Featured Image: sundeepsu1988
Vụ tai nạn máy bay MH-17 vừa xảy ra có thể sẽ thay đổi tình hình chiến sự tại Ukraine cũng như vận mệnh quốc gia đang hỗn loạn này. 298 sinh mạng có thể ảnh hưởng đến, thậm chí tạo ra bước ngoặt, cho vận mệnh của một đất nước.
Tất nhiên, không ai muốn bi kịch trên xảy ra, cho dù với bất cứ lý do nào. Vả lại, ảnh hưởng này chỉ là giả thuyết (dù nó có thể xảy ra và chúng ta cũng nên suy nghĩ về nó). Nhưng rõ ràng, có những cái chết nổi bật hơn những cái chết còn lại.
Chẳng hạn số người tử vong trong cuộc xung đột đang bị gián đoạn tại Ukraine. Nếu máy bay không rơi, số người chết tại đây sẽ tiếp tục gia tăng, có thể hơn con số 298 rất nhiều. Song đó không phải một cú shock. Cái chết giữa hai phe phái trong chiến tranh vốn là điều bình thường.
Ngay tại Việt Nam, trong một năm, có khoảng gần 10.000 người chết vì tai nạn giao thông. Một con số khủng khiếp. Nhưng nó chỉ làm người ta giật mình khi đọc những báo cáo. Sau đó người ta lại trở về với tâm trạng thân quen của mình: Sự hờ hững. Người dân vẫn tiếp tục vi phạm luật, tiếp tục tử vong. Và con số khủng khiếp trên sẽ lặp lại hàng năm.
Bởi vì, những cái chết do tai nạn giao thông ở Việt Nam diễn ra quá quen thuộc, bình thường, “thầm lặng” và đều đều. Con số gây shock, nhưng những cái chết thực tế lại không. Nếu như tai nạn giao thông làm chết ngay lập tức 10.000 người, đột ngột trong 1 vụ, biết đâu chất lượng giao thông tại Việt Nam sẽ khác hiện nay rất nhiều?
Hay trường hợp của những trẻ em chết vì dịch sởi đầu năm nay. Các ca tử vong xảy ra dồn dập trong một thời gian ngắn, khiến dư luận bàng hoàng, phẫn nộ. Tuy nhiên, nếu đem số lượng trẻ chết vì sởi rải đều ra từng từng ngày, từng tuần, từng tháng trong năm, chắc chắn phản ứng của dư luận sẽ nhạt nhòa hơn. Mặc dù tổng số trẻ chết trong năm không đổi.
Sinh mạng nào cũng quý giá, nhưng có những sinh mạng quý giá hơn các sinh mạng còn lại, đặc biệt là khi họ chết tập thể, chết đột ngột, bất ngờ, chết liền một lúc. Chết một cách ấn tượng. Cùng là thảm họa gây ra cái chết của hàng nghìn người, nhưng nếu nó diễn ra ấn tượng, người ta sẽ quan tâm hơn, và sai lầm sẽ được sửa chữa tốt hơn. Còn nếu nó diễn ra không ấn tượng, thì cũng ngần ấy người chết, ngần ấy bi kịch, người ta chẳng thật sự quan tâm cho lắm.
Bởi vì vấn đề không phải là những người đã chết. Những người đã chết đơn giản là những người đã chết. Chúng ta buồn cho họ, thương cảm họ. Nhưng, vấn đề lớn nhất chính là người sống, là quan niệm của họ về cái chết, là sự ngơ ngác của họ. Tôi nói ngơ ngác vì người ta chỉ giật mình với những con số, còn bình thường họ… ngơ ngác hoàn toàn.
Vì thế, người Việt ơi, chết đông chưa đủ. Chúng ta phải chết thật ngoạn mục thì mới đánh động được giá trị và sức mạnh của những người còn sống. Đừng chết một cách rời rạc và âm thầm.
Vũ Kenzo
Một góc nhìn mới nhưng không lạ. Cảm ơn tác giả!
Minh Khong biet chac co dung voi y cua ban trong bai Viet cua ban hay Khong, nhung minh doan phai ban muon noi rang, tat ca moi nguoi roi cung phai deu doi mat voi cai Chet CIA rieng minh, duong Nhien Khong ai trong Chung Ta co the biet chinh xac duoc Chung Ta se ra di vao thoi diem hay Nhu the nao( ngoai tru Truong hop tu tu), nhung cai Chet Khong phai la dieu quan trong vi no chi the hien 1 dieu do la tren the Gioi se Khong con ton tai mot con nguoi nao do, nhung van de ma moi nguoi can Nghi o day chinh la nhung cai da de lai sau cai Chet ay, VD Nhu thanh TERESA , mot nu tu tai An Do, mot con nguoi nho be voi nhung cong viec phi thuong nhung roi cung phai di den tram ga cuoi cung cua moi con nguoi, do la Cai Chet, Neu noi la Chet thi cung la Chet thoi, ngung tho, tim Khong con dap va xanh nhot, nhung tai Sao khi nhac den cai Chet cua vi nu tu ay, hau Nhu dieu ma moi nguoi nho den Khong phai la vi Nu Tu ay da Chet ra sao va an Tuong Nhu the nao, ma con nguoi ay da lam nhung cong viec vi Dai Nhu the nao, vi the khi ra di du voi hinh Thuc nao thi do van la mot cai Chet that huy Hoang va noi bat .
khi bạn viết ra được từng ngần này, tôi chắc rằng bạn hiểu rất rõ từng ngôn từ bạn sử dụng, và đơn giản nếu được, tôi sẽ gọi bạn lại và hỏi 3 câu:
– sinh mạng của bạn quý hơn của tôi?
– những thảm cảnh xảy ra hoành thật hoành tráng?
– và bạn đang sống để làm cái quái gì?
Đối với cá nhân tôi, sinh mạng của tôi quý hơn sinh mạng của bạn. Đối với bạn và người thân của bạn, sinh mạng của bạn quý hơn của tôi ^^. Hai câu hỏi dưới đành phải không trả lời, vì bạn không hiểu điều tôi muốn nói.
“Sau đó người ta lại trở về với tâm trạng thân quen của mình: Sự hờ hững”.
điều quan trọng ở đây là chúng ta thường nghĩ cái chết chỉ đến với người kia, mình thương xót, cảm thông, buồn rầu…cho người. Nhưng ta lại không ai biết rồi đây ta cũng phải chết, cái chết cho ta ra sao, tốt đẹp như ta nghĩ không hay còn tồi tệ hơn nữa. Con người vẫn mãi đắm chìm vào những cái giả tạm, vẫn tham luyến đủ điều … vì vẫn chưa hiểu biết đúng sự thật cái gì có ý nghĩa, giá trị cho cuộc đời này. hãy nhận ra để hiểu, sống tốt, một khi ra đi bất ngờ cũng nở nụ cười mà không hối tiếc chi.
Mặc dù bài viết hay, ý nghĩa, có mặt tích cực nhưng cũng tồn tại đó những mặt tiêu cực. VD có rất nhiều người trầm cảm mất niềm tin vào cuộc sống khi đọc bài viết thế này có thể dẫn đến cái chết của nhiều người vô tội. Thực tế chứng minh là việc đã xảy ra (ý tôi ko phải những bài viết của bạn mà là những người trầm cảm ko muốn chết 1 cách 1 im lặng nữa) như vụ xả súng tại 1 trường đại học ở Mỹ năm 2012. Hay các vụ đánh boom cả tử của lực lượng khung bố để cho thế giới biết họ tồn tại. Và cuối cùng tôi sợ, thực sự sợ những người mất niềm tin vào cuộc sống hoặc các phần tử chống đối chính phủ, nhà nước làm những vụ chết chùm kinh hoàng để phản đối 1 cái gì đó
Bạn làm tôi giật mình. Hi vọng không ai hiểu bài viết này theo cách đó 🙂
Cũng rất hay vì là 1 khía cạnh nhìn nhận khác của bài viết!
Mình nghĩ những hành động xả súng hay đánh boom cảm tử không phải chỉ là do tự kỉ hay trầm cảm. Nó phản ánh phần nào đó những vấn đề hiện tại của xã hội, như bất công, phân biệt tôn giáo ,vv
Nhờ có chúng mà chúng ta cũng phải xem xét lại lối sống cũng như lối suy nghĩ của chính mình