21 C
Da Lat
Thứ Tư, 10 Tháng 9, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủ Blog Trang 25

[THĐP Translation™] Ramana Maharshi — Bản ngã (Ego) phát sinh từ đâu?

Hỏi: Bản ngã (Ego) phát sinh từ đâu?

Ramana Maharshi: Linh hồn, tâm trí, bản ngã chỉ đơn thuần là từ ngữ. Chúng không có thật. Ý Thức (Consciousness) là sự thật duy nhất.

Hỏi: Bản ngã và Chân Ngã (the Self / Atman) có giống nhau không?

Ramana Maharshi: Chân Ngã có thể tồn tại mà không cần bản ngã, nhưng bản ngã không thể tồn tại mà không có Chân Ngã. Các bản ngã cũng giống như bong bóng trong đại dương.

Các tạp chất và dính mắc thế gian chỉ ảnh hưởng đến bản ngã, Chân Ngã vẫn thuần khiết và không bị ảnh hưởng. Khi tính cá nhân ra đi, những ham muốn cũng đi theo.

Hỏi: Làm thế nào để thoát khỏi chủ nghĩa vị kỷ?

Ramana Maharshi: Chỉ cần nhìn thấy bản chất thật sự của nó, thế là đủ. Chính bản ngã là cái nỗ lực loại bỏ chính nó, vậy làm sao nó có thể chết theo cách đó?

Nếu bản ngã phải ra đi, thì một cái gì khác phải giết chết nó. Liệu nó có bao giờ đồng ý tự sát không?

Vì vậy, trước tiên hãy nhận ra bản chất thực sự của bản ngã là gì và nó sẽ ra đi theo cách riêng của nó. Hãy suy xét bản chất của bản ngã: đó là quá trình giác ngộ. Nếu một người nhìn thấy bản chất thực của họ là gì thì bản thân chuyện đó sẽ loại bỏ bản ngã. Cho đến lúc đó nó cũng giống như đuổi theo cái bóng của chính mình. Càng tiến xa thì cái bóng càng xa.

Nếu chúng ta rời bỏ Chân Ngã của chính mình, thì bản ngã sẽ tự hiển lộ. Nếu chúng ta tìm kiếm bản chất thật của mình, thì bản ngã sẽ chết. Nếu chúng ta đang ở trong thực tại của chính mình, thì chúng ta không cần phải lo lắng về bản ngã.

Hãy tìm kiếm cội nguồn của bạn. Tìm xem ý nghĩ ‘Tôi’ bắt nguồn từ đâu.

Đối tượng nào chúng ta có thể chắc chắn hơn Chân Ngã của chúng ta? Đây là trải nghiệm trực tiếp và không thể được mô tả thêm. Nếu cái ‘Tôi’ hiện tại biến mất, tâm trí sẽ hiện nguyên hình: một huyễn thoại! [TN: không có thật, ảo tưởng]

Cái còn lại là Chân Ngã thuần khiết. Trong giấc ngủ sâu, Chân Ngã tồn tại mà không có nhận thức về cơ thể hay thế giới, và chỉ có hạnh phúc [TN: bình an tuyệt đối] ngự trị.

— Trích từ quyển sách Conscious Immortality

Biên dịch: Prana – THĐP


💪 [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục tất cả nội dung Aloha volume 1-27 ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

[THĐP Translation™] Anamalai Swami — Vasanas là gì và chúng hoạt động như thế nào?

0

Hỏi: Ông nói rất nhiều về vasanas. Ông có thể vui lòng cho tôi biết chính xác chúng là gì và chúng hoạt động như thế nào không?

AS: Vasanas là những thói quen của tâm trí. Chúng là những nhận dạng nhầm lẫn và những khuôn mẫu suy nghĩ lặp đi lặp lại. Vasanas là cái che đậy trải nghiệm về chân Ngã. Vasanas xuất hiện, thu hút sự chú ý của bạn và kéo bạn hướng ra ngoài thế giới hơn là hướng vào trong tới chân Ngã. Điều này xảy ra thường xuyên và liên tục đến nỗi tâm trí không bao giờ có cơ hội để nghỉ ngơi hoặc hiểu được bản chất thực sự của nó.

Những con gà trống thích cào đất. Đó là một thói quen vĩnh viễn với chúng. Ngay cả khi chúng đang đứng trên tảng đá trơ trụi, chúng vẫn cố cào mặt đất.

Vasanas hoạt động theo cùng một cách. Chúng là những thói quen và khuôn mẫu suy nghĩ xuất hiện lặp đi lặp lại ngay cả khi ta không muốn chúng. Hầu hết các ý tưởng và suy nghĩ của chúng ta là không chính xác. Khi chúng xuất hiện theo thói quen, chúng tẩy não chúng ta, khiến chúng ta nghĩ rằng chúng là thật.

Các vasana cơ bản như ‘Tôi là cơ thể’ hay ‘Tôi là tâm trí’ đã xuất hiện trong chúng ta rất nhiều lần đến nỗi chúng ta tự động chấp nhận rằng chúng là đúng. Ngay cả mong muốn vượt qua các vasana của chúng ta cũng là một vasana. Khi chúng ta nghĩ rằng “Tôi phải thiền định” hoặc “Tôi phải nỗ lực”, chúng ta chỉ đang tổ chức một cuộc chiến giữa hai vasana khác nhau.

Bạn chỉ có thể thoát khỏi những thói quen của tâm trí bằng cách an trú trong ý thức như ý thức.

Hãy là chính bạn, bản chất thật của bạn. Hãy tĩnh lặng. Hãy phớt lờ tất cả các vasana nảy sinh trong tâm trí và thay vào đó, hãy tập trung sự chú ý của bạn vào chân Ngã.

— Trích từ quyển sách Living by the Words of Bhagavan, trang 272

Biên dịch: Prana – THĐP


💪 [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục tất cả nội dung Aloha volume 1-27 ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Sống chậm lại để sống lâu và có cuộc sống chất lượng hơn

0

Thông thường, bạn sẽ muốn tận hưởng hai ân huệ này trong cuộc đời mình: Sống lâu nhất có thể và sống một cuộc đời đầy ắp những giá trị mà bạn có thể đạt được.

Bản thân bạn chính là công cụ sẽ đưa bạn đi tới cả hai mục tiêu này, và thực tế bạn có thể đạt được cả hai mong muốn đó bằng kiểm soát bản thân từ hành vi, lối sống cho tới tâm trí.

Để có thể kiểm soát bản thân, bạn phải xác định những thói quen của mình – các thói quen tốt cả trong hành động lẫn tâm trí sẽ hình thành những một lối sống tốt, và một lối sống tốt sẽ bảo toàn năng lượng cũng như khiến bạn luôn kiểm soát được tâm trí mình trước tác động bên ngoài.

Sống chậm chính là cách giúp bạn luôn vui vẻ và trần đầy năng lượng. Sống chậm không phải là bạn đi sau những người khác, mà bạn chấp nhận xây dựng những thói quen tốt để duy trì một sự cân bằng với thế giới bên ngoài đang được vận hành bằng nhịp sống hối hả và đa kết nối.

Sống chậm là bạn phải học cách sống trong hiện tại, đưa vào mỗi ngày những hoạt động ngoài trời như đi dạo, trò chuyện trực tiếp với các mối quan hệ của mình chứ không phải qua smartphone, xây dựng một thói quen ăn uống điều độ, không bia rượu, thuốc lá, cho phép mình được ngủ trưa ít nhất 30 phút….

Qua thời gian, bạn sẽ biến tất cả những hoạt động này thành một chuỗi công việc được lặp lại liên tục trong mỗi ngày của mình. Sống chậm chính là bạn sống cho mình nhiều hơn, biết mình cần gì, biết mình phải điều tiết nhịp độ như thế nào. Bạn cũng nhận biết rằng, những gì mình đang làm sẽ cần thời gian để hình thành, để thẩm thấu và để bạn nhận ra giá trị của những gì mình đang làm là xứng đáng. Cái gì khó thì cần thời gian để đạt được, và để đạt được điều đó thì bạn phải kiên nhẫn với chính mình.

Vì bạn đã kiểm soát được bản thân, điều chỉnh nhịp điệu sống của mình bạn sẽ miễn nhiễm với những tác động bên ngoài. Cơ thể bạn được nghỉ ngơi, tận hưởng và bảo toàn nhiều năng lượng – nguồn nước nuôi dưỡng tâm trí bạn. Bạn không còn mệt mỏi, bạn làm được nhiều việc hơn và tậm hưởng cuộc sống tốt hơn.

Thời đại này rất nhiều công việc làm tổn thương cả tâm trí lẫn cơ thể. Thậm chí việc bạn giải trí quá nhiều bằng internet cũng đang hành hạ cơ thể không kém như làm việc nặng. Hãy nhớ cơ thể bạn rất thông minh và nếu tâm trí bạn bị ảnh hưởng bởi sự lo âu, căng thẳng và đặc biệt là tức giận thì bạn đã tạo ra trong máu rất nhiều độc tố sẽ đầu độc cơ thể bạn. Mọi tác động từ tâm trí, cảm xúc này khiến nhanh mệt mỏi, làm việc kém hiệu quả và lão hoá nhanh chóng. Sự giận giữ và lo lắng khiến thần kinh bị căng thẳng hơn cả làm việc quá sức. Bạn nhớ lại xem, lần cuối cùng bạn tranh cãi với ai đó trong tức giận và lo lắng thì bạn có có thể làm được gì hay nghĩ gì sau lúc ấy không?

Ngược lại, sống chậm lại bảo toàn cả tâm trí lẫn cơ thể bạn đồng thời giúp bạn từng bước xây dựng một niềm đam mê, một thói quen không biết mệt mỏi. Khi bạn liên tục duy trì khả năng tư duy, học hỏi và rành mạch từng câu, từng ý, từng con số thì bạn sẽ đạt được một sự tinh thông và sáng suốt khiến nhiều người kinh ngạc. Bạn phát triển bản thân nhanh hơn dù sống chậm hơn, tốc độ suy luận cũng như khả năng thực thi của bạn cũng tốt hơn mà không phải chịu những áp lực bên ngoài phải đáp ứng ngay tất cả. Bạn không hoàn hảo, nhưng mỗi ngày bạn làm tốt hơn thì bạn sẽ chạm vào được sự hoàn hảo đó.

Tuổi thọ dựa trên sức khoẻ của bạn, tình trạng sức khoẻ là nhờ vào khả năng xác định những gì cần làm, những gì cần hấp thụ, những gì phải từ chối và trung thành với thói quen và triết lý của mình. Sống chậm đem tới cho bạn nhiều khoảng thời gian tận hưởng hơn, chia nhỏ những mục tiêu và công việc thành nhiều giai đoạn giúp bạn thảnh thơi hơn.

Để làm được điều này đòi hỏi bạn sự kiên nhẫn và duy trì khả năng cân bằng khi sống chậm trong thời đại liên tục cổ động, thúc ép bản thân phải đi nhanh, sống vội vã hết sức có thể. Bước đầu tiên và cũng là áp lực lớn với bạn – chấp nhận rằng mình sẽ khác với mọi người, sắp xếp một góc nhỏ trong thời gian và tâm trí của bạn cho việc tìm kiếm sự tiến bộ và thảnh thơi bằng những bước đi nhỏ.

Không nhiều người biết sẽ chấp nhận chậm lại, đi từng bước để nhận được những giá trị lớn lao. Bạn thường không đạt được những mục tiêu của mình vì sự đa nhiệm trong cuộc sống, thiếu khả năng hướng tâm trí vào việc phải làm TRONG THỜI ĐIỂM ĐÓ, đồng thời bỏ qua mọi thứ khác. Vì bạn bị bao vây và nghĩ rằng mình xử lý được hết mọi vấn đề trong một lúc, bạn sẽ nhanh chóng quá tải, cơ thể cũng lâm vào tình trạng kiệt sức. Bạn mệt mỏi và chịu tổn thất cả tinh thần lẫn thể xác, cuộc sống của bạn không được như ý và rút ngắn tuổi thọ.

Sống chậm là tự rèn cho mình sự bình tĩnh và khả năng tiết chế, kiên nhẫn và chấp nhận những thiếu sót của mình. Khi sống chậm, đừng ngạc nhiên là bạn có thể làm được rất nhiều việc nếu không vội vã, giữ vững nhịp độ và tránh được tình trạng gượng ép quá sức.

Sống chậm không phải là tối thiểu hoá nỗ lực mà là tối ưu hoá chính nỗ lực đó. Bạn bỏ ra ít hơn, nhưng nhận được nhiều hơn vì sự chú tâm và tỉ mỉ của mình. Chậm và chắc mới đem lại kết quả vì các bước nhỏ nhưng liên tục và thường xuyên sẽ tạo ra tốc độ học hỏi và thuần thục nhanh hơn.

Sống chậm giúp bạn duy trì sự tập trung và trao cho bạn cơ hội được nhìn thấy thành quả mỗi ngày.

Sống chậm làm bạn ý thức về hiện tại, mỗi giây phút, mỗi thời khắc trôi qua trong một ngày với sự chú tâm cao độ.

Sống chậm giúp bạn bảo toàn năng lượng, chữa lành những tổn thương vô hình trong cơ thể và tái tạo sự tập trung bằng việc ăn uống điều độ, tập luyện, thiền tập, đọc sách… Khi cơ bạn khoẻ hơn, bạn làm việc tốt hơn và sống lâu hơn.

Sống chậm để kiểm soát và tận hưởng cuộc đời mình, hơn là để nhịp điệu ngoài kia cuốn bạn vào trong nó. Hãy trở thành đức vua của mình, còn hơn là để ai khác chế ngự.

Chậm là trôi chảy, trôi chảy làm nên tốc độ.

Tác giả: Đức Nhân
Biên tập: THĐP

Photo: Theslowtraveler

💪 [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Socrates bàn về Trí tuệ

Socrates đã bị quy tội và kết án tử hình như thế nào?

Socrates

Cho đến nay, Socrates (phát âm: Soóc-cra-tis) vẫn là một trong những triết gia quan trọng nhất mọi thời đại. Tuy nhiên, ông đã không viết bất kỳ tác phẩm nào của riêng mình; do đó, chúng ta biết đến cuộc đời và những lời dạy của ông thông qua người học trò và cũng là người bạn của ông là Plato (427-347 TCN). Tác phẩm Apology (TD: Lời tự biện), được viết bởi Plato, không thể phủ nhận là một trong những tác phẩm quan trọng nhất về những phát ngôn của ông được ông đưa ra tại phiên tòa của mình.

Ông bị buộc tội bất kính (ND: với các thần linh) và làm hư hỏng giới trẻ. Trong Lời tự biện của Plato, Socrates liên tục nhắc đến một Thượng Đế duy nhất và ông chống lại việc tôn vinh các vị thần Hy Lạp. Tuy nhiên, ông đã tự bào chữa cho mình và bảo vệ quan niệm của ông về triết học. Socrates đã bị quy tội và kết án tử hình.

Chúng ta biết đến câu nói,

“MỘT CUỘC ĐỜI KHÔNG ĐƯỢC SUY XÉT CẨN THẬN THÌ KHÔNG ĐÁNG SỐNG” vào cuối phiên tòa. SOCRATES TIN RẰNG MỤC ĐÍCH CỦA CUỘC SỐNG LÀ ĐỂ PHÁT TRIỂN TÂM LINH VÀ TRIẾT HỌC; ÔNG CHO RẰNG ĐIỀU QUAN TRỌNG LÀ PHẢI ĐẶT CÂU HỎI VÀ “SUY XÉT” CÁC GIÁ TRỊ VÀ NIỀM TIN CỦA MÌNH ĐỂ XÁC ĐỊNH XEM LIỆU CHÚNG CÓ CHÍNH XÁC HAY KHÔNG. (Top Highlight)

Phương pháp Socrates

Socrates

Socrates suy xét mọi người bằng cách sử dụng phương pháp elenchus của ông (elenchus có nghĩa là “bác bỏ bằng logic”), hay còn gọi là phương pháp Socrates. Ông tin rằng phương pháp này khiến mọi người nhận thức rõ hơn về sự vô minh của mình và vì thế dẫn đến sự khiêm nhường.

Một trong những tác phẩm quan trọng nhất của Plato, không nghi ngờ gì nữa, đó chính là tác phẩm Lời tự biện. Về cơ bản nó là một tài liệu ghi lại những lời nói mà ông đã đưa ra tại phiên tòa của mình. Phiên tòa diễn ra tại Athens năm 399 TCN. Socrates không chỉ tự bào chữa cho mình mà còn bảo vệ quan niệm của ông về triết học. Theo ông, đức hạnh là nền tảng và triết học là sự suy xét bản thân hướng tới đức hạnh. Ông đã bị buộc tội vì hai điều, đó là làm hư hỏng giới trẻ thành Athen, và giới thiệu một Thượng Đế mới.

Lời tự biện của Socrates

Ở phần đầu trong Lời tự biện của Socrates, ông giải thích rằng bạn ông là Chaerephon đã đến gặp nhà tiên tri ở Delphi và hỏi rằng liệu có ai thông thái hơn Socrates không? Nhà tiên tri trả lời Chaerephon rằng không có ai thông thái hơn. Tin tức này khiến ông bối rối vì ông thấy rất khó để tin rằng mình là người thông thái nhất. Ông đã nhận thức được sự vô minh của mình; ông không cho rằng mình thông thái.

Bởi vậy, ông quyết định cố gắng bác bỏ lời tiên tri bằng cách tìm kiếm những người khôn ngoan hơn mình. Ông nói chuyện với những người trong nhiều lĩnh vực chuyên môn khác nhau, như các chính khách, thi sĩ hay thợ thủ công; tuy nhiên, ông nhận ra rằng họ chỉ sở hữu “sự khôn ngoan của loài người”. Ví dụ, các nghệ nhân chỉ hiểu biết trong lĩnh vực nghệ thuật của họ, nhưng họ thiếu sự khôn ngoan trong những điều mà ông gọi là “những thứ cao hơn” hay “sự ưu tú của nhân loại”. Socrates nhận ra rằng:

“Tôi thông thái hơn người này, vì cả hai chúng tôi dường như không biết bất kỳ thứ gì vĩ đại hay tốt đẹp; nhưng anh ta lại tự huyễn hoặc rằng mình biết một số thứ mặc dù anh ta không biết gì cả; còn tôi, vì không biết gì cả nên tôi chẳng hề ảo tưởng rằng mình biết.”

Do đó, điều này cho thấy bởi vì tất cả đều khẳng định mình thông thái, chính điều này khiến họ không còn thông thái, trong khi Socrates không bao giờ tuyên bố rằng mình thông thái vì ông nhận thức được sự vô minh của mình về những vấn đề cao hơn; cho nên ông sở hữu một loại trí tuệ. Vì thế Socrates coi trách nhiệm của mình là suy xét bản thân và người khác: có nghĩa là sống cuộc đời của một triết gia.

Socrates cung cấp cho chúng ta một phương pháp tuyệt vời, được gọi là phương pháp Socrates, hay phương pháp elenchus, nghĩa là “sự suy xét”. Phương pháp Socrates không nhất thiết được dùng để xác định điều gì không đúng, mà là để xác định điều gì không thể đúng.

Do đó, phương pháp này đã được sử dụng trong suốt các cuộc đối thoại Socrates. Đối với Socrates, phương pháp xác định điều gì là đúng và không đúng luôn xảy ra trong bối cảnh thảo luận và đối thoại với người khác. Phương pháp này luôn bắt đầu bằng việc Socrates chất vấn người đối thoại với ông câu hỏi “X là gì?” Chẳng hạn, lòng thành kính là gì, hay công lý là gì?

Socrates

Socrates luôn tuyên bố mình vô minh

Câu hỏi này về cơ bản là muốn biết bản chất của một điều gì đó; điều thiết yếu về những phẩm chất đạo đức như lòng can đảm. Socrates luôn tuyên bố mình vô minh; ông luôn cho rằng mình không biết gì cả. Người đối thoại sau đó đưa ra một câu trả lời, tuy nhiên, câu trả lời được đưa ra không phải là điều Socrates tìm kiếm, vì ông muốn biết bản chất của X.

Người đối thoại sau đó đưa ra một định nghĩa, tuy nhiên, Socrates phát hiện ra mâu thuẫn với câu trả lời đã được đưa ra và chỉ ra rằng định nghĩa đó không thể đúng. Quá trình này tiếp diễn và Socrates lại tiếp tục tìm thấy sự mâu thuẫn bằng cách chỉ ra rằng các định nghĩa đó không thể đúng.

Một ví dụ về điều này xuất hiện trong tác phẩm Phaedo của Plato khi Socrates hỏi Simmias rằng “Chúng ta có chấp nhận sự tồn tại của một thứ như sự bình đẳng không?” Mỗi lần câu trả lời được đưa ra, Socrates lại thấy sự không nhất quán đối với câu trả lời của Simmias. Điều này tiếp tục cho đến khi Simmias không còn định nghĩa nào về sự bình đẳng, và vì vậy cuộc thảo luận kết thúc.

Do đó, “Ở đây Socrates không chỉ nhắc nhở Simmias về sự vô minh của mình mà còn khiến anh ta đau đớn khi nhận ra điều đó.” Điều này rất quan trọng vì Socrates muốn mọi người “suy xét” cuộc sống của mình và nhận thức được sự vô minh bên trong mình thay vì nghĩ rằng mình biết mọi thứ trong khi thực sự chẳng biết gì cả.

Mặc dù phương pháp Socrates không hé mở điều Socrates thực sự đang tìm kiếm, nhưng thay vào đó, nó để lại kết quả trong những người đối thoại và chính Socrates bị rơi vào trạng thái aporia, hay còn gọi là trạng thái bối rối. Vì phương pháp Socrates thường khiến mọi người rơi vào trạng thái aporia, có thể lập luận rằng không có ích lợi nào đạt được từ đó. Tuy nhiên, Socrates nói về lợi ích của sự bối rối và khẳng định rằng nó đưa mọi người đến gần hơn với sự thật:

“Đôi khi sự vô minh tốt hơn kiến thức; ông lập luận rằng kiến thức thực sự có giá trị duy nhất là kiến thức về cái thiện, một kiến thức có thẩm quyền sẽ khuyên bảo chính xác cho ta khi nào thì nên sử dụng các kỹ năng và tài sản khác mà ta có.”

Do đó, theo Socrates, phương pháp elenchus là thiết yếu vì nó là một cách để kiểm tra sự vô minh trong bạn bằng cách suy xét những ý tưởng và niềm tin của bạn. Vì vậy, mặc dù nó dẫn đến sự bối rối nhưng nó làm cho bạn ý thức hơn về sự vô minh của chính mình và do đó khiến bạn trở thành một người tốt hơn.

Triết học là một sự hoàn thiện của linh hồn

Nói tóm lại, ông tin rằng triết học là một sự hoàn thiện của linh hồn vì nó hé lộ sự vô minh bên trong ta; vì vậy, điều quan trọng là sống một “cuộc đời tự suy xét.” Ông cho rằng rất có thể bạn sẽ có một cuộc sống khốn khổ nếu bạn không tự vấn về những niềm tin và ý niệm của mình.

Ông luôn khẳng định rằng ông không biết gì cả; điều này làm vang vọng bản chất của ông. Một phần nào đó, trí tuệ là việc nhận ra sự vô minh của chính mình, do đó ông biết rằng mình không anh minh; vậy nên ông sở hữu một loại trí tuệ. Vào cuối phiên tòa, ông lập luận rằng:

“Nếu tôi nói rằng điều tốt nhất cho một người là thảo luận về đức hạnh mỗi ngày và những điều khác mà bạn nghe thấy khi tôi nói chuyện hay suy xét bản thân và những người khác, vì một cuộc đời không tự suy xét thì không đáng sống đối với con người, bạn thậm chí sẽ ít tin tôi hơn.”

Socrates kết luận rằng một cuộc đời đáng sống là một cuộc đời tự suy xét.

“Bản thân Socrates nói rằng ông là một con chuồn chuồn được các vị thần đặt ‘trên sườn’ của một ‘kẻ đờ đẫn’ ở Athens trong nỗ lực để ‘đánh thức hắn dậy.’”

Nói cách khác, ông cho rằng nhiệm vụ của ông là khiến mọi người nhận thức được sự vô minh của mình. Ông tin rằng nếu bạn không tự vấn những ý niệm và niềm tin của bản thân và kiểm tra để xác định xem chúng có mâu thuẫn hay không, và sống cả cuộc đời dựa trên những ý niệm đó, bạn sẽ sống một cuộc đời lừa dối; một cuộc sống với niềm tin sai lầm. Đây là mối nguy hiểm to lớn mà ông muốn giải quyết.

Đối với Socrates, kiến thức là điều quý giá nhất trong cuộc sống, tuy nhiên, ông tin rằng thà tìm cầu kiến thức và ý thức rõ về sự vô minh của chính mình còn hơn là khẳng định kiến thức mà mình không thực có.

Tác giả: Anam Lodhi
Biên dịch: Mithrandir
Hiệu đính: Prana

(Bài dịch lần đầu tiên được đăng trong Aloha 27)

Photo: Jacques-Louis David, 1787: “The Death of Socrates” (Cái chết của Socrates) — Luật pháp Athen thời đó buộc tội tử hình Socrates bằng một liều độc dược được chiết xuất từ cây độc cần (hemlock)

3 giai đoạn quan trọng trong 30 năm đầu tiên của cuộc đời bạn

0

Từ 15-30 tuổi là thời điểm bất cứ ai đều có thể học hỏi, rèn luyện, chịu đựng và trải nghiệm những nỗi đau, niềm vui và thành quả đủ để lấp đầy suốt cuộc đời này. Có thể nói rằng, 30 năm đầu đời để bạn nhận biết được giá trị của bản thân và mục đích để sống trong 30 tiếp theo, hoặc lâu hơn thế. Tất nhiên bạn có thể học, có thể nhận biết được rất nhiều hoặc chẳng lãnh nhận bất cứ bài học nào.

Trong khoảng thời gian này, Jesus Christ, Đức Phật đã âm thầm xuất hiện để giảng dạy, ban pháp cho dân chúng, Zeno – nhà sáng lập phái Khắc Kỷ, Alexander hay Augustus đã bắt đầu chiến thắng oanh liệt. Steve Jobs khi 28 tuổi, đã đưa Apple trở thành công ty có giá trị tỷ đô, tiếp đó Bill Gates cũng tiếp bước trong vài năm sau… Tất cả đều học hỏi, bộc lộ và bắt đầu hành động trong độ tuổi này. Khoảng thời gian này được chia thành ba giai đoạn:

1. Từ 15 đến 25 tuổi bạn sẽ biết được sự thiêu đốt của dục vọng, tình yêu, khoái lạc cũng như những đam mê, ước muốn mà bạn biết rằng mình có thể theo đuổi trong suốt cuộc đời này. Ở những năm tháng tuổi 18, 20 bạn được nếm trải rất nhiều hạnh phúc, sự tự do đi kèm với những nỗi đau không ai dạy bạn cách chữa lành cho mình.

Đồng thời một điều sâu sắc nhất trong khoảng thời gian này sẽ xảy ra với bạn: Thế giới thực khác với thế giới lý tưởng bạn nghĩ. Và một thế giới thực sẽ nhiều nỗi buồn hơn là niềm vui, nhưng chính vì thế bạn sẽ hiểu được niềm vui lại giá trị đến thế nào. Bạn có thể tìm kiếm niềm vui đó thông qua bản thân mình, hoặc người khác. Đó là lý do chúng ta muốn gắn kết, muốn ở bên cạnh ai đó để cảm thấy vui vẻ trong một thế giới quá nhiều nỗi buồn.

Có những niềm tin trước đây trong bạn đổ vỡ, bạn cảm thấy cô đơn, buồn bã và nhiều lúc chỉ muốn buông thả khi xung quanh bạn mọi thứ diễn ra chẳng được như mình mong muốn, từ gia đình, yêu đương, công việc, các mối quan hệ…. Tất nhiên khi bạn đã chấp nhận mọi trải nghiệm đến với mình, thì việc tinh thần và thể xác của bạn sẽ phải chịu một cú sốc phản vệ vượt xa sự tưởng tượng của bạn.

Đối với bạn,trong khoảng thời gian này, bạn sẽ biết mình là ai, mình sẽ phải làm gì, hay không thể làm gì, có thể đi được xa tới đâu, đi một mình hay đi với ai… Rất nhiều câu hỏi và câu trả lời bạn phải tự tìm kiếm, đồng thời trải nghiệm tất cả mọi thứ đến với bạn cũng như chính bạn lựa chọn mọi thứ. Đổi lại, bạn cũng có quyền phủ nhận tất cả, đưa mình vào một trạng thái thờ ơ, chán nản và từ chối bất cứ trải nghiệm nào. Nhưng tận hưởng đi, dù thế nào thì bạn cũng sẽ học được những bài học để bước vào giai đoạn thứ 2.

2. Từ 25-30 tuổi là thời điểm bạn đã bắt đầu định hình được từ con người, những gì bạn muốn làm và sẽ gắn bó với ai. Bạn bắt đầu có một sự nghiệp, một công ty, một công việc yêu thích và trên hết là một gia đình riêng của bạn. Bạn cảm thấy mình đã rời bỏ gia đình trước đây với bố mẹ, anh chị em mình để xây dựng một gia đình với những con người có mức độ gắn kết chưa từng có. Đó là những người bạn chọn, những người cho bạn cảm giác về trách nhiệm, sự chung thuỷ và là chỗ dựa tinh thần của bạn.

Ở giai đoạn 2 này, bạn bắt đầu cắt đứt những mối quan hệ không cần thiết vì đã biết lựa chọn hơn. Bạn cũng từ bỏ luôn những đam mê, ước muốn nếu không đạt được hoặc đã làm mà không thành công, để quay lại những giá trị thiết thực hơn với bạn như sự ổn định, một gia đình riêng, một sự an ủi tinh thần sau mỗi ngày làm việc.

Đổi lại, nếu bạn chưa lập gia đình mà vẫn đi theo đam mê và tầm nhìn của mình thì giai đoạn này mọi người sẽ chứng kiến ở bạn một sự tinh thông hơn hẳn trước đó. Bạn biết cách để đưa bản thân đến mục tiêu, bạn hiểu về việc kết nối với con người và chia sẻ với họ về viễn kiến của mình. Bạn đặt bản thân vào vị trí của một người kiến tạo tương lai bằng ý chí và quyết tâm cá nhân – như hình mẫu Howard Roark trong Suối nguồn.

Khi ở vị trí này, bạn nhận biết được thế giới này không lý tưởng và tươi đẹp, nhưng với một con người có lý tưởng và theo đuổi lý tưởng này một cách quyết liệt với giá phải trả là những năm tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời. Nhưng bạn chấp nhận để đem tới sự thay đổi. Bạn hiểu những trải nghiệm có thể đau đớn, nhưng cũng tôi luyện bạn, gội rửa và đong đầy bản thân bạn một sự nhận biết sâu sắc.

Ở thời điểm này, bạn đi một mình hay với ai, đạt được thành tựu hay vẫn chưa là gì cả cũng không quan trọng. Cái bạn học được ở đây quý giá hơn rất nhiều – bạn nhận biết những gì có thể và không thể, chấm hết. Hiểu được điều này, bạn đã biến đổi tâm trí, cuộc đời mình cũng như trả lời được không ít những câu hỏi đầu tiên, các câu hỏi mà không ai có thể biết được đáp án trừ bản thân bạn bằng chính trải nghiệm của mình.

3. Cuối cùng, sau tuổi 30, bạn sẽ tìm kiếm điều gì ở những năm tháng tiếp theo sau khi đã trải nghiệm rất sâu sắc tất cả những hướng đi, những lựa chọn ở hai giai đoạn trước, hoặc không lãnh nhận bất cứ bài học nào thì bạn phải làm cái gì tiếp theo?

Nếu bạn lựa chọn cái chết, lựa chọn một cuộc sống buông thả và tin rằng mọi thứ sẽ tái khởi động một thực tại mới phù hợp hơn với mình thì điều đó không bao giờ xảy ra đâu. Không có một thời điểm nào tốt để thay đổi và trải nghiệm hơn là bây giờ, ngay lúc này.

Nếu bạn tìm kiếm một thực tại mới, bạn tạo ra nó chứ không phải chờ đợi một Đấng sáng tạo, hay vòng quay luân hồi đặt bạn vào thực tại lý tưởng đó. Nếu bạn nhất quyết chờ đợi điều đó, bạn sẽ thất vọng khi sự tái khởi động lại đặt bạn về đúng vị trí cũ. Đừng chết, hãy tiếp tục trải nghiệm, có thể bạn không cứu được bản thân, nhưng sẽ gặp người cứu được bạn. Cái chết chỉ có ý nghĩa khi bạn đã trải nghiệm trọn vẹn, chứ không phải là bạn bỏ ngang và đòi dừng cuộc chơi để bắt đầu lại.

Và thật nghịch lý rằng những người sẵn sàng chết trong thời điểm này lại là những người đã sống trọn vẹn nhất với 30 năm đã qua. Họ đã được trải nghiệm nhiều thứ, rút ra được những bài học để trở nên nhận biết hơn, thấu hiểu hơn và sẵn sàng giúp đỡ người khác một cách khiêm nhường và vô hình.

Vì thế 30 năm tiếp theo hay lâu hơn nữa, đối với họ vẫn là 30 năm đầu tiên, mọi thứ mới mẻ và rất nhiều điều phải học hỏi. Nhưng vì họ đã có 30 năm trải nghiệm đầu tiên, họ sẵn sàng giúp đỡ bạn, sẵn sàng cho đi mọi thứ có thể để người khác nhận biết được một sự thật – niềm hân hoan hay khoái lạc chính là ngay khảnh khắc này, bạn sống, trải nghiệm và nhận biết trọn vẹn mọi thứ. Tất cả những thứ khác như thành tựu, tình yêu, gia đình, sự nghiệp… mọi thứ khác bạn có được trong cuộc đời này đều thuộc về trải nghiệm của chính bạn ngay bây giờ.

Vì thế, bạn có thể sống 30 năm lần hai, 30 năm lần ba nhưng vẫn đầy ắp mới mẻ như lần đầu tiên. Và vì bạn đã luôn sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc, bạn không sợ cái chết vì bạn đã thấu hiểu và luôn trong trạng thái sẵn sàng chờ đợi nó, nhưng bạn sẽ luôn ngăn người khác muốn chết – bạn muốn họ hãy lấp đầy sự trống rỗng của mình bằng nhiều trải nghiệm hơn trước khi chết.

Cuối cùng bạn nhận ra một điều không thể thú vị hơn – thực tại lý tưởng có thể tồn tại thông qua chính bản thân bạn, những gì bạn làm và những gì bạn nhận biết được qua 30 năm đầu tiên. Đó một con đường, một đạo lộ bạn phải đi thì mới biết bản chất của cuộc sống này là như thế nào.

Kể cả khi không có một con đường, bạn vẫn phải đi vì mỗi bước chân sẽ tạo nên từng đoạn đường và các đoạn đường nối với nhau sẽ tạo thành con đường. Con đường bạn tạo ra có thể giúp cho người khác bước lên đó và đi tới cái đích hay tự họ sẽ tạo ra những con đường của riêng mình.

Bạn sinh ra là để đón nhận cái chết. Bạn chết ở tuổi 15, 20 hay 30 cũng chẳng có gì khác biệt. Nhưng cách để hiểu về giá trị của cuộc sống là thông qua những trải nghiệm để biết sự hiện hữu của bạn trong lúc này quý giá đến thế nào. Sẽ có nhiều đau khổ, cô độc và mất mát để nhận ra những bài học.

Cuối cùng, bạn sẽ thấu hiểu một điều rất đơn giản: Bạn chấp nhận cái chết sau khi đã sống một cuộc đời với nhiều trải nghiệm sau 30 năm đầu tiên. Không cần biết bạn làm gì, học gì, đọc sách của ai, thiền trong bao lâu, cầu nguyện với Chúa hay Phật, thì bạn hãy cứ sống, trong bất cứ giai đoạn nào bạn cũng phải sống để tìm kiếm những niềm vui và ý nghĩa thực sự đầu tiên trong cuộc đời mình.

Tìm niềm vui trong cuộc sống không lý tưởng và từ cuộc sống được đong đầy bằng những niềm vui sẽ dẫn bước bạn đi vào cái chết như một sự trở về.

Một bài học có thể sẽ khiến bạn phải trải nghiệm bằng rất nhiều thời gian. Nhưng nó xứng đáng với những gì bạn bỏ công sức. Thử tưởng tượng xem, đến cái chết không làm bạn sợ hãi thì cũng chẳng có gì khiến bạn lo sợ hay không thể đạt được bất cứ điều gì trong cuộc đời này đúng không nào?

Tác giả: Đức Nhân
Biên tập: THĐP
Photo Ukwanghyun


💪 [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

5 đạo lý từ Áo Nghĩa Thư thế giới ngày nay cần

Kinh Vệ-đà (the Vedas) và Áo Nghĩa Thư (Upanishads) là gì?

Socrates

Có nguồn gốc từ Ấn Độ cổ đại, kinh Vệ-đà là một tập hợp các giáo lý cổ xưa và toàn diện từ các đạo sư của thời kỳ Vệ-đà. Bản thân kinh Vệ-đà có trước Ấn Độ giáo (Hinduism). Chúng chứa đựng các câu thần chú (mantras), các câu kinh, và các bài học về hệ thống Vệ-đà. Và Áo Nghĩa Thư là một phần quan trọng của hệ thống đó.

Thực tế, chúng chứa đựng một số giáo lý triết học có ảnh hưởng nhất mọi thời đại. Chúng bàn luận đến những vấn đề như thiền định, triết học, trạng thái hiện hữu cao hơn, và bản chất của Tạo Hóa. Nhưng điều hấp dẫn về Upanishads là mặc dù những lời dạy của nó đến nay đã hàng nghìn năm tuổi, chúng vẫn hoàn toàn hợp thời như trước đó. Vì vậy, chúng ta sẽ đi sâu vào Upanishads để bạn thấy được nó là gì và 5 bài học cốt lõi mà ngày nay chúng ta có thể học được từ những ghi chép cổ xưa, huyền bí này:

1. Samsara (Luân hồi)

2. Karma (Nghiệp quả)

3. Dharma (Đạo Pháp)

4. Moksha (Giải thoát)

5. Atman (Chân ngã)

Hãy bắt đầu!

Áo Nghĩa Thư là gì?

Socrates

Áo Nghĩa Thư là một tập hợp các ghi chép được viết ở Ấn Độ từ 800–500 TCN. Chúng chứa đựng nhiều giáo lý tâm linh cơ bản nhất mọi thời đại. Rất khó để định nghĩa Upanishads một cách chính xác, một phần là vì nguồn gốc cổ xưa của nó.

Áo Nghĩa Thư có nghĩa là gì?

Trong tiếng Phạn, Upanishads có nghĩa là: “ngồi xuống gần” hoặc “ngồi bên cạnh”. Ý nghĩa này ám chỉ bản chất của những giáo huấn. Tại sao? Bởi vì những bài học trong Áo Nghĩa Thư ban đầu được giảng dạy bởi các nhà hiền triết và đạo sư tâm linh. Những vị thầy này sẽ ngồi chia sẻ trí tuệ và hiểu biết của họ với những môn sinh tận tụy.

Kinh Vệ-đà và Áo Nghĩa Thư là gì?

Kinh Vệ-đà là 4 tài liệu Hindu thiêng liêng được viết cách đây 2500 năm. Chúng bao gồm các câu thần chú (mantras) về nhiều vị thần và giai điệu khác nhau được tụng ca trong các nghi lễ tôn giáo.

Từ Vệ-đà (Veda) có nghĩa là “tri thức”, và người Hindu tin rằng tri thức có thể tìm thấy trong kinh Vệ-đà thì có nguồn gốc thiêng liêng.

Kinh Vệ-đà được chia thành 4 mục:

1. Samhitas – thần chú và cầu khấn (benedictions)

2. Aranyakas – các ghi chép mô tả các biểu tượng và nghi thức liên quan đến tế lễ

3. Brahmanas – các ghi chép viết về các nghi lễ và tế lễ

4. Áo Nghĩa Thư – những thảo luận về tri thức tâm linh và triết học Hindu.

Áo Nghĩa Thư là sự tiếp nối của triết học Vệ-đà. Chúng giải thích chi tiết về cách chân Ngã (Atman) có thể được hợp nhất với chân lý tối thượng (Brahman) thông qua chiêm nghiệm và thiền định.

Ngoài ra, Áo Nghĩa Thư còn giải thích học thuyết về Nhân quả (Karma) – những hệ quả tích lũy từ các hành động của một người.

Có bao nhiêu Áo Nghĩa Thư và chúng là gì?

Chúng ta đã biết rằng Áo Nghĩa Thư là một tập hợp các ghi chép viết về một số giáo lý tâm linh cơ bản được viết từ năm 800-500 TCN. Tổng cộng, có 251 Áo Nghĩa Thư, 108 trong số đó đã được in ấn. Có 18 văn bản chính được coi là được viết bởi Krishna Dwaipayana Vysa – một hóa thân của Đức Krishna và là cha đẻ của tất cả kinh văn Vệ-đà.

Ai đã viết Áo Nghĩa Thư?

Không có riêng một cá nhân nào đảm nhiệm việc viết Áo Nghĩa Thư. Vì có hơn 200 Áo Nghĩa Thư, và nhiệm vụ này gần như là bất khả thi đối với chỉ một người duy nhất. Thay vào đó, Áo Nghĩa Thư được biên soạn bởi một nhóm các nhà thơ, học giả và môn sinh trong suốt nhiều năm. Trên thực tế, một số nhà hiền triết Áo Nghĩa Thư đáng lưu ý được nêu trong các ghi chép là Shwetaketu, Shandilya, Pippalada và Sanat Kumara.

Những giáo lý chính của Áo Nghĩa Thư là gì?

Socrates

Những giáo lý chính của Áo Nghĩa Thư còn được gọi là “những giáo lý minh triết”. Chúng đề cập đến một trạng thái sâu hơn và cao hơn của hiện hữu khả dĩ. Tổng cộng, có 4 giáo lý chính trong Áo Nghĩa Thư:

1. Prajnanm Brahma – (Tâm thức là Brahman) Nó tuyên bố rằng tâm thức và trí thông minh đồng nghĩa với Brahman (thực tại tối thượng, căn nguyên của mọi thứ đang tồn tại).

2. Tat Tvam Asi – (Bạn chính là Nó) Dạy chúng ta rằng Thượng Đế và bản thân chúng ta là một và giống nhau.

>>> Tat Tvam Asi: BẠN chính là NÓ — BẠN cũng chính là điều bạn đang tìm kiếm

3. Ayam Atma Brahma – (Chân ngã/Atman là Brahman) Nó đề cập đến tâm thức bên trong. Atman và Brahma thì như nhau. Atman là tâm thức kích hoạt và di chuyển cơ thể bạn, cho phép bạn nhận thức và hành động.

4. Aham Brahma Asmi – (Tôi là Brahman) Brahma tượng trưng cho thực tại, một Thượng Đế tối cao, giáo lý này đề cập đến lời tuyên bố về sự giác ngộ của một người. Có nghĩa là người được khai sáng tuyên bố Chân ngã của mình là Thượng Đế.

Những lời dạy chính này của Áo Nghĩa Thư nhằm giúp chúng ta đạt đến trạng thái hiện hữu cao hơn. Bằng cách nào? Bằng cách giúp chúng ta giải phóng bản thân khỏi sự trói buộc thông qua việc buông bỏ những danh tính của mình và hợp nhất với Thượng Đế.

Chí Tôn Ca (Bhagavad Gita) có phải là một phần của Áo Nghĩa Thư không?

Không, Chí Tôn Ca không phải là một phần của Áo Nghĩa Thư, nhưng nó là một phần của đại sử thi Mahabharata. Nó kể lại câu chuyện về cuộc đối thoại giữa hoàng tử Arjuna và người chỉ dẫn và đánh xe của anh ta, Krishna.

5 triết lý Áo Nghĩa Thư cốt lõi chúng ta có thể học hỏi ngày nay

Áo Nghĩa Thư thuộc về kinh sách Vệ-đà và là một trong những kinh điển phổ biến nhất và được yêu thích nhất trong hệ thống Vệ-đà. Tại sao? Bởi vì Áo Nghĩa Thư thôi thúc những người tìm kiếm sự Giác Ngộ quay lưng lại với nghi lễ hiến tế và thay vào đó yêu cầu các cá nhân hãy hướng nội. Các bài học trong Áo Nghĩa Thư có giá trị vượt thời gian. Ngày nay chúng vẫn đầy sức mạnh và vẫn hợp thời như hàng ngàn năm trước.

Dưới đây là năm triết lý cốt lõi của Áo Nghĩa Thư mà ngày nay chúng ta có thể học hỏi được rất nhiều.

1. Samsara (Luân hồi)

Khái niệm samsara rất phổ biến trong Áo Nghĩa Thư. “Samsara” trong tiếng Phạn có nghĩa là “phiêu bạt/lang thang”, là chu kỳ của sự sống. Nó diễn tả sự luân hồi, khái niệm được một số tôn giáo phương Đông sử dụng để nói về việc tái sinh sau khi bạn chết theo chu kỳ nghiệp quả. Bất kể niềm tin cá nhân của bạn là gì, vẫn có những điều quan trọng có thể rút ra từ samsara. Samsara cho chúng ta biết rằng tất cả mọi thứ trong cuộc sống đều luân chuyển. Bánh xe vĩ đại của cuộc sống liên tục quay, và không có gì là ứ đọng:

“Vũ trụ rộng lớn này là một bánh xe, bánh xe của Brahman. Trên nó, vạn vật bị lệ thuộc vào sinh, tử và tái sinh. Nó cứ quay vòng và quay vòng, không bao giờ dừng lại.” — Áo Nghĩa Thư Svetasvatara 1.6-8

Samsara gợi mở rằng năng lượng không thể bị phá hủy hoặc giảm bớt. Nó chỉ đơn giản là chuyển hoá. Và thực sự đó là một góc nhìn khá thi vị về vòng luân hồi sinh tử.

2. Karma (Hành động)

Đây là từ có thể quen thuộc với bạn hơn. Karma, dịch theo nghĩa đen có nghĩa là, “hành động, hoạt động hoặc việc làm”. Nhưng nó cũng nói đến học thuyết tâm linh về nhân quả. Chu kỳ nghiệp quả ngụ ý rằng những gì bạn làm hôm nay sẽ tác động đến cuộc sống của bạn ngày mai.

Và quay lại với khái niệm luân hồi, những gì bạn làm hôm nay cũng sẽ ảnh hưởng đến kiếp sống tiếp theo của bạn. Nguyên tắc nghiệp quả thôi thúc bạn phải suy ngẫm về những điều bạn làm trước khi bạn thực hiện. Bởi mỗi hành động đều có ý nghĩa và những gì bạn làm đều tác động đến cuộc sống của bạn và cuộc sống của những người xung quanh.

3. Dharma (Pháp/Đạo luật phổ quát)

Trong Áo Nghĩa Thư, khái niệm dharma tượng trưng cho trật tự, chân lý và đạo luật phổ quát tối thượng. Dharma là một khái niệm có mặt trong nhiều tín ngưỡng tôn giáo, bao gồm cả Phật giáo, Kỳ Na giáo và Ấn Độ giáo. Nhưng đối với hệ thống Vệ-đà, dharma có một chút khác biệt. Dharma trong Áo Nghĩa Thư diễn tả một chân lý toàn vẹn và hoàn chỉnh không thể bác bỏ.

Đó là giao ước xã hội mà chúng ta có đối với nhau, là đạo luật vô hình chi phối hành động của chúng ta. Dharma khuyến khích chúng ta hoàn thành vai trò của mình trong xã hội bằng hết khả năng của mình, mang trong mình sự tôn trọng, lòng cảm thông và sự can đảm.

4. Moksha (Sự giải thoát)

Trong tiếng Phạn, Moksha có nghĩa là “giải phóng, giác ngộ, giải thoát”. Và nó là một khái niệm đầy sức mạnh trong Áo Nghĩa Thư. Moksha là niết bàn, sự kết thúc tối hậu của khổ đau. Nó diễn tả sự vượt qua mọi dục vọng và khổ đau trần thế, và sự khao khát bình an đích thực và tối thượng.

Đó là lối thoát cuối cùng khỏi vòng luân hồi sinh tử. Đối với chúng ta ngày nay, moksha diễn tả một trạng thái bên trong bản thể. Chúng ta có thể tạo ra địa ngục hoặc thiên đường trong lúc hiện hữu trên trái đất này, và moksha có thể đạt được nếu chúng ta học cách buông bỏ những ràng buộc gắn kết của mình.

5. Atman (Chân ngã)

Atmanchân ngã vượt lên trên danh tính của bản ngã. Đó là bản chất sâu xa nhất của chúng ta. Đó là sự sống bên dưới lớp vỏ bên ngoài; bên dưới lớp quần áo, gia đình, bạn bè, công việc, sở thích, ký ức và trải nghiệm. Bên dưới tất cả những thứ chúng ta đã tự đồng nhất, atman tượng trưng cho một thứ vượt thời gian và không thể chạm tới:

“Mắt không thể nhìn thấy nó; tâm trí không thể nắm bắt nó. Chân ngã bất diệt không có đẳng cấp hay chủng tộc, không có mắt, tai, tay hay chân. Các hiền nhân nói rằng Chân ngã này là vô hạn trong người vĩ đại và kẻ tầm thường, vĩnh cửu và bất biến, là cội nguồn của sự sống.” — Áo Nghĩa Thư Mundaka 1.1.6

Đó là điều mà chúng ta phải cố gắng kết nối và lắng nghe. Bởi vì nó là một thứ vô hình nhưng rất thực. Vậy, một trong những cách tốt nhất để kết nối với chân ngã nội tại này là gì? Thiền chánh niệm. Hãy thử thiền chánh niệm để bản thân bạn có thể tiếp cận chân ngã vượt thoát khỏi bản ngã. Bạn có thể sẽ ngạc nhiên bởi những gì bạn tìm thấy.

>>> Hướng dẫn cơ bản thiền chánh niệm

Tác giả: Shannon Terrell
Biên dịch: Mithrandir
Hiệu đính: Prana

(Bài dịch đã được đăng trong THĐP Deep Club vào tháng 10/2020)

Làm sao để kiểm soát các cảm xúc tiêu cực?

0

Xã hội của chúng ta ngày nay, nhờ vào các tuyệt tác của nền văn hóa tiêu dùng và mạng xã hội ê-cuộc-đời-của-tui-hoành-tráng-hơn-mấy-chế, đã tạo ra cả một thế hệ loài người tin vào việc có những trải nghiệm tiêu cực như lo lắng, sợ hãi, tội lỗi, vân vân và mây mây – là không bình thường. Ý của tôi là, nếu như bạn nhìn vào Facebook của mình, mọi người ở đó đều có một quãng thời gian đã qua đỉnh vãi. Này nhé, tám kẻ kết hôn liền trong tuần này! Và một đứa nhóc 16 tuổi nào đó trên TV bị một con Ferrari rơi trúng đầu nhân ngày sinh nhật. Đứa khác thì cà kiếm những 2 tỷ đô nhờ viết ra một ứng dụng sẽ tự động cung cấp giấy vệ sinh cho bạn ngay khi hết. Trong khi ấy thì bạn cứ luẩn quẩn ở nhà mà vuốt ve mèo. Điều này làm bạn bắt đầu thấy rằng, việc cảm thấy tích cực mới là bình thường, còn việc cảm thấy tiêu cực, là một điều rất không bình thường.¹

Vậy nên, khi những cảm xúc tiêu cực xuất hiện, ta nghĩ rằng điều này không ổn và cố gắng làm điều gì đó để không cảm thấy tiêu cực nữa. Đó là lý do vì sao mà mọi người dành rất nhiều thời gian trong ngày cho mạng xã hội, bởi vì những bản nhạc Tik Tok và hàng tá meme trên Facebook sẽ giúp ta không cảm thấy buồn chán và cô đơn.

Nhưng buồn cười là, mặc cho hàng tá những thứ giải trí mà ta có được bây giờ, từ những chiếc meme trên Facebook, mấy cái video vui nhộn trên Tik Tok cho tới những bộ phim về việc ấy ấy trên Pỏnhub, ta vẫn luôn cảm thấy có nhiều cảm xúc tiêu cực. Càng giải trí nhiều bao nhiêu, ta lại càng có cảm giác buồn chán nhiều hơn bấy nhiêu.

Vậy làm thế nào để kiểm soát được các cảm xúc tiêu cực đang dày vò chúng ta đây? Mừng vì bạn đã hỏi. Nhưng tôi rất tiếc khi phải thông báo cho bạn một điều là:


BẠN KHÔNG THỂ KIỂM SOÁT ĐƯỢC CẢM XÚC CỦA MÌNH

“Cái gì cơ? Tôi đã nhấn vào đọc bài này vì bạn bảo rằng có thể giúp tôi hết bực mình với mấy con mụ bán mực tẩm oxy già ngoài chợ. Thế mà bây giờ bạn bảo tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Thế là thế nào?”
Bình tĩnh nào bạn tôi, nếu bạn nổi khùng lên chỉ vì một dòng chữ trên mạng thì bạn đang không kiểm soát được cảm xúc của mình đấy.

Nhận thức đầu tiên và quan trọng nhất để đối mặt với các cảm xúc tiêu cực là: bạn không thể kiểm soát được chúng. Những cảm xúc sẽ tự động xuất hiện mà bạn không thể quyết định khi nào thì chúng xuất hiện. Khi bạn thấy ai đó xúc phạm thần tượng của mình trên mạng, bạn sẽ lập tức nổi điên lên. Khi cuộc sống của bạn không trôi chảy, cảm giác hoang mang bỗng chợt hiện ra. Khi không có ai ở bên cạnh bạn, nỗi cô đơn cứ thế trào dâng trong lòng. Đôi khi bạn đang vui vẻ, một suy nghĩ về mối tình cũ lướt qua trong đầu cũng có thể làm bạn thấy buồn chán cả ngày hôm đó. Bạn đâu có muốn mình cảm thấy tiêu cực, nhưng những cảm xúc ấy vẫn cứ tự động hiện ra từ phần sâu thẳm trong bạn. Nếu bạn muốn chúng biến mất và ra lệnh cho tâm trí mình “đừng buồn nữa” hay “đừng lo lắng nữa”, chúng cũng vẫn cứ ở đó sờ sờ.

Những cảm xúc không chỉ tự động đến và đi, chúng còn phản kháng lại ý muốn của ta. Ta càng cố gắng xua đuổi hay kìm nén các cảm xúc, thì chúng lại càng trở nên mạnh mẽ hơn. Ta càng muốn kìm nén cơn tức thì lửa giận trong ta càng bùng cháy dữ dội hơn. Càng nhắc nhở bản thân đừng lo lắng thì ta lại càng cảm thấy lo lắng hơn. Cố gắng giữ giọt nước mắt trong lòng chỉ càng làm bạn nức nở nhiều hơn. Các cảm xúc giống như cát lún, ta càng nỗ lực vùng vẫy thoát ra khỏi chúng, ta lại càng chìm sâu hơn.

CẢM XÚC TIÊU CỰC VÀ HÀNH VI TIÊU CỰC

Các cảm xúc tiêu cực mang lại cho ta sự khó chịu về tinh thần. Vì vậy, chúng ta luôn cố gắng làm một điều gì đó để giải tỏa khi chúng xuất hiện. Vấn đề là, những hành vi nhằm giải tỏa cảm xúc tiêu cực thường là những hành vi tiêu cực. Những lúc cảm thấy cô đơn, buồn chán hay giận dữ, ta rất dễ làm những điều gây hại cho bản thân ta và cộng đồng.

Khi một chàng trai buồn vì thất tình, anh ta sẽ uống rượu để giải tỏa nỗi buồn đó. Khi một người phụ nữ tức giận, cô ấy có thể gào thét và chửi rủa những người xung quanh. Nếu mấy cậu thiếu niên thấy hoang mang với cuộc sống, họ hút cần để trạng thái get high xua tan đi nỗi lo sợ. Nhiều người chọn xem phim pỏn hoặc kiếm tìm những mối quan hệ thiếu lành mạnh như FwB hay ONS để giảm đi cảm giác cô đơn. Một số người chọn cách miệt thị và lăng mạ người khác trên mạng xã hội để che đậy cảm giác thua kém. Một số người khác thì rên rỉ và phô bày những vấn đề của mình với cả thế giới để tìm kiếm một sự chú ý. Đôi khi, những hình thức để giải tỏa cảm xúc tiêu cực chỉ đơn giản là nằm ườn cả ngày để xem một lèo 30 video nhảm nhí của Trần Đức Bo, hay lượn lờ Shopee và phung phí hết số lương tháng của mình. Các chất kích thích thường là cách nhanh và đơn giản nhất để không cảm thấy tiêu cực. Trớ trêu là những hình thức càng gây hại, thì càng có tác dụng trong việc giải tỏa gánh nặng tinh thần. Một điếu thuốc lá không làm giảm đi nỗi buồn tốt bằng một chai rượu mạnh, và một chai rượu mạnh thì kém hơn so với một liều ma túy.
Những hành vi tiêu cực này mang lại nhiều điều tệ hại cho chúng ta. Nhưng ta vẫn thường xuyên thực hiện bởi vì các hành vi gây hại có khả năng giải tỏa cảm xúc tiêu cực rất tốt và khi cảm xúc tiêu cực bùng lên, chúng che mờ lý trí khiến ta không nhận ra được hậu quả của những điều mình làm.

Mỉa mai là càng cố gắng làm những điều như vậy, ta càng cảm thấy tệ hơn. Những hành vi tiêu cực chỉ có tính giải tỏa nhất thời, và các cảm xúc sẽ dày vò ta mạnh mẽ hơn khi tác động của những hành vi này đã qua. Nếu bạn uống rượu giải sầu, nỗi buồn sẽ vơi bớt trong lúc say nhưng khi tỉnh rượu, bạn sẽ còn thấy đau khổ hơn cả trước lúc nâng chén. Khi bạn hút thuốc để giải tỏa nỗi lo lắng, nicotine lan tỏa trong máu sẽ giúp bạn thấy hưng phấn, nhưng khi hơi thuốc tàn thì bạn sẽ thấy lo lắng nhiều hơn. Vài mối tình một đêm có thể làm bạn thấy đỡ cô đơn, nhưng khi dư vị của thứ tình cảm giả tạo đó qua đi, bạn sẽ thấy cô đơn hơn nữa trong những đêm ở một mình. Các thói xấu và các chứng nghiện của chúng ta hầu như đều bắt nguồn từ việc cố gắng giải tỏa cảm xúc tiêu cực. Những nỗ lực của chúng ta, thường dẫn ta vào một cái vòng lặp luẩn quẩn:

CÓ CẢM XÚC TIÊU CỰC → THỰC HIỆN CÁC HÀNH VI TIÊU CỰC ĐỂ GIẢI TỎA → CẢM THẤY TIÊU CỰC NHIỀU HƠN → LÀM NHỮNG ĐIỀU TIÊU CỰC HƠN → CẢM THẤY TIÊU CỰC HƠN NỮA → … → NGHIỆN NHỮNG HÀNH VI TIÊU CỰC

Các hành vi tiêu cực này gây hại cho cuộc sống của ta còn nhiều hơn so với các cảm xúc tiêu cực. Khi bạn uống rượu để giải tỏa nỗi buồn, thì thực chất rượu gây hại cho cơ thể bạn nhiều hơn so với nỗi buồn. Khi bạn đấm vào mặt thằng bạn thân trong lúc tức giận, thì cú đấm làm rạn nứt mối quan hệ của hai bạn nhiều hơn so với việc tức giận. Bản thân các cảm xúc thường không mấy gây hại cho chúng ta. Hãy thử nhớ về một khoảnh khắc mà bạn thấy buồn trong đời mình, khi bạn chia tay mối tình đầu chẳng hạn. Nếu như bạn không thực hiện hành vi tiêu cực nào vì cảm xúc đó, thì bản thân cảm xúc đó có còn để lại tác động xấu nào lên cuộc đời bạn hay không?

VAI TRÒ CỦA CÁC CẢM XÚC TIÊU CỰC

Các cảm xúc tiêu cực có thể khiến bạn gây ra những hành vi tiêu cực, nhưng bản thân các cảm xúc tiêu cực không phải là điều xấu. Các cảm xúc tiêu cực không gây hại cho ta. Mặc dù nỗi buồn bã và cô đơn làm bạn thấy khó chịu, chúng không làm tổn hại đến cơ thể hay tinh thần của bạn. Trái lại, những cảm xúc tiêu cực mang lại những lợi ích tốt đẹp. Nỗi buồn, giúp chúng ta thu mình lại trong một khoảng thời gian để nhìn nhận lại sự việc đã qua, và nhắc ta nhớ lần sau đừng làm cái việc khiến ta thấy buồn nữa. Sự hoang mang, giúp ta nhìn nhận lại những việc mình đang làm xem chúng có phải một điều đúng đắn hay không. Nỗi cô đơn, thúc đẩy chúng ta ra ngoài và tìm kiếm những mối quan hệ. Nếu như bạn chưa từng cảm thấy buồn, bạn sẽ không bao giờ biết mình cần phải tránh xa điều gì. Nếu bạn không bao giờ thấy hoang mang, bạn sẽ rất dễ đâm đầu vào những lựa chọn sai lầm. Nếu như bạn không biết cô đơn, thì bạn sẽ mãi mãi ở một mình. Việc không bao giờ biết đến cảm xúc tiêu cực, cũng tồi tệ ý như việc không bao giờ có được niềm hạnh phúc vậy.

Các cảm xúc tiêu cực cũng quan trọng hệt như các cảm xúc tích cực. Các cảm xúc tiêu cực, là lời nhắc nhở của não bộ rằng ta đang làm những điều không tốt. Ngược lại, các cảm xúc tích cực là phần thưởng của não bộ cho những điều đúng đắn mà ta đã thực hiện. Những cảm xúc tiêu cực như hoang mang, lo lắng, cô đơn, sợ hãi, buồn bã, là sự thúc đẩy của não bộ để giúp ta soi xét và định hình lại bản thân để trở nên tốt hơn. Với bất kỳ người nào, những thời khắc khó khăn nhất trong đời ta, khi mà ta cảm thấy nhiều những điều tiêu cực nhất, lại là những thời khắc định hình nên bản thân ta nhiều nhất. Đó là những thời điểm có ý nghĩa nhất trong cả cuộc đời ta, và vào một ngày nào đó, ta sẽ ngồi kể lại cho đám con cháu của mình nghe với đôi mắt rơm rớm. Đó là lý do vì sao mà bố mẹ bạn kể về thời bao cấp nhiều hơn hẳn so với việc kể về đám cưới của ông bà.

Những thứ thực sự xấu và làm đời ta bung bét là các hành vi tiêu cực, chứ không phải các cảm xúc tiêu cực. Vì lẽ đó, cách tiếp cận lành mạnh với các cảm xúc tiêu cực là cố gắng kiểm soát các hành vi tiêu cực, thay vì cố gắng kiểm soát các cảm xúc. May mắn thay, mặc dù ta không thể kiểm soát các cảm xúc, ta luôn có thể chọn lựa các hành vi của mình.

KIỂM SOÁT HÀNH VI, KHÔNG PHẢI CẢM XÚC

Việc cố gắng xua đuổi các cảm xúc tiêu cực, rõ ràng là một chiến lược sai lầm. Như đã nói ở trên, các cảm xúc là không thể kiểm soát, và không hề gây hại. Khi ta cứ cố gắng kiểm soát chúng, ta chỉ làm mọi thứ bung bét hơn. Thứ thực sự gây hại là các hành vi tiêu cực. Do vậy, chúng ta nên tập trung vào việc kiểm soát các hành vi của mình, thay vì cứ cố gắng ép buộc cảm xúc phải tuân theo ý muốn của ta. Ta nên lựa chọn hành vi của mình khi buồn bã, chứ không phải là cố gắng để không bao giờ cảm thấy buồn bã.

Mặc dù ta không thể chọn lựa các cảm xúc, ta có thể lựa chọn cách nhìn nhận các cảm xúc và cách ta phản ứng với chúng. Bạn sẽ đấm vào mặt người đối diện khi tức giận, hay sẽ bỏ đi chỗ khác để cho cơn giận nguôi ngoai hoàn toàn là điều mà bạn có thể lựa chọn. Bạn sẽ nhìn nhận nỗi buồn như một thứ bệnh dịch cần tránh xa, hay chỉ là một điều bình thường xảy ra trong cuộc sống hoàn toàn là lựa chọn của bạn.

Tin vui nữa là, các cảm xúc sẽ biến mất theo thời gian. Nếu bạn thấy tức giận khi đọc bài viết này, bạn sẽ không còn tức giận mấy sau vài tiếng đồng hồ nữa. Sau 3 ngày thì bạn sẽ cảm thấy như mình chưa từng giận dữ và có khi còn quên mất 3 ngày trước mình thấy thế nào. Điều này xảy ra với tất cả các cảm xúc, bất kể và buồn bã, hoang mang, lo lắng, giận dữ hay các cảm xúc tích cực như vui vẻ và hạnh phúc. Hãy nhớ về nỗi buồn khi bạn chia tay người yêu, cơn tức giận hồi bạn còn đi học, giờ bạn có còn cảm thấy khó chịu về điều đó nữa không?

Vì thế, chiến thuật để đối phó với các cảm xúc tiêu cực là a) Nhận ra và không để chúng kiểm soát hành vi của bản thân ta, b) Lựa chọn các cách ứng xử lành mạnh khi có cảm xúc tiêu cực và c) Để các cảm xúc tiêu cực tự biến mất.

Sau đây, tôi sẽ đề ra một số biện pháp để bạn có thể xử lý vào lần tới khi bạn cảm thấy buồn bã hoặc hoang mang hoặc lo lắng hoặc sợ hãi hoặc bất cứ cái cảm xúc nào đó mà bạn thấy ghét.

BƯỚC 1: NHẬN THỨC CÁC CẢM XÚC TIÊU CỰC

Các hành vi của chúng ta với các cảm xúc tiêu cực thường là tự động theo thói quen. Khi bạn thấy chán nản với việc ôn thi, bạn lập tức quẳng sách vở và ngồi chơi game. Khi bạn tức giận vì thua một ván game, bạn lập tức đập thật mạnh điện thoại xuống sàn. Khi các cảm xúc tiêu cực nổi lên, như thể chúng thì thầm vào tai ta hãy làm điều gì đó, và ta ngay lập tức nghe theo. Các hành vi này là phi lý trí, và vì thế dễ gây hại cho bản thân ta.

Do vậy, việc đầu tiên cần làm là phát triển khả năng nhận thức được những cảm xúc tiêu cực khi chúng xảy đến. Một người nhận thức được rằng mình đang tức giận sẽ nói: “Tôi đang tức giận. Tôi sẽ rất dễ đập phá đồ đạc, vì thế tôi nên ra ngoài đi dạo thay vì ở trong phòng.” Nhờ đó mà anh ta có thể giảm được khả năng gây ra những hành vi tiêu cực. Một người không nhận ra được mình đang tức giận sẽ chỉ đơn thuần là đập phá đồ đạc mà không suy nghĩ. Việc nhận thức được các cảm xúc trong mình, giúp lý trí của chúng ta có thể can thiệp vào việc định hướng hành vi của ta, thay vì để cảm xúc làm điều đó. Nhờ đó mà ta có thể thực hiện các hành vi tốt hơn.

Lần tới, hãy nhận thức ra những cảm xúc tiêu cực và đừng nghe theo sự sai bảo của chúng. Khi bạn định đập vỡ điện thoại, hãy nói: “Tôi đang cảm thấy sự tức giận.” Khi bạn định bỏ bê công việc hãy nói: “Tôi đang cảm thấy sự chản nản”. Hãy nhớ là bạn cần nói “Tôi đang cảm thấy sự tức giận” chứ không phải “Tôi đang tức giận”. Nếu bạn nói “Tôi đang tức giận”, điều ấy có nghĩa bạn và cơn giận là một, và bạn sẽ dễ dàng bị cơn giận sai khiến. Trong trường hợp còn lại, bạn và cơn giận là hai thực thể tách biệt. Bạn có cảm thấy nó nhưng bạn không phải là một với nó và không cần thiết phải nghe nó sai khiến. Ngôn ngữ rất uy lực, hãy nhớ lấy điều đó.

BƯỚC 2: KIỂM SOÁT HÀNH VI CỦA MÌNH

Sau khi nhận thức được cảm xúc của mình, hãy tách chúng ra, sử dụng lý trí của bạn chiếm quyền kiểm soát từ cảm xúc để đưa ra một hành vi phù hợp. “Tôi đang cảm thấy tức giận vì chơi game thua, nhưng tôi không cần phải đập điện thoại, tôi chỉ cần để cơn giận tự qua đi thôi”, “Tôi không cảm thấy có sự cô đơn, nhưng tôi không cần thiết phải lên Tinder và quẹt trong 30 phút tới”, “Tôi đang cảm thấy có sự sợ hãi, nhưng đó chỉ là một con gián thôi và tôi không cần phải nhảy dựng lên”, “Tôi đang cảm thấy có sự tự ti, nhưng nếu tôi thuyết trình dở tệ thì tôi chỉ phải nghe vài tiếng cười thôi chứ chẳng mất gì cả, kệ nó và cứ làm đi.”

Điều này sẽ không làm các cảm xúc biến mất, chúng vẫn còn đó, chỉ là chúng không còn quan trọng và không có quyền sai khiến bạn. Thay vào đó, bạn có thể tự kiểm soát hành vi của mình và đưa ra lựa chọn đúng đắn.

BƯỚC 3: BỘC LỘ CÁC CẢM XÚC MỘT CÁCH LÀNH MẠNH

Dù cho ta đã nhận thức được cảm xúc và để lý trí điều hướng hành vi của mình, các cảm xúc vẫn sẽ làm ta cảm thấy rất khó chịu. Rất có thể, vì sự dày vò mạnh mẽ của chúng mà ta sẽ dễ dàng đầu hàng và theo đuổi các hành vi tiêu cực để giải tỏa. Đôi khi bạn sẽ thấy buồn đến mức chẳng muốn làm gì, kể cả khi bạn biết mình đang buồn, bạn vẫn sẽ nằm ườn ra suốt cả tháng trời. Sẽ có lúc bạn cực kỳ điên tiết và sẵn sàng đập phá cho dù bạn biết rằng mình đang tức giận. Vì thế, chúng ta cần có sẵn một số chiến lược để làm giảm bớt sự khó chịu mà các cảm xúc đè nén lên ta.

Lời khuyên của tôi là hãy bộc lộ và giải tỏa các cảm xúc theo cách không gây hại cho bản thân ta lẫn những người xung quanh và được xã hội chấp thuận. Khi bạn tức giận, thay vì đập phá đồ đạc hoặc chửi bới người xung quanh, bạn có thể kiếm một nơi nào đó vắng vẻ và hét thật to. Khi bạn thấy buồn bã, thay vì uống rượu hoặc hút thuốc thì bạn có thể chơi thể thao hoặc tâm sự với bạn thân. Khi bạn thấy hoang mang với cuộc đời mình, tự thưởng cho bản thân một bữa ăn nhẹ để bình tĩnh lại thay vì làm những điều ngốc nghếch.

Một số cách giải tỏa cảm xúc lành mạnh là: chơi thể thao, trò chuyện với bạn bè hoặc người thân, đi cắt tóc hoặc làm mới bản thân mình, đi dạo trong công viên, ăn cái gì đó ngon lành (nhưng nên healthy), hét thật to ở nơi vắng vẻ, khóc trong phòng riêng, chơi vài ván game, chơi với mèo, tắm cho chó, xem một bộ phim hài, đi ngủ,… Một cách khác có thể làm ngay khi cảm xúc tiêu cực bùng lên là hãy hít thở sâu và từ từ thả lỏng cơ thể của bạn.

Lưu ý là một số cách thức, ví dụ như ăn uống hoặc chơi game sẽ mang lại lợi ích với tần suất nhỏ nhưng tác hại với tần suất lớn. Hãy chắc rằng bạn kiểm soát được những hành vi giải tỏa cảm xúc của mình, nếu như bạn vô độ, chúng sẽ trở thành những hành vi tiêu cực và biến bạn thành một gã mập địt lười biếng.

BƯỚC 4: ĐỂ CÁC CẢM XÚC QUA ĐI

Sau khi bạn đã làm tất cả các cách trên, các cảm xúc tiêu cực sẽ vẫn còn đó. Chúng không tuân theo mong muốn của ta, và sẽ vẫn làm ta thấy khó chịu. Chẳng sao cả, chúng ta đã bàn về điều này rồi. Việc của bạn cần làm là, để cho chúng tự biến mất. Các cảm xúc là nhất thời và chúng tự động mất đi sau một thời gian ngắn. Đừng cố xua đuổi hay trốn tránh, hãy để chúng tự tan biến đi. Hãy cứ tập trung vào cuộc sống của mình, làm những gì bạn cần làm và rồi cảm xúc tiêu cực sẽ tự động biến mất. Sau mỗi lần các cảm xúc đến rồi đi mà bạn vẫn giữ được hành vi lành mạnh, tâm trí bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Những hành vi tốt sẽ dần hình thành thói quen của bạn. Bạn sẽ ít có khả năng quay lại với các hành vi tiêu cực và sẽ trở thành một người kiểm soát bản thân tốt hơn

Việc này sẽ không hề dễ dàng. Việc bỏ qua chúng sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu vào lúc ban đầu. Bạn sẽ mất rất lâu để cải thiện khả năng kiểm soát hành vi trước những cảm xúc. Cá nhân tôi mất khoảng 3 tháng để bắt đầu thấy được những kết quả đầu tiên, thêm 3 tháng nữa để có được một tiến bộ nhỏ và 2 năm trời để cơ bản kiểm soát tính nóng nảy của mình. Có lẽ là, tôi sẽ mất thêm nhiều năm nữa để không làm những điều ngu ngốc khi thấy tức giận, hoặc có thể tôi sẽ mất cả đời mà vẫn chưa học được cách ngừng làm tổn thương người khác khi tôi cảm thấy tổn thương. Cuộc chiến giành lại quyền kiểm soát bản thân trước các cảm xúc, là một cuộc chiến vô tận và khó khăn. Nhưng với tôi, đó là cuộc chiến đáng giá nhất mà một người cần phải làm. Đó là điều tạo nên một tâm trí lành mạnh và sáng suốt. Đó là cốt lõi của một cuộc sống tốt.

Tác giả: Vũ Đức Huy

Ảnh: Andrew Neel on Unsplash

________________

CHÚ THÍCH

¹ Trích từ cuốn sách Nghệ thuật tinh tế của việc đếch quan tâm của tác giả Mark Manson

________________

NGUỒN: Cá Hồi Leo Thác


💪 [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

Ba người lính ngự lâm – Kho báu văn học bị lãng quên trên kệ sách

0

Đã rất lâu rồi mình không viết review, vì một khoảng thời gian mình đọc sách ít hơn hẳn so với trước kia. Mới gần đây, khi niềm hứng thú với việc đọc quay trở lại, mình đã háo hức đi tìm những tác phẩm văn học. Và mình đã bắt gặp cuốn Cha con giáo hoàng (The Family) của tác giả tên tuổi Mario Puzo, cha đẻ của tiểu thuyết Bố già (The Godfather), và cuốn Ba người lính ngự lâm nằm ở một xó xỉnh tối tăm của một tiệm sách nhỏ gần trường học. Bụi đã bám đầy trên sách, còn các trang giấy thì xuống cấp, chữ in mờ nhạt, tờ nọ dính vào tờ kia. Điều này chứng tỏ một rằng chẳng có ai ngó ngàng đến chúng trong một thời gian dài. Dù sao thì để đáp ứng cơn thèm văn chương, mình đã mua cả hai cuốn này.

Như thể Tạo Hóa muốn chọc cười mình khi cuốn The Family thì kể câu chuyện đầy căng thẳng về gia đình giáo hoàng nọ muốn thống trị các thành bang. Trong lúc đọc nó, mình có cảm giác rất mệt mỏi, chỉ muốn bỏ ngang. Nhưng vì tiếc tiền mua sách và tiếc công đọc nên mình cũng cố nuốt nó cho bằng hết, vừa nuốt vừa cố gắng hít thở. Mình đã bị ốm mất mấy ngày trong lúc đọc cuốn sách đó. Còn ngược lại, cuốn Ba người lính ngự lâm thì ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, mang đến sự hài hước và nghệ thuật kể chuyện điêu luyện. Có thể nói, nó là cuốn sách tinh hoa của những tinh hoa. Cùng kể về cuộc đời đầy chông gai của các nhân vật, nhưng cuốn sách khiến độc giả thấy như mình đang được mát-xa não khi vừa đọc vừa khoái chí, hồi hộp và tò mò. Cứ thế, mình đọc hết trang này sang trang khác, hết chương này đến chương khác quên cả giờ đi ngủ. Biết bao nhiêu mệt mỏi khổ sở mình phải chịu đựng khi đọc cuốn The Family được giải tỏa hết lúc nào không hay khi mình thưởng thức cuốn sách của tác giả người Pháp mang họ Dumas này.

Ông Alexandre Dumas có một sự nghiệp văn chương đồ sộ, được độc giả trên thế giới hâm mộ suốt một thế kỷ nay. Ông có sức sáng tác mạnh mẽ, đã để lại khoảng 250 tác phẩm, gồm 100 là tiểu thuyết, số còn lại là 91 vở kịch, rồi bút ký, phóng sự, hồi ký. Nhìn vào khối lượng sản phẩm hoành tráng như vậy thì ta cũng có thể biết phần nào được tầm vóc của tác giả và cảm thấy yên tâm rằng mình sẽ được đọc một cuốn tiểu thuyết không tồi, nếu như không nói nó thuộc hàng đỉnh cao.

Khi đọc cuốn Ba người lính ngự lâm, mình liên tưởng ngay đến một cuốn sách văn học Anh vô cùng hài hước mà mình yêu thích đó là Ba gã cùng thuyền (Chưa kể con chó) và một bộ phim cũng hài hước không kém là Ba chàng ngốc. Nếu bạn để ý, những câu chuyện thú vị điển hình thường có kết cấu 3 rất rõ ràng. 1 để mở đầu, 2 để phát triển, 3 để kết thúc. Số 3 tạo nên sự đơn giản, cân đối và bền chặt tuyệt hảo! Thiên Chúa Giáo có 3 ngôi Cha, Con và Thánh Thần. Thần Đèn thì ban cho Aladdin 3 điều ước. Còn nếu ai đó hỏi một người Việt Nam rằng ở xứ này có cái gì rất vững, nằm dưới sự cai quản của Thần Bếp, thì hẳn anh ta sẽ không ngần ngại mà trả lời là: kiềng 3 chân.

Dù tựa đề là Ba người lính ngự lâm, nhưng khi cầm cuốn sách lên và nhìn vào minh họa ở trang bìa, bạn sẽ thấy người ta vẽ tới 4 anh chàng. Vậy họ minh họa nhầm hay thực sự có thêm một chàng trai nào đó xuất hiện trong truyện đóng vai trò một nhân tố bí ẩn? Mới nhìn bìa sách thôi là trí tò mò của bạn đọc đã bị dấy lên rồi.

Khi đi sâu vào cuốn sách, chúng ta sẽ dần dần hiểu ra rằng tác giả đang kể câu chuyện phiêu lưu của D’Artagnan (hậu duệ một dòng dõi quý tộc đã sa sút ở xứ Gascony) với 3 chàng lính ngự lâm mang cái tên giả “kém sang”, để che đậy thân phận của mình đều là quý tộc. Athos tỏ ra là một quý tộc cỡ lớn, quý phái, điềm tĩnh. Porthos thuộc loại thích khoe mẽ, nông nổi. Còn Aramis là một tay lăng nhăng nhưng muốn làm mục sư. Bạn cứ tưởng tượng mà xem, 4 người đó hợp lại thì có thể tạo nên những câu chuyện phong phú thú vị cỡ nào.

Quả thực sự thú vị ấy đã rải đều ổn định khắp cuốn sách một cách đáng nể. Để duy trì một sự lôi cuốn liên tục cho một tác phẩm lớn là điều không phải dễ dàng. Mình đã bắt gặp không ít những cuốn truyện, thường thì mới đầu, những áng văn có vẻ rất hấp dẫn và lôi cuốn. Nhưng dần dà về sau, những câu từ và ý tưởng dần cạn kiệt để lộ ra tâm hồn người tác giả đầy mệt mỏi. Nhưng với Alexandre Dumas thì mọi chuyện hoàn toàn ngược lại. Càng về sau, mạch truyện càng dày đặc các tình tiết ly kỳ mà phong thái và sự hài hước không hề suy giảm. Câu chuyện phiêu lưu của các chàng lính ngự lâm chống lại phe bóng tối được dựng lên rõ nét đến từng chi tiết nhỏ.

Chuyến phiêu lưu ấy vừa phơi bày tính cách, cuộc đời, số phận của những chàng lính, vừa ca bài ca muôn thuở về cuộc đấu tranh giữa thiện và tà, sáng và tối, thiên thần và ác quỷ. Mỗi người một cá tính khác nhau làm nên những sắc màu trù phú và cân bằng cho câu chuyện. Người này bổ trợ cho người kia để đi đến thành công của tất cả. Nếu ba chàng lính ngự lâm đã vững như chiếc kiềng ba chân, thì một anh lính thứ tư kia thêm vào thì có thể khiến họ chắc chắn như kim tự tháp. Còn các tên hầu của bọn họ thì có thể làm lính canh đứng xung quanh kim tự tháp ấy.

Nếu bạn muốn sống một cuộc đời ý nghĩa hơn, bạn có thể tìm tới những cuốn tiểu thuyết mô tả tường tận số phận của những kẻ sa ngã vì lòng hận thù và hiểm ác. Biết đâu nhờ đó, bạn sẽ có thêm nhiều động lực để chế ngự bản thân mình khi đứng trước sự cám dỗ của những góc phần đen tối. Hiển nhiên, kết quả bạn có thể đạt được cũng được mô tả rõ ràng ở những nhân vật công chính trong truyện. Nhờ một lòng sống theo lẽ phải và biết răn sửa chính mình, kiềm chế lạc thú nên họ hóa giải được những tai ương và được hưởng vinh quang trong đời. Tất cả lời răn được viết thành những câu chuyện rõ ràng, chi tiết khôn tả thông qua cuộc đời của những chàng lính ngự lâm.

“Thế đấy, các anh ạ, tai nạn có ở khắp nơi. Cuộc đời là vòng hoa trên đầu được xâu chuỗi bởi những khổ đau, mà triết gia sẽ vừa đếm từng bông vừa mỉm cười. Hãy là triết gia, hãy giống như tôi các bạn ạ. Cứ ngồi xuống mà uống cái đã. Không có gì khiến tương lai trông tươi hồng hơn một ly chambertin đâu.” Athos nói.

Thời nào cũng thế, tốt xấu bên ngoài luôn tồn tại, và tốt xấu bên trong con người cũng không hề che giấu, luôn quẩn quanh tìm cách để chiếm ưu thế. Mô tả về cuộc chiến thiện ác giữa những người lính và phe bóng tối nhưng tác giả cũng đồng thời mô tả cuộc chiến nội tâm bên trong mỗi con người. Bên trong chúng ta cũng tồn tại những phần đối lập. Có lúc, chúng ta như những chàng lính nhiệt huyết đam mê, hết lòng hy sinh phụng sự. Cũng có lúc, ta lại hóa thành những mụ đàn bà ranh ma quỷ quyệt tìm cách trục lợi và báo thù. Rồi lại có lúc, ta sa xuống vị thế của những gã chủ quán tham lam hèn hạ. Rồi lại có lúc, ta nâng mình lên đến tầm vóc của những bậc tướng quân oai dũng giàu lòng trắc ẩn. Cứ như vậy, có lúc, ta là những bậc đế vương ghen tuông ưa thói chơi bời, và có lúc, ta trở thành những kẻ cuồng tín phải thiệt thân vì mang một niềm tin sai lầm.

Đọc những câu chuyện đậm chất kịch nghệ, vừa bi thương vừa hài hước, vừa hùng tráng vừa mỉa mai của tác giả Alexandre, mình cảm tưởng như tâm can đang được phơi bày ở mọi cung bậc và góc nhìn. Tác giả đã tạo ra một tấm gương thần diệu để bất kỳ con người nào soi vào cũng có thể thấy được cá tính và số phận của bản thân. Sự tài ba của người nghệ sĩ là tạo nên những hình tượng chuẩn mực như thế. Cuốn sách tuyệt vời này hiển nhiên không chỉ để giải trí, mà còn có tác dụng sửa dạy và truyền cảm hứng sống cho con người.

Với sự hài hước rải đều đến tận phút chót, được chải chuốt kỹ càng nhưng không hề khiên cưỡng, tác giả đã khiến cho chuyến phiêu lưu của những người lính trở nên thú vị hơn bao giờ hết. Thậm chí, điều đó còn khiến bạn đọc thấy rằng toàn bộ cuộc sống này cũng có thể được đối mặt theo một cách dễ dàng và hóm hỉnh như thế, thay vì bằng một thái độ căng thẳng cục cằn.

Mạch truyện hấp dẫn và nghẹt thở hơn cả tác phẩm Bố già, đó là ý kiến riêng của mình. (Cuốn Bố già đã từng được mình đánh giá rất cao, nhưng xem chừng bây giờ đứng trước Ba người lính ngự lâm, nó đã tuột hạng.) Khi để ý kỹ, bạn sẽ thấy rất nhiều các cấu trúc đối xứng xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết, cả về nhân vật, tuyến truyện và lời thoại. Sự đối xứng này đã thể hiện rõ trí thông minh và khả năng nghệ thuật thiên phú của tác giả. Trong tự nhiên, cái đẹp luôn được tìm thấy ở trong những sự đối xứng hài hòa.

“Tuyệt lắm! Tạm biệt ngài Hiệp sĩ.”
“Tạm biệt, bà Bá tước.”
“Cho tôi gửi lời chào tới ngài Giáo chủ.”
“Cho tôi gửi lời thăm hỏi tới quỷ Satan.”

(Hai nhân vật quỷ quyệt trong truyện đã có một đoạn chào ra về nho nhỏ như vậy sau khi đã bàn tính đủ các mưu đồ cho những giờ sắp tới.)

Ngoài ra, không thể không kể đến những chi tiết rất nhỏ trong truyện tạo nên nút thắt và những cú twist bất ngờ. Nếu đọc truyện thật chăm chú và say sưa, sự cảnh giác sẽ khiến bạn lường đến một số pha lật ngược tình thế quan trọng có thể liên quan tới một chiếc khăn tay, một lần gió thổi rơi mũ, một mẩu giấy truyền tin, một cái nhẫn ngọc hay một lần nhân vật nào đó vuốt chiếc ria mép của mình. Nhưng dù đã tăng cường khả năng quan sát lên cao độ thì hầu hết các lần bạn vẫn không thể đoán được câu chuyện sẽ đi về đâu. Bạn chỉ cảm thấy sự kịch tính và phiêu lưu tăng lên nhiều hơn mà thôi. Tác giả đã thể hiện khả năng kể chuyện bậc thầy của mình, 4 trong 1, bao gồm truyện cười, truyện trinh thám, truyện ngôn tình, và truyện kiếm hiệp. Khó có thể tìm thấy một bộ óc phi thường nhường ấy trong thời đại ngày nay. Nghe nói tài năng của Alexandre Dumas còn khiến Victor Hugo phải tỏ lòng ghen tỵ.

Vậy là chuyến viếng thăm tiệm sách nhỏ, bụi bặm phủ vùi lại giúp mình khám phá ra một kho báu văn học vẫn đang kiên nhẫn nằm chờ. Quả thực, lòng mình đã được an ủi biết nhường nào.

10/10 là điểm dành cho cuốn Ba người lính ngự lâm lừng danh này. Mình sẽ yêu quý nó như yêu quý sách Kinh Thánh.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

[THĐP Translation™] Bài học giáo dục từ câu chuyện về cô bé 7 tuổi Gillian Lynne

Gillian là một cô bé bảy tuổi không thể ngồi học bình thường. Cô bé liên tục đứng dậy, mất tập trung, suy nghĩ vẩn vơ và không theo dõi bài học. Giáo viên lo lắng cho cô bé, phạt cô bé, mắng mỏ, khen thưởng vài lần khi em chăm chú, nhưng không có gì thay đổi, em không biết cách ngồi yên và không thể chăm chú nghe giảng.

Khi em về nhà, em cũng bị mẹ phạt. Vì vậy, Gillian không những bị điểm kém, bị phạt ở trường mà còn phải chịu đựng chúng ở nhà.

Một ngày nọ, mẹ của Gillian được gọi đến trường. Quý cô buồn bã như đang chờ tin xấu, dắt tay con đi vào phòng họp. Các giáo viên nói về bệnh tật, về một chứng rối loạn nào đó. Có thể đó là chứng tăng động hoặc có thể em cần dùng thuốc.

Trong cuộc nói chuyện, một giáo viên già đến, người biết cô gái nhỏ. Ông ấy yêu cầu tất cả người lớn, mẹ và đồng nghiệp, đi theo ông vào một căn phòng kế bên và từ đó họ vẫn có thể nhìn thấy được cô bé.

Ông nói với Gillian rằng họ sẽ sớm quay lại và bật một chiếc radio cũ có nhạc và rời đi. Khi cô gái đang ở một mình trong phòng, cô ấy ngay lập tức đứng dậy và bắt đầu di chuyển lên xuống theo điệu nhạc trong không gian bằng đôi chân và trái tim của mình.

Người giáo viên già mỉm cười khi các đồng nghiệp và người mẹ nhìn ông trong sự bối rối và thương cảm, như thường được làm với những người già. Rồi ông nói, “Thấy chưa? Gillian không bị bệnh, Gillian là một vũ công!”

Ông ấy khuyên mẹ em nên đưa em đến một lớp học khiêu vũ và thỉnh thoảng bạn bè cùng lớp hãy bảo em nhảy. Sau buổi học nhảy đầu tiên của em và khi về đến nhà, em nói với mẹ, “Ai cũng như con, không ai ngồi im một chỗ!”

Năm 1981, sau khi theo nghiệp vũ công, Gillian mở một học viện khiêu vũ của riêng mình và được cộng đồng quốc tế công nhận vì cống hiến nghệ thuật của mình, Gillian Lynne trở thành biên đạo của vở nhạc kịch “Cats”. (TN: Đã được chuyển thể thành phim chiếu rạp)

Hy vọng rằng tất cả những đứa trẻ “khác biệt” đều được người lớn chào đón bằng chính con người chúng chứ không phải vì những gì chúng thiếu.

— Câu chuyện được kể bởi Sir Ken Robinson trong TED Talk “Do Schools Kill Creativity?

Biên dịch: Bùi Văn Quyết
Hiệu đính: THĐP


💪 [THĐP EBOOK] Cẩm Nang Nofap – Cách trở thành người đàn ông ĐÍCH THỰC ➡️ https://bit.ly/camnangnofap
💥 Gia nhập THĐP DEEP CLUB ➡️ https://bit.ly/DK_DEEPCLUB
🗂 Danh sách tất cả bài viết Deep Club ➡️ https://bit.ly/DEEPCLUB_INDEX

🎯 Đặt mua tạp chí Aloha ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
🎯 Mục lục TẤT CẢ nội dung volume 1-27 (Google Sheet) ➡️ http://bit.ly/mucluc_ALOHA
🎯 Mục lục ảnh bìa all volumes ➡️ http://bit.ly/THDP_ALOHA
🎯 Aloha Volume 1-2-3 FREE ➡️ http://bit.ly/33u4hkX
🎯 Donate ủng hộ các hoạt động của THĐP ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

9 bài học về Chân Ngã và Bản Ngã (ego) từ các Đạo sư

1. “Bản ngã của “cái Tôi” được gắn vào những khát vọng đến và đi, trong khi đối với Atman (chân Ngã), không có chuyện đến và đi đó.” ~ Sri Anandamayi Ma

2. “Nếu tôi là thân xác, thực sự là thân xác, nó sẽ không bao giờ thay đổi.  Nhưng khi tôi còn là một đứa bé, tôi đã thay đổi thành một cậu bé, sau đó đến một người lớn, và tôi bây giờ, và tôi tiếp tục thay đổi mỗi ngày. Vì vậy, làm thế nào tôi có thể là thật? Vì khi tôi tra từ “thật” trong từ điển, nó có nghĩa là một cái gì đó bất biến, một cái gì đó không bao giờ thay đổi, một cái gì đó luôn giữ nguyên. Vì vậy, tôi không thể là thân xác. Tôi có phải là tâm trí suy nghĩ không? Một lần nữa tôi không thể là tâm trí suy nghĩ. Vì tâm trí luôn thay đổi mỗi giây, mang lại cho tôi những suy nghĩ khác nhau, những suy nghĩ tốt, suy nghĩ xấu, suy nghĩ sợ hãi, suy nghĩ hạnh phúc. Một lần nữa điều này không thật. Vì vậy, tôi không thể là tâm trí. Tôi có phải là một phần của thế giới này? Thế giới cũng vậy, luôn thay đổi, thay đổi, thay đổi liên tục, không ngừng thay đổi, vì vậy tôi không thể là thế giới. Vậy “tôi là ai?” Đừng trả lời câu hỏi đó, chỉ hỏi thôi. Khi bạn tiếp tục hỏi câu hỏi này, mọi thứ sẽ tự lo liệu.” ~ Robert Adams

3. “Bản ngã (Ego) nói, ‘Một khi mọi thứ được đâu vào đấy, tôi sẽ cảm thấy bình yên.’  Thần khí (Spirit) nói, ‘Hãy đi tìm bình yên, và rồi mọi thứ sẽ đâu vào đấy.’” ~ Marianne Williamson

4. “Trong mắt của ego, lòng tự trọng và sự khiêm nhường là mâu thuẫn. Trong sự thật, chúng là một và giống nhau.” ~ Eckhart Tolle

5. “Quên thời gian đi. Dù bạn có nói, “Tôi già đi rồi, tôi vẫn chưa thức tỉnh. Tôi hy vọng mình thức tỉnh trước khi chết,” đây hoàn toàn là suy nghĩ sai lầm. Không ai già đi, và không ai phải thức tỉnh trước khi chết, bởi vì không ai chết. Hãy loại bỏ kiểu suy nghĩ đó. Hãy quên đi tuổi tác của bạn. Quên đi cơ thể của bạn và khám phá ra bạn là tâm thức (consciousness). Hãy đồng hóa với chân Ngã của bạn. Nếu bạn chỉ đang làm điều đó, mọi thứ khác sẽ tự lo liệu. Tôi có thể hứa với bạn điều đó.” ~ Robert Adams

6. “Khi ai đó nói, “Tôi yêu bạn,” anh ta đang nói với bạn về bản thân anh ta, không phải bạn. Khi ai đó nói, “Tôi ghét bạn,” cô ấy đang nói với bạn về chính cô ấy, không phải bạn. Thế giới quan là quan điểm về bản thân – theo nghĩa đen.” ~ Adyashanti

7. “Bản ngã và Thần khí không thể giao tiếp với nhau. Bản ngã không thể nhận ra Thần khí hoặc, nếu có, xem nó là một thứ không đáng kể.” ~ Eckhart tolle

8. “Vô minh là một chuyện, còn trạng thái không biết thì hoàn toàn khác; cả hai không liên quan một chút nào. Bạn có thể rất uyên bác, thông minh, hiệu quả, tài năng, nhưng lại vô minh. Vô minh xảy ra khi bạn không có hiểu biết về bản thân (chân Ngã). Người vô minh là người không ý thức được chính mình, người không biết những si mê, phù phiếm, đố kỵ của chính mình, vân vân. Hiểu biết chân Ngã chính là tự do. Bạn có thể biết tất cả về những điều kỳ diệu của trái đất và của bầu trời, và vẫn không khỏi ghen tị, buồn phiền. Nhưng khi bạn nói “Tôi không biết” là bạn đang học. Học không phải để tích lũy, dù là kiến ​​thức, sự vật hay mối quan hệ. Người thông minh là người đơn giản; nhưng để sống đơn giản thì cực kỳ gian khó.” ~ Krishnamurti

9. “Đừng cho bản ngã của bạn sức mạnh bằng cách tin vào nó. Hãy nhìn nó như thể bạn đang nhìn bầu trời. Khi bạn nói bầu trời trong xanh, mọi người sẽ đồng ý với tôi rằng bầu trời là màu xanh. Nhưng khi bạn điều tra, bạn sẽ thấy rằng không có bầu trời và cũng không có màu xanh. Nó chỉ là không gian. Tương tự thế, mọi người đều tin rằng có một bản ngã, nhưng khi bạn điều tra, bạn sẽ phát hiện ra rằng nó chưa bao giờ tồn tại. Nó không tồn tại. Chỉ có chân Ngã tồn tại, và bạn chính là nó.” ~ Robert Adams

Biên dịch: Bùi Văn Quyết
Hiệu đính: Prana

Artwork: Louis Dyer

Xem thêm

💎 [THĐP Translation™] Ramana Maharshi và phương pháp truy vấn Chân Ngã (1/2)

💎 [THĐP Translation™] Ramana Maharshi và phương pháp truy vấn Chân Ngã (2/2)