Featured image: an-adventurers
Nỗi buồn nào sầu đọng trên dãy phố
Từng heo hắt nắng dài chợt không xa
Đau đáu nào ẩn hiên trong khóe mắt
Di căn vào tận sâu trái tim ta
Người ơi đừng bao giờ khép cửa
Cho ta hãy một lần hãy ghé thăm
Thăm cuộc đời tràn nắng hạ trên mắt
Lấp lánh cong bờ mi ai đang nằm
Phố xá đó không nằm im được nữa
Chỉ là người chưa vội cất bước đi
Ta cô đơn trong chiều mưa phố cũ
Cười nhẹ nhàng khi bóng đổ trên vai.
Thơ hay! 🙂