi đã quay lại để lấy. Điều này khiến tôi cảm thấy rất vui vì đã vượt qua sự lười biếng của mình để làm được điều nhỏ bé có ích. Có lẽ lần sau ông Trời sẽ thử thách tôi hơn khi để tôi đi xuống thêm 3 tầng lầu nữa rồi mới nhắc nhẹ rằng “Ê nhỏ, quên túi kìa!”

Và cuối cùng, tôi đã xây dựng một số thói quen tốt để chăm sóc bản thân. Ban đầu, tôi đi bộ mỗi ngày để rèn cho mình tính kỉ luật và có được sự dẻo dai. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng việc được hít thở bầu không khí trong lành, ngắm nhìn mây trời cùng cảnh sắc ven đường khiến tôi yêu thích việc đi bộ. Bầu trời khi thì trong vắt, có khi được tô điểm bởi những vùng mây muôn hình muôn vẻ. Ven đường lúc nào cũng ngập tràn cỏ cây, hoa lá reo vui, vẫy gọi làm cho mỗi bước chân đi cũng xốn xang theo. Buổi tối ở đây có rất nhiều sao sáng, đến mức một đứa cận nhẹ và không đeo kính như tôi chẳng cần phải nheo mắt để thấy chúng đang lấp lánh.

Không chỉ đi bộ mỗi ngày, tôi còn tập thể dục tại nhà. Tôi đã tự lựa chọn một bài tập trên youtube “dễ ăn”, phù hợp với mình thay vì tập những bài mà chỉ dựa trên lời người khác bảo rằng “Tốt lắm, tập đi”. Nhờ vậy tôi có thể thực hiện được nó hàng ngày trong 1 tháng rưỡi – khoảng thời gian lâu nhất mà tôi có thể duy trì một bài tập. Tôi cũng dành thời gian để chăm sóc da một cách “trung thực” hơn. Trước đây, tôi đã không làm gì kể cả khi da bị khô và bong tróc mà chỉ thực hiện bôi trét cứu cánh khi sắp có dịp đi du lịch, đi ăn cưới hay đi hội họp. Tôi tập mỉm cười nhiều hơn khi một mình bởi trong cuốn sách Tư duy nhanh và chậm, Daniel Kahneman đã viết “mỉm cười có xu hướng khiến bạn cảm thấy vui vẻ”. Tôi thấy khá lí thú khi đọc được điều này và đã thực hành theo. Nếu bạn cũng thử, chắc hẳn bạn sẽ ngạc nhiên về hiệu quả của nó đấy.

Bên cạnh việc săn sóc cơ thể, tôi cũng bồi đắp thêm cho tâm hồn mình bằng việc rèn luyện thói quen đọc sách mỗi tối. Một phần để kéo mình ra khỏi những rắc rối, phiền não do mình tự tạo ra và một phần để dễ dàng đi vào giấc ngủ. Những thói quen ấy giúp tôi yêu bản thân hơn và cảnh giác với những suy nghĩ nuông chiều/hành hạ bản thân mình bằng cách xem phim hay các chương trình giải trí xuyên màn đêm mỗi khi có chuyện bất như ý.

Nhưng tôi biết những trải nghiệm ấy chưa đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Chừng nào tôi còn hướng ra bên ngoài, chưa thành tâm sửa mình thì chừng ấy tôi còn chưa an ổn. Nhưng tôi cũng biết mình luôn khát khao để sống tốt hơn và nếu chỉ tập trung nhìn vào những yếu kém của bản thân mà không nhận thấy những thay đổi dù nhỏ ấy đang tiếp thêm cho tôi động lực thì tôi sẽ dễ nản chí và bị nhấn chìm trong những con sóng tiêu cực.

Cảm ơn Đà Lạt đã luôn ưu ái tôi. Cảm ơn người bạn đã thật lòng quan tâm tôi. Cảm ơn tôi đã không bỏ lỡ cơ hội để nhìn lại chặng đường 3 tháng qua, trân trọng những gì mình đã làm, bớt mơ hồ về bản thân và biết mình nên làm gì tiếp theo. Hy vọng những ai còn đang loay hoay như tôi cũng sẽ gặp được những cơ duyên giúp mình kiên trì bước tiếp trên con đường đi đến hạnh phúc đích thực. Chỉ cần bạn thực sự muốn gieo những hạt giống tốt lành, sẵn sàng để thay đổi và không ngần ngại bắt tay vào hành động thì ắt sẽ được cuộc đời nâng đỡ. Và tôi tin rằng những hạt giống ấy luôn có sẵn trong mỗi con người.

Tác giả: Mộc Hương


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Bạn hạnh phúc vì bạn tự chủ

0

Lâu nay, tôi vẫn đi kiếm tìm hạnh phúc ở trong những thú vui, trong sự quan tâm của người xung quanh, trong những việc làm mà tôi cho là có ích… Đã rất nhiều, rất nhiều lần tôi sục sạo tìm kiếm như vậy và được thỏa mãn, nhưng cũng có rất nhiều lần thì ra về trắng tay. Đó là khi những thú vui đã trở nên nhàm chán, những người xung quanh không còn niềm nở hay những đam mê đột nhiên vụt tắt. Tôi cảm thấy rất khổ sở, đói khát và bực bội bên trong lòng. Đây là một triệu chứng tương tự như cai nghiện một thứ gì đó (withdrawal symtoms), một người sẽ cảm thấy bồn chồn cáu bẳn khi bị ngắt khỏi thứ đang nghiện. Trong những lúc rối bời như vậy, tôi thường cầu nguyện thần linh, hay vội vàng tìm một “thói nghiện” khác thay thế, như một thú vui khác, một cuộc trò chuyện khác, một việc làm khác để khỏa lấp. Bất kỳ điểm nương tựa nào có thể cho tới khi tôi cảm thấy mình được bình ổn, được an tâm, được trọn vẹn.

Bình thường, khi nói đến việc nghiện, chúng ta chỉ nghe đến thuốc lá, rượu bia, cocain,… Nhưng có những loại “chất” khác mà con người cũng dễ dàng dính vào, đó là tình dục, tiền bạc, danh tiếng, sự quan tâm, lời dễ nghe, thói quen cũ và vô số các hiện tượng dễ chịu khác. Để rồi khi không có chúng với liều lượng như mong muốn, chúng ta cảm thấy bất an, bồn chồn và giận dữ. Có nhiều người đã đánh mất bản thân mình khi lún sâu vào sự phụ thuộc với thế giới bên ngoài ấy. Đó là một vòng lặp kéo dài bất tận.

Nhưng có một tin vui rằng vòng lặp ấy có thể bị phá vỡ, khi một người bắt đầu đặt ra câu hỏi rằng: Tôi có thể tự cảm thấy vui vẻ được hay không? Tôi có thể tự trấn tĩnh bản thân trong những lúc bồn chồn mà không cần đến bất kỳ điều gì khác ngoài bản thân mình hay không? Trong một khoảnh khắc, tôi đã tự hỏi như vậy và lóe lên một niềm tin về sức mạnh tự thân, thứ sức mạnh trước kia vẫn còn mơ hồ ở trong chính mình.

Lần đầu tiên trong đời, trực giác trong tôi reo vang về sự tự chủ (self-mastery), rằng đó là điều cần thiết, rằng nó đang ở rất gần và tôi cần nắm bắt lấy ngay lập tức. Tại sao trước kia tôi không nhận ra điều này? Câu trả lời đó là vì tôi đã dâng hiến toàn bộ sự kiểm soát bản thân cho thế giới bên ngoài, cho những người xung quanh, cho những hoàn cảnh sống. Chúng có quyền quyết định trạng thái tinh thần của tôi. Chúng có quyền khiến tôi vui sướng hay khổ đau tùy ý, với bất kỳ sự biến động nào diễn ra thường ngày.

Nếu đó là nguyên nhân thì cách giải quyết chẳng thể nào khác ngoài việc thay đổi và điều tiết chính mình. Mọi thứ bên ngoài không có quyền năng gì cả, chúng chỉ như một tấm gương soi, một lời nhắc nhở, một sự chỉ dẫn. Còn việc thay đổi tần số, chế ngự sự dao động cực đoan của bản thân là việc riêng của mỗi người, không ai khác có thể làm thay. Thực tế là, mọi sự thay đổi phải được diễn ra từ bên trong, không phải từ sự ép buộc bởi các quy định hay nguyên tắc bên ngoài. Cũng như việc một ngày bạn được nếm trái sầu riêng và biết mùi vị của nó thế nào, trong khi trước kia, chẳng ai có thể mô tả được hương vị của thứ trái cây ấy cho bạn. Quả nhiên, như Morpheus đã nói với Neo trong phim Ma Trận rằng

“Có một sự khác biệt giữa việc chỉ ra con đường và bước đi con đường đó.”

Đa phần con người chúng ta có xu hướng tìm kiếm sự cân bằng ở thế giới bên ngoài mỗi khi nội tâm trở nên bất ổn. Khi buồn quá thì tìm người nói chuyện, khi bực bội quá thì tìm người xả giận, khi đau khổ quá thì đổ lỗi cho những người liên quan, đổ lỗi cho ông Trời,… Rất ít khi nào một người có thể cắt đi mối ràng buộc với thế giới ấy để tự mình điều chỉnh chính mình. Rất ít khi nào một người nhận trách nhiệm mang lại hạnh phúc ấy về bản thân.

Hãy tưởng tượng xem, bạn đặt một cái máy rung ở dưới đáy của hồ nước. Khi cái máy dao động, mặt hồ gợn sóng. Vậy làm sao để mặt hồ tĩnh lặng? Bạn sẽ tăng cấp độ rung của cái máy? Hay bạn sẽ lấy bàn là là phẳng mặt nước? Không, bạn đơn giản là tắt cái máy đi. Cũng như vậy, trong cuộc sống, khi bạn thấy thế giới xáo động, bất ổn, tức là bạn cũng đang xáo động và bất ổn bên trong. Để mọi thứ lắng dịu, bạn không có gì để làm với hồ nước cuộc đời ấy, không có gì để làm với những người kia, những chuyện kia, những thứ kia, mà chỉ có việc phải làm với chính bản thân mình. Đó là tự điều tiết lại dao động của bản thân về điểm cân bằng, thông qua những phương pháp phù hợp (VD: thiền định, chánh niệm, hít thở, quán tưởng,…). Và đặc biệt, công việc này diễn ra chỉ cần duy nhất một người mà thôi, chính là bạn.

Từ xưa đến nay, các bậc đạo sư không chỉ cho con người lối đi hạnh phúc là áp dụng quyền lực lên nhau, mà là lên chính bản thân mình. Nhờ khả năng nhận lấy trách nhiệm mang lại hạnh phúc cho chính mình, nhận ra sự độc lập của bản thân mà một người mới có thể cắt đi những sự phụ thuộc với bên ngoài, đồng thời mở ra cánh cửa hạnh phúc. Như Lão Tử đã có câu:

“Kẻ biết người là người khôn, kẻ tự biết mình là người sáng suốt. Thắng được người là có sức mạnh, thắng được mình là kiên cường.”

Trên đời này, các “chất” gây nghiện vẫn còn đó, nhưng người nghiện không còn thì vở kịch cũng chẳng thể nào diễn ra. Vậy nên, hãy lấy lại sự tự chủ bên trong, hãy lấy lại phần nội lực bạn đã từng quên lãng, để được làm một người tự do.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Cozies Tone on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Dậy sớm để thành công hay dậy sớm để hưởng thụ cuộc sống?

0

Thế quái nào một đứa ưa ngủ nướng mà nay tự giác bước khỏi giường, đánh răng, rửa mặt, tắm rửa thơm tho, chọn bộ đồ xuống phố trong thật dễ thương, make up sương sương rồi dấn thân xuống đường làm một ly cafe đen đá không đường để đón màu hường của bình minh vào lúc 6h30 sáng được chứ? Tôi cảm khái về tiến bộ nho nhỏ của mình, thứ mà tôi luôn mất uy tín với chính mình sau hàng ngàn lần tự hứa vào mỗi tối trước khi đi ngủ rằng, mai mày phải dậy sớm để uống cafe và đọc sách nghen Duyên. Thậm chí, tôi cố rủ rê bạn cùng phòng dậy chung cho có động lực nhưng kết quả vẫn y như cũ, vẫn xay ke và thao tác thành tạo cái động tác bấm tắt báo thức. 

Bảnh mắt lúc nào cũng là 8-9h. Cảm giác uể oải và tội lỗi cứ đan xen khiến tâm trạng tôi lúc nào cũng căng thẳng. Đôi lúc bạn sẽ cảm nhận như tôi, luôn thoả mãn bản thân bằng cách thoả hiệp rằng nếu mình ngủ thêm chút nữa mình sẽ đỡ vật vờ hơn, “mình phải chiến đấu đến tận khuya lận, mình ngủ thêm tí có sao đâu.” Với những ai làm nghệ thuật và làm nghề tự do thì lại càng có đặc quyền dậy muộn bởi “Đêm qua là khoảng thời gian sáng tạo đầy táo bạo và cháy hết mình của tớ cơ mà.” 

Điều đó hoàn toàn hợp lý nếu các bạn là người trong cuộc, cảm nhận được thói quen, giờ giấc sinh hoạt như thế là phù hợp với công việc và thể trạng của mình. Chỉ cần bạn không bị cái cảm giác lấn cấn và đừng thường xuyên hứa là mình phải dậy sớm vì tự thất hứa với chính mình sẽ mang lại dấu ấn không tốt, nếu tích lũy ngày này qua tháng nọ, e rằng nó sẽ trở thành hành vi mất uy tín và nó là tiền đề cho việc “hứa lèo” và giờ giấc giây thun của mình. 

Sau quá nhiều lời cảnh báo về thái độ không giữ lời hứa với bản thân thì chẳng có cơ sở gì là mình sẽ uy tín với những người xung quanh. Tôi cần chấn chỉnh hành vi của mình ngay lập tức. Thất bại với việc đặt áp lực cho bản thân nên tôi chọn cách nhẹ nhàng hơn. Tôi tìm cái tôi thích làm nhất vào mỗi sáng, nghĩ về nó, hình dung và cảm nhận về nó tồi quyết định triển khai thử một vài ngày thực tế. 

Cụ thể, tôi yêu cafe (Một số nhà nghiên cứu chỉ ra rằng caffeine (phải là cà phê sạch, nguyên chất) ngăn chặn hợp chất adenosine khiến ta buồn ngủ, chán nản đồng thời làm kích thích sản sinh dopamine, glutamine trong não giúp ta dễ đạt trạng thái vui vẻ, sảng khoái từ đó chất trắng có trong não sẽ giảm nguy cơ mất đi sự vẹn toàn và cải thiện tình trạng trầm cảm). Tôi thích thích cầm trên tay ly cafe, liên tưởng đến cảnh các diễn viên trong mấy bộ phim yêu thích của mình thường xuyên làm là lúc nào trên tay của họ luôn có một ly cafe nắp cầu đen siêu xinh, vừa tản bộ đi làm hoặc ngồi trên xe nhâm nhi hoặc trên bàn làm việc lúc nào cũng có một ly, thế là tôi ăp cắp nó. Đó là hành động thi vị. Tôi thích nó. Buổi sáng của thành phố mà ngồi cafe ngắm xe cộ qua lại thì tuyệt thật chứ không đùa đâu. Đó là cảm nhận của tôi sau một ngày quyết liệt ứng dụng.

Thế là trước khi đi ngủ, tôi sẽ hình dung lại cảnh mình yên vị tại một quán cafe pha máy, trên một vỉa hè, ngay ngã tư đường nơi mình sống (cách chừng 700m nên tôi lại được tản bộ đến đó như trong phim luôn), một tay cầm quyển sách, tay còn lại cầm ly cafe, thi thoảng đặt xuống bàn, rời khỏi trang sách, ngẫm những gì mình vừa đọc, vừa quan sát cách con người đang vận hành mỗi sáng. 

Tôi cảm thấy mình quá may mắn khi không bỏ lỡ khoảnh khắc quý giá này của cuộc sống. Chúng thật tuyệt vời không thua kém những thước phim Hàn tẹo nào. Rồi bỗng một chút mơ mộng thoáng qua, giả sử giờ mà crush của mình bất thình lình ghé ngay quán này mua một ly cafe mang đi thì sao nhỉ? Tôi còn sợ nó xảy ra thật nên tôi phải học cách biểu lộ cảm xúc sao cho tinh tế và thể hiện bản sắc cá nhân nữa. Theo đó, những trải nghiệm cảm xúc bằng mọi giác quan của tôi cứ thế diễn ra từ ngày này sang ngày nọ, tôi thấy hiệu quả và khả năng phân tích và sáng tạo của mình tiến bộ hẳn ra. Nếu theo thói quen cũ, 8h mở mắt, 9h ngồi trên bàn làm việc, thì làm gì tôi có được 2 tiếng trải nghiệm cafe sách ngắm bình minh thú vị như thế được. Cảm giác như mình vừa hoàn thành một công việc nằm trong danh sách cần làm trong ngày, nó giúp bạn bớt mất uy tín với bản thân và rằng bạn có thêm năng lượng sáng tạo từ cafe nữa. 

Tôi nhận ra, mình tự giác thức dậy dớm để có được những buổi trải nghiệm cafe sáng như thế là do mình thích. Hoàn toàn không làm với tư tưởng:  Những người thành công và giàu có họ thường thức dậy sớm. Tôi muốn giàu có như họ, tôi cũng buộc phải dậy sớm. Bạn biết mà, làm với tâm lý như thế có thể kiệt sức, nó khiến bạn luôn trong trạng thái lo lắng, nơm nớp lo sợ nhỡ mình không thực hiện đúng như vậy mình sẽ nghèo. Rồi bạn trễ nãi thiệt, bạn lại tự đổ lỗi, trách cứ bản thân khiến tinh thần mất tập trung. Bạn vô tình so sánh cuộc sống không giống mong đợi của mình với cuộc sống của những người thành đạt. Và đặt nhầm câu hỏi: Tại sao tôi không được như họ? Thay vì mình cần hỏi: Tôi cần phải làm như thế nào cho phù hợp?

Điều tôi thật sự muốn nói ở đây là gì? Bạn hãy làm thứ bạn thật sự thích. Bạn phải làm nó. Đó là thứ công bằng nhất bạn đáng được hưởng. Thích ngủ nướng. Trước tiên bạn ngủ cho đã đời đi. Đừng cảm thấy tội lỗi chỉ vì ai đó liên tục nhắc nhở bạn rằng: “DẬY SỚM ĐỂ THÀNH CÔNG.” Thành công thế quái nào được chỉ bằng việc dậy sớm. Bạn phải yêu thích nó. Yêu thích việc hưởng thụ buổi bình minh. Bạn làm gì với khoảnh khắc đó? Nó là quyền quyết định của bạn kia mà. Bạn dùng nó cho việc gì thì phải bắt nguồn từ sở thích của bạn trước đã. Bạn muốn dùng nó để ngủ tiếp. Cứ ngủ. Bạn dùng nó cho việc chạy bộ. Cứ chạy. Bạn dùng nó cho việc ngồi thẩn thờ ngắm người qua lại. Cứ ngồi và ngắm. Chỉ khi làm điều mà bạn thích bạn mới duy trì nó được lâu dài. Bạn phải thích. Bạn không thích thì việc bạn làm là một hình phạt. Cuộc sống không khắt khe đến mức hành hạ bạn làm những thứ bạn không thích. Chính cái khoảng bối rối trước những lời răn dạy cho hợp xu hướng kiểu “bí quyết để thành công”, “bí quyết để giàu có” đã khiến bạn luôn mặc cảm về trạng thái uể oải và trì trệ của mình. 

Thôi nào. Thử một tháng mặc kệ cái thông điệp “DẬY SỚM ĐỂ THÀNH CÔNG” đáng ghét đó để chây lì đến mức bạn chán ghét cái sự vô nghĩa của việc chây lì của mình xem nào. Tôi dám cá đó là một trong những quy luật hiệu quả ngược  thực sự đáng cân nhắc. Nếu bạn muốn đi sâu hơn vào quy luật này. Chúng ta cùng bàn ở phần sau nhé. Giờ thì sao? Dậy sớm để thành công hay dậy sớm để hưởng thụ cuộc sống đây.

Tác giả: VRSP

Photo by Petr Sevcovic on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Bạn không cần kiểm soát thế giới để có được bình an

0

Bây giờ, bạn có đang tìm kiếm bình an? Nếu câu trả lời là có thì bài viết này dành cho bạn. Chúng ta khoan hãy đi vào chuyện rằng bạn có thể tìm thấy bình an ở chốn nào, mà hãy xem động lực nào ẩn đằng sau thúc đẩy sự tìm kiếm của bạn. Có phải trong bạn đang hiện diện một sự bất an? Tại sao bạn lại bất an? Bạn đang xung đột với thế giới và đang muốn nó vận hành theo một cách khác?

Nếu có thì thật trớ trêu rằng bạn sẽ không bao giờ có thể thấy bình an bằng việc tìm kiếm bình an, hay bằng việc ôm giữ một sự phản kháng dù ít hay nhiều ở bên trong. Bạn chỉ có thể được thảnh thơi, không phải bằng cách giành phần thắng trong cuộc đụng độ, mà là ngưng khơi dậy những sự xung đột. Bạn không nỗ lực giải quyết phần kết quả, mà lội ngược về thay đổi phần nguyên nhân. Bạn không cố gắng ngoi lên, mà nhẹ nhàng lắng xuống. Cụ thể hơn như thế nào, hãy đọc tiếp câu chuyện dưới đây.

Hãy tưởng tượng rằng bạn đang đi trên đường, giữa những luồng người đông đúc. Xem chừng bầu không khí có vẻ rất ngột ngạt, nhưng hãy để ý một điều rằng tất cả người đi đường và bạn đều tự động lách qua nhau. Chẳng ai muốn sinh sự hay gây ra tai nạn với nhau ở giữa đường cả. Không ai muốn rơi vào những rắc rối không đáng có. Vì thế ai cũng ngó trước ngó sau, tự tìm khoảng trống dành cho riêng mình. Có thể nói, ai cũng có bản năng tự nhiên thực hiện sự hòa bình và trôi chảy dù giữa chốn đông đúc ồn ào. Cũng như vậy, khi bạn nhận ra rằng thế giới luôn trượt qua khỏi bạn, luôn khéo lách sang bên và chẳng gây tổn hại gì, bạn sẽ thấy bình an. Mọi người chỉ có thể xung đột với bạn khi bạn bắt đầu hung hăng gây hấn với họ.

Việc vừa phản kháng bên trong và vừa mong có được bình an một đòi hỏi bất khả. Bạn đang tự tạo ra một nhiệm vụ quá sức mình. Hãy dừng lại và thấy rằng bạn không thể bị tổn thương bởi bất kỳ điều gì, dù chúng ở ngay trước mắt, ngay trong người bạn, như những suy nghĩ hay cảm xúc. Vì chúng luôn đi qua, luôn trượt qua như đám người trên phố. Đây là bản chất hòa bình vốn có của cuộc đời. Nó rất rõ thấy nhưng chúng ta từ chối nhìn thấy.

“Không có gì trên thế gian này có thể khiến bạn phiền não nhiều như tâm trí của chính mình. Dù nó trông có vẻ như người khác đang khiến bạn phiền não, nhưng nó thật sự chỉ là tâm trí của chính bạn.” — Sri Sri Ravi Shankar

Hãy chấm dứt sự bất an, nỗi sợ bị tổn thương, hay đúng hơn là ảo giác về sự thương tổn, và bất kỳ vở kịch tiêu cực nào khác. Bạn đã tự tạo nên nó cho chính mình từ tâm trí. Chẳng ai có thể làm bạn tổn thương ngoài chính niềm tin của bạn về sự tổn hại cá nhân. Bạn đã cho phép mình cảm thấy bị xúc phạm, bị chọc giận, bị chèn ép, bị ruồng bỏ, v.v…. Bất kỳ trạng thái nào có mặt, đều là do bạn cho phép cả. Trong khi thực tế, bạn chẳng bị làm sao. Bạn luôn ổn thỏa bất kể thế giới ngoài kia có thế nào. Mọi thứ chỉ đang lướt qua tầm nhìn của bạn.

Thế giới này không có ý định làm bạn thương tổn. Nó chỉ đang vận hành, đang lướt qua, đang tìm những khe hở để luồn lách, như một con người hối hả bước đi trong giữa đám đông vào giờ tan tầm. Tất cả chỉ có vậy. Chẳng ai quan tâm đến bạn, và cũng chẳng ai ngu ngốc muốn gây sự với bạn. Mọi thứ chỉ đang tìm lối đi cho chính mình (cũng như bạn đang tìm lối đi cho bản thân.) Đừng can dự vào, cứ để chúng đi đường của chúng.

Chính nhờ sự nhận ra này này mà bạn dễ dàng chấp nhận các biến đổi của cuộc sống, biết rằng chúng chỉ đơn giản là biểu hiện của một quá trình lưu thông như những làn đường đầy xe cộ. Có lúc đường mau, có lúc đường thưa, nhưng bạn và mọi người tham gia giao thông sẽ luôn biết tìm lối để đi. Chỉ là chúng ta cần khéo léo quan sát và di chuyển hơn trong một số trường hợp lưu lượng người gia tăng, và đôi lúc cũng cần kiên nhẫn chờ đợi những khoảng trống xuất hiện. Và hiển nhiên, những khoảng trống sẽ luôn xuất hiện.

Đạo sư bất nhị Nisargadatta Maharaj đã từng nói:

“Nó không liên quan gì tới nỗ lực. Chỉ cần quay đi, nhìn vào khoảng trống giữa những suy nghĩ, thay vì nhìn vào những suy nghĩ. Khi bạn bước vào một đám đông, bạn không phải chiến đấu với từng người bạn gặp, bạn chỉ việc tìm lối xuyên qua giữa. Khi bạn chiến đấu, bạn mời gọi một cuộc chiến đấu. Nhưng khi bạn không chống cự, bạn sẽ không gặp phải sự phản kháng nào. Khi bạn khước từ chơi trò chơi, bạn thoát ra khỏi nó.”

Khi gặp các nghịch cảnh, suy nghĩ hay cảm xúc tiêu cực, bạn cứ lặng yên nhận ra rằng chúng sẽ chẳng vùi nát bạn, mà tự động lướt qua theo khoảng không gian đang còn ở đó dù ít hay nhiều, chúng sẽ tự thấy đường đi của mình để không tạo ra xung đột. Việc của bạn chỉ đơn giản là không ngáng đường.

Vậy là trước kia, bạn nghĩ rằng thế giới này thật khó khăn khốc liệt và nó sẽ làm bạn tổn thương. Nhưng bây giờ với sự chấp nhận hoàn toàn, bạn hiểu ra rằng tất cả vạn vật cũng giống như bạn, đều muốn được bình an và không muốn gặp đau khổ. Rốt cuộc, bạn thậm chí không cần phải cố gắng kiểm soát hay né tránh điều gì để có được bình an. Tất cả những gì bạn cần làm là nhận ra khoảng trống dành cho chính mình.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Jacek Dylag on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Suy sụp tinh thần và trầm cảm được bắt nguồn từ một bộ óc không khoẻ mạnh

0

Phải thừa nhận chính sự ảo tưởng sức mạnh về trí tuệ của bản thân phần nào khiến tôi tuyệt vọng hơn về bản chất của mình. Ai bảo người có nhận thức và ý thức sẽ khiến cho mọi việc trở nên dễ dàng hơn chứ. Nó chỉ khiến mình thêm phiền muộn hơn về bản thân mà thôi. Thậm chí nếu không kiểm soát được nỗi ưu phiền này sẽ dẫn đến nhiều hệ luỵ thật phiền phức.

Thú thật, trong tâm thế của kẻ chưa bao giờ có giây phút chứng minh mình là con người mạnh mẽ, hay thậm chí là đứa kiểm soát tốt tâm trạng của bản thân, tôi thừa nhận đã từng rất nhiều lần tôi không cảm nhận được thế giới nơi tôi đang tồi tại có một ý nghĩa đặc biệt đáng để tôi níu lại đây. Nhiều lần trong tôi tò mò về cách thế giới bên kia vận hành. Bạn hiểu ý tôi khi tôi nói “thế giới bên kia chứ”? Phải, nó là nơi mà một linh hồn có thể thoải mái tự do thể hiện tâm niệm của họ mà không sợ bị phán xét.

Suy sụp tinh thần hay còn gọi là trầm cảm được bắt nguồn từ một bộ óc không khoẻ mạnh. Theo Futurism, một nghiên cứu mới nhất được đăng trên trang Scientific Reports đã cho thấy mối liên hệ giữa bệnh trầm cảm và cấu trúc của chất trắng trong não bộ, cái mà con người dùng để xử lý những cảm xúc và suy nghĩ của mình. Cụ thể, theo các nhà nghiên cứu tại ĐH Edinburgh đã phát hiện ra rằng chất trắng trong não bộ của những người bị trầm cảm có chất lượng rất thấp. Trầm cảm như là một thứ dịch bệnh tràn lan đáng sợ và không còn xa lạ gì với người dân Việt Nam trong những năm gần đây. Tuy nhiên, để bàn về nguyên nhân, tôi chỉ biết lấy mình làm ví dụ.

Xã hội luôn có cách để khiến ta phải đấu tranh, phải nỗ lực để trở thành một ai đó nổi bật. Tôi cho rằng bản thân mình đã phạm phải sai lầm khủng khiếp nhất chính là việc tôi tự so sánh bản thân với những người khác. Thêm vào đó MXH như Facebook, Instagram… là công cụ đắc lực để tôi phạm phải hành vi tự so sánh này. Tôi vô thức đánh giá thành công của bản thân bằng kết quả của người khác. 

Bạn biết đấy, ở cái tuổi 18, nền giáo dục mà tôi được hưởng không đề cập cho tôi biết cách hiểu rõ bản thân tôi muốn gì hoặc nếu có mà lúc đó tôi ham chơi, bồng bột nên chẳng chịu chú tâm. Tôi nhớ về họ với những chỉ dạy chung chung và hướng chúng ta đến cái gọi là lý tưởng chuẩn mực của xã hội mà thôi. Để biết được bản thân thực sự cần gì hoặc sống không phải là đáp ứng mong đợi của người khác hẳn là chúng ta cần nhiều thời gian hơn nữa cho những khoá học tâm lý hoặc triết học. 

Tôi không phải là một trường hợp ngoại lệ, nhưng tôi nỗ lực ý thức để tách mình ra khỏi vòng xoáy ấy, một cách có kiểm soát. Bằng cách nào?

Tôi liên tục dằn xé tâm trí mình mỗi ngày. Chỉ đến khi tôi biết đến những lý giải theo khía cạnh tâm lý qua cuốn “Dám bị ghét” như đã chia sẻ trên tôi mới thấy được an ủi phần nào. Nội dung về hành vi tự so sánh đều chiếu theo góc nhìn của nhà tâm lý học Adler. Cụ thể, Chúng ta ngày càng sống để đáp ứng sự mong đợi của người khác nhiều hơn là chính chúng ta. Hợp lý, tôi thích được người khác công nhận, khen ngợi sự nỗ lực và khéo léo của mình qua công việc dẫn chương trình, nhưng trước đó tôi không hề ý thức được rằng tôi đến với nghề là vì tôi muốn được như những người tiền bối đi trước hơn là tôi chọn công việc này vì tôi hiểu rõ nó phù hợp với mình và mình khao khát được làm theo bản năng. 

Thêm một vấn đề nữa mà Adler đã giúp tôi tẩy chay sự phô trương giả tạo của chính mình chính là hành động mà tôi cố tỏ ra vượt trội khi đăng những bức ảnh được chỉnh sửa một cách chỉn chu hay được chụp với ai đó quyền lực chỉ với mục đích duy nhất “nhìn tôi xem, tôi đẹp chứ. Nhìn đi, tôi giỏi phải không?” Cốt chỉ để che khoe khoang và mong nhận lại được sự phản hồi tích cực của bạn bè trên facebook. Bấy nhiêu đó chưa đủ, tôi luôn có hành vi sân si cuộc sống của bạn bè qua trang cá nhân của họ cốt chỉ để xác minh rằng ai đó đang tiến triển hoặc chậm chạp trên bước đường mà họ lựa chọn như thế nào. Với ai phát triển quá nhanh, tôi lại thấy bản thân thấp kém, tệ hại, ngược lại với người không cố gắng tôi lại không đề cao. Đấy là vòng xoay của nỗi phiền muộn có nguy cơ gây ra tình trạng rối loạn tâm lý, đặc biệt là trầm cảm. Tôi phải công nhận một điều với các bạn rằng bao nhiêu lý lẽ của cuộc đời cũng không đủ để biện minh cho những sai trái do chính nhân loại tự áp đặt vào nhau. Tôi e ngại những quy luật bất thành văn mà con người hay gán ghép cho nhau mỗi khi cần đưa ra phán xét hay chỉ trích. 

Thời điểm đó tôi không hề biết đến khái niệm “phức cảm tự ti” và “phức cảm tự tôn”, đại khái “kẻ nào phô trương nhất định kẻ đó đang tự ti”. Tôi cay đắng thừa nhận vấn đề và âm thầm khắc phục.

Khi ta tự vấn tâm lý một cách đủ nhiều ta sẽ thấy mình không còn lăn tăn về những suy nghĩ lặp đi lặp lại mãi trong đầu. Ta sẽ chẳng còn vùi mình vào những lo lắng, bất an hay sợ hãi hoặc có thể bạn sẽ kiểm soát bình tĩnh một cách chủ động. 

Hãy tin rằng, trên thực tế chẳng ai trên thế giới này đều không hoàn toàn ghê tởm ngoại trừ bộ não của họ bị khuyết tật bẩm sinh về mặt cảm xúc- những người mang trong mình căn bệnh “Thái nhân cách” (psychopath) như Hitler. Còn lại, sâu trong mỗi người đều chứa đựng những sự tổn thương và rồi họ che giấu đi nỗi bất hạnh ấy bằng cách phản ứng lại theo những cơ chế phòng vệ tâm lý khác nhau mà thôi. 

Khi cảm thức cộng đồng đủ cao, tôi và bạn sẽ thấu hiểu thật sự bản thân mình muốn gì, cách tôi phản ứng lại với cuộc sống này ra sao, tôi sẽ có những cái nhìn dễ thương hơn những người không ưa tôi. Và tôi đang cố gắng mài dũa cái nết của mình từng ngày để phản ứng lại mọi sự bằng con mắt thấu cảm và lòng trắc ẩn.

Tác giả: VRSP

Photo by Joshua Rawson-Harris on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP