18 C
Da Lat
Thứ Sáu, 12 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 40

Không phải tất cả mọi thứ bạn nghĩ đều đúng

1

Cách đây không lâu, có một khoảng thời gian tôi muốn rút lui khỏi thế giới, chỉ muốn sống lặng lẽ im tiếng một mình. Trong khi trước đó, tôi vẫn yêu thích việc chia sẻ những ý tưởng với mọi người thông qua những bài viết. Chẳng hiểu sao, những ngày vừa qua trong tôi xuất hiện những suy nghĩ tự cản trở hành động của chính mình. Chúng mang những nội dung tiêu cực rằng “mày sống chưa ra gì mà cũng đòi khoác lác chỉ đường cho ai”, “những gì mày nói cản trở sự trải nghiệm của người khác”, “viết nhiều chỉ càng làm tâm tư của mày rối rắm và hao tổn sinh lực”, “nói nhiều làm mày trở nên kiêu ngạo”,… Những ý nghĩ này xuất hiện dồn dập làm tôi cảm thấy bất an và lo sợ, thậm chí có phần nào cảm thấy tội lỗi về chính mình.

Thế rồi, khi không thể viết tiếp được nữa với tâm trạng yếu ớt như vậy, tôi tìm đến vườn tược cây cối để nghỉ ngơi thư giãn, chờ đợi những xáo động tâm hồn ấy qua đi, hoặc chờ đợi một sự dẫn dắt từ cuộc đời. Nhiều khi trong cuộc sống, sự kiên nhẫn chờ đợi lại mang đến những điều rất tuyệt vời. Và trong tình huống này, điều đó đã đúng đối với tôi. Sự dẫn dắt cần thiết đã tới.

Đó là vào một buổi sáng nọ, tôi bỗng nghe thấy người bạn thân thiết của mình kêu lên thảng thốt “Oh my God!” ở trong phòng. Thấy vậy, tôi đoán là có chuyện gì đó chẳng hay đang xảy đến. Tôi từ ngoài vườn chạy vội vào hỏi: “Có chuyện gì thế?” Và người bạn ấy đáp rằng đang không tìm thấy bài viết mình vừa viết hôm qua đâu cả. Hóa ra là người bạn của tôi lơ đễnh chuyện gì mà quên không ấn nút Save nên bây giờ mọi chuyện mới thành ra thế này. Trước sự cố bất ngờ, người bạn thở dài và tỏ phần nào thái độ thất vọng.

Nhưng khi nhìn bạn như vậy, tôi lại không hề thấy buồn gì. Không hiểu sao đứng trước những chuyện rắc rối của người khác, tôi lại rất bình tĩnh. Lúc đó, tôi chỉ thầm nghĩ rằng nhiều khi chưa chắc chuyện xui xảy đến lại thật sự là xui. Nhỡ đâu nó lại là cơ hội cho một cái gì đó tốt hơn đến sau thì sao. Nhỡ đâu khi mất đi bài viết cũ, bạn ấy viết lại và sẽ nảy ra những ý tưởng hay hơn và sâu sắc hơn cả lúc trước thì sao? Cũng như thỉnh thoảng, tôi chờ đợi thêm một vài ngày để hoàn thành bài viết. Trong khoảng thời gian đó, sẽ có những ý tưởng tuyệt vời nảy nở trong tâm trí tôi. Nghĩ vậy, tôi lại càng thấy bình thản và ngập tràn hy vọng. Tôi không đổ thêm dầu vào lửa khi đứng trước câu chuyện có vẻ xui xẻo của người bạn mà biết động viên bạn ấy. Đây là điều tôi cảm thấy ngạc nhiên về chính bản thân mình.

Khi trải qua trạng thái không vội vàng phán xét ấy, tôi nhìn lại câu chuyện viết lách của mình đang gặp bế tắc và nhận ra rằng những lời tiêu cực trong suy nghĩ trước đó chỉ là những sự nhận định phiến diện nhất thời. Chẳng ai biết được là chuyện viết của tôi sẽ đi về đâu, nó mang lại niềm vui cho người khác hay mang lại thử thách cho họ. Cũng chẳng ai biết được rằng liệu tôi có bị hao tổn nhiều năng lượng khi chia sẻ những ý tưởng với mọi người, hay là tôi sẽ lại càng có thêm những nhiệt huyết đam mê. Và cũng chẳng ai dám chắc rằng tôi sẽ sinh ra lòng ngạo mạn, hay là lòng ngạo mạn ấy (giả sử có xuất hiện), cũng chỉ là một sự lên men để làm ra những chiếc bánh khiêm nhường. Nghĩ vậy, tôi bỗng thấy mình như được giải thoát khỏi biết bao nhiêu gánh nặng trong lòng. Câu chuyện này của tôi là một trong những ví dụ minh họa cho việc được khuyên bởi chính lời khuyên của mình dành cho người khác.

Tôi cho rằng với một tình huống bất kỳ, không phải ai cũng biết nó có bản chất là gì, hay nó sẽ dẫn một người đi về đâu. Giống như màn đêm buông xuống đâu hẳn chỉ là màn đêm đen đúa, mà là sự mở đầu của bình minh hé rạng; lá cây héo rụng đâu hẳn chỉ là sự điêu tàn già nua, mà là sự mở đầu cho những lộc chồi mơn mởn. Hay Pippi Tất Dài trong truyện từng bảo hai người bạn của mình rằng các cậu phải về nhà thì hôm sau các cậu mới lại sang chơi với tớ được chứ. Còn trong Chí Tôn Ca thì có câu rằng:

“Thứ đối với mọi chúng sinh là màn đêm thì lại là lúc bừng tỉnh đối với người tự chủ, còn lúc mọi chúng sinh thức giấc lại là màn đêm đối với bậc hiền giả nội quan.” — Sri Krishna, Chí Tôn Ca (2:69)

Vậy mọi thứ đâu phải chỉ là chính bản thân nó, mà còn đang bao hàm những ý tưởng vượt lên cả chính nó. Như buồn phiền đã ngầm chứa một hạt nhân hạnh phúc, đoàn tụ đã nhắc nhở về một sự chia ly, và hờn ghét đã mang thông điệp về lòng nhân hậu. Không phải tất cả những gì bạn nghĩ đều đúng như vẻ ngoài của nó vậy. Nhiều khi, đó chỉ là một cái mặt nạ, một tảng băng nổi, hoặc một chiếc áo khoác ngoài. Vậy thì hà cớ gì chúng ta phải vội vàng thỏa hiệp với những ý kiến đó, đặc biệt là khi chúng đang mang một sắc thái tiêu cực?

Trong cuốn Kỳ thư Kybalion có câu rằng:

“Khuynh hướng của Tự nhiên thì theo hướng hoạt động chủ đạo của cực Tích cực.”

Nếu có một niềm vui, một tin lành hay một điều tích cực, tôi cho rằng nó không chỉ đơn thuần là một sự kiện gì đó có vẻ ngoài hạnh phúc rạng ngời như được ăn một món ngon, được gần gũi người mình yêu, được toại nguyện mơ ước,… mà là soi sáng thấy “mặt còn lại” của vấn đề, thứ luôn nằm trong bóng tối của ý thức. Chỉ bằng cách này, tâm trí của chúng ta mới được cân bằng và bình an. Và trong sự bình an, những điều đẹp đẽ mới có thể nảy nở, an cư lạc nghiệp.

Tuy nhiên, cái giá phải trả cho việc nhận ra nửa còn lại của câu chuyện đó là bạn phải dám tự phản biện lại chính mình, tự cho rằng không phải tất cả những gì mình nghĩ đều đúng và mở ra lối thoát trong tư tưởng của chính mình. Hay nói cách khác, bạn phải có đủ sự khiêm tốn và sức mạnh để len lỏi qua tấm màn che của sự cứng lòng. Không một ai ngồi trên cái ngai của sự ngạo nghễ lại có thể cúi mình trước những bông hoa chân lý giản đơn.

Ở ngoài kia, phân bón bốc mùi hôi thối lại là thứ cây cối yêu thích và tận hưởng nhất, chúng là thứ khiến thực vật thêm tốt tươi mạnh khỏe. Nhưng phân bón có bản chất là gì nếu không phải là sự phân hủy, sự hủy hoại bản chất của thứ vật chất hữu cơ? Vậy phải chăng sự tự chuyển hóa tư tưởng của chính mình, sự tự khai phóng nhận thức và phá vỡ những giới hạn của tư duy cũng là cách con người tạo ra phân bón cho cái cây tâm hồn? Và phải chăng chúng ta chuốc lấy buồn phiền không phải vì sự bốc mùi của đám phân, hay sự căng thẳng thúc ép của những thử thách cuộc đời, mà vì sự nghèo nàn đói khát của tâm hồn, hay vì sự luôn cho rằng tất cả những gì mình nghĩ đều đúng?

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Caroline Hernandezon Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Mọi thứ đều xảy ra vào đúng thời điểm

0

Có một lần, tôi và người bạn của mình thấy vòi nước tưới cây ngoài vườn bị tắc nghẽn. Chúng tôi loay hoay không biết làm sao để có thể đả thông được nó. Sau một hồi sục sạo tìm kiếm, chúng tôi mới phát hiện ra trong hộc tủ có món đồ treo chìa khóa bằng nhựa. Nó thon nhỏ và dài hình lưỡi kiếm, vừa đủ để làm nhiệm vụ. Khi cầm nó lên, cả hai đứa chúng tôi đều bật cười sung sướng, không chỉ vì đã tìm được giải pháp, mà còn vì cảm nhận thấy “thời khắc” của món đồ lụm lặt ngoài đường ngày nào đã tới. Hồi đầu chúng tôi lượm cây kiếm nhựa đó về cũng không biết để làm gì, chỉ thấy đồ còn mới mà người ta vứt đi thật uổng phí. Ấy thế mà khi thời điểm tới, chúng tôi đã được “biết” sứ mạng của một thứ tưởng chừng như vô dụng.

Một câu chuyện khác đó là một ngày nọ tôi đi trên đường và nhìn thấy những thứ trái cây người ta bày bán la liệt trên vỉa hè. Có một thứ quả mà tôi không thể nhớ ra được tên của nó là gì. Lúc đấy tôi cố gắng “vận nội công” cho não để mong tìm ra chút manh mối, nhưng mọi thứ trống trơn im bặt. Có lẽ các bạn hẳn cũng từng trải qua cảm giác không nhớ nổi tên một thứ gì đó nó mình đã biết khó chịu ra sao. Lúc đó, khi đã bất lực, tôi không cố gắng ép mình nhớ lại nữa và bước đi tiếp. Nào ngờ, đi thêm một quãng nữa thì tôi thấy một cửa hàng bày bán thứ trái cây đó kèm theo biển hiệu rằng “Mãng cầu xiêm 15K/kg.”

Còn một số trải nghiệm đồng nhịp khác nữa xảy đến trong cuộc sống đều khiến tôi ngỡ ngàng. Những sự kiện ấy không thể được diễn tả bằng ngôn từ, mà chỉ có thể bằng một cảm giác “đúng đắn” phủ khắp tâm hồn. Giống như mặt trời, mặt trăng và trái đất trùng tụ; như hạt mầm nứt ra vào lúc tia sáng đầu tiên của ngày mới xuất hiện; như đóa hoa bung nở vào đúng thời khắc giao mùa.

Sự đồng nhịp (synchronicity) là gì và ý nghĩa của nó?

Tại sao tôi lại kể về những chuyện này? Câu trả lời đó là khi chúng ta bắt đầu hiểu rằng mọi chuyện trên đời đều xảy ra vào đúng thời điểm, thì chúng ta sẽ không còn chống cự nữa mà hoàn toàn mở lòng đón nhận với sự bình thản an nhiên. Chúng ta sẽ không cố gắng thúc ép cho trái chín để rồi phải ăn vào một thứ quả đắng chát. Tôi cho rằng hạnh phúc và sự thanh thản tâm hồn là điều mà ai cũng đều xứng đáng có được.

Có không ít lần tôi đã hình dung rằng vũ trụ này là một chương trình máy tính đã được tính toán và lập trình hoàn hảo. Mỗi biến cố xảy ra dù chỉ là một cái chớp mắt hay một lần vấp chân vào cạnh cửa đều nằm trong một vòng quy luật khép kín không sai sót. Nếu con người không chấp nhận một sự kiện nào đó đang xảy ra trong hiện tại, thì điều đó có nghĩa rằng họ vẫn còn đang bị những ý đồ riêng (về việc thế giới nên được vận hành thế nào) kiểm soát tâm tư. Ý đồ đó làm họ ngộp thở, làm che khuất tầm nhìn của họ về những mầu nhiệm và nhịp nhàng của đời sống. Nhưng đôi khi, chứng kiến sự phản kháng này, trong tôi cũng xuất hiện câu hỏi rằng “có khi nào sự chống cự của con người cũng đã nằm trong một sự thiết lập?” Vậy làm sao chúng ta có thể thoát khỏi sự lập trình ấy nếu không phải là thực tập trạng thái đối lập của sự lập trình, đó là sự quy phục.

Tại sao chúng ta nên quy phục?

Tôi từng chứng kiến có những người mắc một số lỗi lầm trong cuộc đời và cảm thấy rất xấu hổ tủi nhục vào thời điểm đó. Nhưng anh ta vẫn cố gắng chấp nhận bản thân và cố gắng sống tốt hơn để làm lại cuộc đời. Dần dà khi thời gian qua đi, anh ta nhìn lại một chặng đường biến đổi của chính mình thì mới hiểu rằng lỗi lầm ngày ấy xảy đến không phải là để đày đọa, mà là để anh ta biết được đâu là điều đúng đắn, để anh ta trở nên một con người trưởng thành và sáng tươi hơn như bây giờ.

Hay một câu chuyện khác, đó là có những người dù mang nhiều phẩm chất và tài năng nhưng lại không được thế giới quan tâm nhiều bằng những người khác, không được hưởng danh tiếng sớm như những người kia. Nhưng điều đó xảy ra cũng là để cho một thời khắc nào đó cần thiết trong cuộc đời của họ sau này được diễn ra. Hoặc ít nhất là cho sự khiêm nhường và nhẫn nhịn của họ được nảy nở trong hiện tại. Dù sao đi nữa, mọi thứ đều xảy đến đúng lúc, được sắp xếp đúng chỗ. Còn cụ thể hơn là “đúng cho điều gì” thì mỗi người chúng ta sẽ phải tự khám phá cho riêng mình. Đoạn đường của ai, chỉ người đó mới có khả năng hiểu rõ.

“Ngày bạn gieo hạt không phải là ngày bạn được ăn quả.”

Mùa vụ sẽ luôn tới chính xác với hạt giống mà người đó đã gieo, dù vô tình hay hữu ý. Bất luận họ làm gì, nói gì, nghĩ gì, tất cả đều được trời cao soi xét và sắp đặt vào trong khu vườn vũ trụ. Bạn sẽ không thể biết trước được lúc nào bạn sẽ hiểu được một điều bí ẩn, được chữa lành những sự tổn thương và được toại nguyện những ước mơ của mình. Nhưng dù bạn không biết thì không có nghĩa rằng những thời khắc đó sẽ không xảy ra, hoặc xảy ra không đúng thời điểm. Vì nếu nó không được thiết kế để xảy ra thì nó sẽ không bao giờ xuất hiện, dù bạn cố gắng tạo tác xoay chuyển đến thế nào. Còn nếu nó không xảy ra vào thời điểm bạn muốn thì có thể nó sẽ xảy ra vào một thời khắc khác thích hợp hơn. Lúc đó, bạn có muốn chối bỏ hay tránh né nó cũng không thể được.

Trong Chí Tôn Ca, dũng sĩ Arjuna đã né tránh cuộc đại chiến gia tộc với cảm giác tội lỗi đau thương dày xéo tâm can. Nhưng sau khi Đức Krishna giảng dạy cho chàng những sự thật về linh hồn, bổn phận con người, sự sống và cái chết thì chàng đã sẵn lòng đứng lên giao chiến và mang về chiến thắng vinh quang.

Vậy nên, việc của tôi hay của bạn không phải là kiểm soát, bực dọc hay phản đối hiện tại đang diễn ra. Việc của mỗi người chúng ta là chấp nhận dòng chảy cuộc sống như một điều hiển nhiên không thể tránh khỏi và đồng hành cùng với nó bằng tất cả năng lực của mình, như một người chiến binh đón nhận cơ hội giao chiến tự tìm đến, hay như một người thượng khách tận hưởng bữa tiệc được đức vua gửi thiệp mời.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Zosia Korcz on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Cuộc đời là một trò chơi

2

Có lẽ mọi người đều đã từng nghe tới những câu nói như “Cuộc đời là một trò chơi”, hay “Cuộc đời là một giấc mơ.” Bạn đã từng bao giờ suy ngẫm về những điều này chưa? Nếu những câu nói đó là đúng thì chúng ta nên có thái độ như thế nào với cuộc đời? Bài viết này sẽ cố gắng đào sâu và trả lời những câu hỏi đó. Vấn đề không phải chỉ là biết một tri thức, vấn đề là bạn làm gì với tri thức đó? Liệu nó có thể dùng để làm gì không?

Cuộc đời là một trò chơi

Mục đích tối thượng của trò chơi này là gì? Theo tôn giáo, tâm linh thì mục đích đó là: giác ngộ/niết bàn/nhận biết và nhập thể với God.

Bạn có đang chơi nó để giành chiến thắng? Chỉ có tình yêu và cái chết là thay đổi mọi thứ. Bạn chiến thắng trò chơi này khi tình yêu của bạn vượt qua được cái chết. Cuộc đời là một trò chơi nâng cao trí thông minh của bạn, nhưng đích thân bạn phải muốn điều đó, vì bạn có hai lựa chọn: một là muốn điều đó, tăng IQ, hai là muốn sống theo triết lý “ngu si hưởng thái bình.” Định mệnh của bạn phụ thuộc vào cách bạn chơi trò chơi này tốt hay không.

Không có gì là chân thật để thắng được từ trò chơi này ngoài sự giác ngộ, ngoài trí tuệ vô thượng. Bạn chiến thắng trò chơi này bằng cách nào? Đức Phật 2500 năm trước đã đề xuất phương pháp “Giới – Định – Tuệ”; tới năm 2020 rồi mà thế giới vẫn còn chiến tranh, nghèo đói, thiên nhiên vẫn còn bị con người phá hủy, rác thì vẫn còn bị vứt đầy đường, tham-sân-si của loài người vẫn còn đó.

Bạn giữ Giới bằng cách chiến thắng dục vọng. Dục vọng là một căn bệnh, và chân nhân là người đã chữa được căn bệnh đó. Bạn chiến thắng dục vọng bằng cách ngừng đầu tư vào suy nghĩ, bởi suy nghĩ là trò chơi nằm trong địa hạt của tâm trí, hay nói đơn giản hơn chỉ là bằng cách tĩnh lặng, bằng cách luyện tập thói quen ngồi thiền mỗi ngày.

Hướng dẫn cơ bản cách ngồi thiền (thiền quán Vipassana)

“Bổn phận của bạn là hiện hữu, chứ không phải trở thành điều này hay điều kia. ‘Ta là Đấng Hằng Hữu’ đã tóm tắt toàn bộ sự thật. Phương thức này được tóm gọn trong hai từ ‘Tĩnh lặng’ (Be still). Tĩnh lặng là gì? Bởi vì bất kỳ hình dạng hay hình thể nào cũng đều là căn nguyên của phiền não. Hãy từ bỏ ý niệm ‘Tôi là thế này thế kia.’ Tất cả những gì cần thiết để nhận ra Chân Ngã là tĩnh lặng. Điều gì có thể dễ dàng hơn thế?” — Ramana Maharshi

45 trích dẫn giúp bạn giác ngộ từ Ramana Maharshi (Aloha 25)

Karma (Nhân quả) là một loại điểm số, cơ chế thiết lập cân bằng cho trò chơi. Điểm càng cao bạn càng được chơi ở những màn xịn hơn.

• Bạn có thể không chơi nó, thoát ra khỏi trò chơi?

• Nếu có thì bằng cách nào?

“Enemy” (“kẻ địch”) của trò chơi là gì?

“Con người cần sử dụng tâm trí để giải thoát chính mình, chứ không phải để thoái hóa. Tâm trí vừa là bạn vừa là địch của linh hồn. Đối với người đã chế ngự được tâm trí, nó là bạn tốt nhất. Còn đối với kẻ chẳng làm được điều đó, nó là kẻ địch ghê gớm nhất.” — Đức Krishna (Chí Tôn Ca 6:6)

“Kẻ thù hại kẻ thù,
Oan gia hại oan gia,
Không bằng tâm hướng tà,
Gây ác cho tự thân.
Ðiều mẹ cha bà con,
Không có thể làm được,
Tâm hướng chánh làm được
Làm được tốt đẹp hơn.”
— Đức Phật, Kinh Pháp Cú (42-43)

Chơi như thế nào là sẽ thua?

Bạn thật sự thua cuộc khi bạn nghĩ rằng tâm trí, ego chính là mình, khi bạn bị tâm trí / ego đánh lừa rằng bạn là một nhân vật nào đó trong trò chơi. Terence McKenna có câu, “Vũ trụ là một bài kiểm tra trí thông minh.” Và bạn phải có đủ thông minh lẫn trí tuệ để không bị mắc lừa tâm trí, để nhận ra được ảo tưởng về ego. Khi bạn thua, bạn phải chơi lại trăm ngàn vô hạn lần (kiếp) sau cho tới chừng nào bạn hiểu được mục đích của trò chơi. Để tăng độ khó, bạn sẽ bắt đầu mỗi kiếp sống quên hết những gì đã học được ở kiếp trước.

“How many deaths will it take ’til he knows?” — Bob Dylan, “Blowin’ in the Wind”

Mọi thứ đều vô nghĩa nếu bản thân bạn không muốn biết sự thật, không muốn đạt được tự do đích thực. Sự thật là bạn không phải là ego. Tự do đích thực chứ không phải tự do theo cách bản ngã muốn: không cần trưởng thành, không cần quan tâm, không cần chịu trách nhiệm, không cần phải nhận ra điều gì là thật, điều gì là không thật, và lựa chọn điều thật. Nếu bạn chọn sai, nó cũng có nghĩa là bạn đang đang chọn làm một tù nhân của trò chơi.

Nếu bạn đã từng xem phim Ma Trận (The Matrix) thì chắc hẳn bạn cũng biết Agent Smith. Ego cũng là một Agent của ma trận. Nó chỉ đơn giản là một phần của chương trình, một sản phẩm của trò chơi. Ego vô hồn chỉ là một sự lặp đi lặp lại của các thuật toán. Ego không có tự do. Ego sống trong sợ hãi. Ego không có liên quan gì tới bản chất đích thực, chân Ngã / Tâm Hồn bạn. Ego cũng giống như một cái ảnh đại diện của bạn trên mạng xã hội. Nó không phải là bạn. Bạn chính là trí thông minh và sức mạnh vô hạn đã tạo ra vũ trụ, thực tại này.

“Hãy biết rằng Chân Ngã (Atman) chính là chủ xe, và thân xác là cỗ xe. Cũng hãy biết rằng lý trí (Buddhi) chính là tài xế và tâm trí (mind) là dây cương. Các giác quan là những con ngựa, đối tượng của giác quan là những con đường.” — Katha Upanishad

5 triết lý thế giới ngày nay cần từ Áo Nghĩa Thư (Deep Club Exclusive)

Cảm ơn bạn đã đọc đến đây, phần kết của bài viết. Hy vọng nó có thể mang lại được chút giá trị gì đó cho cuộc đời bạn.

Tác giả: Huy Nguyen

Photo by Uriel Soberanes on Unsplash

Tại sao tôi hay trốn khỏi đám đông?

0

Tại sao tôi hay trốn khỏi đám đông, khỏi những tụ tập bạn bè, khỏi những cuộc nhậu ồn ào, khỏi những cuộc trò chuyện sôi nổi? Tôi hay lánh đi đâu đó ngồi một mình, nhìn gió nhìn mây, đọc cái gì đó, hay bật nhạc rap ngồi gật gật, trông như thằng dở hơi. Chắc ai tiếp xúc với tôi lâu có lẽ sẽ thắc mắc về điều này, ít hay nhiều.

Đơn giản vì tôi không thích cái năng lượng của đám đông. Tôi đã cảm nhận rất nhiều lần, khi một người hòa vào một nhóm nào đó và trò chuyện, họ bắt đầu cố gắng để nổi bật, gây ấn tượng, tỏ vẻ, tìm kiếm sự chú ý từ người khác, vì một lý do nào đó, họ rất dễ biến thành một con người khác xa với con người chân thật của họ. Góc nhìn này có vẻ hơi tiêu cực, nhưng thực tế tôi đã thấy bản thân mình rất nhiều lần trong đó. Nhìn theo con mắt triết học một chút, thì đám đông rất dễ kích hoạt hoạt động của bản ngã, cái tôi giả tạo bên trong mỗi người.

Đơn giản là tôi thích sự cô độc một mình, nó bình an và thư thái. Tôi không cần phải loay hoay tìm kiếm sự chú ý từ ai, không cần tỏ ra thông thái để ai đó tán thưởng, không phải cố gắng hài hước để gây ấn tượng. Tôi không hướng niềm vui của mình ra ngoài và để nó phụ thuộc vào phản ứng của người khác nữa, tôi hướng vào trong, niềm vui tự thân. Người ta sợ cô độc, vì người ta không dám đối diện với chính mình, cái chính mình đầy khiếm khuyết, lúc nào cũng vậy. Và họ làm mọi cách để chạy trốn khỏi chính mình, xem phim, chơi game, tìm ai đó để nhắn tin, cố gắng tìm người yêu, ngay cả những thứ tinh tế như đọc sách và cả làm việc, mọi thứ đều là một dạng trốn chạy nào đó khỏi bản thân mình, miễn là giữ cho bận rộn.

Đơn giản là tôi thích hơn những cuộc trò chuyện sâu sắc, nơi tôi và ai đó, có thể hai hay nhiều người, có thể ngồi xuống, cởi bỏ hết những lớp vỏ giả tạo, chia sẻ với nhau những chuyện quan trọng đối với mỗi người. Tôi không quan tâm chuyện ca sĩ mới nổi ABC xinh đẹp và nóng bỏng bao nhiêu, đừng nói với tôi chuyện đó. Tôi sẽ quan tâm đến nhiều hơn đến những khúc mắc bạn gặp phải khi giải quyết vấn đề của mình, về nỗi buồn của bạn, cũng như của tôi, để cuộc trò chuyện đó có một ý nghĩa nào đó, dù ít hay nhiều, thay vì những thứ vô nghĩa, kích thích tạm thời. Đó là lý do mà những người “bạn” của tôi có thể đếm trên đầu ngón tay. Bạn thì tôi có rất nhiều, bạn xã giao quen biết, bạn cùng lớp, cùng chỗ làm, bạn gặp trong nhiều giai đoạn nào đó đã trôi qua. Nhưng “bạn” thì rất ít, đó là những người đã thực sự ngồi xuống nói chuyện với tôi, có một sự thấu hiểu lẫn nhau, chấp nhận con người chân thật của nhau, cả những điều chưa tốt, và quan trọng là chúng tôi cùng hướng tới một thứ gì đó lớn hơn, chúng tôi hỗ trợ nhau. Bạn là những người qua đường, còn “bạn” thì là những “gã song hành.”

Cũng vì lý do đó mà nhiều người nói tôi khó gần, khó thân. Bởi vì tôi tin một điều rằng thứ gì giá trị thì sẽ trải qua một khoảng thời gian để hình thành, nó không chớp nhoáng và tạm bợ. Thứ gì quá nhanh thì thiếu nền tảng và sự vững bền. Easy come, easy go. Tôi thường để cho một mối quan hệ phát triển một cách tự nhiên, thứ gì đồng điệu và có tính hỗ trợ, nó sẽ tự lớn lên, còn không, nó sẽ tự mờ nhạt dần, tôi không cần phải quay cuồng để bám víu hay cố gắng kết thân với ai. Những “gã song hành” sẽ tự nhận ra nhau.

Đừng hiểu lầm ý của tôi rằng ai đó nên sống khép kín, nhút nhát và sợ hãi đám đông. Ý tôi là hãy kết nối với chính mình nhiều hơn, sống đúng với con người chân thật của mình mà không phải cố gây ấn tượng hay làm hài lòng một ai đó. Thậm chí, tôi nhận ra rằng khi bản thân càng không cần sự chú ý và chấp nhận từ đám đông thì tôi càng tự tin khi đứng trước họ. Áp lực đám đông là thứ cần phải có để phát triển, chỉ là bạn không có nhu cầu nào từ nó, thứ mà bản ngã luôn tìm kiếm qua sự chú ý, công nhận và khen ngợi.

“Hãy quan tâm nhiều hơn tới lương tâm thay vì danh tiếng. Bởi vì lương tâm là chính con người thật của bạn, còn danh tiếng là những gì người khác nghĩ về bạn. Và những gì người khác nghĩ về bạn thì đó là chuyện của họ.” – Mesa Selimovic

Tôi có thể không có nhiều bạn, không được nhiều người chú ý, mối quan hệ không rộng rãi và không có nhiều kẻ để nhờ vả hay khai thác lợi ích. Nhưng đổi lại tôi có được những chân thành, tôi sống với con người thật của mình trong đó. Tôi bình an và vui vẻ, tình yêu của tôi được trau dồi, tính người và những giá trị mà tôi hướng tới được nuôi dưỡng. Đó mới là thứ mà tôi thực sự muốn gắn bó một cách sâu sắc.

Tác giả: Bá Kỳ

Ảnh: Brett Jordan on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Cơ thể là đền thờ của Chúa

0

“Bạn là vũ trụ đang biểu diễn chính mình như một con người trong chốc lát.” — Eckhart Tolle

Bạn không phải là cơ thể này, mà là thứ thẩm thấu và ngập tràn trong cơ thể đó, chính là linh hồn hay Thần khí. Đây là thông điệp của tất cả những vị Thánh, những bậc đạo sư mang đến cho nhân loại trong suốt lịch sử. Nhưng hầu hết con người chưa thức tỉnh được nhận thức này, còn sống trong ảo tưởng thì đều cho rằng mình là cơ thể hay chỉ được giới hạn trong cơ thể vật chất như những cá thể tách biệt, rời rạc.

Trong những văn bản cổ hay các truyền thống tôn giáo cổ xưa đều có những minh chứng ngụ ý rằng con người có bản chất thiêng liêng vượt trội. Trong đó, cơ thể được xem là chốn cư ngụ, đền thờ, hay phương tiện của linh hồn. Việc nghiên cứu và tìm hiểu về ý nghĩa biểu tượng của cơ thể (physical body) cũng là một cách gợi nhắc lại dấu ấn nhận thức tâm linh của chúng ta, giúp chúng ta nhớ về bản chất cội nguồn của chính mình.

Từ thuở sơ khai, “Thượng Đế, Đức Chúa Trời nặn lên loài người từ bụi đất, hà sinh khí vào lỗ mũi và người trở nên một linh hồn sống.” (Gen 2:7)

Sau đó, cái chết trong Kinh thánh tiếng Hebrew đã mô tả rằng thể xác được trả về cát bụi, trong khi sinh lực được thở trở lại với Đức Chúa Trời khi hết hạn cuối cùng (theo nghĩa đen).

“Khi Ngài lánh mặt đi, Chúng kinh hoàng; Khi Ngài cất sinh khí đi, Chúng chết và trở về bụi đất.” (Thi thiên 104:29)

Cơ thể con người đã có trong suốt lịch sử, và tiếp tục cho đến ngày nay, là một trong những biểu tượng chính của sự thiêng liêng, và là một trong những biểu tượng nền tảng dẫn đến sự thức tỉnh tâm linh. Vì bất kỳ ai khi tìm về Cội Nguồn hay tìm hiểu về bản chất của chính mình đều sẽ đi qua cột mốc cơ thể. Sáng thế ký đề cập đến loài người như đã được tạo ra “theo hình ảnh và giống của Đức Chúa Trời.” Các tác giả Tân Ước gọi cơ thể là “đền thờ của Chúa.”

“Bạn không có một linh hồn, bạn là linh hồn, và có một cơ thể.” — Unknown

Để khẳng định một lần nữa ý tưởng này, Ấn giáo sử dụng hình ảnh hai người ngồi trên một chiếc xe ngựa để trả lời câu hỏi “Tôi là ai?”

“Hãy biết rằng Chân ngã (Atman) chính là chủ xe, và thân xác là cỗ xe. Cũng hãy biết rằng lý trí (Buddhi) chính là tài xế và tâm trí (mind) là dây cương. Các giác quan là những con ngựa, đối tượng của giác quan là những con đường.” — Katha Upanishad

Chưa kể, trong tiếng Phạn, cơ thể được gọi là deham. “De” có nghĩa là bảo vệ. “Aham” có nghĩa là Chân ngã. Vì vậy, deham có nghĩa là cái bảo vệ Chân ngã. Deham là nơi mà Bản thể sống. Do đó, mỗi cơ thể (deham) được mô tả trong thánh kinh là nơi ở của Chúa (devalam).

Về chủ đề này, tôi cho rằng thiền sư Thích Nhất Hạnh cũng đã từng ngụ ý trong sự hướng dẫn một người an trú và chánh niệm đó là anh ta cần thực tập “nương tựa vào ốc đảo tự thân.” Ốc đảo này nếu không hàm ý muốn nói là Chân ngã (Self) thì khả năng cao sẽ là cơ thể vật lý.

Bên cạnh đó, Đức Krishna cũng từng nói rằng:

“Người nào có khả năng rút các giác quan của mình khỏi các đối tượng của giác quan như con rùa rụt tứ chi vào mai, người đó có ý thức toàn thiện.” (Chí Tôn Ca, 2:58)

Ở đây, con rùa và tứ chi là biểu tượng cho ý thức và hướng đi của ý thức, và cái mai tượng trưng cơ thể vật lý. Ý thức được an trú “bên trong” cơ thể tương đương với việc nó không phóng chiếu ra ngoài nên không tạo ra “thế giới” kích thích các giác quan, nên người đó không (có khả năng) bị tổn thương, đau khổ.

Ngoài ra, trong cuốn Power vs. Force, tiến sĩ David Hawkins đã mô tả cấp độ năng lượng 700-1000 (Khai sáng) như sau:

“Ở cấp độ nhận thức này, cảm thức về sự tồn tại của con người đã vượt qua cả thời gian và tất cả tính cá thể. Không còn sự đồng nhất với cơ thể vật chất như là ‘tôi’ nữa, và do đó, định mệnh của nó không còn là một mối bận tâm. Cơ thể chỉ được coi là công cụ của ý thức thông qua sự can thiệp của trí não, giá trị cốt yếu của nó là truyền tải thông điệp. Bản thể sáp nhập trở lại với Bản thể.”

Bình thường, con người chỉ nhận biết được phần ngoài của cơ thể là những gì được nhìn thấy và có tương tác với thế giới vật lý, đại diện là 5 giác quan. Phần thân xác khi nhìn dưới góc độ này sẽ dễ bị kích động, thèm muốn và bị cám dỗ bởi các lạc thú. Nhưng khi tuệ giác khai mở, người đó bắt đầu nhìn thấy phần sâu thẳm hơn của cơ thể, là phần ẩn bên trong. Phần này như nội tại của một ngôi nhà, cách biệt với bão tố sóng gió nắng mưa trần tục bên ngoài. Đây chính là phần được mô tả là nơi trú ngụ và an nghỉ của linh hồn, là nơi đền thánh thanh tịnh và đẹp đẽ vô ngần.

Carl Jung đã có câu:

“Ai nhìn ra ngoài, mơ. Ai nhìn vào trong, thức tỉnh.”

Chỉ người nào có sự thực tập an trú thường xuyên trong cơ thể và đưa ý thức soi rọi nội tâm, người đó mới có khả năng nhận ra mảnh địa đàng bị lãng quên chính là cơ thể vật lý của mình, thứ trước kia anh ta từng coi là thấp kém, nặng nề và dơ bẩn. Anh ta sẽ thấy rằng cơ thể là khu vườn tuyệt diệu, và linh hồn là nàng tiên xinh đẹp đang trú ngụ ở đó với hào quang tỏa rạng. Tính chất thiêng đường từ linh hồn đã thẩm thấu vào khắp phần cơ thể, như ánh sáng mặt trời làm rạng rỡ hoa lá chim muông. Khi an trú trong cơ thể, anh ta mới có được sự một mình tuyệt đối, có được sự an toàn tuyệt đối và có được sự bình an tuyệt đối, đồng thời cắt đứt mọi mối dây ràng buộc với thế giới hiện tượng, với những cám dỗ dục vọng. Nhờ ở trong đền thánh này, niềm vui, sự thư thái, cảm hứng và các phẩm hạnh mới bung nở mãnh liệt.

Sự biểu hiện bên trong của thân thể là phúc lạc và bình yên. Ngược lại, biểu hiện bên ngoài thân thể là khoái lạc và kích thích. Người an trú bên trong cơ thể thì không còn thèm khát bất kỳ điều gì bên ngoài và có sự bình thản tự nhiên, trong khi người đứng bên ngoài cánh cửa địa đàng thì luôn như đứng trong biển bão tố, khao khát bình an tịch lặng nhưng lại tìm kiếm nó thông qua sự thỏa mãn dục vọng không có hồi kết.

Trước kia, Đức Phật đã chỉ ra cách để một người có thể đi tới cấp độ cao nhất của trí tuệ và phẩm hạnh, đó là giữ giới. Từ giới sinh ra định, từ định sinh ra (trí) tuệ. Những người theo học đạo Phật có thể hiểu giới kia là thực hành những điều răn và nguyên tắc của nhà Phật. Nhưng trong nội dung chủ đề thân thể này, tôi có một cách hiểu khác rằng giới chính là giới hạn của cơ thể. Không phải là ngưỡng đau, ngưỡng mệt, ngưỡng kích thích, mà là ngưỡng cửa để phân biệt đâu là phần bên ngoài và phần bên trong của thân thể. Giữ giới chính là không đi ra khỏi giới hạn đó, luôn an trú bên trong địa đàng thân thể. Khi ấy, giới, định và tuệ sẽ trở nên là một, là sự hiện hữu không thể lay chuyển của linh hồn.

Ngày nay, con người đang ngày dần cách xa cơ thể của chính mình. Cách xa không phải ở việc không chăm nom về mặt sức khỏe, mà cách xa ở việc không tiếp cận đúng vị trí và bản chất của thân xác. Chúng ta đã đồng hóa cơ thể là chính mình, và đã tự đẩy mình ra ngoài ranh giới địa đàng. Chúng ta coi chính mình bắt đầu từ làn da này trở đi. Còn ẩn sau làn da đó, gương mặt đó là gì, chúng ta không biết và không muốn biết. Trong khi trớ trêu thay, mọi trí tuệ và ánh sáng lại nằm ở nơi mà ta đã bỏ qua.

Và kết quả của việc tưởng lớp áo là người mặc áo, tưởng cỗ xe là người lái xe, tưởng ngôi nhà là người chủ nhân là gì? Là ta tự giáng mình xuống số phận của cái áo, của cỗ xe và của ngôi nhà. Chúng bị thay bỏ, bị xé nát, bị va đập, bị xây xước hủy hoại trước thiên nhiên thời tiết. Khi sống trong ảo tưởng maya đó, con người sẽ liên tục cảm thấy bị tổn thương, bị xâm hại, bị kích động, bất an, và run rẩy trước vòng xoay cuộc đời. Ở đó không có một chút bình yên nào của một người đang ở trong nhà tránh bão, không có một chút tự chủ nào của một người đang lái xe, và không có một chút điềm tĩnh nào của một người đang mặc quần áo. Chúng ta trần truồng trước những va đập của đời, như một nàng thiếu nữ trần truồng bước vào bụi gai rậm rạp.

Và điều tồi tệ nhất vẫn chưa dừng lại ở đó. Điều tồi tệ nhất đó là khi tự giáng mình xuống số phận của cái áo, của cỗ xe và của ngôi nhà, ta đã vô tình xóa đi sự tồn tại của người chủ. Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là chúng ta sẽ không còn thấy linh hồn, và cho rằng linh hồn không tồn tại. Giống như một người đi ra khỏi nhà mình, quay lại nhìn và bảo rằng ở đó không có ai cả. Đây là câu chuyện con người tự phủ nhận sự tồn tại của chính mình, tự đưa tay bóp cổ mình, tự đóng cửa đốt nhà mình.

Nói tóm lại, thông qua bài viết này, tôi muốn nhắn nhủ rằng cơ thể vật lý là mảnh địa đàng cho con người hay là nơi ngục tù đọa đày chúng ta, tùy thuộc vào góc nhìn của mỗi người đối với nó, tùy thuộc vào định hướng tâm linh và sự thực tập của từng cá nhân. Qua mỗi kiếp sống, cơ thể vẫn được trao ban, giống như cơ hội thức tỉnh vẫn còn được Thượng Đế để dành cho mỗi con người.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Steve Halama on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Lưu tinh và những lợi ích của nó bị đánh giá quá thấp!

0

Ngày 41 lưu tinh. Tôi 22. Tôi đang tập thể dục thường nhật và tắm nước lạnh ngày hai lần trong 41 ngày qua.

Sức hút phái nữ giống như một quả bom cứ bùng nổ khi tôi lưu tinh càng lâu. Các cô gái đang cố gắng nhiều hơn chỉ để nói chuyện với tôi hoặc ở gần tôi. Điều này tất nhiên lúc đầu cảm thấy thú vị nhưng bây giờ thì tôi thấy chán rồi vì tôi có thể nhìn thấy sự cật lực của họ nên tôi cố gắng hết sức để tránh xa. Hôm qua có một cô gái đang tập dumbell squats trước giá đỡ tạ và hỏi mượn tôi quả tạ 10kg khi tôi đang bench press (và phớt lờ cô ấy) và tôi chỉ thầm cười vì cục tạ ở trước mặt cô ấy nhưng cô ấy thì chỉ đang cố gắng để bắt chuyện. Cô ấy lại làm chuyện tương tự sau một thời gian và chúng tôi đã nói chuyện vì nó đã trở nên quá rõ ràng. Và tôi cảm thấy như nếu tôi không làm vậy thì cô ta sẽ bày ra một trò điên rồ gì đó lol.

Năng lượng – Tôi đã mua pre-workout [TN: dinh dưỡng chức năng dùng trước khi tập tạ] một tháng trước nhưng tôi không thể sử dụng nó mặc dù tôi muốn vì tôi luôn có rất nhiều năng lượng vào ban ngày. Tôi thấy rất dễ dàng thực hiện các set siêu nặng mà không cần bất kỳ chất bổ sung nào. Tuy nhiên, tôi có dùng whey và vitamin tổng hợp sau khi tập luyện. Nhưng tôi không bao giờ cảm thấy uể oải như trước đây.

Kỷ luật – Tôi đi ngủ trước 10 giờ tối mỗi đêm và thức dậy trước 5 giờ sáng với một nụ cười. Tôi đã chứng kiến sự lạc quan tích cực mới này trong tôi. Tôi tuân thủ lịch trình bất kể là ở đâu. Tôi đã bị chứng mất ngủ cực kỳ tồi tệ còn bây giờ thì nó đã chấm dứt.

Luật hấp dẫn – Rất khó để giải thích điều này cho đến khi và trừ khi bạn tự mình trải nghiệm nó, nhưng Luật hấp dẫn đang phát huy nhanh hơn rất nhiều đối với tôi so với trước đây, và bây giờ tôi yêu thiên nhiên nhiều hơn. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn biết ơn mọi thứ nhiều hơn trước đây.

Bình an – Bây giờ tôi không quan tâm đến bất cứ điều gì, có nghĩa là tôi không lo lắng, tôi không căng thẳng về bất cứ điều gì. Dù nó là gì, tôi cũng sẽ giải quyết nó. Gọi nó là sự tự tin, gọi nó là bất cứ gì nhưng tôi cảm thấy rất tuyệt vời.

Niềm vui ngẫu nhiên – Những điều nhỏ bé khiến tôi hạnh phúc và nghe nhạc mang lại cực khoái cho lỗ tai tôi. Tôi không biết tại sao và tôi cũng không muốn biết, nhưng mọi thứ chỉ là rất tuyệt vời.

Tôi đang viết ra những lợi ích này bởi vì chúng là những lợi ích siêu rõ ràng và là những lợi ích được nói đến trong cộng đồng này nhiều nhất. Nhưng bản thân việc lưu tinh còn lớn hơn nhiều so với những lợi ích này. Tôi không nghĩ bất cứ điều gì hay bất kỳ phụ nữ nói riêng nào là đáng để bạn relapse (tái phạm). Những lợi ích mang lại quá đắt để có thể lãng phí cho một người nào đó chỉ vì một khoái cảm trong 20 phút.

Hãy vượt lên trên nơi cả thế giới cảm thấy yếu đuối. Ngay cả những người đàn ông tốt nhất cũng không thể cưỡng lại năng lượng tình dục của họ và đành nhượng bộ. Tôi muốn vượt lên trên tất cả họ. Có một cánh đồng ở rất xa, nơi chỉ có một vài người đàn ông đã vượt qua được những sở hữu nhỏ mọn và thói nghiện ngập của cuộc sống, đó là câu lạc bộ tôi đang chuyển hướng tới.

Điều này đã có trong tôi cũng như trong bạn, tất cả những gì chúng ta phải làm là nhận ra nó. Giờ đây tôi ít quan tâm đến quá khứ của mình hơn và tập trung nhiều hơn vào niềm vui hiện tại của mình. Tôi không còn trinh nhưng tôi đã chán ngủ với những phụ nữ ngẫu nhiên 2 năm trước. Và con đường này có nhiều thứ để cho tôi hơn là lấy đi của tôi, vì vậy tôi sẽ biến nó thành một lối sống mãi mãi.

Thêm sức mạnh cho các bạn!

(Tôi đã bị nghiện [PMO] từ năm 14 đến 18. Năm 18 tuổi, tôi đã đọc về nofap và lưu tinh, nhưng tôi đã mất 4-5 năm để bắt đầu cuộc hành trình của mình. Đây không phải là streak đầu tiên của tôi, streak lần trước là dài nhất từ trước đến nay, 86 ngày. Nhưng tôi sẽ không relapse nữa vì tôi đã kiểm soát được bản thân tốt hơn.)

Tác giả: u/magni_ficent

Biên dịch: Prana

Xem thêm

💎 Vì sao không xuất tinh biến bạn trở thành một cục nam châm thu hút người khác

Chúng ta có gì ở tuổi 30?

1

Thật ra tới tháng 12 này mình 31 tuổi.

Sáng nay có một ông anh chơi lâu năm hỏi mình có quán cà phê nào yên tĩnh, vắng khách, wifi mạnh thích hợp để viết lách không? Mình suy nghĩ một lát và chỉ có thể đưa ra một lựa chọn cho anh ấy, vì làm gì có nhiều quán cà phê nào yên tĩnh, vắng người và thích hợp để viết lách ở Hà Nội chứ? Khi ở tuổi 30, là lúc cần một không gian nhẹ nhàng, yên tĩnh hơn thì mình mới nhận thấy chẳng có mấy quán như vậy ở Hà Nội cả. Khắp thành phố có hàng nghìn quán cà phê, nhưng tất cả chỉ dành cho những ai đã và đang sống trong tuổi 20, là khoảng thời gian dành cho sự hướng ngoại và say mê tìm kiếm giá trị của bản thân khi họ nghĩ rằng nó ở bên ngoài chứ không phải là bên trong.

Tuổi 20 chúng ta vui khi ở bên cạnh người khác và cảm thấy mình bị tâm thần khi ở một mình. Chúng ta có thể trong nháy mắt tìm kiếm sự ồn áo, náo nhiệt, người người ngồi san sát nhau trên những vỉa hè và nói chuyện thời thế, hay ngắm nhìn những bạn gái trẻ trung ăn mặc hợp mốt đi qua để cảm nhận được chúng ta đang tồn tại và không phí hoài dù chỉ một tích tắc của tuổi thanh xuân. Ở tuổi 20, chúng ta cần ra phố, cần hít thở bầu không khí náo nhiệt, cần yêu và cần cảm thấy mình không lạc lõng trong cuộc đời này.

Còn tuổi 30, thay vì kể cho nhau nghe về tình yêu, về các cô gái đang tán tỉnh, công việc, những kế hoạch kiếm tiền hay các chuyến phượt lên vùng cao như những năm 20 tuổi, thì mình và ông anh ấy lại chia sẻ về những giá trị ở bên trong như sự quý giá của khoảng thời gian ở một mình với sự thinh lặng cần thiết để cân bằng cảm xúc và suy nghĩ.

Anh ấy nói rằng đó là sự giác ngộ về mặt tâm lý, là chuyến hành hương để biết được bản chất thực sự của cuộc sống. Đó là ở một mình để cảm nhận thế giới. Cái lợi khi chúng ta già đi, khi giã từ tuổi 20 để bước vào tuổi 30 sẽ dành thời gian để chiêm nghiệm về cuộc đời, về bản thân, về cách để sống hạnh phúc không còn lo lắng hay đau khổ. Mình rất hiểu những gì anh ấy chia sẻ, đó là sự thấu hiểu giữa hai thằng đàn ông độc thân ở tuổi 30 có chung đam mê văn chương chứ không phải cái hiểu ở đầu môi chót lưỡi.

Những năm 20 tuổi của mình trôi qua một cách không thể điên rồ hơn. Gặp những con người giống mình, thực hiện những đam mê với sự tự tin mù quáng và cố chấp, bất chấp tất cả để thổ lộ tình cảm với các cô gái (mấy bạn gái này đều có bồ hết rồi, khốn nạn cái thân tôi) mình si mê và nhiều lần yêu đơn phương một ai đó. Đến bây giờ, nếu được chọn lại thì mình vẫn sẽ làm thế, nhưng với thái độ tập trung hơn và thay vì ở cạnh ai đó vì bản thân muốn hay người đó muốn, thì mình sẽ chọn ở một mình trong những lúc mọi thứ không êm xuôi tốt đẹp hơn. Như trong lúc này vậy. Khi ở tuổi 30 chúng ta mới có thể cảm nhận được rõ ràng đến thế nào. Như một mặc khải hay giác ngộ khi thời điểm đó tới.

Quay trở lại với việc tại sao tuổi 30 lại là thời điểm quan trọng của đời người khi tuổi 20 căng tràn nhựa sống qua đi?

Theo quan sát của mình thì tất cả chúng ta đều đã dồn một đống những thứ mà một cuộc đời phải làm cho bằng hết ở tuổi 20 như tìm kiếm cho được đam mê, ước mơ của mình đến lòi mắt, rồi học hành đỗ đạc, ra trường kiếm tiền, thành lập công ty, kiếm người yêu phù hợp rồi kết hôn, rồi có con và tập trung vào một cuộc sống ổn định trước tuổi 30. Nhiều người trong chúng ta cảm thấy mình vô dụng và bất hạnh nếu không đạt được cái ngưỡng chấp nhận được trước những gì mà bên ngoài, mà xã hội cho rằng mày phải có, mày phải như vậy.

Sẽ có những người lựa chọn vài điều miễn cưỡng để ghép vào bức tranh của cuộc đời mình và chấp nhận nó. Sẽ có những người điên loạn và cảm thấy không cần phải cố gắng gì cả, đến đâu thì đến. Và tuổi 30 chính là thời điểm thích hợp khi tất cả chúng ta đã đi qua những năm tháng tuổi 20 với sự dại khờ, ngây ngô cũng như ném vào thế giới không ít ước vọng lớn lao. Mọi thứ vẫn còn nguyên, chúng ta có thể đạt được tất cả khi tìm thấy giá trị nội tại bên trong.

Tuổi 30 chính là thời điểm mà trong triết học, thiền đạo hay tôn giáo muốn con người hướng đến: Sự nhận biết giá trị về bản thân ngay trong lúc này, ngay bây giờ là niềm hạnh phúc tối thượng khi trong tuổi 20 nhiều người cứ tìm nó ở bên ngoài một cách vô ích. Con người ở tuổi 30 có thể vui vẻ ở một mình mà không phải hoảng loạn như tuổi 20. Và khi chúng ta có thể tự mình an yên thì sẽ khởi sinh hỷ lạc ngay từ bên trong. Đó là bản chất của thiền, là khoảng khắc kết nối với Đấng Sáng Tạo.

Ở tuổi 30 chúng ta dễ dàng nhìn nhận mọi thứ đa chiều hơn, chấp nhận những gì có thể và không thể hơn và quan trọng nhất rằng chúng ta kiên nhẫn và thương yêu chính bản thân mình hơn. Tuổi 20 bạn cho rằng nỗi đau bắt nguồn từ người khác gây ra cho mình. Còn tuổi 30 bạn lại thấy chính bản thân đã đem tới đau khổ cũng như chính bạn cũng sẽ diệt trừ được nỗi đau khổ ấy.

Mình có chia sẻ với ông anh ấy rằng thời gian này, khi ở một mình mình viết được rất nhiều (chẳng hạn như bài viết này) mà không cảm thấy xao nhãng khi ở tuổi 20. Khi nhìn ra xung quanh, mình thấy anh em, bạn bè đã lập gia đình, có con cái đề huề, công việc ổn định và nhìn mình với thái độ thương cảm, trong khi mình lại mới tìm ra cách để bản thân tiến bộ hơn và thấy vui vì điều đó. Sự tiến bộ ở tuổi 30 là một định nghĩa méo mó trong con mắt của những người xung quanh mình. Sẽ có ai đó nói rằng để làm gì đâu khi mình không có điều đó ở tuổi 20? Có lẽ họ đúng, nhưng mình chỉ có thể tìm thấy điều đó khi đã 30 tuổi.

“Em thích mình lúc này hơn là khi 20.”
“Anh cũng thế.”

Và khi mình nghĩ gợi ý với ông anh rằng anh ấy có thể tìm đọc cuốn The Walden – Một mình sống trong rừng của Henry David Thoreau để thấy giá trị sống một mình cần thiết đến thế nào thì anh nói rằng cũng sẽ vào rừng cắm trại một thời gian khi nghỉ việc. Đây là sự tình cờ hay tâm trạng chung của những thằng đàn ông ở tuổi 30 đây? Mình thiên về vế thứ hai.

Ở tuổi 30 khi Đức Jesus chịu chết, thái tử Tất Đạt Đa giác ngộ thành Phật, còn Zeno sáng lập phái Khắc Kỷ, Alexander chinh phục thế giới hay Haruki Murakami bắt đầu viết tiểu thuyết thì mình cùng những người khác bắt đầu có thể ở một mình mà vẫn vui vẻ, hạnh phúc và hiểu rằng cuối cùng mình vẫn đạt được mọi thứ bản thân muốn.

“Tâm trí sẽ nhạy bén hơn và sắc sảo hơn trong tĩnh mịch và sự thầm lặng không hoạt động. Suy nghĩ thì không cần phải có một phòng thí nghiệm lớn. Hãy ở một mình, đó là bí quyết của những phát minh. Hãy ở một mình, đó là khi những ý tưởng được nảy sinh.” Ôi, một ghi chép đã trở thành bất tử của Nikolas Tesla và nói thay lên giá trị ở một mình mà tuổi 30 chúng ta nhận được.

Tác giả: Đức Nhân
Biên tập: THĐP


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Vietsub] Bài học quan trọng nhất từ 83.000 ảnh quét não bộ

0
https://www.facebook.com/TrietHocDuongPho2.0/videos/2245884458875089

Xem trên Facebook

Source: https://youtu.be/esPRsT-lmw8

Biên dịch: Lê Gia Khiêm, PranaVietsub: Lê Gia Khiêm

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Kiến thức và trí tuệ khác nhau như thế nào?

0
thdp translation 3
[Bài viết từng có 13.6K Likes trên Medium. Tựa bài đã được thay đổi so với tựa gốc (“The Only Real Way to Acquire Wisdom”)]

(Trích) Tuy nhiên sự thấu hiểu thì linh hoạt hơn nhiều. Bạn đã học được một loại kiến thức cụ thể, nhưng bạn không thấy nó là chân lý hoặc áp dụng một cách cứng nhắc vào một điều gì. Thay vào đó, bạn hiểu bản chất của kiến thức và bạn có thể thấy nó liên quan đến mọi thứ khác như thế nào, bao gồm cả những sắc thái và mâu thuẫn trong đó.

• • •

Trí tuệ là gì?

Người ta thường nói rằng trí tuệ là nghệ thuật của việc biết rằng bạn không trí tuệ. Nhà triết học vĩ đại nổi tiếng Socrates phủ nhận mình trí tuệ từ hơn hai ngàn năm trước, và kể từ đó chúng ta đã tin vào lời nói của ông ấy.

kiến thức

Có một sự thật ở đó, nhưng định nghĩa đó chưa hẳn đã hữu ích lắm. Ý tôi là, tôi tôn trọng sự không chắc chắn, nghi ngờ bản thân và nhận ra những hạn chế trong tâm trí của mình, nhưng tôi nghĩ chúng ta có thể làm tốt hơn. Thậm chí còn có thể tiến thêm vài bước.

Quan trọng hơn, tôi nghĩ rằng chúng ta có thể tạo ra định nghĩa riêng tách biệt nó khỏi trí thông minh thông thường và rồi sử dụng định nghĩa đó để minh họa rằng tại sao sự khác biệt lại quan trọng và làm thế nào để chúng ta thực sự đem nó vào cuộc sống thường nhật.

Thông minh thường được liên tưởng đến việc biết một cái gì đó. Thường thì nó cũng có nghĩa là chúng ta có thể tự tin áp dụng những gì chúng ta biết trong một bối cảnh cụ thể.

Với tôi trí tuệ thì khác hẳn. Nó khác biệt bởi vì nó có nhiều chiều cạnh hơn. Trí tuệ không chỉ dừng lại ở việc biết, mà còn hiểu. Sự khác biệt giữa biết và hiểu làm cho mọi thứ trở nên thú vị. Việc biết là căn cứ theo thực tế nói chung. Bạn đã học được một loại kiến thức cụ thể và bạn biết bản chất của nó khi áp dụng cho một vấn đề riêng biệt.

Tuy nhiên sự thấu hiểu thì linh hoạt hơn nhiều. Bạn đã học được một loại kiến thức cụ thể, nhưng bạn không thấy nó là chân lý hoặc áp dụng một cách cứng nhắc vào một điều gì. Thay vào đó, bạn hiểu bản chất của kiến thức và bạn có thể thấy nó liên quan đến mọi thứ khác như thế nào, bao gồm cả những sắc thái và mâu thuẫn trong đó.

Sự khác biệt đó rất tinh tế nhưng mạnh mẽ. Trong khi trí thông minh cung cấp cho bạn lợi ích cụ thể, trí tuệ truyền cảm hứng về tính linh hoạt. Nó cung cấp một ống kính với nhiều kết cấu hơn để tương tác với thực tế, thay đổi cách bạn nghĩ rất nhiều.

​Bồi dưỡng kiến thức liên quan

Mỗi khi bạn thay đổi cách nhìn nhận, dù lớn hay nhỏ, bạn đều có được kiến thức. Bạn học được một điều mới mà trước đây bạn có thể không biết, và kết quả là: tâm trí của bạn đã thay đổi chính nó để lưu ý đến bất cứ điều gì có liên quan đến kiến thức này trong tương lai. Lần tới sẽ có thêm một sự rõ ràng. Tuy nhiên, nếu thấu hiểu những kiến thức thu được, thay vì chỉ biết, sẽ có một bước khác xảy ra mỗi khi tâm trí của bạn thay đổi.

Ví dụ, nếu bạn là một học sinh và bạn đang làm một bài kiểm tra khó, giả sử rằng bạn quyết định gian lận. Rồi thật không may, bạn bị bắt trong khi gian lận. Kết quả là bạn nhận một điểm trượt trong khóa học.

Điều bạn rút ra từ trải nghiệm này sẽ bổ sung vào trí thông minh của bạn một thực tế rằng việc gian lận trong thi cử sẽ có hậu quả, và những hậu quả đó, trong khi có thể không xảy ra, có một tác động tiêu cực không tương xứng đối với cuộc sống của bạn. Đơn giản là không đáng lặp lại trong tương lai.

Bước bổ sung sẽ chuyển đổi trí thông minh trong một diễn biến cụ thể thành trí tuệ có thể áp dụng rộng rãi, đó là việc nhận ra rằng không chỉ việc gian lận thi cử không đáng xảy ra vì hậu quả chua chát, mà hầu hết mọi thứ trong cuộc sống mang rủi ro đắt giá cần phải tiếp cận một cách thận trọng, cho dù chúng là quyết định tài chính hoặc những lựa chọn cuộc sống cá nhân.

Tất nhiên, đây là một diễn biến khá đơn giản, nhưng vấn đề là tri thức có sự liên hệ và sự thông hiểu của trí tuệ nhận ra điều đó thay vì chỉ đơn thuần coi đó là một điểm thông tin biệt lập. Thay vì bài học rằng gian lận là xấu, bạn kết hợp bản chất của kiến thức học được từ kinh nghiệm đó với mạng lưới kiến thức hiện có của mình để thực sự nắm bắt nguyên lý cơ bản bên dưới.

Bằng cách này, bạn hiểu rằng việc “đi đường tắt” có thể làm tổn hại các mối quan hệ cá nhân như thế nào, sự hiểu biết mới về rủi ro có thể áp dụng vào các hoạt động kinh doanh ra sao, và hiểu rằng những gì bạn nói quan trọng hơn nhiều lý do tại sao bạn nói chúng.

Kiến thức luôn được tận dụng tốt nhất khi nó kết nối với những kiến thức khác.

Tạo một mạng lưới thông tin

Trong khoa học mạng (network science), có một hiệu ứng mới nổi hiện nay được gọi là Định luật Metcalfe.

Định luật này lần đầu tiên được sử dụng để mô tả sự phát triển của các mạng viễn thông, nhưng theo thời gian, nó đã được ứng dụng ngoài phạm vi đó. Về cơ bản nó tuyên bố rằng: Giá trị của một mạng lưới tăng lên cùng với số lượng người dùng được kết nối.

Trong bất kỳ mạng lưới nào, mỗi điểm là một nút thắt và sự kết nối giữa chúng là một liên kết. Số lượng nút thắt tự thân nó không nhất thiết phải phản ánh giá trị của một mạng, nhưng số lượng liên kết giữa các nút thắt đó thì có.

Ví dụ, mười chiếc điện thoại độc lập tự chúng không thực sự hữu ích. Điều làm chúng hữu ích là kết nối mà chúng có với những chiếc điện thoại khác. Và chúng kết nối với càng nhiều điện thoại khác thì chúng càng hữu ích vì chúng càng có nhiều quyền truy cập lẫn nhau.

kiến thức

Vâng, mối quan hệ giữa các loại kiến thức khác nhau trong tâm trí chúng ta cũng hoạt động tương tự như vậy. Chúng càng kết nối với nhau, mạng lưới thông tin mà chúng ta có trong não càng có giá trị.

Mỗi khi bạn tiếp thu kiến thức, hoặc là bạn sẽ cô lập nó trong một bối cảnh hẹp nơi nó giải quyết một vấn đề cụ thể, hoặc là bạn sẽ chia nhỏ nó ra để bạn có thể kết nối kiến thức đó với thông tin đã có mà bạn tích lũy được cho đến nay.

Trong kịch bản này, trí thông minh được tìm thấy trong một túi thông tin của chính nó. Tuy nhiên, trí tuệ thì được tích lũy trong quá trình thiết lập những liên kết mới.

Mỗi nút kiến thức trong tâm trí bạn là một mô hình tinh thần của một phương diện nào đó của thực tế, nhưng mô hình tinh thần đó vẫn chưa hoàn chỉnh cho đến khi nó được tháo gỡ và tái bối cảnh hóa dưới ánh sáng của thông tin chứa trong các mô hình tinh thần khác về kiến thức xung quanh nó.

Cách duy nhất để đạt được trí tuệ là suy nghĩ theo toàn bộ mạng lưới thông tin chứ không phải là các điểm nút riêng lẻ.

Đó là nơi sắc thái được suy xét; đó là nơi mà sự lưu tâm đến tính phức tạp xuất hiện; và đó là cách mà thông tin chuyên môn thấy được tính linh hoạt của nó.

Sức mạnh của tâm trí phụ thuộc vào giá trị của mạng lưới thông tin của mỗi người.

Tóm lại

Cuộc tìm kiếm trí tuệ là một nỗ lực từ xưa đến nay. Nó là điều mà rất nhiều người đã khuyến nghị. Tìm kiếm trí tuệ được xem là hữu ích cho việc tìm kiếm sự hài lòng nội tại cũng như cho việc thúc đẩy những thành công bên ngoài. Nó là một cách tương tác khôn ngoan hơn với thực tế.

Trong khi không phải định nghĩa của ai về trí tuệ cũng giống nhau, nhưng dường như không có gì quá cường điệu khi phân biệt nó bằng một sự thấu hiểu sâu hơn. Một thứ vượt ngoài sự hiểu biết mà chúng ta thường gắn liền với trí thông minh.

Khi chúng ta nghĩ về việc đạt được trí thông minh, chúng ta nghĩ về thông tin mới lấy cảm hứng từ sự thay đổi quan điểm, điều đã cho chúng ta biết một sự thật về một khía cạnh của thực tế.

Trí tuệ còn đi xa hơn thế. Nó rút ra bản chất cốt lõi của thông tin để có thể liên kết nguyên lý cơ bản của kiến thức đó với mạng thông tin đang tồn tại trong tâm trí.

Chính tính kết nối của mạng lưới này đã tách biệt nó khỏi trí thông minh đơn thuần.

Càng nhiều liên kết giữa các túi thông tin, mạng lưới tổng thể sẽ càng có giá trị khi giải quyết bất kỳ vấn đề nào khác. Nó thêm một khía cạnh bổ sung cho mỗi mô hình tinh thần trong tâm trí.

Chỉ biết những điều này thôi thì không đủ trang bị cho bạn đắm mình trong trí tuệ, nhưng với nhận thức và thực hành, các lối tư duy mới sẽ được tạo ra.

Cách bạn làm điều này định hình mọi thứ khác. Nó đáng để làm.

Tác giả: Zat Rana
Biên dịch: Trần Đình Quân
Hiệu đính: Hoài Thanh, Prana

[THĐP Translation™] 7 khuôn mẫu suy nghĩ đang cản trở bạn sống cuộc đời mình mong muốn

kiến thức

Suy nghĩ của bạn tạo nên nhận thức, từ đó tạo nên thực tại của bạn.

Các khuôn mẫu suy nghĩ của bạn quyết định những điều bạn cho rằng mình có khả năng, và vì thế, điều bạn lựa chọn theo đuổi.

Mỗi khi bạn trưởng thành hoặc cuộc sống của bạn trở nên tốt hơn, nó xảy ra là vì bạn đã điều chỉnh hoặc sửa đổi một khuôn mẫu suy nghĩ. Trong khi một số khuôn mẫu có thể rất dễ nhận thấy với bạn, một số khác thì khó thấy hơn. Dưới đây là một số tư tưởng ngấm ngầm nguy hại nhất kìm hãm tiềm năng của bạn mà bạn thường không nhận ra.

1. “Cuộc sống của tôi chỉ có được ngần ấy những điều tốt đẹp trước khi chúng được cân bằng bởi những điều tồi tệ.”

Khi còn trẻ, ta thiếu kiểm soát đối với hầu hết mọi thứ trong cuộc sống. Ta biện minh cho sự khó chịu thường trực của mình bằng cách tin rằng bản chất cuộc sống vốn khắc nghiệt.

Khi ta trưởng thành, những biến cố tiêu cực và bi quan trong cuộc sống xung quanh càng khẳng định quan điểm này. Ta chứng kiến tất cả những khó khăn khổ sở mà mọi người phải chịu đựng và nghĩ rằng: Ừ tất nhiên rồi, cuộc sống vốn khó khăn mà! Nhiều khả năng ta sẽ quy kết năm năm vừa qua bằng một hoặc hai điều “tồi tệ” đã xảy đến với mình thay vì hàng ngàn (theo nghĩa đen) điều tốt đẹp khác.

Đây là khuynh hướng tiêu cực, và cuối cùng nó sẽ kìm hãm sự phát triển dài hạn của chúng ta bằng cách ảnh hưởng đến những lựa chọn trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.

Ta tiếp tục làm những công việc ta chán ghét vì cuộc sống vốn khó khăn. Ta duy trì những mối quan hệ khiến ta đang chết chìm vì cuộc sống vốn khó khăn. Ta nghĩ rằng sống cho qua những ngày tháng mòn mỏi và u sầu là bình thường, lại một lần nữa chỉ vì cuộc sống vốn khó khăn.

Cuộc sống có những lúc khó khăn, nhưng không phải là sự chuộc tội. Bạn không phải sinh ra chỉ để chịu đựng đau khổ rồi chết đi.

Khi cuộc sống của chúng ta bắt đầu chuyển sang hướng tốt đẹp, ta không tin vào điều đó. Sau nhiều năm bị điều kiện hoá trước đó, ta cho rằng mình sẽ chỉ trải nghiệm một vài khoảnh khắc tích cực thoáng qua cho đến lúc những điều tiêu cực sẽ xuất hiện trở lại như một điều tất yếu.

Cuộc sống không phải như vậy.

Khi cuộc sống của chúng ta cải thiện – nó thực sự cải thiện. Những điều tốt đẹp sẽ cộng hưởng, và chúng ta sẽ ổn định. Càng ổn định bao nhiêu, ta càng ít phải chịu những trải nghiệm “tiêu cực” nằm trong tầm kiểm soát của mình, và chúng ta càng có nhiều khả năng ứng phó với những trải nghiệm nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.

2. “Tôi chỉ có thể đạt được một cuộc sống mình yêu thích bằng cách làm những điều mình chán ghét.”

Đi đôi với niềm tin cho rằng “Cuộc sống vốn khắc nghiệt và tôi chỉ đang chờ đợi cuộc vật lộn tiếp theo” là tư tưởng cho rằng để có được một cuộc sống mình yêu thích, ta phải làm những điều ta chán ghét.

Nếu ta chưa bao giờ tiếp xúc với một người sống độc lập, không kiếm tiền theo cách thông thường, hoặc sống hoàn toàn bình yên và thực sự mãn nguyện,ta sẽ nghĩ rằng những điều đó là không thể. Ta lại quay trở về lối tư duy bù trừ cân đối: Được rồi, nếu tôi muốn có thêm thời gian và tự do, tôi cần phải chịu đựng những căng thẳng và khổ sở từ công việc tôi không thích.

Đây là một lối suy nghĩ nguy hại bào mòn chất lượng cuộc sống của bạn.

Bạn không thể vừa đi vừa chán ghét đến cuộc sống mình yêu thích. Thực ra, nó hoàn toàn ngược lại.

Khi tôi mới bắt đầu làm việc cho chính mình, tôi đã bố trí một văn phòng tại nhà, tự thiết lập giờ giấc, và tự ép mình ngồi vào đó, làm những công việc mình không thích và điều đó thậm chí không hợp lý chút nào đối với công việc của tôi về lâu dài. Về cơ bản, tôi đã rập khuôn lại đúng khung làm việc từ 9h sáng đến 5h chiều mà tôi muốn tránh xa.

Tôi chưa tin rằng mình có thể có tự do, tiền bạc và chỉ đơn giản là làm những gì mình yêu thích. Nhưng tôi có thể, và bạn cũng có thể.

3. “Tôi phải chịu trách nhiệm cho bất kỳ vấn đề nào xảy ra xung quanh mình.”

Đây là một vấn đề đặc biệt nhức nhối nếu bạn là người có những lo âu bị đè nén. Khi bạn lo lắng, bạn liên tục dò tìm các mối đe dọa và hiểm nguy tiềm ẩn từ môi trường xung quanh. Khi bạn tìm thấy, nó trở thành một nỗi ám ảnh. Bạn chú tâm vào đó cho đến khi bạn nảy ra một kế hoạch khẩn cấp hoặc đến khi nào bạn phải kiểm soát được toàn bộ tình hình.

Tất nhiên, điều này hoạt động cho đến khi nó không còn hiệu quả.

Nó hoạt động cho đến lúc bạn gặp một vấn đề có tác động đến bạn nhưng ngoài tầm kiểm soát. Lúc đó bạn sẽ rơi vào khủng hoảng.

Chỉ vì bạn có thể đồng cảm với nỗi đau của ai đó không có nghĩa là bạn phải mang gánh nặng của họ.

Chỉ vì bạn thấy ai đó đang chật vật không có nghĩa là bạn phải đày đọa bản thân để thay đổi nó.

Chỉ vì không phải tất cả những người xung quanh đều phát đạt không có nghĩa là bạn phải kìm hãm bản thân mình.

Thực ra, điều ngược lại mới là đúng.

Nếu bạn bị kiệt quệ trước những kết quả tiêu cực tiềm ẩn của mọi người xung quanh, bạn sẽ chỉ tự kìm hãm bản thân mình nhiều hơn.

Thay vào đó, bạn phải phân định rõ những vấn đề bạn chịu trách nhiệm và không chịu trách nhiệm. Sự khác biệt phụ thuộc vào những gì trong phạm vi ảnh hưởng của bạn. Nếu một thứ nào đó không nằm trong phạm vi — hoặc có nhưng ngoài lề — hãy lựa chọn một kế hoạch dự phòng (“Đây là điều tôi sẽ làm trong trường hợp đó”), rồi đi tiếp.

Nếu không, bạn sẽ dành cả cuộc đời để vật lộn với những vấn đề bạn không thể giải quyết, bởi vì chúng thực sự không phải của bạn.

•••

(Trích đoạn 1222 chữ đầu tiên trong bài viết full 2500 chữ đã đăng trong Aloha 25. 4 khuôn mẫu còn lại là: “Tôi không thể đòi hỏi một cuộc sống sung túc trong một thế giới có quá nhiều đau khổ”, “Các mối quan hệ thật khó khăn và chúng được thiết kế như vậy”, “Tôi phải thành công để được hạnh phúc; tôi phải xinh đẹp để được yêu mến”, “Tôi chính là tất cả những quan điểm mà người khác nghĩ về mình.”)

Tác giả: Brianna Wiest
Biên dịch: Mithrandir
Hiệu đính: Prana
Photo: Brianna Wiest


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP