Featured Image: Christine Donee Photography
Hôm rồi, tôi đi dự đám cưới đứa bạn. Vẫn như mọi đám cưới khác của rất nhiều lần trước đó, tôi vẫn cảm nhận y chang những gì đã có trước kia.
Vẫn những con người, quen có, lạ có đến chúc mừng cho đôi trai gái. Vẫn Từng món ăn được thay phiên nhau bày sẵn trên bàn. Vẫn bia, vẫn nước ngọt và vẫn những giai điệu hỗn tạp và lớn tiếng như bao đám cưới khác.
Nói một cách lý thuyết nhất thì đám cưới là nơi đôi trai gái chia sẻ niềm hạnh phúc của họ với toàn thể người thân, bạn bè. Là nơi bạn bè, người thân đến chung vui bằng những món quà, hay quan trọng nhất và là chút tiền cho đôi trai gái có thể tự xây dựng cuộc sống về sau,…
Với tôi, đi đám cưới là đi chung vui niềm vui của bạn, của người thân và chúc phúc cho họ được ở bên nhau mãi như ngày đầu hạnh phúc ấy. Tôi không có quan niệm thân thì mới đi, hay đi cho những ai có khả năng đi lại cho mình trong ngày cưới sau đó. Với tôi, đi là vì những lời mời đầy tâm huyết. Vì họ thực sự muốn mình tham dự ngày vui của họ. Đơn giản có thế. Và có lẽ, nhiều người sẽ nghĩ giống tôi.
Thế nên, đám cưới đứa bạn này. Dù nó ở Mỹ, về Việt Nam đám cưới rồi rước chàng về dinh chưa biết ngày trở lại tôi vẫn muốn đi để chúc phúc bạn và trên hết gặp lại gương mặt đã từng quen thuộc thời phổ thông sau 5 năm đi xa.
Nhưng càng đi nhiều đám cưới của những đứa bạn, tôi càng thấy buồn. Buồn bởi sự vô hồn của tất cả những đứa bạn quanh bàn ăn. Dường như họ bỏ tiền ra và để được ăn cho xứng đáng với đồng tiền bỏ ra mà quên đi những giá trị đáng quý đằng sau ấy, đấy là tình người dành cho nhau.
Buồn bởi một lần cạn ly với cô dâu chú rể chỉ để chụp được tấm hình đẹp làm kỷ niệm mà chẳng thể dừng lại giây lát, nói vài câu cảm ơn, hay nói lên cảm xúc vui như thế nào khi cuộc sống sắp bước qua một gai đoạn mới, quan trọng hơn. Tôi không trách bạn tôi, hay những cặp cô dâu, chú rể khác, vì tất cả những cặp ấy đã quá bận cho những ngày diễn ra đám cưới, và vì ai ai cũng làm vậy, cũng đi từng bàn một cạn ly rồi uống, rồi chụp hình, rồi đi tiếp đến bàn kế bên…..
Đám cưới, mọi người tập trung ăn hết lần lượt từng món, đến khi ăn xong, mọi người bắt đầu ra về. Đơn giản có thế. Điều đó khiến cảm xúc mất đi, tình người cũng dần mất trong ngày vui ấy.
Đi ăn đám cưới bạn, một chút buồn nhẹ, khi mọi thứ đều có một khoảng cách rất xa. Từ những người ngồi cùng bàn, cho đến cô dâu rồi chú rể. Dường như mọi người giao tiếp với nhau bằng vài món ăn được bày sẵn trên bàn, bằng những tiếng cạn ly,… Rồi thức ăn hết, bia hết, họ cũng hết tình với nhau mà lần lượt ra về. Cũng đúng thôi, đám cưới nào chả thế.
Đi ăn đám cưới bạn, lòng chợt nghĩ đến đám cưới mình. Dù có thể sẽ thay đổi nhưng những thứ cơ bản nhất tôi muốn trong đám cưới mình đấy là sự hài lòng của bạn khi được tiếp đón với lòng biết ơn về thời gian bạn đến chung với với vợ chồng tôi, đấy là niềm vui và những lời chia sẻ của cô dâu, chú rể và toàn thể người thân, bạn bè dành cho nhau, đấy là một không gian dịu nhẹ, đủ để mọi người có thể nghe thấy nhau, đấy là sự văn minh và sáng tạo của chủ nhân đám cưới, đấy là sự ngưỡng mộ, đấy là niềm hạnh phúc,…
Tôi sẽ làm một đám cưới mà ở đấy là một không gian của nụ cười và những niềm vui. Đám cưới là ngày đặc biệt cho một sự khởi đầu mới của cuộc sống. Một trong những giai đoạn tiếp theo của cuộc đời mỗi người đều đánh dấu bằng một đám cưới trọn vẹn.
Đám muốn có một đám cưới mà ở đấy, trước tiên, chúng tôi là người tự lên kế hoạch và tự tay làm mọi thứ có thể: tự việc lên ý tưởng chụp hình, thiết kế thiệp mời, dựng một chương trình hoành tráng cho ngày cưới,… lên danh sách người thân, bạn bè nào muốn mời,… Đám cưới phải mang dấu ấn cá nhân.
Và người đến dự đám cưới đều thấy thoải mái ấm cúng để có thể hồi tưởng lại những kỉ niệm đã từng gắng bó với chúng tôi. Những người ấy, họ sẽ được phát biểu cảm nghĩ về chúng tôi, và tất nhiên là sẽ có những câu chúc phúc cho chúng tôi.
Không quan trọng người đến dự có đông? Có đi nhiều tiền? Mà quan trọng là họ có thấy thoải mái không, có cho nhau nụ cười chúc phúc không? Có thể chúng tôi không thể tổ chức hoành tráng tại nơi đắt nhất nhưng sẽ là đám cưới khác những đám cưới mà trước đây tôi đã dự, đặc biệt hơn hết, đám cưới của những nụ cười hạnh phúc.
Xa Trục Thảo
Tác giả có nhiều suy nghĩ giống mình quá. Đọc các bài viết của bạn như đã nói thay mình nhiều điều vậy. Có lẽ là cùng tuổi chăng?
Đám cưới của mình đơn giản nhưng ấm áp tình thân, bạn bè mới là đám cưới đáng nhớ nhất của cô dâu chú rể. Hi. :)))
ối, đúng tim đen mình thế, đám cưới của mình (nếu có) cùng gần như bạn nói
– sẽ nhạc nhẹ cho các khách trò chuyện vs nhau, sẽ là cô dâu – chú rể hoặc bạn bè thân cùng nhau hát
– tự trang trí luôn
– dẹp luôn cắt bánh vs chả rót rượu
– sẽ tự chụp tự làm album cưới theo cách đơn giản, thân thiện nhưng nhiều cảm xúc nhất
– sẽ k đi từng bàn chỉ để cười và bấm tách tách, thay vào đó sẽ trò chuyện nhiều hơn, chụp hình kiểu nghịch ngợm vs bạn bè
– chỉ cần 1 (hoặc 2) bộ váy cưới cho cả 2 đàng trai gái
– cô dâu cũng phải thật mộc mạc, đại loại tóc xoăn nhẹ đội vòng hoa là ổn, tay cầm bó hoa baby là đc
nói chung ai cưới mình thì xác định sẽ là 1 đám cưới ấm áp, mộc mạc và ít tốn kém nhất hehe
nhưng mà sau cùng
ngày mai đi 1 đám cưới thay mẹ, chả quen ai, thôi lại vô cảm dô ăn r về vậy :'(
Giờ đám cưới thường như vậy,
Quan điểm của mình cũng giống bạn, đi đám cưới là để chia vui với niềm vui hạnh phúc của cô dâu chú rể, gửi lời chúc tới họ.