27 C
Nha Trang
Thứ tư, 4 Tháng mười hai, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Xóa bỏ bức tường vô hình trong gia đình

(655 chữ, 3 phút đọc)

Có bao giờ bạn tự hỏi: “Tại sao mẹ không nghe mình nói, mẹ bảo thủ cố chấp?” Và bạn tưởng rằng là do mẹ già, mẹ không sống cùng thời chúng ta nên mẹ cổ hủ. Bạn với mẹ luôn bất đồng quan điểm và bạn luôn cho mình là đúng, mẹ là sai nhưng không biết giải quyết như thế nào? Bạn chọn cách ít nói chuyện với mẹ lại, tránh tiếp xúc với mẹ là cách giải quyết tốt nhất?

Nhưng bạn có bao giờ ngồi xuống và nghĩ nghiêm túc về việc đó? Tôi đã từng rất bất đồng quan điểm với mẹ. Mẹ tôi sống theo kiểu mấy bà già độc ác ấy, kiểu cả xã hội phải e dè và luôn tính toán lời lỗ vì mẹ là người làm ăn. Nhưng tôi lại hoàn toàn trái ngược, tôi không thích nắm trùm thiên hạ bởi tôi nghĩ mình không đủ khả năng, cũng chẳng có tham vọng. Vậy nên tôi quyết định sống kiểu của tôi nhưng mẹ tôi chẳng hề cấm cản khắt khe bởi vì tôi cũng tôn trọng cuộc sống của mẹ. Tôi nghĩ mình đáng lẽ cũng sẽ giống những đứa con khác, ghét mẹ của mình vì mẹ cứ sống theo kiểu đấy và lúc nào cũng bắt mẹ phải sống giống mình.

Mẹ của bạn tôi thì luôn luôn đứng phía bên kia chiến tuyến với nó. Bởi nó cứ về nhà là luôn mồm nói: “Sao mẹ cứ lau nhà hoài, một ngày lau một lần là được mà cứ quét lau suốt.” Việc gì nó không đồng tình nó cũng nói: “Sao mẹ cứ phải đi lo chuyện bao đồng nhà ai có việc gì cũng giúp trong khi nhà mình không lo.” Nó than vãn với tôi là mẹ nó rất bám chấp. Và nó không hề biết giữa nó với mẹ đã tạo ra một bức tường vô hình. Trong gia đình bạn, bạn cứ thử nhìn xem, có phải sẽ có người cùng phe với bạn và người thì luôn canh chừng để phản đối bạn. Bởi vì mỗi ngày chúng ta cứ xây cho nó cao lên, cao hơn nữa và cuối cùng là chúng ta không thể nhìn thấy nhau nữa. Trong đầu luôn nghĩ đến việc làm sao để bảo vệ ý kiến của mình và phản đối người kia.

Việc chúng ta phải làm khi nhận ra điều đó không phải là tránh né mà là hoá giải. Việc hoá giải là việc của chúng ta, những người hiểu được vấn đề. Thay vì cứ luôn chê trách: “Sao mẹ cứ thế này thế kia.” Tại sao chúng ta không thay bằng: “Mẹ làm vậy rất tốt nhưng mẹ cần nghỉ ngơi.” “Bữa nay nhà mình gọn gàng quá mẹ.” Từ từ đập vỡ bức tường đó. Không phải chuyện ngày một ngày hai nhưng nếu muốn hàn gắn ta phải kiên nhẫn. Vì ta đâu muốn những người thân yêu cũng chia bè phái với ta.

Vài tháng vài năm sau thấy mẹ mình chuyển sang cùng phe với mình thì lúc ấy nói: “Mẹ ơi, mẹ đừng đi lo việc nhà người ta nữa. Bữa nay thấy da mẹ hơi nhăn để con mua kem dưỡng cho mẹ.” thì mẹ cũng sẽ nghe ngay.

Quan trọng nhất trước khi đập vỡ bức tường vô hình ấy, chúng ta phải đập bỏ cái tôi của mình. Cái tôi cao, lúc nào cũng cho mình là đúng thì không thể làm được việc gì. Bạn tôi muốn giải quyết chuyện của mẹ nó với nó nhưng chính nó lại là người trách móc mẹ nó bám chấp thì nó lại vô tình trở thành người phán xét. Hãy vì tình yêu lớn thì nên hạ cái tôi nhỏ lại bạn nhé.

Tác giả: Bà Năm

Ảnh minh hoạ: SimsalabimSabrina

📌 Ủng hộ tác giả và Triết Học Đường Phố ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2 

spot_img

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,900Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI