15.2 C
Da Lat
Thứ Sáu, 12 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 39

Ẩn sâu trong nỗi sợ cô đơn là ham muốn thoát khỏi cô đơn

0

Không cần hoài nghi gì thêm nữa, tôi tin mình là kẻ bị nguyền rủa phải chịu đựng cô đơn. Dù rằng tôi có nhiều hơn một vài cách để tìm thấy ai đó, bên họ và tỏ ra thấu hiểu nhau, nhưng, tôi vẫn miễn cưỡng chọn một mình, bởi ai đó vẫn thường hay bảo nỗi sợ cô đơn thường lớn hơn cả việc cô đơn. 

Tôi không thể nào dối trá hơn những lúc tôi bảo rằng mình luôn ổn và rằng sự quan tâm từ đối phương chỉ mãi làm tôi thấy bất an. Thích có ai kề bên nhưng lại chẳng thể cảm nhận được sự gắn bó; thích ai đó hiểu mình những chẳng mấy khi chân thành phát biểu; muốn được quan tâm nhưng thẳng thừng từ chối lời thăm hỏi… Giá như tôi thẳng thắn hơn với cảm xúc của bản thân, tôi có thể thoải mái thừa nhận rằng việc tôi lẩn tránh cảm giác gắn bó và phụ thuộc cũng bởi tôi sợ rằng một ngày nào đó đã quen với cái cảm giác được nuông chiều, được che chở thì khi cuộc đời buộc tôi phải rơi vào cảnh lẻ loi, tôi sợ mình sẽ mãi chết chìm vào cái ký ức tươi đẹp đó. 

Ngọn nến không thể cháy mãi xuyên đêm, khi tiệc tàn, sáp đã tan, chuyện tình cũng sẽ tắt lịm theo cùng ánh sáng. Cái vẻ thinh lặng chết tiệt của bốn bức tường mới thực sự là kẻ thắng thế khi ôm trọn vào lòng bóng đêm của sự cô độc như cảnh báo rằng: Nếu tôi nếm trải cái khoảnh khắc thăng hoa ấy của tình yêu tôi sẽ phải nhận lãnh giây phút lụi tàn của chúng.

Nhưng tôi ghét một mình. Phải, tôi thú nhận rằng tôi chẳng hề thích sự nhàm chán của chính mình. Tôi thích được trò chuyện, được chia sẻ, được lắng nghe ai đó nói và được ai đó nói rằng mình thật thú vị. Chỉ nghĩ đến việc lầm lũi trên con đường mòn thênh thang lạnh lẽo, cuộn tròn trong đống chăn cũ kỹ vào mỗi cuối tuần, thao thức trước những buỗi tối dài miên man cũng khiến tim tôi rệu rã. Bởi, nhu cầu được chú ý, được tán dương, được bình phẩm khiến tôi phát điên. Chúng khiến tôi mắt kẹt với cái ham muốn được kết nối, dẫu cho đó không phải là cách hay để tôi có thể tìm thấy chính bản thân mình.

Tôi hoàn toàn không chấp nhận việc bị ai đó giễu cợt rằng mình là kẻ bị cô lập và nếu đó không phải là một lựa chọn thì dám chắc tôi đã dính phải lời nguyền xuẩn ngốc nào đó rồi cũng nên. Nó khiến tôi trông thật tệ hại. 

Ngay cả định mệnh cũng đã khước từ tôi. Thật khủng khiếp khi cảnh huống lẻ loi, muộn phiền của tôi thường nhân lên gấp vạn lần khi phải chứng kiến cảnh những con người ngoài kia đang ôm ấp hạnh phúc với một nữa còn lại của họ, những khoảnh khắc mà với tôi chỉ là một phân đoạn được sắp đặt trong những câu chuyện ngôn tình được nhào nặn bởi những con người, hơn ai hết,tận sâu đáy lòng, họ biết rằng mình cũng đang bất lực trước thực tại cô đơn của bản thân.

Liệu rằng cứ mãi ôm lấy nỗi sợ này có khiến tôi an toàn hơn không? Nếu tôi đủ dũng cảm gạt bỏ nỗi sợ, ở lại cùng một mối quan hệ thân mật, tôi sẽ bớt cô đơn hơn chăng?

Phải thử để biết câu trả lời. 

Trong một thoáng ngần ngại, tôi nghĩ mình nên mở lòng với một ai đó, họ có thể là một mảnh ghép giúp lắp đầy những khoảng trống thinh lặng. Thế đấy, như cơn mưa rào tưới mát một mảnh đất khô cằn nứt nẻ, tôi những tưởng mình sẽ bỏ lại nét u buồn của quá khứ để tận hưởng những chuỗi ngày đầy sức sống cùng với người bạn mà nếu mọi sự được an bài, chúng tôi có thể trở thành người bạn đời của nhau về sau. 

Nhưng đấy là chuyện của tương lai. Tôi nghĩ mình cần làm tốt câu chuyện ở thì hiện tại. Cùng đối phương chia sẻ và tích lũy những khoảnh khắc ngọt ngào, đáng nhớ và bằng lý tưởng của mẫu hình bạn gái tuyệt vời, tôi sẽ cố trở nên thấu cảm đối phương, tạo cho anh ta cảm giác bình yên khi cả hai bên nhau.

Tôi nhớ hôm đó là một buổi chiều mưa rả rít, với hai trái tim non trẻ đang cùng chung một nhịp đập thì hẳn đấy phải là một buổi chiều đẹp tựa như tranh. Một cặp đôi đang yêu thì chỉ cần như thế là đủ để tận hưởng cái vẻ bình yên giản dị để rũ bỏ những lo toan vật chất thường ngày. Ngồi cạnh nhau, thả hồn trước điệu buồn quyến rũ của mưa và trong một phút bồi hồi, ký ức chợt hiện về, tôi buộc miệng cất lời “Hôm nay là ngày giỗ của một người anh mà em rất quý.” Trong một phút im lặng, anh thu lại ánh nhìn xa xăm, cùng vẻ mặt trầm tư, tôi gần như xúc động trước sự tập trung của anh. “Anh nghĩ mình cần thêm thắt một chút chiêu trò cho chiến dịch quảng bá sản phẩm mới sắp tới.” Anh trả lời.

Khoảnh khắc nhận được câu trả lời khiến tôi gần như lạc lõng hoàn toàn. Hệt như cách mà bạn cố gào thét trước một đoàn tàu lửa đi ngang qua và không một ai ở đầu bên kia đường ray nghe thấy ngoài tiếng rền như sấm phát ra tự sự ma sát giữa bánh xe và đường ray.

Như mọi khi, anh đã không lắng nghe câu chuyện của tôi. Và tôi dám chắc rằng cảm giác đó còn tệ hơn cả việc mình độc bước trên còn đường rộng thênh thang phủ đầy bóng tối hiu quạnh.

Thế đấy, tôi đã tham vọng yêu để được yêu, quan tâm để được quan tâm. Thật tệ khi phải thừa nhận chúng luôn luôn là một điểm khởi đầu thường cho ra kết quả sai lầm. 

Rõ ràng, ngay từ đầu tôi đã bỏ qua tính nghịch lý của cùng một vấn đề, ẩn sâu trong nỗi sợ cô đơn chính là ham muốn thoát khỏi cô đơn và đó mới chính là thứ khiến ta mãi cô đơn. 

Tác giả: VRSP

Photo by Fabrizio Verrecchia on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Exclusive™] 48 bài học tâm linh từ Ram Dass (Phần 3/3)

0

thdp translation 3

  1. Nếu bạn muốn chữa lành trái đất, đừng loan tỏa nỗi sợ, hãy lan tỏa tình yêu.

  2. “Trong những truyền thống huyền học, sự sẵn sàng của một người là thứ quyết định các trải nghiệm là công truyền hay mật truyền. Bí mật không phải là bạn không được bảo. Bí mật là bạn không có khả năng nghe. Nếu bạn chưa sẵn sàng thì chân lý có nằm ngay trước mắt bạn cũng sẽ không thể thấy.”

  3. “Bạn và tôi chính là lực lượng cho sự chuyển hóa trên thế giới. Chúng ta chính là tâm thức sẽ định nghĩa bản chất của thực tại ta đang đi vào.”

  4. “Khi một cá nhân thay đổi, toàn bộ hệ thống thay đổi.”

  5. “Tôi xem cuộc sống của mình là một loạt các cơ hội đang mở ra để thức tỉnh.”

  6. “Linh hồn thì yêu thương. Đó là bản chất của nó. Bản ngã thì không, nhưng linh hồn thì có. Hãy trở thành một linh hồn, hãy nhìn xung quanh, và bạn sẽ thấy ngạc nhiên rằng tất cả những sinh linh quanh bạn đều là linh hồn. Bạn phải làm linh hồn mới thấy được linh hồn. Khi nhiều người có được sự kết nối trái tim này, thì chúng ta sẽ thấy rằng tất cả chúng ta là một, mọi con người trên khắp hành tinh này. Chúng ta sẽ hòa làm một. Một tình yêu. Và đừng loại trừ động vật, cỏ cây, những đám mây, và những dải ngân hà – tất cả đều là một. Nó chỉ là một nguồn năng lượng.”

  7. “Nếu bạn muốn được vây quanh bởi Linh hồn, hãy đồng nhất với Linh hồn của chính bạn. Chỉ những thứ giống nhau mới biết nhau.”

  8. “Chúng ta đang được rèn luyện thông qua các kiếp đầu thai của mình—để tìm kiếm tình yêu, để tìm kiếm ánh sáng, để nhìn thấy ân sủng trong đau khổ.”

  9. “Cuộc hành trình của chúng ta là về việc gắn kết sâu sắc hơn với Cuộc sống, song ít níu bám hơn vào nó.”

  10. “Cảm hứng là Thượng Đế đang giao tiếp với chính Người.”

  11. “Khi chúng ta đồng nhất với Ý thức (Awareness), chúng ta không còn sống trong một thế giới của sự phân cực. Tất cả mọi thứ đều hiện hữu tại cùng một thời điểm.”

  12. “Hãy làm những gì bạn có thể trên hành tinh này để giảm bớt đau khổ bằng cách tu bổ bản thân trở thành một công cụ giúp chấm dứt khổ đau.”

  13. “Chỉ khi bạn bắt đầu ngộ ra rằng nếu bạn và tôi thực sự sống trong yêu thương, nếu tôi đi đến nơi của tình yêu trong tôi và bạn đi đến nơi của tình yêu trong bạn thì chúng ta đang “cùng nhau” sống trong tình yêu. Chúng ta bắt đầu hiểu ra ý nghĩa của tình yêu, chúng ta đang cùng chia sẻ một trạng thái chung. Trạng thái này tồn tại trong bạn và nó tồn tại trong tôi.”

  14. “Đối với người đã có trải nghiệm thì không có giải thích nào là cần thiết, đối với người chưa (từng có trải triệm), không giải thích nào là có thể.”

  15. “Tình yêu là liều thuốc chuyển hóa mạnh nhất. Bởi Tình yêu dần dần chuyển hóa bạn thành cái mà chất thức thần chỉ hé lộ cho bạn thấy một tí. Tình yêu chính là chất thức thần mạnh nhất.”

  16. “Khi trọng tâm của bạn vững vàng, khi đức tin của bạn đủ mạnh mẽ và kiên định, thì việc bạn đồng hành cùng ai không còn quan trọng nữa.”

Biên soạn: Prana
Biên dịch: Hue Truong
Hiệu đính: Prana

[THĐP Exclusive™] 48 bài học tâm linh từ Ram Dass (Phần 1)
[THĐP Exclusive™] 48 bài học tâm linh từ Ram Dass (Phần 2)


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Nếu bạn nhạt nhẽo thì hãy nhạt nhẽo một cách duyên dáng

1

Đợi đã, có gì không đúng ở đây rồi? Sao lại là nhạt nhẽo? Phải là cái gì đó như cuốn hút hay quyến rũ mới hợp lý chứ? Nhưng nếu logic như vậy thì cần gì bàn luận với nhau nữa. Thật đấy, tôi không đùa đâu. Hãy giả vờ nhạt nhẽo trước khi bạn trở nên nhàm chán thật sự trong mắt người khác. Tôi đã rất đắn đo khi đặt ra nghi vấn có vẻ mâu thuẫn này để tìm ra hướng giải quyết cho những ai vẫn đang loay hoay định vị giá trị của bản thân mình.

Bạn chưa từng nghĩ mình sẽ trở nên cuốn hút đám đông hay ai đó thì thầm vào tai bạn rằng “Sao mày chán vậy, nói chuyện nhạt như nước ốc ấy?” Đừng vội chạnh lòng vì có thể bẩm sinh bạn là kiểu người chán thật sự. Không, tôi không có ý định bỡn cợt bạn, chỉ là tôi muốn an ủi và động viên bạn hãy nhìn vấn đề một cách thực tế để từ đó chúng ta sẽ cùng nhau tìm giải pháp chữa trị cho căn bệnh nguội lạnh này. Nếu lỡ nhàm chán thì hãy trở nên “nhàm chán một cách duyên dáng”.

Bạn đang nghĩ tôi đang đùa ư? Hay bạn đang lăn tăn về ý tưởng này?

Thôi được, tôi biết trong đầu bạn đang chạy ra dòng chữ “Con điên, nhàm chán mà đòi duyên dáng.” Không sao, tôi không buồn bạn đâu vì tôi biết bạn vẫn còn thắc mắc thêm một vài câu sau như “Cơ mà bằng cách nào mới được chứ?”

Có lẽ lòng bạn đang nảy sinh hoài nghi. Thế thì tôi phải giải thích thêm một điều rằng tôi biết được điều này vì bản thân tôi đã từng trải qua một khoảng thời gian u tối và lắm rắc rối khi bị chê cười như vậy đấy. Tôi không thể và cũng chưa bao giờ có ý định cải tạo lại giá trị của mình để trở thành người ăn nói khéo léo và thu hút. 

Tôi chán ghét bản thân mình, đêm nào tôi cũng thao thức, trằn trọc về sự tẻ nhạt của bản thân. Thậm chí tôi ước rằng mình có thể sống mà không giao du hay trò chuyện với bất kỳ ai để khỏi phải mặc cảm tính cách của mình. 

Và rồi nhiều năm trôi qua, tôi không cố tình cải thiện kỹ năng nhạt nhẽo của mình đâu các bạn à, thề đấy, nhưng không hiểu vì đâu mà sau này một vài người lạ khác bước ngang cuộc đời tôi, hét thẳng vào mặt tôi rằng “Mày nói chuyện có duyên thật đó Duyên.” 

Tôi tên Duyên, phải, lý ra ngay từ khi đẻ ra tính cách của tôi phải bị áp đặt bởi cái tên chứ, đúng không? Ấy thế mà nó đối lập hoàn toàn khi bạn bè và người nhà tôi nằng nặc lót thêm chữ “VÔ” bất chấp nỗi tủi hờn trong lòng tôi. Tôi ứa gan, tràn đầy lòng hận thù các bạn à, nhưng không dám phản kháng bởi tôi nhận thức được mình nói chuyện vô duyên thiệt. Haizz, thật xấu hổ khi thổ lộ điều này với các bạn , biết sao được cũng vì sự kiện này mà tôi muốn chia sẻ với các bạn mà. Thế cho nên nếu lỡ chúng mình có duyên gặp trực tiếp thì các bạn đừng đề cập đến chuyện quá khứ này nhé, đâu có hay ho gì đâu nhỉ? 

Các bạn cứ thoải mái xoáy sâu vào để lấy cớ cải thiện cho sự duyên dáng của mình nhé. Tôi sẽ không ngại vấn đề đó đâu trừ khi bạn đem chuyện tôi ăn nói vô duyên ra làm tiền đề bảo vệ cho sự vô duyên thật sự của các bạn (Nghiêm túc đấy).

Tôi từng đọc và nghiệm đi nghiệm lại câu nói đại loại như thế này: “Giả ngu là một nghệ thuật, đó là cảnh giới cao nhất của sự thông minh trí tuệ.” Hoặc bác Lê Thẩm Dương cũng từng khẳng định rằng “Thông minh mới giả ngu chứ ngu sẵn rồi không cần nữa.” Tôi hoàn toàn ngã quỵ trước sự thâm thúy của các bậc thầy này. Khi liên hệ với thực tế, cụ thể với những người mà bạn tiếp xúc hàng ngày trong cuộc sống, rất hiếm khi bạn nhận biết được một ai đó đang giả ngu bởi họ lồng ghép vào đấy cả sự chân thành. Tuy nhiên, chúng ta thường có xu hướng tìm cách nhận định họ ngu thật. Cũng hợp lý thôi bởi thành phần mang tính chất giả vờ rất hiếm mà thành phần nửa vời rất đông. Ai cũng mong được công nhận giá trị và khi giá trị thực sự được công nhận thì ta lại bị vây quanh bởi những “hiệu ứng xu nịnh” khiến não bộ của ta bị đánh lừa bởi những lời tán dương mà quên mất việc kiểm soát thái độ duy trì giá trị ấy. 

Vậy nên để đạt đến cảnh giới của trí tuệ cần phải mất rất nhiều thời gian và cần ý thức được khiếm khuyết của bản thân. Dựa trên ý niệm về câu nói này tôi muốn áp dụng trong trường hợp của sự tẻ nhạt. Tôi mạn phép phân cấp trong bài này thành ba loại người tẻ nhạt đáng chú ý nhất hiện nay. 

Đi từ thấp đến cao sẽ là “tẻ nhạt tầm thường”, “tẻ nhạt bình thường” và cuối cùng là “tẻ nhạt khác thường” mà tôi dùng bằng cụm từ mĩ miều “nhàm chán duyên dáng”.

Bạn sẽ dễ dàng nhận thấy một người tẻ nhạt tầm thường và bình thường lẫn trong đám đông với những biểu hiện căn bản như:

  • Luôn ít lời và tiết kiệm nụ cười: Nhiều trường hợp còn phớt lờ buổi trò chuyện bằng cách tập trung vào công việc riêng của họ như: chơi game, lướt web… khi được nhắc đến tên, người tẻ nhạt thường đưa ra vài ba lời phủ nhận. Hoàn toàn không chủ động cân nhắc và bàn luận cùng số đông. Vì vậy mà họ cũng không hiểu được quan điểm của người khác.
  • Phức tạp sự nghiêm túc dưới mọi tình huống: Người tẻ nhạt thường dành phần lớn thời gian để nghiên cứu thông tin và kêu ca mọi thứ khi có cơ hội.
  • Không thường xuyên đổi mới bản thân: Bởi lẽ họ không hứng thú về việc người khác nghĩ gì về mình và cũng chẳng quan trọng chuyện hình thức khi những thời gian rảnh rỗi họ chỉ muốn một mình, không muốn đi chơi.
  • Phản hồi thông tin bằng một cách duy nhất và luôn lặp đi lặp lại: Họ thiếu vốn từ vựng và kiến thức để mô phỏng ý niệm và cảm xúc của bản thân khi cần. Từ đó hạn chế khả năng pha trò hoặc không biết cách làm mọi người cười.
  • Một điểm đáng lưu ý để phân biệt giữa 3 nhóm người tẻ nhạt:
  • Tẻ nhạt tầm thường:  Luôn mang trong mình nguồn năng lượng tiêu cực. Ngoài việc không thấu hiểu quan điểm của người khác, bản thân họ cũng không ý thức được mong muốn của chính mình, tức không nhận thức được hành vi và suy nghĩ của mình là lệch lạc. Thường xuyên so sánh với người khác để tự nâng cao hay hạ thấp bản thân mình.
  • Tẻ nhạt bình thường: Trên đà nhận thức được sự nhàm chán và kém hiểu biết của bản thân. Mong muốn cải thiện và ra sức nỗ lực cải thiện từng ngày. Có dấu hiệu thay đổi ở cách nói chuyện và bàn luận một vấn đề. Luôn mang những kiến thức mà mình vừa thu thập được ra làm chủ đề khi có cơ hội. Còn khi gặp những câu chuyện vượt ngoài vốn kiến thức đang có họ thường im lặng và lơ đãng. Không tập trung lắng nghe cùng mọi người hoặc tìm cách tua nhanh ý kiến của người khác.
  • Tẻ nhạt khác thường: Sở hữu nét mặt lạnh lùng, nghiêm nghị. Họ chế ngự cảm xúc và những biểu cảm trên gương mặt rất tốt. Sử dụng ngôn ngữ hình thể để diễn đạt quan điểm trong một số trường hợp. Họ cố tình lơ đễnh vào những hoạt động khác nhưng vẫn lắng nghe câu chuyện của người khác và ngầm quan sát hành vi của người nói hoặc người mà họ để ý. Không đưa ra bất kỳ ý kiến hoặc tranh cãi đến khi cần phải đúc kết vấn đề và rời đi. Nhóm người này rất hiếm, thường rơi vào vị trí lãnh đạo hoặc làm công việc độc lập không thích sự náo nhiệt ồn ào và xu nịnh. Tuy nhiên, họ biết cách điều khiển cảm xúc của đối phương để đạt được lợi ích cá nhân, tập thể khi cần. Điều đó khiến những người xung quanh thường e dè và không lường trước được hành vi của những người tẻ nhạt khác thường vì bản thân họ là người nhiều tri thức, luôn thấu hiểu được bản thân thực sự muốn gì.

Giờ thì bạn và tôi cùng liên hệ xem mình thuộc nhóm người nào để từ đó nâng cấp sự tẻ nhạt của mình lên một tầm cao mới nhé.

Tác giả: VRSP

Photo by Samuel Sng on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Thử thách sẽ qua đi, khi bạn dám đi qua

0

Mấy ngày trước, có người bà con xa nghe chuyện tôi tới Đà Lạt sống nên đã nhắn tin hỏi thăm. Không hiểu sao những lời chị ấy nói lại khiến tôi xúc động, dù chúng tôi cũng không thường xuyên gặp gỡ nói chuyện gì nhiều. Chị ấy động viên tôi cố gắng duy trì và phát triển đời sống ở trong này, mọi thứ lúc đầu sẽ khó khăn nhưng rồi sau này cũng làm quen được cả. Tôi không biết nói gì, chỉ biết cảm ơn chị với niềm vui trong lòng.

Chia sẻ với các bạn rằng những ngày mới tới đây, cuộc sống của tôi không phải là dễ dàng. Tài chính khó khăn, mối quan hệ tình cảm còn nhiều vướng mắc, mối quan hệ với gia đình cũng gặp trục trặc, đam mê chưa tìm ra, sức khỏe không ổn định, v.v… Dường như, tất cả mọi thứ đều mất cân bằng và lộn xộn. Cùng với đó, tôi cũng để ý thấy rằng tâm trạng và tâm trí của mình cũng thường xuyên bất an và căng thẳng. Những chuyện nhỏ nhặt nhất cũng làm tôi dễ bị kích động và trở nên mất kiểm soát. Đó là một quãng thời gian thử thách không chỉ bên ngoài mà cả bên trong nội tâm chính mình.

Có nhiều lần cảm thấy quá áp lực, tôi đã muốn bỏ cuộc, muốn trở về miền Bắc và sống một cuộc đời an toàn hơn. Nhưng lần nào cũng vậy, khi những suy nghĩ tiêu cực ấy tan đi, tôi lấy lại được tinh thần và tiếp tục ở lại nơi này, làm tất cả những gì có thể trong khả năng của mình và cầu nguyện. Dần dà, công việc cũng có tiến triển, chuyện tình yêu cũng dễ chịu thoải mái hơn, gia đình cũng tương tác tốt hơn so với những ngày đầu tôi đi xa, tôi tìm thấy điều mình yêu thích và sức khỏe cũng cải thiện được nhiều phần. Có thể nói, cuộc sống đang dần trở nên hài hòa hơn. Cùng với đó, tôi nhận thấy rằng tâm trạng của mình cũng dần bình ổn và mạnh mẽ hơn trước đó.

Có những ngày, tôi cảm thấy mọi thứ hoàn toàn ổn thỏa và tôi phải thốt lên rằng mình vô cùng hài lòng với cuộc sống này. Bất kỳ điều gì hiện lên trong tâm trí tôi lúc đó, tôi cũng thấy hoàn toàn chấp nhận được, thậm chí thấy chúng tốt đẹp không tỳ vết. Một sự thanh thản lộ ra trong tâm hồn, đồng thời sự thanh thản ấy lây lan sang tâm trí khiến nó thôi náo động ồn ào như mọi ngày.

Trong khoảnh khắc nhẹ nhàng hiếm có ấy, tôi chợt hỏi rằng liệu có phải trước kia do tôi chưa đối mặt hoàn toàn với đời sống bên ngoài, chưa làm hết sức mình trong những mối quan hệ nên tôi phải chịu đựng những áp lực và căng thẳng. Cho đến khi tôi dần biết đứng lên và dám bước vào những khó khăn thì tôi mới có được sức mạnh và sự bình thản? Phải chăng sự an vui hạnh phúc không đến từ sự hoàn mĩ và cân đối của hoàn cảnh bên ngoài, mà là từ khả năng đối mặt của một người với những điều chưa được như ý trong hiện tại?

Tôi đã nghĩ như vậy và chợt nhớ về một bộ phim hoạt hình mình đã từng xem với những đứa em họ trước kia. Nhân vật chính của phim là một cô bé, đang rất sợ hãi khi đứng trước những bóng ma to lớn khổng lồ. Thầy của cô bé bảo rằng nếu con càng chạy thì cái bóng đó càng lớn, nhưng chỉ cần đứng lại và chạm tay vào nó thì nó sẽ tan biến hoàn toàn. Quả nhiên, lúc đầu vì quá sợ hãi, cô bé đã bỏ chạy. Những chiếc bóng đen đúa càng vươn thành những kẻ khổng lồ rượt đuổi phía sau đầy dữ dằn. Đến khi cô bé vấp ngã bởi một viên đá thì lũ ma đã đứng đầy xung quanh và chực xông vào cô nuốt chửng. Lúc đó, cô gái bé nhỏ đã nhắm chặt mắt lại và lấy hết dũng khí để xòe bàn tay ra chạm vào những chiếc bóng. Ngay lập tức, chúng biến mất không còn một dấu vết nào, trả lại bầu không gian sáng trong tĩnh lặng.

Nhìn lại cuộc sống của mình, tôi cũng thấy rằng nó đã diễn ra không khác gì bộ phim kia. Lúc đầu, không phải tất cả mọi thứ đều sung sướng dễ dàng, nếu không nói là rất áp lực và khó khăn như những bóng ma khổng lồ chực nuốt chửng tôi vào chiếc bụng đen tối. Nhưng khi tôi ở lại và đối mặt, những thử thách kia dần được hóa giải và những điều tốt đẹp đang hiện ra thay thế. Như Albert Einstein đã từng nói:

“Cuộc đời cũng như việc đạp xe. Để giữ được thăng bằng, bạn phải tiếp tục tiến lên.”

Hay Terence McKenna cũng đã nói:

“Vấn đề không phải là tìm kiếm câu trả lời, mà là đối mặt với câu trả lời.”

Khi bạn đối mặt, những khó khăn đều lộ ra là những lối thoát, trong khi trước kia mải mê trốn chạy, bạn chỉ thấy chúng như là những trở ngại. Tất cả những gì bạn cần làm là đối mặt, là tiến lên, là “thi gan cùng tuế nguyệt”. Không cần biết khó khăn ấy ghê gớm thế nào, không cần biết thử thách ấy dữ dội ra sao, chỉ cần bạn vẫn hiện diện ở đó, vẫn hít thở và sẵn sàng cho những điều tích cực, thì tất cả những bão tố cũng phải chào thua. Tôi cho rằng kiên nhẫn chính là phẩm chất của một người đã làm bạn được với vị thần thời gian. Khi bạn có sự kiên nhẫn, bạn mới được chứng kiến sự chấm dứt của mọi chướng ngại, như vị thần ấy cũng thường chứng kiến.

Nếu để ý thật kỹ, bạn sẽ thấy thiên nhiên ngoài kia cũng không khác gì với chúng ta. Than chì bị nén ép dữ dội trong lòng đất một thời gian dài mới thành kim cương, sâu thì chờ đợi thật lâu trong vỏ kén chật chội mới hóa thành bươm bướm, hạt mầm thì chịu đựng tăm tối ẩm ướt mới nứt rễ và bung ra lá mầm, và gạo nếp cũng phải trải qua quãng thời gian ấp ủ lên men thì mới sinh ra hương vị đậm đà thơm ngon của món rượu.

Vậy còn bạn thì sao? Khi đứng trước những áp lực khó khăn, bạn có đang sợ hãi, kháng cự, hay quay đầu bỏ chạy? Khi đứng trước những cơ hội biến đổi để trưởng thành, bạn có đang xua tay lắc đầu từ chối? Tôi hy vọng rằng không phải như vậy, mà bạn đang ngẩng cao đầu và nhẫn nại đi xuyên qua những thách thức với một tinh thần thép. Rồi một ngày nào đó không xa, bạn sẽ trở nên lấp lánh như kim cương, xinh đẹp như bươm bướm và tốt tươi như những tán cây rừng. Tin tôi đi, vì một khi bạn dám đi qua, mọi thử thách trên đời sẽ đều qua đi vậy.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Andraz Lazic on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Hãy canh gác ngôi đền tâm trí

1

Sáng hôm nọ, tôi và người bạn của mình đi mua giày. Sau khi đi qua 3 cửa hàng và thử  khoảng 9 đôi giày tất thảy, bạn tôi cũng chọn được một đôi ưng ý. Ngộ thay, đó là đôi cuối cùng và nó mang một thiết kế mà bạn tôi đã thiết lập một bộ lọc với nó ngay từ ban đầu, đế giày màu trắng. Dù sao, bất chấp một phần hình thức không thỏa mãn, chiếc giày đó lại rất vừa chân, êm ái và tạo một cảm giác dễ chịu. Còn 8 đôi kia đều khiến bạn tôi không vừa lòng, đôi thì quá chật, đôi thì dốc đế, đôi thì không đều hai chân, v.v… Dù rất chóng mặt bởi quá trình lựa giày của người bạn, nhưng tôi cũng vui mừng cho bạn vì đã tìm ra được món đồ phù hợp và ưng ý.

Nhìn người bạn của mình, tôi thấy một sự tương phản rõ rệt rằng tôi chẳng được kỹ tính như bạn ấy nên thường rước về những đôi giày hay gặp vấn đề. Có đôi thì phải bỏ đi, có đôi thì tôi cho người khác, và có đôi thì tôi buộc phải sử dụng trong cảm giác khó chịu. Có thể nói trong cuộc đời tôi, khả năng tôi mua được một đôi giày vừa ý là cực kỳ hiếm. Không hiểu tại sao đến tận bây giờ tôi mới nhận ra điều đó.

Vậy câu chuyện về giày dép này thì có bài học gì đáng nói? Câu trả lời rằng cũng giống như những đôi giày ngoài cửa hiệu, mọi thứ trên đời này, cụ thể là những suy nghĩ, đều nên được chúng ta cẩn thận lựa chọn. Nếu không, chúng ta sẽ chuốc lấy những tư tưởng không phù hợp với chính mình và có trải nghiệm tiêu cực với nó. Với giày dép thì là tiền mất tật mang, còn với suy nghĩ thì là năng lượng mất mệt mỏi mang.

Khi không có thói quen canh gác cho tâm trí, chúng ta dễ dàng nghĩ những điều xấu xa về người khác, chúng ta dễ dàng nói chuyện tiêu cực về chính mình, chúng ta dễ dàng đổ lỗi cho hoàn cảnh là khó khăn khắc nghiệt,… Hoặc không, chúng ta dễ dàng nghĩ những thứ chẳng có giá trị gì trong hiện tại, những suy nghĩ vẩn vơ, lang thang không mục đích. Hay nói cách khác, các suy nghĩ xuất hiện hầu hết không được kiểm duyệt và tinh lọc trước khi sử dụng. Chúng cứ việc tràn vào, và ta cứ việc dùng tất cả những suy nghĩ nào đang chiếm ưu thế, bất kể nó có hữu ích hay không.

Bạn cứ thử nghĩ xem với sức khỏe và vẻ đẹp của đôi chân, chúng ta đã bỏ công ra tìm kiếm, quan sát, lựa chọn giày dép, vậy tại sao với sức khỏe tinh thần quan trọng hơn rất nhiều, chúng ta lại không tìm kiếm, quan sát và tuyển lựa những suy nghĩ lành mạnh? Tại sao chúng ta lại để cho tâm trí náo loạn và hư hoại? Trách nhiệm của chúng ta với sức khỏe nội tâm của mình đang ở nơi nào? Tại sao chúng ta không có khả năng phòng vệ, không có khả năng phân biệt điều đúng sai, tốt xấu dành cho tâm trí của chính mình? Tại sao chúng ta không thường trực canh gác tâm trí?

Nếu có một lý do thì tôi cho rằng với đôi giày thực, ta có thể nhìn thấy chúng trước mắt, có thể chậm rãi ướm thử vào chân, thậm chí rủ cảm đám bạn đi cùng để chúng cùng soi xét phân tích đủ góc độ. Nhưng với những suy nghĩ chạy nhanh như gió, việc quan sát, phân loại và sàng lọc chúng sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Đứng trước sự cuộn trào của tâm trí, con người dễ có xu hướng bị lôi đi hơn là đứng vững tại một điểm nhìn. Có lẽ đây là lý do khiến đa phần chúng ta mặc kệ chương trình suy nghĩ chạy mặc định, đến đâu xài đến đó, hay dở gì sao cũng được. Giống như khi được hỏi, một cô gái đáp qua loa với người yêu rằng “Em ăn gì cũng được.” Nhưng đến khi anh chàng người yêu mua cho hai ổ bánh mì thì cô nàng lại giãy lên không vừa lòng và bảo rằng mình muốn ăn bánh cuốn. Cũng như khi cuộc đời ném cho một trận sóng gió thì bạn lại bảo rằng “Tôi muốn bình an” trong khi từ trước tới giờ bạn chưa từng lựa chọn những tư tưởng an bình cho tâm trí, hay chưa từng nỗ lực rèn luyện làm bình ổn nó mỗi ngày.

“Nếu bạn không biết những gì bạn muốn, bạn sẽ sống với những gì bạn không muốn.” – Fight Club

Từ xưa đến nay, các bậc đạo sư vẫn chỉ dạy cho con người cách chánh niệm, quan sát và tĩnh lặng tâm trí. Đây là nền tảng của việc “lựa giày tư tưởng” cho đôi chân tâm hồn. Ai cũng muốn cuộc đời tích cực, muốn tinh thần tươi tốt, nhưng thử hỏi có mấy ai thực hành được theo những lời giáo huấn? Mấy ai luyện tập thiền định, quan sát hành vi, suy nghĩ; sám hối và sửa đổi tư tưởng?

Một người lựa một đôi giày bình thường cũng mất cả tiếng đồng hồ ngắm nghía, nhọc công nhọc sức. Nhưng quan sát suy nghĩ còn gian nan hơn gấp trăm lần. Không chỉ vì suy nghĩ rất vi tế, mà còn vì chúng ta chưa từng xây dựng thói quen đối mặt với chúng. Tôi nghĩ rằng con người chúng ta không chỉ cần xóa mù chữ, mà còn cần xóa sự mù trách nhiệm với tâm trí của chính mình.

“Mức độ tự do khỏi những suy nghĩ vô ích và mức độ tập trung vào một suy nghĩ duy nhất là thước đo đánh giá sự tiến bộ tâm linh.” – Ramana Maharshi

Trên đây tôi đã đề cập đến những suy nghĩ, ngoài ra còn những hoàn cảnh sống, những cuốn sách, những bộ phim, những bài viết, những câu nói từ người khác,… cũng nên được quan sát và tuyển lựa trước khi hấp thụ. Có thể nói, con người đang “bơi” giữa biển thông tin và năng lượng. Nhưng không phải bất kỳ thứ gì cũng xứng đáng để bạn đầu tư sự chú ý và không phải bất kỳ tần số nào cũng xứng đáng được bạn mời vào ngôi nhà tâm hồn. Vậy nên, hãy canh gác và chọn lựa cẩn thận. Rồi một cuộc đời đáng mơ ước hay một cuộc đời đáng chối bỏ sẽ là kết quả của quá trình canh thức ấy, như một đôi giày vừa ý hay một đôi giày mang lại sự đau nhức sẽ là kết quả của một quá trình chọn lựa ở cửa hàng.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: bantersnaps on Unslplash

Mạng xã hội và những mặt tối của con người

0

Phải chăng mạng xã hội (MXH) đang góp phần tạo ra tâm lý nịnh đầm với người sử dụng nó. Mạng lưới kết nối con người và thông tin ban đầu không kéo dài quá lâu khi tâm lý người tiêu dùng bắt đầu chuyển sang sự tự ca ngợi hoặc tán thưởng bản thân. Ngày nay, nếu một cá nhân nào đó không tương tác qua hình thức trực tuyến này sẽ dễ dàng bị liệt vào hàng ngũ những kẻ lạc hậu, lỗi thời và mù thông tin.

MXH là nơi con người có thể trở nên khác biệt theo cách họ muốn, thực chất lại là nơi đám đông khai thác cùng một công thức. Một xã hội ai ai cũng cố tạo cho mình một vẻ ngoài đặc biệt giống nhau thì chẳng còn gì đặc biệt nữa. Kiểu như khi hơn 7 tỉ người đều được công nhận là thiên tài toàn năng thì khái niệm thiên tài giờ đây cũng chỉ như một danh từ dùng để phân loại giữa con người và động vật có vú.

Chúng ta có quyền làm theo cách mình muốn. Nhưng khốn khổ ở chỗ, cái mà ta đang muốn là làm những gì mà nhiều người khác muốn, để nhận được sự đồng thuận và tán dương. Chúng ta có đang nhầm lẫn sự muốn với sự kỳ vọng không?

Có không ít người đang loay hoay tìm cách thoát ra khỏi cảnh nghiện ngập MXH. Tuy nhiên, hiệu ứng sợ bị bỏ lỡ (FOMO: Fear of Missing Out) đã tra tấn tâm lý con người, buộc ta phải kiểm tra tất cả những thứ ta cho rằng nó tuyệt vời hơn những gì ta đang có. Mà bạn biết đấy, việc sợ hãi mất đi những thứ mà ta chưa hề có xuất phát từ ham muốn có những thứ mà người khác đang có, hoặc sở hữu những thứ người khác mong muốn. Chuyện này để chắc chắn mình không bỏ lỡ bất kỳ thứ gì hoàn hảo trên cuộc đời.

Chúng ta điên cuồng kết bạn trên facebook với hy vọng rằng ta sẽ tìm được nhiều tri kỷ đồng hành cùng ta trong cuộc sống hay thể hiện rằng ta có mối quan hệ ngoại giao rộng rãi. Kết quả là ta luôn than phiền rằng chẳng ai trong số bạn bè trên MXH thực sự tốt và thấu hiểu. 

Chúng ta thấy bạn bè đăng ảnh du lịch sang chảnh khắp nơi, ăn những bữa ăn ngon, mua sắm nhiều đồ hiệu đắt tiền, dù ta không thực sự cần và không có sẵn điều kiện nhưng ta vẫn muốn trải nghiệm tất cả những điều đó cho giống với họ.

Bạn đang nghĩ gì thế?

Um…có lẽ các bạn đang bận trả lời câu hỏi này trên FB rồi. Tôi biết mà, không sao cả.

Với tốc độ nắm bắt thông tin được tính bằng giây như hiện nay thì việc dừng lại vài phút để đọc lướt qua bài blog, một vài trang sách hay viết vài trang nhật ký là chuyện quá xa xỉ. Hơn ai hết, tôi cũng sợ bị bỏ lỡ những tin tức hay ho hơn nằm ở phía trước nên phải chắt lọc lắm tôi mới dành ra vài phút quý báu để nghiền ngẫm thông điệp trong bài viết của những trang web uy tín mà tôi yêu thích. Mặc dù thời gian còn lại tôi sử dụng vào những việc cũng chẳng quan trọng là mấy, chủ yếu là lướt thông tin một cách vô thức.  Ấy thế mà tôi vẫn cứ ảo tưởng rằng quỹ thời gian của mình hạn hẹp, phải tranh thủ, mình còn rất nhiều thứ chưa giải quyết, đầu xù tóc rối than vãn về sự bận rộn của mình.

“Sao mà nhiều việc thế, tớ chưa làm xong đâu vào đâu cả” là câu cửa miệng của hàng ngàn các bạn trẻ. Chúng ta ý thức được việc lướt MXH là tốn thời gian nhưng vẫn cố phủ nhận sự vô bổ của chúng bằng những câu đại loại như: “Nguồn thu nhập của tôi hiện giờ phụ thuộc vào MXH.” Thay vì đọc những bài báo chính thống về thông tin đáng chú ý ta lại cho rằng cập nhật chúng trên FB tiện lợi và nhanh chóng hơn nhiều. 

Giờ đây, MXH như một cái siêu thị thông tin, gì cũng có chỉ có sự thật là khan hiếm. 

Sự thật là gì chứ? Vâng, các bạn cứ đồng tình với các nhà tư tưởng rằng sự thật chỉ là cái mà con người muốn tin. Tin cái gì thì các thuật toán sẽ chiều lòng bạn. Chúng không tiếc tặng cho bạn hàng loạt liên kết dẫn đến câu chuyện mà bạn quan tâm. Chỉ bằng cái chạm nhẹ lên màn hình bạn đã đến với tình tiết của sự thật trong câu chuyện giật gân nào đó.

Bản chất của những thuật toán này là kéo dài thời gian chú ý của mọi người, những điều còn lại được coi là yếu tố gây phân tâm. Cựu kỹ sư của Google, Guilaume Chaslot cũng nhấn mạnh rằng:

“Ở trên Youtube, những thứ viễn tưởng được xem nhiều hơn những gì thực tế.”

Tuy nhiên, tôi không thể trách cứ và than vãn những kết quả thao túng tinh thần mà MXH này mang lại. Vì tôi không thể phủ nhận công lao của hàng loạt các nhân viên cũng như nhà sáng lập đã đặt hết tâm huyết vào đây. Khởi nguồn của mọi sáng tạo đều có sẵn thiện chí. Cách chúng ta sử dụng chúng mới là điều đáng phải bàn cãi. Điều đó đồng nghĩa với việc mỗi người chúng ta cần tự dò xét lại hành vi, mục đích sử dụng của mình.

Có qua có lại mới toại lòng nhau, đây là cách MXH và khách hàng tương tác và duy trì nền tảng ngày một lớn mạnh. Tôi mang lại cho bạn một tiện ích thông minh vượt trội giúp các bạn dễ dàng đạt được mục đích, lợi ích cá nhân nhiều như thế, thì điều tôi nhận lại được phải là lợi ích nào đó giúp chúng tôi tiếp tục nâng cấp và đổi mới theo tốc độ phát triển của nhân loại chứ? 

Chưa kể hàng ngàn nhân viên trên khắp thế giới của họ đang làm việc vất vả, hy sinh sức khoẻ thể chất tinh thần để mang đến những dịch vụ tiện lợi nhất, thậm chí những nhân viên kiểm duyệt hết mình đã loại bỏ nội dung xấu, chắt lọc tối đa những video phù hợp đến cho cộng đồng.

Dẫu vậy dù gắt gao đến đâu vẫn không thể bịt kín những khe hở của các vấn nạn xã hội. 

Không ít những bài viết lên án về tác hại của việc sử dụng MXH. Và trong số đó, nguyên nhân dẫn đến những hậu quả đáng tiếc đều xuất phát từ những bất lực của bản thân trước những hiện tượng trên MXH. Các căn bệnh liên quan về tâm thần ngày càng phát triển không chỉ ở những người thường sử dụng FB mà nó đe doạ tính mạng của cả hàng ngàn nhân viên làm kiểm duyệt nội dung cho FB. Trước những video mang tính bạo lực, kinh dị, phân biệt chủng tộc, giết người…gần như ám ảnh tâm trí của họ mỗi ngày, mỗi giờ. 

Và rồi đến cuối cùng, những gì bản thân chúng ta gánh chịu đều phải tự ta giải quyết.

Làm sao có thể tăng cường đội ngũ tư vấn viên về trí não theo sát ta 24/24 mỗi khi tâm lý bị hoảng loạn trước một vấn đề nào đó xảy ra. Chúng chỉ có thể xảy ra với những ai có khả năng chi trả. 

Giờ đây MXH là vật chủ, chúng ta là loài ký sinh. Tình thế hoàn toàn bị thay đổi. Chúng ta có hàng ngàn lý do để biện minh cho cái tôi tổn thương, yếu đuối nhưng đầy kiêu hãnh. Vậy mà chưa bao giờ nghiêm túc một lần phê bình bản thân đã lợi dụng và tham vọng như thế nào khi ký sinh vào MXH.

Rõ ràng những người sáng lập và các cộng sự của họ không đến tận ngưỡng cửa nhà bạn để năn nỉ ỉ ôi bạn tham gia. Bạn tự nguyện. Bạn đến với chúng là vì bạn tò mò. Bạn muốn giống với những người khác. Bạn muốn chứng minh mình vượt trội hơn. Bạn muốn kiếm nhiều tiền nhờ việc PR thương hiệu cá nhân hoặc doanh nghiệp của bạn rồi vô tình bị cuốn vào vòng xoáy niềm tin của Dữ liệu giáo – một thứ tôn giáo mới trong tương lai mà Yuval Noah Harari đã đề cập trong cuốn Homo Deus

Tác giả: VRSP

Ảnh: Vladyslav Tobolenko on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Bí mật của một tình yêu vĩnh cửu

0

Tôi đã từng nhận được rất nhiều lời khuyên. Họ chắc nịch với tôi rằng chỉ khi nào tôi trở nên xinh đẹp hơn tôi mới có hạnh phúc. Bởi hạnh phúc chỉ xứng đáng với những người có vẻ ngoài hấp dẫn. Tôi không phủ nhận và áp dụng lời khuyên này. 

Thời điểm tôi ám ảnh với vẻ ngoài của mình là giai đoạn tôi tuyệt vọng với mối quan hệ cùng bạn trai mình. Thời gian đầu, tôi được anh ta chiều chuộng yêu thương, đón đưa mỗi ngày. Tôi đã tin rằng vậy là hạnh phúc. Tôi chẳng cần phải lo lắng điều gì nữa. Tôi thầm cảm ơn đời đã mang anh ấy đến để tôi biết mình cũng là một cô gái được yêu thương. Một thời gian sau, tính mỏng manh của mối quan hệ tốt đẹp của tôi bắt đầu xuất hiện khi anh ấy bắt đầu buông lỏng sự quan tâm của mình dành cho tôi. 

Tôi từ một cô gái được theo đuổi giờ đây phải dành nhiều thời gian hơn để khảo sát hoạt động trong một ngày của anh ấy, tức tôi đã trở thành kẻ theo đuôi. Anh ấy thật sự khiến tôi bất an. Tôi vẽ ra hàng trăm kịch bản để biện minh rằng, hẳn là anh ấy có lý do để làm như vậy. Tôi tự thuyết phục bản thân rằng anh ấy đang đầu tư vào tương lai của chúng tôi. Thế nên, tôi cần thông cảm. Tôi tiếp tục mưu cầu hạnh phúc và trông chờ giai đoạn thời gian trống trải này trôi qua. 

Một tháng, hai tháng và đến tháng thứ ba, tính kiến nhẫn của tôi đã bị lung lay. Sau vài lần gây phiền phức cho anh ta bằng cách truyền thống, tôi liên tục nhắn tin, gọi điện đòi hỏi một sự quan tâm như trước kia anh ấy vẫn thường làm. Im lặng, là cách anh ấy phản hồi. Tôi trở nên hỗn loạn và tìm đến sự giúp đỡ từ những người mà tôi tin rằng họ sẽ giúp tình yêu của tôi hiện giờ trở nên bình thương như lúc ban đầu.

Có lúc tôi hoài nghi anh ta đã chuyển cảm xúc yêu thương sang cô gái khác. Tôi cố lục tung lịch sử tình trường của anh. Tôi biết được anh ấy gần đây dành khá nhiều thời gian để đi ăn cùng người mà anh ta đơn phương trước đây. Tôi khá bất ngờ. Cô ấy đã chia tay với bạn trai. Cô nổi tiếng, xinh đẹp được khá nhiều người ngưỡng mộ. Anh cũng thành công, được trọng vọng và khá nhiều điểm tương xứng để được vinh danh là cặp đôi trai tài gái sắc. Tiên đồng ngọc nữ. Đại khái kiểu xứng đôi vừa lứa. Tuy nhiên, tâm lý bất bình của tôi hiện giờ chỉ đánh đồng kiểu quan hệ đó là cá mè một lứa. Tôi điên tiết tìm mọi cách giành lại tình yêu từ anh ấy. Lúc này, tôi chán ghét sự đơn điệu ở vẻ ngoài của mình.

Tôi từng thấy tự hào và hãnh diện vì anh ấy bảo tôi đặc biệt. Và anh yêu tôi bởi tôi không cầu kỳ và sặc sỡ như những cô gái đẹp một cách bất chấp ngoài kia. Tôi khá kỳ vọng vào góc nhìn ở người đàn ông tinh tế như anh. Anh đã định vị giá trị của tôi khi tôi tự ti về mình nhất. Tôi chỉ thấy mình đặc biệt và có ích khi đối diện với anh. Và tôi, cũng như đa số những cô gái khác đều cho đó là nét đẹp của tình yêu.

Đúng. 

Tình yêu sẽ cho bạn ngộ ra nhiều thứ hơn là những giá trị mà đối tác của bạn ban tặng.

Nếu anh ấy yêu tôi và thấy tôi giá trị thì làm sao anh ấy lại hứng thú với cô gái đó? Vẻ đẹp không tì vết của cô ta hay danh tiếng mà cô ấy đang sở hữu. Tôi bắt đầu thấy ghen tị vô cùng. Một câu hỏi cứ bủa vây lấy tôi: Nếu tôi xinh đẹp như cô gái đó. Tôi có được anh yêu thương như lúc ban đầu hay không?

Bạn biết câu trả lời là gì không? Trước khi có câu trả lời thực sự. Hãy kiên nhẫn theo dõi đến cuối câu chuyện nhé.

Tôi nhận được lời khuyên và sự cổ vũ nồng nhiệt rằng tôi phải biết yêu bản thân, trở thành nhân tố gây thương nhớ cho bất kỳ người đàn ông nào vô tình lướt qua. Chỉ như vậy, người tôi yêu sẽ lại yêu tôi vì, sự chiếm hữu trong con người anh ta sẽ không thể nào ngó lơ người mà anh ta đã từng rất yêu như thế. Tôi đã cố kìm nén cảm xúc và cảm giác cô đơn để dùng biện pháp im lặng đồng thời tôi sẽ thay đổi diện mạo của mình với niềm tin rằng, anh ấy sẽ hối tiếc và trở về bên tôi. 

Yêu bản thân ư. Không phải là vấn đề với tôi.

Tạm thời, tôi ngừng yêu cầu sự chú ý và quan tâm từ anh ta và bắt đầu tiến trình lột xác. Tuy nhiên, tôi vẫn âm thầm theo dõi họ. Có vẻ như tôi chú ý đến cô gái kia nhiều hơn khi liên tục đánh giá và theo dõi hoạt động của cô trên mạng xã hội. Thời điểm đó, theo đánh giá của đám đông tôi hoàn toàn thu hút, đẹp hơn, gợi cảm hơn, lòng đầy nỗi ganh đua hơn. 

Từ một cô gái cổ điển, tôi cố trở nên cá tính, theo đuổi lối sống phóng khoáng, chăm chút đến ám ảnh cho vẻ ngoài của mình. Tôi đã sống như thế. Đẹp bất chấp và mở rộng mối quan hệ với bất kỳ ai. Được tán dương và cảm nhận được sự chú ý từ đám đông.

Tuy nhiên, tôi vẫn không hài lòng và tiêu cực với những gì đang diễn ra xung quanh. Nhưng buổi tối của tôi vẫn vô vị khi không còn được đồng hành cùng anh. Thế là tôi đâm ra chán ghét mọi buổi tối. Nó khiến tôi căm ghét bản thân mỗi khi lớp vỏ bọc được tháo xuống. Tôi không làm gì ngoài việc trằn trọc trước màn hình điện thoại, dõi ra thế giới xung quanh, xem ai đó đang nói gì về tôi, khen ngợi tôi như thế nào, tôi còn khuyết điểm gì chưa làm hài lòng họ. Rồi tôi chuyển sang cuộc đời của người khác, đánh giá vẻ ngoài và chất lượng sống của họ thông qua những bức hình trau chuốt mà họ đăng, trạng thái họ viết. Tôi uất ức trước sự tương tác mà anh ta dành cho cô gái kia trong khi tôi không nhận được bất kỳ phản hồi nào. Cứ thế, tôi luôn trong trạng thái phẫn nộ và ghen tức. Tôi hay cáu gắt, trong mọi cuộc họp với đồng nghiệp, không tìm thấy tiếng nói chung với gia đình, bạn bè cũng rời bỏ khi tôi sa đà vào nỗi thống khổ của mình.

Mãi cho đến khi tôi nhận được một câu hỏi từ một người bạn, cô ấy đã trở thành ký ức vào thời điểm tôi quyết định thay đổi bản thân và cũng là người tôi tìm đến cuối cùng khi cần được giải tỏa cảm xúc.

“Cô hết yêu bản thân mình rồi hả?” Tôi chưa biết trả lời sao cho hợp lý. Nhưng tôi cố ra vẻ với cô rằng tôi vẫn đang yêu nó nhưng cuộc sống hình như không yêu tôi nữa.

“Cô có yêu nó không?” Cô tiếp tục hỏi với vẻ lơ đãng.

“Hả? Yêu gì cơ?” Tôi ngạc nhiên.

“Cuộc sống. Trước giờ cô có yêu nó chưa.”

Tôi bắt đầu bối rối. Trong nỗi phiền muộn nhưng tôi vẫn ý thức được phần lớn thời gian sống tôi đều than trách là nhiều. Tôi thấy bất công và không mấy hài lòng với những gì mình đang có. Tôi bị xa lánh và tôi nghĩ cuộc đời cướp đi hạnh phúc của mình và nhẫn tâm ban tặng nó cho người khác. 

“Tôi… chưa.” Tôi can đảm thú nhận trong sự hổ thẹn nhen nhóm.

“Tôi cũng vậy.”

“Nhưng đã từng.” Cô tiếp tục. “Chỉ vì một ai đó nói rằng họ yêu ta không có nghĩa là ta cũng thấy thoải mái với chính mình. Chỉ vì điều gì đó ở cuộc sống không xảy ra theo mong muốn của mình không có nghĩa là nó đang bất công với chính mình.”

Cô nói nốt câu cuối cùng rồi đứng lên với ý định rời đi trước. Tuy nhiên, trước khi khuất sau cánh cửa. Cô đã kịp gửi lại cho tôi một món quà, kèm mẩu giấy “Bí mật của tình yêu vĩnh cửu”. Bên trong hộp quà là một bó hoa Xôn Xanh, loài hoa giúp tôi nhận ra rằng chỉ khi tôi thật sự tôn trọng những giá trị của mình tôi mới biết ơn những giá trị mà một mối quan hệ yêu đương có thể ban tặng, và rằng trông chờ những lời tán dương từ người xung quanh ta thật ra là một điều xuẩn ngốc. 

Tôi hiểu ra mình sẽ chẳng tiến xa hơn một cái kết mà ở đó người ta yêu cuối cùng cũng rời bỏ ta khi ta đòi hỏi quá nhiều lời yêu, lời dối trá mà họ đã ban tặng trong khi bản thân lại chưa từng thử một lần yêu lấy chính mình.

Tác giả: VRSP

Ảnh: Vladyslav Tobolenko on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Translation™] 45 trích dẫn có thể giúp bạn thức tỉnh tâm linh từ đạo sư Ramana Maharshi (part 2/2)

thdp translation 3

  1. “Các nhà thám hiểm kiếm tìm hạnh phúc trong việc khám phá những điều kỳ lạ, phát hiện những vùng đất mới và trải qua những chuyến phiêu lưu mạo hiểm. Những điều đó thật ly kỳ. Nhưng niềm vui được tìm thấy ở đâu? Chỉ có ở bên trong. Niềm vui thì không thể được tìm kiếm từ thế giới bên ngoài.”
  2. “Không hiểu chính bản thân mình thì cố gắng hiểu thế giới có ích lợi gì?”
  3. “Bạn không cần phải mong mỏi hay đạt được bất kì trạng thái mới nào. Hãy rũ bỏ những suy nghĩ hiện tại của bạn, chỉ vậy thôi.”
  4. “Những thứ đến rồi đi, lên rồi xuống, sinh rồi diệt chính là cái tôi (ego). Cái luôn luôn tồn tại, bất biến, và không có những đặc tính chính là Chân ngã.”
  5. “Một người phải nhận ra Chân ngã của mình để mở ra kho chứa hạnh phúc thuần khiết.”
  6. “Tâm trí là tâm thức đã mặc lên những giới hạn. Khởi thủy bạn là vô hạn và hoàn hảo. Sau đó bạn tiếp nhận những giới hạn và trở thành tâm trí.”
  7. “Mức độ tự do khỏi những suy nghĩ vô ích và mức độ tập trung vào một suy nghĩ duy nhất là thước đo đánh giá sự tiến bộ tâm linh.”
  8. “Ngay cả cấu trúc của nguyên tử cũng được khám phá bởi tâm trí. Do đó tâm trí tinh vi hơn nguyên tử. Vậy thì điều nằm đằng sau tâm trí, cụ thể là linh hồn mỗi người, còn tinh tế hơn cả tâm trí.”
  9. “Theo một cách nào đó, sự tập trung của tâm trí là (ND: phương pháp) chung cho cả Tri thức và Yoga. Yoga nhắm tới sự hợp nhất giữa cá nhân và vũ trụ, hay Thực tại. Thực tại này không thể mới. Nó phải tồn tại thậm chí ngay bây giờ, và nó thực sự tồn tại.”
  10. “Tất cả các đặc tính xấu xoay quanh bản ngã (ego). Khi bản ngã mất đi, sự Nhận ra sẽ tự động đến. Không có đặc tính tốt hay xấu trong Chân ngã. Chân ngã vượt thoát khỏi mọi đặc tính. Đặc tính chỉ gắn liền với tâm trí.”
  11. “Tôi không phải là cơ thể dễ hư hoại mà là Chân ngã bất tử. Cơ thể chết đi nhưng thần khí – thứ vượt thoát khỏi cơ thể – thì cái chết không thể nào chạm đến.”
  12. “Khi nào có suy nghĩ, khi đó có sự phân tâm. Khi không còn suy nghĩ thì đó là thiền định.”
  13. “Tâm thức thật sự luôn ở bên ta. Mọi người đều biết họ tồn tại. Không ai có thể phủ nhận sự tồn tại của chính mình.”
  14. “Sự tĩnh lặng luôn luôn lên tiếng; đó là dòng chảy bất diệt của ngôn ngữ.”
  15. “Cái Thật thì luôn hiện hữu, giống như màn hình mà trên đó những thước phim đang chạy liên tục. Trong khi hình ảnh xuất hiện, ta không thấy màn hình. Tắt nó đi, màn hình sẽ hiển lộ rõ ràng. Mọi ý nghĩ và sự kiện chỉ đơn thuần là những hình ảnh di chuyển trên màn hình Tâm thức Thuần khiết, chỉ mình nó là thật.”
  16. “Hãy nghĩ về God, những níu bám sẽ dần biến mất. Nếu bạn đợi đến khi tất cả những ham muốn biến mất trước khi bắt đầu lòng thành tâm và lời cầu nguyện của mình, bạn sẽ phải đợi một thời gian rất dài.”
  17. “Giống như khi cùng một người được gọi bằng nhiều tên khác nhau tuỳ vào vai trò của người đó, tương tự cùng một tâm trí cũng được gọi bằng nhiều tên gọi khác nhau như: tâm trí, trí năng, trí nhớ, cái tôi, chỉ là sự khác biệt trong chức năng, chứ không phải do bất kỳ sự khác biệt thật sự nào.”
  18. “Không còn chút nghi ngờ nào nữa, vũ trụ chỉ đơn thuần là một ảo giác.”

Biên soạn: Prana
Biên dịch: Minty
Hiệu đính: Hoài Thanh, Prana

[THĐP Translation™] (PART 1/2) 45 trích dẫn có thể giúp bạn thức tỉnh tâm linh từ đạo sư Ramana Maharshi (câu 1-27)


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Translation™] 45 trích dẫn có thể giúp bạn thức tỉnh tâm linh từ đạo sư Ramana Maharshi (part 1/2)

thdp translation 3

  1. “Nhận ra Chân ngã là sự phục vụ vĩ đại nhất bạn có thể dâng tặng thế giới.”
  2. “Hạnh phúc là bản chất tự nhiên của bạn. Không có gì sai khi mong cầu hạnh phúc. Điều sai là đi kiếm tìm ở bên ngoài trong khi nó ở bên trong ta.”
  3. “Bổn phận của bạn là hiện hữu, chứ không phải trở thành điều này hay điều kia. ‘Ta là Đấng Hằng Hữu’* đã tóm tắt toàn bộ sự thật. Phương thức này được tóm gọn trong hai từ (hãy) ‘Tĩnh lặng’ (Be still). Tĩnh lặng là gì? Tĩnh lặng có nghĩa là phá bỏ chính mình. Bởi vì bất kì hình dạng hay hình thể nào cũng đều là căn nguyên của phiền não. Hãy từ bỏ ý niệm ‘Tôi là thế này thế kia.’ Tất cả những gì cần thiết để nhận ra Chân ngã là tĩnh lặng. Điều gì có thể dễ dàng hơn thế?”
    *Ramana trích dẫn Kinh Thánh (Xuất hành 3:14)
  4. “Nếu bạn cẩn trọng và nỗ lực nghiêm khắc để loại bỏ mọi suy nghĩ khi nó trỗi dậy, bạn sẽ sớm nhận ra rằng bạn đang ngày càng tiến sâu hơn vào nội tâm mình, nơi không cần tới nỗ lực để loại bỏ những suy nghĩ đó.”
  5. “Bất kể điều gì được tiên định không xảy ra thì sẽ không xảy ra, cứ thử nếu muốn. Bất kể điều gì được tiên định xảy ra sẽ xảy ra, cứ thử ngăn cản nó mà xem. Điều này là chắc chắn. Do đó, cách tốt nhất là giữ yên lặng.”
  6. “Muốn cải tạo thế giới mà không khám phá chân ngã đích thực của mình thì cũng giống như cố gắng che phủ thế giới này bằng da thuộc để tránh sự đau đớn khi bước đi trên sỏi đá và gai nhọn. Đi giày thì dễ dàng hơn nhiều.”
  7. “Hãy có đức tin vào God và chính mình, nó sẽ chữa lành tất cả. Hãy hy vọng điều tốt nhất, hãy mong chờ điều tốt nhất, hãy làm hết sức cho điều tốt nhất, rồi cuối cùng mọi thứ sẽ đến với bạn.”
  8. “Không có sáng tạo hay hủy diệt, không có định mệnh hay tự do ý chí, không có con đường hay thành tựu. Đây là chân lý cuối cùng.”
  9. “Bạn chỉ có thể dừng dòng suy nghĩ bằng cách chối từ bất kỳ sự hứng thú nào với nó.”
  10. “Không có Quá khứ hay Tương lai. Chỉ có Hiện tại.”
  11. “Nếu tâm trí ngủ mê, hãy đánh thức nó. Nếu tâm trí bắt đầu đi hoang, hãy làm nó tĩnh lại. Nếu bạn đạt được trạng thái khi tâm trí không ngủ mê hay dao động, hãy giữ yên trong đó, trạng thái tự nhiên (đích thực).”
  12. “Sự Nhận ra (ND: Chân ngã) không có nghĩa là thu nạp được điều gì mới mẻ hay có được một năng lực mới. Nó đơn giản là loại bỏ đi tất cả sự ngụy trang.”
  13. “Tất cả những gì cần thiết để nhận ra Chân ngã là Tĩnh lặng.”
  14. “Lầm tưởng lớn nhất của một người là nghĩ rằng bản chất của mình là yếu đuối hoặc xấu xa. Bản chất thật của mỗi người là thánh thiện và mạnh mẽ. Những thứ yếu đuối hay xấu xa chỉ là thói quen, dục vọng và suy nghĩ của người đó, chứ không phải là bản thân họ.”
  15. “Hãy hướng lên cao, nhắm đến những thứ cao nhất, rồi tất cả những mục tiêu thấp hơn sẽ đều đạt được. Chính vì nhìn xuống biển cả giông tố của những khác biệt khiến bạn chìm đắm. Hãy nhìn lên, vượt thoát khỏi những điều này và nhìn về Đấng Chân thật Huy hoàng Độc nhất, và bạn sẽ được cứu rỗi.”
  16. “Cái gì đến để nó đến. Cái gì đi để nó đi. Tìm ra cái còn lại.”
  17. “Nếu bạn tiếp tục với ánh sáng sẵn có, bạn sẽ gặp được Người Thầy của mình, bởi chính ông ta cũng sẽ tìm kiếm bạn.”
  18. “Không ai thành công mà không nỗ lực. Những người có được thành công là nhờ sự kiên trì của họ.”
  19. “Hãy ý thức về sự ý thức. Hãy nói hoặc nghĩ “Tôi hiện hữu”, và không thêm thắt gì. Ý thức về sự tĩnh lặng theo sau “Tôi hiện hữu”. Cảm nhận sự hiện hữu của bạn, sự hiện diện trần trụi rỗng rang không che đậy. Nó không bị ảnh hưởng bởi trẻ hay già, giàu hay nghèo, tốt hay xấu, hoặc bất kì thuộc tính nào khác. Nó là bào thai rộng lớn thênh thang của mọi tạo vật và dạng thể.”
  20. “Hãy biết rằng trừ diệt sự đồng nhất với cơ thể là việc làm từ thiện, là sự khổ hạnh tâm linh và sự hiến tế lễ nghi; đó là đức hạnh, là sự tận hiến và sự hợp nhất thiêng liêng; đó là thiên đường, sự sung túc, bình an và chân lý; đó là đặc ân; là trạng thái của sự tĩnh lặng thiêng liêng; đó là cái chết bất tử; đó là jnana, là sự từ bỏ, là phúc lạc và sự giải thoát tận cùng.”
  21. Hỏi: Ảo tưởng là gì? Ramana: Ảo tưởng đối với ai? Hãy tìm ra nó. Sau đó ảo tưởng sẽ biến mất. Thông thường mọi người muốn biết về ảo tưởng nhưng không kiểm tra xem đó là ảo tưởng đối với ai. Đó là khờ dại. Ảo tưởng là ở bên ngoài và chưa được biết. Nhưng người tìm kiếm thì đã được biết và ở bên trong. Hãy tìm ra những thứ ngay trước mắt, gần gũi, thay vì cố tìm ra những thứ xa vời và chưa được biết.”
  22. “Mục đích ích lợi duy nhất của kiếp sống hiện tại là quay vào trong và nhận ra Chân ngã.”
  23. “Giữ tĩnh lặng, với niềm tin vững chắc rằng Chân ngã tỏa sáng thành mọi thứ cũng như hư không, bên trong, bên ngoài và khắp mọi nơi.”
  24. “Một tâm trí trong sạch cũng chính là Brahman, vì vậy Brahman không là gì khác ngoài tâm trí của bậc hiền nhân.”
  25. “Mọi thứ trên thế giới này đều là Thầy tôi.”
  26. “Sự tập trung của bạn phải đến thật dễ dàng như hơi thở. Cố định mình vào một thứ và cố gắng bám vào đó. Mọi thứ sẽ trở nên đúng đắn. Thiền là gắn chặt vào một suy nghĩ. Suy nghĩ duy nhất đó đẩy xa những suy nghĩ khác. Phân tán là dấu hiệu cho thấy sự yếu đuối của tâm trí. Bằng cách thiền định liên tục nó sẽ gia tăng sức mạnh.
  27. “Nếu bạn giữ cảm giác này về cái ‘Tôi’ đủ lâu và đủ mạnh, cái ‘tôi’ giả ngụy sẽ tan biến, chỉ còn lại nhận thức vẹn nguyên về cái ‘Tôi’ nội tại chân thật, đó chính là Tâm thức (Consciousness).”

• • •

(Bài full 45 câu đã được xuất bản trong tạp chí Aloha 25. Link đặt mua tạp chí bên dưới.)

⭐ [THĐP Vietsub] Ramana Maharshi — Đạo sư giác ngộ nổi tiếng thế giới thế kỷ 20 (80 phút)

Biên soạn: Prana
Biên dịch: Minty
Hiệu đính: Hoài Thanh, Prana


💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Đừng bỏ rơi em bé tâm hồn

0

Có bao giờ bạn cảm thấy chán nản? Có bao giờ bạn cảm thấy bực tức trong lòng? Có bao giờ bạn cảm thấy nhớ mong? Có bao giờ bạn cảm thấy đau khổ dâng lên đến cùng cực? Có bao giờ bạn cảm thấy cô đơn? Cảm thấy lạc lõng? Cảm thấy xấu hổ, nuối tiếc, bồn chồn và hờn ghen? Có bao giờ bạn cảm thấy uể oải? Cảm thấy mông lung, lo âu và bất định?

Những lúc như thế, bạn thường làm gì?

Bạn đè nén những cảm xúc ấy? Bạn vùi lấp chúng bằng những hoạt động giải trí? Bạn tự phán xét chính mình hoặc đổi lỗi cho người xung quanh? Hay bạn chống cự chúng trong một sự gắng gồng đầy đau khổ?

Tại sao tôi lại đưa ra một loạt những câu hỏi như vậy? Hãy cùng đọc tiếp câu chuyện dưới đây.

Bình thường, khi một em bé òa lên khóc, người mẹ đang làm lụng ở ngoài vườn cũng phải vội vã chạy vào. Bà mẹ có la rầy em không? Có quát mắng em không? Có bịt miệng em lại để không nghe thấy tiếng khóc ấy không? Hay là người mẹ xót xa đứa con thơ nhỏ mà ấp ôm vào lòng, đồng thời quan sát xem em bé có đang đói, có đang bị giật mình bởi tiếng động, hay có đang cần được thay tã. Khi mẹ tới và ôm em vào lòng, em bé cảm thấy được an toàn và dần nín khóc. Sau đó khi tinh thần hoàn toàn yên ổn, em nhoẻn miệng cười và u ơ trò chuyện với người mẹ hiền. Đối với em, khi có sự hiện diện của mẹ, bao nhiêu giông bão cũng đều tan biến.

Tâm hồn mỗi người chúng ta cũng như một em bé – thuần khiết, sáng trong và vô cùng nhạy cảm. Mỗi khi bị mất cân bằng, dao động, hay không được cảm nhận sự hiện hữu của ý thức, em bé tâm hồn sẽ kêu khóc. Đó là lúc bạn và tôi sẽ cảm thấy tiêu cực và bất ổn (với bất kỳ hoàn cảnh nào hợp lý với cảm xúc đó.) Tất cả những cảm xúc tiêu cực mà con người cảm thấy có khác gì đâu những tiếng kêu khóc của một đứa trẻ sơ sinh. Khi mang trong mình một đứa trẻ tinh thần nhạy cảm và thuần khiết, chúng ta cũng đang vào vị trí của một người mẹ. Vậy đứng trước những đau khóc của đứa con tâm hồn, bạn nên làm gì?

Câu trả lời đó là dành sự chú ý và quan tâm dịu dàng cho nó. Đây chính là cách thực tập chánh niệm mà những bậc thiền sư hay nói tới. Bất kỳ khi nào nội tâm sa ngã khỏi điểm cân bằng, bất kỳ khi nào tâm trí ồn ào náo động, việc đầu tiên người đó cần làm không phải là trách mắng và đổ lỗi cho thế giới bên ngoài đã gây nên những điều tiêu cực, mà là thu rút sự chú ý vào bên trong chính mình, đồng thời neo đậu vào hơi thở.

“Người nào có khả năng rút các giác quan của mình khỏi các đối tượng của giác quan như con rùa rụt tứ chi vào mai, người đó có ý thức toàn thiện.” — Sri Krishna, Chí Tôn Ca (2:58)

“Trong chánh niệm, người ta không chỉ thư thái và hạnh phúc, mà còn minh mẫn và tỉnh táo. Thiền không phải là trốn tránh, đó là cuộc gặp gỡ thanh thản với thực tại.” – Thích Nhất Hạnh

Đa số mọi người không biết được giá trị của việc thực tập chánh niệm là do chúng ta vẫn còn coi thế giới vật chất bên ngoài là thứ giá trị hơn. Không những vậy, một khi không có thói quen hiện diện với nội tâm của chính mình, một người sẽ dễ có xu hướng làm những chuyện không quan trọng khác khi những căng thẳng xảy đến, đó là tranh đấu với những tác nhân gián tiếp đến từ bên ngoài. Lúc này, chúng ta giống như một bà mẹ khi thấy con kêu khóc thì vội vàng chạy ra ngoài đường đuổi theo cái xe tải và la rầy ông tài xế, bảo rằng ông ta nên thay một cái còi xe khác có âm lượng nhỏ hơn để các em bé không bị giật mình. Trong khi người mẹ mải cãi cọ hơn thua với người lạ ở ngoài đường, thì thật tội nghiệp biết bao, em bé ở trong nhà đã khóc đến tím tái mặt mày mà vẫn không có mẹ ở bên dỗ dành.

Chạy theo những hoàn cảnh bên ngoài và cố gắng kiểm soát chúng là một cách chữa chạy rất hao tổn năng lượng và thời gian. Đồng thời hiệu quả nó đem lại cực kỳ thấp, thậm chí nó còn khiến chuyện bé xé ra to, chữa lợn lành thành lợn què, hay đổ thêm dầu vào lửa. Trong khi chỉ với một vài hơi thở đều đặn cùng sự chú ý được bám rễ dần vào bên trong nội tâm, bạn đã giải quyết được hầu hết vấn đề trong hiện tại. Thậm chí nếu thực tập chánh niệm chuyên cần tinh tấn, bạn sẽ càng tỉnh thức và sẽ không làm phát sinh thêm các vấn đề mới.

“Chánh niệm là như vậy – đó là phép màu có thể gọi lại trong nháy mắt tâm trí đang bị phân tán của chúng ta và khôi phục nó trở lại vẹn toàn để chúng ta có thể sống từng phút giây cuộc đời.” — Thích Nhất Hạnh

Bạn có đang chú ý tới những điều bạn đang chú ý tới?

Có bao giờ bạn để ý thấy rằng sự điềm tĩnh, tận hưởng và hài lòng từ đâu mà ra, nếu không phải từ tâm hồn mỗi người? Nếu tâm hồn không được thường xuyên thăm nom và soi sáng thì chúng ta làm sao có được sự bình an trong đời sống hàng ngày? Một người mẹ luôn bỏ bê vắng mặt với đứa con thơ trong những lúc nó cần nhất thì làm sao nó có thể hạnh phúc?
Chúng ta kiếm thật nhiều tiền để cảm thấy an toàn ư? Chúng ta có được nhiều danh tiếng để cảm thấy mãn nguyện ư? Chúng ta có nhiều thú vui chơi để cảm thấy sung sướng ư? Chuyện này có khác gì một bà mẹ đặt một em bé sơ sinh vào trong chiếc giường dát vàng để mong em bé khỏi khóc? Trưng đầy ảnh em bé ngoài đường để em bé thấy được an tâm? Và tống thật nhiều đồ chơi phát ra tiếng nhạc vào trong chiếc nôi để em bé được thấy thích thú? Không, những lúc bất an nhất, em bé chỉ cần mẹ, cần sự ngọt ngào yêu thương của người gần gũi với em mà thôi. Chỉ khi nào đã có mẹ và cảm thấy hoàn toàn bình an, em bé mới nảy sinh sự khám phá và tò mò với thế giới xung quanh. Còn khi không có mẹ, tất cả những thứ kia chỉ là những mối đe dọa.

Khép lại bài viết này, tôi hy vọng rằng các bạn có thể nhớ lại em bé tâm hồn và thực tập quay về hiện diện với nó, đặc biệt với những góc phần tổn thương, tiêu cực. Vì bóng tối và khổ đau được tạo nên là do sự vắng mặt của bạn. Còn ánh sáng và hạnh phúc xuất hiện là nhờ sự hiện hữu của bạn.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Ảnh: Jordan Whitt on Unsplash

💪 (New) [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP