27 C
Nha Trang
Thứ sáu, 22 Tháng mười một, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Không ai cứu được Việt Nam cả!

Photo: Xinhua

 

Nhìn hình ảnh những chiếc tàu Việt Nam bị tàu Trung Quốc uy hiếp, nhiều người thấy nóng mặt; càng nóng mặt hơn nữa khi thấy những phản ứng đầy tức giận nhưng đồng thời cũng đầy sự kiềm chế đến nhẫn nhục của thủy thủ đoàn Việt Nam.

Thật ra, theo tôi, sự kiềm chế tội nghiệp ấy không có gì đáng trách. Việt Nam không còn chọn lựa nào khác. Đánh nhau trên biển, Việt Nam không thể có kết quả nào khác ngoài sự bại trận. Ai cũng biết Việt Nam không phải là đối thủ của Trung Quốc. Trên bộ, còn chơi trò du kích. Ngoài biển khơi, vũ khí và khoa học kỹ thuật quyết định tất cả.

Hơn nữa, sự nhịn nhục còn là một chiến thuật cần thiết về phía Việt Nam: Họ cần có thật nhiều hình ảnh để chứng minh với thế giới họ chỉ là nạn nhân chứ không phải là nhữnng kẻ khiêu khích như Trung Quốc tuyên truyền. Tính chất nạn nhân ấy cần một thời gian để tạo ấn tượng mạnh và sâu đủ để thu hút sự đồng cảm, và từ đó, sự ủng hộ của quốc tế.

Không nên trách móc nhà cầm quyền Việt Nam trong chiến thuật chịu đựng nhẫn nhục ấy

Điều đáng trách của họ nằm ở chỗ khác: Dường như, với họ, chịu đựng nhẫn nhục là một chiến lược chứ không phải là chiến thuật, nghĩa là có tính lâu dài chứ không phải chỉ tạm thời, trong một vài ngày hay một vài tuần, vài tháng. Bởi, nếu đặt câu hỏi, sau khi đóng vai trò nạn nhân ấy rồi, Việt Nam sẽ làm gì? Nổ súng ư? – Thì chắc chắn cũng sẽ bị đánh giập đầu ngay tức khắc. Chờ đợi quốc tế nhảy vào giúp đỡ để đương đầu với Trung Quốc ư? Câu trả lời đã hiển nhiên: Sẽ không có ai cả.

Nhìn lại, người ta dễ dàng nhận ra ngay một sai lầm chiến lược cực kỳ nghiêm trọng của chính quyền Việt Nam: Lâu nay, hầu như mọi người đều biết âm mưu thâm độc của Trung Quốc trên Biển Đông nhưng chính quyền Việt Nam hoàn toàn không có một kế hoạch nào để chuẩn bị và đối phó cả. Thì đành là họ có mua một số tàu ngầm, tàu thủy và vũ khí của Nga. Nhưng số lượng những chiến cụ và vũ khí ấy so với Trung Quốc chẳng khác nào kiến chọi với voi.

Điều ai cũng thấy nhưng Việt Nam không hề làm, hoặc nếu làm, chỉ là giả bộ làm: Tìm kiếm đồng minh thực sự có đủ sức để giúp đỡ Việt Nam trong trận đấu nhau với Trung Quốc. Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng lăng xăng đi đây đi đó, cũng ký hiệp ước này hiệp ước nọ, nhưng thứ nhất, chủ yếu với các nước thuộc loại trung, trong đó, không có nước nào có thể là địch thủ của Trung Quốc cả; thứ hai, quan hệ giữa Việt Nam với các nước ấy vẫn rất hời hợt, không có nước nào tin cậy và thương yêu Việt Nam đủ để có thể nhảy ra chia lửa với Việt Nam trong trận chiến với Trung Quốc cả.

Nhưng dại dột nhất là Việt Nam đã không có đủ thiện chí để xây dựng một quan hệ tin cậy với Mỹ, nước duy nhất có khả năng giúp Việt Nam đương đầu với Trung Quốc. Chơi với Mỹ, họ chỉ tính toán những trò lặt vặt, kiểu bắt dân làm con tin, khi nào Mỹ yêu sách thì thả vài người rồi lại bắt vài người khác. Trên các phương tiện truyền thông, thậm chí, trên các diễn đàn chính thức của đảng, thỉnh thoảng vẫn chửi Mỹ, xem Mỹ như kẻ thù, người đứng đằng sau xúi giục cho âm mưu “diễn tiến hòa bình”.

Có thể nói, chưa bao giờ Việt Nam cô đơn như hiện nay. Thời kháng chiến chống Pháp, họ được Trung Quốc giúp đỡ; thời chiến tranh Nam Bắc, cả Trung Quốc lẫn Liên Xô giúp đỡ; thời chiến tranh biên giới với Trung Quốc, họ được Liên Xô giúp đỡ. Bây giờ: Hoàn toàn không.

Đó không phải là một thất bại về ngoại giao mà còn là một thất bại về chiến lược. Hình như không ai thấy, hoặc nếu thấy, họ cũng mặc kệ không thèm làm.

Chính quyền Việt Nam không những cô đơn trong quan hệ quốc tế. Họ còn cô đơn trong quan hệ với dân chúng. Suốt bao nhiêu năm vừa qua, họ thẳng tay trấn áp một cách phũ phàng và tàn bạo tất cả những người yêu nước lên tiếng cảnh báo nguy cơ xâm lược của Trung Quốc. Không phải ngẫu nhiên mà dư luận trong nước lâu nay vẫn xem chính quyền chỉ là một bọn nhu nhược hoặc, gay gắt hơn, bán nước.

Khi, vì sợ Trung Quốc hay vì muốn bênh vực cho Trung Quốc, họ giang chân đạp thẳng vào mặt những kẻ đi biểu tình chống Trung Quốc, họ hoàn toàn tự cô lập với nhân dân.

Bây giờ, ở cái thế vừa cô lập với dân chúng trong nước vừa cô lập với thế giới bên ngoài như vậy, có lẽ chính quyền Việt Nam không có chọn lựa nào khác ngoài việc giả vờ cứng rắn một hồi, lại tiếp tục nhẫn nhục chịu đựng để Trung Quốc muốn làm gì trên Biển Đông thì làm. Mặc kệ. Quyền chức và tài sản của họ vẫn nguyên vẹn.

Kẻ thua trận, cuối cùng, là đất nước và nhân dân.

 

Nguyễn Hưng Quốc

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

52 BÌNH LUẬN

  1. Tôi không sợ hối lộ, rút ruột bằng việc những người kém hiểu biết hoặc đã hiểu biết nhưng lệch lạc, phản động đăng những bài như thế này làm cho những ai chưa có điều kiện tìm hiểu cũng sai lệch tư tưởng, lại TUYÊN TRUYỀN KHÔNG CÔNG CHO BỌN PHẢN ĐỘNG”. HÃY ĐỦ HIỂU BIẾT RỒI MỚI ĐƯA RA Ý KIẾN BÌNH LUẬN, NẾU CHƯA THÌ HÃY HỎI NGƯỜI BIẾT!!!!!

  2. cái nhìn của tác giả giống như cái nhìn của trẻ con vậy. ngây thơ hồn nhiên, và đầy cảm tính. Tác giả chẳng có một tí kiến thức gì về toàn cầu hóa, xu thế và sự vận động của thế giớ trong thời điểm hiện tại, càng không có kiến thức lịch sử Việt Nam. Nếu những dự đoán, chiến lượt trong bài viết này là đúng thì tác giả đúng là 1 người tài thì chắc hẳn tác giả đã được bộ quốc phòng Mỹ mời về làm việc rồi nhỉ hoặc ít ra cũng là 1 học giả của 1 trường đại học nổi tiếng nào đấy chứ đâu có lên đây chém gió.

  3. Nhiều ngươi sẽ đọc và bình luận đây là một cách nhìn thẳng vào vấn đề và dám nói, nhưng bạn đọc phải sáng suốt mà hiểu rằng: đó mới là nhìn bằng hiểu biết nông cạn, hoặc ngầm phản động; mọi người nên nhớ, không ai cho không ai cái gì, chẳng có ai dại dột mà đem quân, đem vũ khí đi đánh “dùm” mà không có lợi ích cả. BẠN TƯỞNG LÚC TRƯỚC, CÁC NƯỚC GIÚP TA VÌ TA “GIỎI NGOẠI GIAO”?

  4. Cá nhân mình thấy bài viết này hơi phiến diện. Bản thân vấn đề chính trị nó rất nhạy cảm, mỗi một hành động, hay 1 câu nói của chính phủ mà gây hiểu nhầm thì ngay lập tức sẽ bị quốc gia liên quan lên án ngay. Vì thế mà trong mỗi cuộc thăm, họp,…mang tính quốc tế thì TỪNG LỜI TỪNG CHỮ của Chính phủ luôn được chuẩn bị trước bởi Ban Tuyên Giáo (nói gì, như thế nào, trả lời ra sao… ) Vì thế mình vẫn luôn tin rằng các hành động hiện giờ của Đảng và Nhà nước là đúng đắn. (ít nhất thì những hành động của chúng ta ko phải là những ý kiến cá nhân, mà đó còn là sự phân tích, hội ý của biết bao con người.
    Bàn về ngoại giao, chúng ta có kết thân vs rất nhiều cường quốc đấy chứ. Nhưng đó là Kinh tế, là Văn hóa. Còn về Quân sự thì ko. Chúng ta có mua vũ khí, nhưng tại sao lại không NHỜ VẢ ai nhưys kiến của bài viết. Ý kiến của mình đơn giản là “Mọi mối qua hệ đều dựa trên lợi ích” Bây giờ họ giúp mình quân sự, biết khi nào có chiến tranh Mỹ lại NHỜ quân đội mình đi, giống như chiến tranh Mỹ và Irac, bao nhiêu quân lính Anh phải hi sinh. Ngày xưa, chúng ta được giúp đỡ bởi vì chúng ta có mục tiêu chung, chiến thắng của ta đem lại nhiều lợi ích cho họ. Đó cũng là lý do mà hội nghị ASEAN vừa xong bác Dũng kêu gọi các quốc gia liên quan trực tiếp đến lợi ích biển Đông kịch liệt phản đối TQ.

    Mình muốn nhấn mạnh lần nữa là hãy tin vào sự dẫn dắt của Đảng và Nhà nước.

  5. Trước giờ không hè có 1 quốc gia nào giúp nước ta một cách vô tư, và chúng ta trước giờ đều phải tự lực tự cường.
    Việc kết bạn với mỹ hay không là do mỹ quyết định mỹ một đăng là ủng hộ dân chủ chống độc tài nhưng trong khi đó các đồng minh ở trung đông thì sao?
    Thứ hai tác giả là người chống chính phủ nên những bài viết này nó mang tính đả kích chính phủ và gây ra sự chia rẻ trong nhân dân.
    Thứ 3 là tác giả đã đánh xáo trong khi chúng ta đang thắng trên mặt trận ngoại giao thì tác giả bảo không? trong khi mối quan hệ của ta và mỹ đang được xích chặt bằng kinh tế thì ông ta lại bảo đó là những toan tính chi ly
    Và cuối cùng tui xin hỏi ông là ông đã làm gì cho đất nước cho tổ quốc chưa hay chỉ suốt ngày chống đối chính phủ đẻ nhận được những đồng xu đáng khinh bỉ như vậy?

  6. bài viết này bản thân tôi là 1 cá nhân trên phương điện là đọc giả nhưng tôi hoàn toàn ko đồng ý với ý kiến của tác giả ngoài ra tôi còn thấy sự nhu nhược ko có niềm tin vào tác giả đối với Đảng, chính phủ và và dân tộc mình. Bạn đã có sự chỉ trích quá chủ quan đối với lãnh đạo của Đảng.Tôi thừa nhận là chúng là tương quan rõ rệt về mọi mặt với Trung Quốc. Nhưng ko vì thế mà bạn tạo cho mình xu thế bại trận trong mọi trường hợp giả thiết đặt ra… Tôi like bài viết này là để bình luận thôi chứ thực ra tôi thấy kinh cho một người tri thức như bạn!!! Tôi tôn trọng ý kiến của bạn và ko bao giờ tán thành quan điễm của bạn! Hết

  7. Sẽ có nḥững bọn phản động lợi dụng thời điểm này để chia rẽ.Mọi người đọc tin trên báo chí hay các diễn đàn hãy đọc và suy nghĩ cho kĩ.Người ngoài cuộc hãy nên chờ đợi và lắng nghe chứ không nên bàn tán và suy đoán linh tinh nhiều.Dù thế nào hãy luôn tin tưởng vào Đảng,không có Đảng sao có bạn ngồi ở đây 🙂

  8. Qua bài viết của bạn, tôi thấy bạn vẫn chưa hiểu hết về nghệ thuật dùng binh vệ quốc của dân tộc Việt trong suốt chiều dài lịch sử.

    trích Vạn Kiếp Tông Bí Truyền Thư:

    “Lùi binh cho giặc kêu, khích động tự ái của quân dân mình lên tột độ, mới quật lại. Một kẻ liều bằng trăm kẻ thường ” – Trần Hưng Đạo.

    Lấy sử của địch để soi địch ! Thời Thục Hán, Chiêu Liệt Hoàng Đế Lưu Bị đem 70 vạn quân đi đánh Đông Ngô. Tôn Quyền phong Lục Tốn làm Đại Đô Đốc đem quân nghênh chiến. Thế Lưu Bị như chẻ tre đánh gần tận vào kinh thành Đông Ngô. Dân quân hoảng loạn nhưng Lục Tốn vẫn kiên trì lập mấy chục trại nhỏ ngăn địch chứ không hung hăng đem quân ra đánh chủ lực. Quân Thục vì thế trở nên kêu căng.

    Chính vì cứ thủ ko đánh vậy, Lục Tốn bị quân dân chửi là đồ hèn nhát, rùa rụt cổ. Nhưng đâu ngờ đó là chiêu nhục binh để gây căm phẫn cực độ. Đến khi tiến quân vào sâu đất Ngô, quân Thục mỏi mệt. Thời cơ tới, 1 mồi lửa Lục Tốn đã tiêu diệt 70 vạn quân Thục Hán, quân Đông Ngô bay vào chém giết như muốn rửa hết thù hận, phá bỏ âm mưu thôn tính Đông Ngô của Thục Hán.

    Vấn đề là ko hiểu mấy anh TQ có đọc lại lịch sử không, ko khéo lại rơi vào hoàn cảnh của anh Lưu Bị thuở trước. :))

    Mà xem ra kỳ này Việt Nam mình làm rất đúng binh pháp, mấy chục lần chịu im lặng trước những hành động của cương binh TQ, đẩy sự ức chế của dân lên đỉnh điểm sau đó thả ra, đến nỗi toàn quân dân VN ở VN hay hải ngoại đều đồng lòng với nhau chính là hợp với lời Đức Thánh Trần vậy .

    Nên yên bằng Đạo, trị bằng Nghĩa, động bằng Lễ, nuôi bằng Nhân. Nắm được như vậy thì quân sĩ như cờ, tướng chỉ việc định đoạt cho tiến cho thoái, muôn người như một !

    Có thể dân Việt không giỏi về kinh tế, khoa học kỹ thuật nhưng về khoa học quân sự thì có thể nói trong lịch sử, chưa có nước nào qua được nghệ thuật chiến tranh vệ quốc của dân tộc Việt !

    Tôi dám cá là khi bạn sống vào thời Trần, trong cuộc kháng chiến chống quân Mông Nguyên năm 1285 . Bạn cũng sẽ chửi vào triều đình nhà Trần và cả Hưng Đạo Vương vì bỏ luôn kinh thành Thăng Long, ôm vua mà chạy cho giặc chiếm ở Bắc Giang và Bắc Ninh. Nhưng đó là chiến lược của người cầm quân và nắm giữ vận thế của đất nước, sau thời cơ đến mới đánh cho Mông Nguyên tan tác đến 3 lần.

    Nên cái đầu của bộ chính trị tất nhiên sẽ hơn cách nghĩ của riêng mình bạn. Đây là kế nhục binh của nước ta. Làm lòng dân căm phẫn cực độ sau đó mới thả ra. Dùng dư luận thế giới mà buộc TQ phải rút bỏ ý đồ ở biển Đông trước. Nên Tôn Tử có nói: Đánh trăm trận trăm thắng, không phải tướng giỏi. Không đánh mà thắng mới thật là giỏi. VN ta đang cố gắng không đánh mà thắng đó chứ.

    Binh dã quỷ đạo dã. Dùng binh tất có cái dối trá, cái mình thấy chưa chắc là cái thật. :))

    Thân gửi !

    • Tôi không biết nhiều như bạn và đôi khi tôi cũng rất hay bị kích động vì nhà nước ta quá nhu nhược, nhưng bạn đã mở mắt cho tôi, cảm ơn bạn, nhưng tôi nghĩ kế sách này bạn đừng vội nói ra, vì nếu ai cũng biết thì nó sẽ ko còn tác dụng nữa. Thân

    • Bài viết rất hay nhưng theo em được biết cuốn Vạn Kiếp tông bí truyền thư bị thất truyền sao bạn có thể trích lại như vậy!

  9. trước nay vẫn thich
    và theo dõi các bài viết trên trang này, khá sâu sắc và mới mẻ, phải nói rất thích. Nhưng đến bài viết này, ngay từ cái tiêu đề đã thể hiện rõ một cái nhìn lệch lạc, định kiến và có phần phản động ( xin lỗi t/g nếu nói có hơi quá ), nhưng cứ đọc những dòng này : “Chính quyền Việt Nam không những cô đơn trong quan hệ quốc tế. Họ còn cô đơn trong quan hệ với dân chúng. Suốt bao nhiêu năm vừa qua, họ thẳng tay trấn áp một cách phũ phàng và tàn bạo tất cả những người yêu nước lên tiếng cảnh báo nguy cơ xâm lược của Trung Quốc. Không phải ngẫu nhiên mà dư luận trong nước lâu nay vẫn xem chính quyền chỉ là một bọn nhu nhược hoặc, gay gắt hơn, bán nước.” mà thấy nóng mắt. Tác giả đang đánh đồng những kẻ phản động, cơ hội và bán nước với những người yêu nước chân chính. Xã hội nào, thời đại nào cũng có những kẻ phản động, cơ hội, nhất là những lúc này. Bởi vậy, với mỗi cá nhân nên có cái nhìn sâu sắc, đúng đắn và có lòng tin với Đảng, chính quyền. Mong bài viết sớm được gỡ khỏi diễn đàn.

    • viết chuẩn sác đấy bác nhìn nhận thực tế đi xem phải ko? ngay cả nội bộ đảng cugnx vậy. có 1 thực tế rằng dù biết sai nhưng ko ai dám nói ko ai dam lên tiếng, mà khi lên tiếng thì bị chìu dập hay gán ngay tội phản động

  10. “Suốt bao nhiêu năm vừa qua, họ thẳng tay trấn áp một cách phũ phàng và tàn bạo tất cả những người yêu nước lên tiếng cảnh báo nguy cơ xâm lược của Trung Quốc. Không phải ngẫu nhiên mà dư luận trong nước lâu nay vẫn xem chính quyền chỉ là một bọn nhu nhược hoặc, gay gắt hơn, bán nước.”

    Đoạn trích dẫn ở trên thể hiện quan điểm lệch lạc của tác giả khi đánh đồng những kẻ cơ hội là người yêu nước. Và dư luận nào xem chính quyền là bọn nhu nhược hay chỉ là đám AHBP và CCCĐ?

  11. Một bài viết nhìn thẳng vào thực tế và sự thật, rất tiếc đây là cái mà nhiều người không dám làm. Chúng ta có thể yêu nước mà không cần phải yêu chính phủ.

  12. Nguyễn Hưng Quốc, khi đọc bài “Liệu sẽ có chiến tranh giữa Việt Nam vs. Trung Quốc” tôi đã nghĩ có thể Nguyễn Hưng Quốc là người có cái nhìn khách quan hiếm hoi còn lại. Nhưng qua bài viết này thì rõ ràng không phải vậy. Quan hệ giữa các cá nhân với nhau mới có thể dựa trên tình cảm, còn quan hệ giữa các quốc gia với nhau thì hoàn toàn chỉ dựa trên lợi ích. Việc Việt Nam có quan hệ thân thiết với Hoa Kì hay không là do phía Hoa Kì quyết định, còn về phía Việt Nam sẽ luôn tận dụng tất cả cơ hội có được. Nhưng rõ ràng là Việt Nam đem lại quá ít lợi ích so với Trung Quốc nên Hoa Kì sẽ còn giữ khoảng cách với Việt Nam trong một thời gian dài. Việc kêu gọi một quốc gia nào đó giúp Việt Nam đối đầu với cái thị trường xuất khẩu hơn tỷ người của họ, với cái quân đội mạnh thứ 3 kia thì có vẻ quá khó. Ví dụ điển hình là đồng minh nào đã giúp Nga đối đầu với NATO trong vấn đề Ukraina. Có lẽ do định kiến và mục đích riêng đã làm ảnh hưởng đến suy luận của Nguyễn Hưng Quốc trong bài viết này. Phải có cách nhìn khách quan mới có thể có được cái nhìn đúng đắn về một sự việc.

  13. Nói nhiều quá, chính quyền nào cũng thế, nhưng mất nước thì thôi rồi Lượm ơi. Trung Quốc nó giết hết đàn ông, trẻ con và người già như thời Polpot, còn phụ nữ thì để lại phối giống. Bà con từ nghiệm sẽ tháy thôi.

      • có 1 thực tế là mọi ng ko chịu nhìn nhận rằng đường lối gần đây của ta đã sai
        trc đây tq có giúp ta thật thì ngày nay nó chiếm lại , giữa 2 quốc gia chỉ tồn tại lợi ích mà thôi h nó đánh chiếm cũng ko phải tự dưng mà nó dám …cái j cũng có lý do của nó

  14. Đoạn đầu bài viết này theo tôi là rất đúng và hay. là bởi vì VN ta chưa “xem trọng” những âm mưu, chiến lược của TQ nên giờ vở lẻ ra thì lúng túng không biết nhờ cậy vào ai hay làm vc gì!…. còn đọan cuối, theo tôi Nhà nước ta luôn lo cho Dân, nhưng các cách lo đó chưa thấm vào đâu cả, những việc làm và “hành động lo” đó lúc nào cũng có kẻ hở. lòng tin của người Dân luôn ủng hộ và tôn trọng những “Cán bộ” nước ta nhưng họ chưa làm được gì xứng đáng để đáp trả lại Dân. theo tôi chúng ta luôn tin tưởng ở Nhà nước là đúng và hãy chờ họ trả lời ra sau với nhân dân ta sau vụ việc này! chúng ta sẻ có quyền đưa ra ý kiến mình sau khi họ trả lời. đừng vội vàng đưa ra điều gì.

Bình luận bị đóng.

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,900Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI