27 C
Nha Trang
Thứ sáu, 22 Tháng mười một, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Đừng lầm tưởng và đổ lỗi nữa…

Featured image: Asylum Art

Có chăng, chúng ta đang đổ lỗi lẫn nhau để rũ bỏ trách nhiệm của chính mình…

Ở xã hội hiện tại, các bạn có thấy rằng chúng ta đang đổ lỗi cho nhau, từ cá nhân, tổ chức, con người và cả xã hội nữa.

Nhà trường, thầy cô giáo đổ lỗi về sự hư hỏng của học sinh, trong khi đó học sinh đổ lỗi lại sự vô trách nhiệm của họ.

Ba mẹ đổ lỗi cho con cái khi bất lực về việc giáo dục hay bảo ban trong khi đó con cái lại đổ lỗi chính họ là nguyên nhân tạo nên tính cách của mình.

Sếp đổ lỗi cho sự yếu kém của nhân viên trong khi nhân viên đổ lỗi về sự bất tài trong cách lãnh đạo của sếp.

Bạn đổ lỗi cho bạn mình khi quan hệ trở nên xấu đi trong khi đó họ cũng nói xấu bạn để chứng minh họ là người bạn tốt trong mắt người khác.

Cảnh sát giao thông đổ lỗi cho ý thức của người dân trong khi người dẫn lại đổ lỗi về tệ nạn phong bì của chính họ.

Có chăng chúng ta đang đổ lỗi cho tác nhân khác mà không biết rằng tác nhân đó hình thành chính là do chúng ta?

Bạn đổ lỗi về tương lai của mình vì ba mẹ, trường học, giáo dục, … trong khi tương lai của bạn là do chính bạn quyết định.

Bạn đổ lỗi các báo lá cái viết linh tinh toàn tin thất thiệt, cướp, hiếp, giết… mà không biết rằng chính bạn lại là người có sở thích khoái chí đọc mấy tin đó.

Bạn đổ lỗi cho mấy nhân vật chuyện tạo scandal mà không biết rằng chính hành động phản đối của bạn lại càng gúp họ nổi tiếng.

Bạn đổ lỗi về sự yếu kém của mình là do môi trường, do… mà không biết rằng, vẫn là do nhận thức của bạn tạo lên.

Bạn đổ lỗi về chuyện tình yêu kém may của mình do số phận, do cuộc đời bất công, mà không biết rằng, việc bạn không có người yêu là do bạn chứ không phải ai khác – vấn đề này cũng tương tự với hạnh phúc, khổ đau, giàu sang… bạn thường đổ lỗi cho số phận, nhưng không biết rằng số phận là do bạn tạo nên.

Có chăng nhiều lúc chúng ta nghĩ rằng nếu có thứ này thì chúng ta sẽ đạt được thứ kia?

Tôi đã từng muốn học đàn và tôi nghĩ rằng chỉ cần có một chiếc đàn guitar là tôi sẽ học được, rất tiếc, tôi cũng chưa gảy hoàn thiện được một bài nào mặc dù đã mua tới tận 3 chiếc guitar.

Tôi đã từng muốn học tiếng Anh và ép mình học tiếng Anh bằng được, tôi nghĩ có nhiều sách là được, tôi mua hàng tá sách tiếng anh về, rồi cuối cùng chả đọc quyền nào cả.

Tôi nghĩ rằng kinh doanh là cần có vốn đầu tiên, vậy nên thương vụ kinh doanh đầu tiên tôi xin 20 triệu đồng, nhưng sau đó cũng nướng sạch trong vòng 2 tháng.

Tôi từng nghĩ rằng chỉ cần có một ý tưởng tốt và sự cố gắng là sẽ có thể thành hiện thực, tôi lao đầu vào suy nghĩ vẽ nên những tương lai đẹp đẽ, nhưng bản kế hoạch trong mơ, để rồi đến khi thực hiện thì mọi thứ trở về hiện thực.

Tôi từng nghĩ rằng tôi sẽ dùng smartphone thông minh để học tiếng anh, đọc ebook cũng như làm các công việc phụ trợ mình tốt hơn, tôi sắm một con smartphone 9 triệu đồng, tôi dùng nó được 6 tháng thì hỏng màn hình nên bán rẻ còn 2 triệu tư, sau đó dùng tiền để đầu tư, 1 tuần sau khi xài đen trắng thấy bất ổn thì tôi tậu lại cho mình một chiếc Blackberry 8900 với giá 450k, giờ thì tôi hài lòng về nó, bởi ngoài các tính năng cơ bản mà 2 điện thoại hỗ trợ rất tốt thì chiếc 9tr kia kiến tôi chơi game và xem phim nhiều hơn trong khi đó chiếc 450k kia giúp tôi tập trung đọc ebook tốt hơn.

Có thể khi bạn đọc thì đây là những thứ quá hiển nhiên và bạn cũng thấy thế, những ví dụ qúa vớ vẩn và lãng xẹt, nhưng những điều tôi viết trên đây không phải để bạn công nhận là nó đúng, mà giúp gợi cho bạn những thứ lãng xẹt đó đang có mặt trong cuộc sống của bạn. Tôi nghĩ những câu chuyện trên cũng giúp bạn liên tưởng và nhận ra được nhiều thứ, đặc biệt là đang sảy ra trong cuộc sống của bạn, còn tôi, tôi cũng chỉ có một điều muốn nói với bạn: Đừng lầm tưởng và đổ lỗi nữa.

Vì cuộc sống là của bạn, do bạn quyết định, và vì bạn quyết định cuộc sống của bạn, nên hãy để người khác quyết định cuộc sống của chính họ……

 

Jay Vuong

 

 

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

10 BÌNH LUẬN

  1. Những người trách vì họ lưởi vì họ muốn bị ép phải làm việc đó. Lấy ví dụ như xả rác, họ muốn phải có luật phạt xả rác như sing, thì họ mới tập được tính không xả rác.

  2. Theo tôi thì:Hãy xây dựng nên 1 cái tôi riêng cho bản thân.Ở đó bạn sẽ có góc nhìn,chính kiến riêng của bạn.Sẽ phải chịu trách nhiệm trươc bản thân và những gì liên quan đến bản thân bạn.
    Các bạn trẻ nên tìm đọc cuốn “Suối nguồn”.

  3. Và cũng đừng quên trách nhiệm của các cơ quan lãnh đạo đối với đời sống của người dân nữa bạn ơi. Xã hội bây giờ là kết quả của nền giáo dục ngày xưa để lại đó. Gieo nhân nào gặt quả đó thôi, người ta than trách vấn đề thời cuộc không phải là đổ lỗi đâu.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,900Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI