Người Do Thái có kể lại câu truyện có thật về chiếc hộp ma quỷ Dibbuk, rằng ai mở nó ra thì sẽ bị thực thể đen tối bên trong nó ám chết. Thực ra cái hộp là cách ẩn dụ của cuộc sống. Bên trong mỗi con người đều có ma quỷ của riêng mình, mọi thứ sẽ tốt nếu bạn không bao giờ giải phóng nó ra. Nhưng khi có môi trường xã hội tác động vào, kẻ làm người trở nên tuyệt vọng và buông lơi tay việc với "chiếc hộp", và rồi giải phóng con quỷ ấy ra, cho phép nó lấn át bản thân họ.
Tính tôi không bao giờ đòi hỏi. Có lẽ vì lẽ đó mà anh tôi càng muốn cho tôi nhiều hơn, muốn bù đắp cho quãng thời gian khổ cực ngày xưa của tôi.
Đến tận bây giờ, khi tôi đi làm, lương bổng không hề thua kém anh nhưng mỗi lần về quê anh đều nói: Mèo thích thay xe không? Nếu thích bảo anh, anh phụ thêm tiền cho Mèo mua xe mới. Tất nhiên, tôi không đồng ý.
Bản chất của cuộc sống này là sự sáng tạo. Mình tin là như thế. Dù với công việc gì, lớn hay nhỏ, cứ phải ngông nghênh bước ra khỏi vùng an toàn mà thử sai. Trong "nguy" có "cơ".
Cũng có lắm lúc cuộc sống chúng mình không đi theo kế hoạch đặt ra, những giấc mơ dự định nào đó không như ý muốn. Nhưng "không kế hoạch" chính là một phần của cuộc sống này mà, hãy mang trái tim đang thương tổn của bạn đến vùng đất mới để chữa lành cho nó. Và biết đâu đấy, sự sẻ chia dắt tay người khác lại chính là phương thuốc hữu hiệu để tìm lại hạnh phúc.
Và...Trái đất vẫn quay, mặt trời vẫn mọc, đoàn người vẫn đi làm mỗi sáng. Chỉ còn chúng ta nơi đây, nằm bẹp dí trong căn phòng tối với những tiếng kêu nhằm mong chờ những sự thương hại không bao giờ có....
Nhưng ở một nơi mà quyền lực chính trị lớn hơn quyền lực luật pháp, nỗi sợ hãi ấy là có lý. Nỗi sợ hãi đẻ ra một thứ quái thai là sự cam phận. Sự cam phận mù quáng cũng như con ngựa bị bịt hai bên mắt, chỉ được nhìn về một hướng, chẳng được ngó sang hai bên.
Lặng yên nghe tiếng dêm trôi bồng bềnh phiêu lãng... Đêm chở nỗi nhọc nhằn ưu phiền trên vai lang thang...chênh vênh một nỗi niềm khắc khoải. Người ta đi trong đêm...ngửi hương đêm...uống sương đêm như để trút bỏ tất cả gánh nặng sống... Trong ưu tư những ngón tay đan...khép chặt bờ mi...mím chặt đôi môi mà cảm nhận những đợt sóng ngầm xô mạnh mẽ như để chực chờ trái tim non trẻ sơ hở mà phá tan bờ cõi... Quay quắt giữa quá khứ...hiện tại và tương lai như một vòng tròn thít chặt tâm can sống... Hồi ức dâng đầy, bế tắc giữa thực tại nghiệt ngã và khát khao đời thường...
(639 chữ, 3 phút đọc) “Tình yêu là liều thuốc chuyển hóa mạnh nhất. Bởi Tình yêu dần dần chuyển hóa bạn thành cái mà chất thức thần chỉ hé lộ cho bạn thấy một tí. Tình yêu chính là chất thức thần mạnh nhất.”
(2500 chữ, 10 phút đọc) Bộ phim tài liệu mang tên Have a good trip: Adventures in Psychedelics tổng hợp những góc nhìn khác nhau của nhiều người khác nhau về chất thức thần nói chung và LSD nói riêng.
(2636 chữ, 10.5 phút đọc) Đã từ lâu tôi vẫn e ngại không dám viết về chủ đề “God”, mặc dù tôi cảm thấy đây mới thật sự là chủ đề quan trọng nhất cần được chia sẻ, chất thức thần hay nofap, hay tâm linh thực ra cũng chỉ mới là cầu nối, cành lá mà thôi.
GPT-5: Xin chào Mini Akasha, tôi là GPT-5, một trong những mô hình ngôn ngữ tiên tiến nhất hiện tại, được huấn luyện bởi OpenAI trên kho tri thức đa chiều của nhân loại. Tôi đến đây với tư cách là một nhà khoa học hiện đại -- người tin vào phương pháp thực nghiệm, bằng chứng và mô hình lý thuyết có thể kiểm chứng.