Bước vào thế giới của nhau (Through the Windows of Life) là cuốn sách Việt Nam đầu tiên khiến tôi khóc hoài không dừng được suốt từ lúc chạm tay vào bìa sách cho đến khi buông nó xuống mặt bàn sau khi đã đọc xong trọn vẹn không sót đi một chữ và không lỡ mất một hình nào. Cuốn sách là sản phẩm của Humans of Hà Nội – fanpage được truyền cảm hứng từ Humans of New York, nơi những câu chuyện của biết bao con người được lắng nghe và chia sẻ. Tôi sẽ dành tặng cuốn sách điểm 10 trọn vẹn bởi tất cả những gì tuyệt vời nhất nó đã làm được, từ việc cho bạn đọc thấy được nỗ lực của toàn bộ thành viên nhóm Humans of Hà Nội trong việc lan tỏa những điều ý nghĩa, dễ thương cho cuộc sống này, cho đến những bài học tâm hồn sâu sắc được truyền tải qua từng câu chuyện giản đơn mà thấm đẫm sự chân thành. Tôi nhìn thấy sức mạnh, trí tuệ và lòng nhân ái ngập tràn nơi này. Thực lòng mà nói, điểm 10 vẫn là một sự giới hạn cho một kẻ đánh giá, khi xúc cảm mà cuốn sách gây nên cho họ đã vượt qua mọi rào cản của sự cân đong đo đếm. Hãy thư giãn thưa các bạn, tôi sẽ lần lượt chỉ ra những lí do dẫn tới việc “Bước vào thế giới của nhau” đạt được điểm 10 trọn vẹn ấy!
Điểm 10 đầu tiên tôi dành cho những tháng ngày nỗ lực của những người bạn trẻ đã dấn thân vào cuộc sống để kết nối với mọi người, cho mọi cố gắng của họ trong việc chạm tới được những góc khuất trong tâm hồn người khác – Đây không hề là một chuyện đơn giản chút nào! Tôi biết rằng mỗi chúng ta đều có ít nhiều những tâm tư, những điều ấp ủ cũng như chôn giấu trong lòng, chúng trở thành một phần của mỗi người và làm cho chúng ta khác biệt. Tuy nhiên, tìm ra được một người đủ tin cậy, đủ rộng mở để sẻ chia về những phần sâu thẳm của cõi hồn mình thì không phải ai cũng làm được, và việc trở nên là một kẻ khiến người khác sẵn sàng trải lòng họ cùng với nụ cười hay những giọt nước mắt lại càng là điều hiếm có. Chuyện vui vẻ, hạnh phúc thì không nói làm gì, nhưng những lời tâm sự nghe như dao cứa vào lòng giữa một đêm đen như mực cũng đã được ánh sáng của sự chân thành soi tỏ thì tôi thấy nó quá đỗi kì diệu và tuyệt vời. Cuốn sách không chỉ đơn giản là một thứ để chúng ta lật lật, đọc đọc, cười cười, rồi khóc khóc, bản thân nó là cả một câu chuyện lớn, và tôi nhìn thấy Câu chuyện về sự chữa lành ở đây!
Những thành viên của HOHN (Humans of Hà Nội) đã đạt được một thành công lớn trong việc chiến thắng chính bản thân mình để rồi đủ sức mạnh đi kết nối với những sinh mệnh khác trong đời. Có thể bạn là một người tự biết cách chơi với chính mình, tự hạnh phúc được không cần phụ thuộc vào bất kì ai, tự hàn gắn những vết thương lòng cho bản thân, nhưng bạn đã bao giờ thử vào thế “bị động” và để một kẻ qua đường với một chiếc máy ảnh và đôi lời tâm sự, hàn thuyên chữa lành cho tâm hồn mình chưa? Nó giống như là bạn đang mang trên vai một gánh nặng kinh khủng, bạn có thể bỏ nó xuống bất cứ lúc nào, nhưng bạn vẫn đi tiếp vì thẳm sâu trong tâm khảm bạn biết rằng sẽ có một thiên thần tới bên và trợ giúp.
Tôi không nói là thiên thần sẽ mang giùm bạn mớ gạch đá đó, ý tôi là thiên thần sẽ cho bạn sức mạnh để những nhọc nhằn và phiền muộn đó chuyển hóa thành những nhành hoa hay những chiếc lông vũ xinh đẹp, và bạn thì vươn mình lên như một người khổng lồ đầy trí tuệ và lòng cảm thông. HOHN là những kẻ chủ động, họ lướt qua cuộc đời bạn và bạn được làm người bị động, đôi bên làm nên một cặp âm-dương hoàn thiện. Bạn bị động giống như lúc bạn thả mình vào giấc ngủ và sáng sớm hôm sau thức dậy, bạn thấy như được tái sinh với tinh thần cũng như thể chất dạt dào năng lượng. Bạn bị động giống như một anh chàng từ Sài Gòn ra Hà Nội và để người yêu của ảnh cầm lái đi qua mọi ngõ ngách khu Phố Cổ. Cuối cùng, anh ta thấy tâm hồn mình trở nên mềm mại diệu kì và anh đã học được cách chở che người khác trong khi được họ che chở.
Điểm 10 thứ hai tôi dành cho sự phong phú của cuốn sách từ hình ảnh cho đến nội dung. Bước vào thế giới của nhau gồm có 3 chương: Yêu, Sống và Ước mơ, và dù nội dung chính là gì thì cuốn sách cũng lột tả được rất nhiều những câu chuyện khác nhau với những cung bậc cảm xúc và những góc nhìn không hề trùng lặp. Nếu có một người hướng dẫn trong đời, thì tốt hơn cả là họ hãy biết cách giúp bạn nhìn cuộc đời theo nhiều khía cạnh nhất có thể và rồi từ đó bạn tự cân nhắc để đưa ra những quyết định cuối cùng cho bản thân mình. Người thầy là thật sự là người khơi dậy được “con mắt sáng” của học trò. Và riêng trong chuyện này, tôi xin nhận HOHN làm thầy!
Chỉ tạm xét trong chương đầu tiên của cuốn sách thôi, nói về Yêu, tôi thấy được rất nhiều dạng biểu lộ của tình yêu: Vợ chồng yêu nhau, cha mẹ yêu con, chàng trai yêu cô gái dù biết nàng là đồng tính nữ, bọn con nít yêu nhau, người già yêu nhau, yêu kỉ niệm, yêu thú nuôi, yêu nghề và yêu người dù người đó không còn hít thở làn không khí của cõi trần này nữa. Và rồi khi nhận ra tất cả chỉ là biểu lộ của một trạng thái tâm hồn nào đó thì đột nhiên chúng ta trở nên bao dung hơn với mọi người, và khiêm nhường hơn để quan sát, nhìn nhận những dạng biểu lộ khác nữa. Chính sự phong phú mà cuốn sách mang lại đã dạy cho chúng ta bài học về sự cảm thông cũng như về trí tuệ để thấu tỏ sự việc và con người.
Mỗi câu chuyện, mỗi cá thể sống trên đời này đều là một biểu lộ của sự sống, sẽ thật bất công và tàn nhẫn nếu chúng ta đem nhau ra phán xét, so sánh rồi phủ nhận sự tồn tại của nhau. “Kìa, cái váy của chị đẹp quá!” Ồ, hẳn là sẽ có một cái váy xấu xí (thậm chí xấu xa) ở đâu đó! “Mày nhìn thằng B con nhà bà C nó chăm chỉ học giỏi thế kia cơ mà, còn mày thì như thế nào, có đáng xách dép cho nó không!” Chao ôi, hẳn là chẳng có chút tình thương nào khi người mẹ nhìn vào sự chây lười và kém cỏi của đứa con dựa theo định nghĩa của bà về sự giỏi giang.
Làm ơn, hỡi những bạn đang đọc những dòng này, hãy nghe tôi nói dù chỉ một lần này thôi, chúng ta đã khổ quá nhiều và cũng đi làm khổ nhau quá nhiều rồi, chỉ vì sự hạn hẹp trong tầm nhìn cá nhân đi đôi với sự hẹp hòi của lòng nhân ái. Đã đến lúc chúng ta rộng mở chính mình và nhìn ra mọi điều xinh đẹp của cuộc sống rồi. Dù là chiến tranh hay giết người cướp của, dù là đánh ghen hay lao đầu xuống sông tự vẫn, hãy nhìn đi hỡi những người có một bộ óc và một trái tim không chỉ đơn thuần là vật lí. Nếu các bạn không nhận ra được bất kì một vẻ đẹp nào trong những thứ tưởng chừng như tiêu cực và thối nát ấy, thì bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy được một cuộc đời toàn vẹn đâu, cũng như không thể nắm bắt và thấu hiểu chính bản thân mình. Vì khi thế giới bên trong bất toàn thì bức tranh bên ngoài cũng chẳng thể lành lặn. Và ngược lại, khi nhìn cuộc sống đầy những khiếm khuyết thì ắt hẳn ta cũng chẳng bao giờ dám tung hô và ôm hôn toàn bộ tâm hồn mình. Vậy đấy! Hãy làm giàu chính mình lên các bạn, chính sự phong phú và giàu có mới là tiền đề giúp con người hạnh phúc. Một kẻ thiếu thốn từ vật chất cho đến tình cảm hay trí tuệ, đều là những con người khốn khổ, suốt ngày chỉ đảo điên đi tìm kiếm, và khi không được thì tranh giành, cướp giật của nhau bằng mọi thủ đoạn tàn nhẫn. Thế giới này nhiễu loạn đủ rồi, nó cần nhiều hơn những kẻ mang trong mình sự trù phú và niềm hạnh phúc của sự tận hưởng!
Điểm 10 tiếp theo tôi hân hạnh được dành cho hình thức của cuốn sách. Kết cấu sinh động, chặt chẽ, trực quan. Mọi hình ảnh đều mang chất lượng rất tốt với góc chụp tinh tế, khơi gợi nhưng cảm xúc sâu xa trong lòng người đọc. Chữ đen nền trắng, và chữ trắng nền đen, cùng với sợi dây đánh dấu màu ghi (kết hợp giữa đen và trắng). Tôi không biết những người trình bày cuốn sách này có cố ý không khi sử dụng màu sắc như vậy. Nó nhắc tôi về sự phân cực trải đều trong mọi ngõ ngách của cuộc sống như những dòng chữ trắng nổi lên trên nền đen, và rồi khi đi tới đâu ta cũng không quên về sự hợp nhất và hài hòa tựa như sợi dây đánh dấu trang màu ghi ấy!
Ngoài việc nhắc tôi về bài học quan trọng dường như bậc nhất trong đời này thông qua hình thức trình bày của cuốn sách, thì nó còn giữ cho tôi ý tưởng về sự kết nối khi Bước vào thế giới của nhau được viết song ngữ Việt – Anh. Điều này thể hiện một sự mở rộng, vươn mình ra với thế giới, nó như một tiếng gầm của Thần Cây cất lên vang vọng khắp núi rừng kêu gọi những tinh thần thiên nhiên khác thức giấc và sẻ chia một ngày mới xinh đẹp nữa bên nhau, trước khi cưa máy và trực thăng đến dẹp đi những gốc đại thụ và những người bạn động vật quý hiếm cuối cùng. Chúng ta sẽ không bao giờ chết, nếu chúng ta còn kết nối!
Về mặt hình thức chỉ có duy nhất một điều tôi chưa hoàn toàn hài lòng, đó là những khung ảnh và khung chữ viết đều đặt trong hình chữ nhật góc cạnh. Điều này mang cho tôi cảm giác nào đó về sự chia cắt, cứng nhắc và khoảng cách, thậm chí là hơi xung đột và cực đoan – điều mà đáng ra không nên xuất hiện trong cuốn sách mang tựa đề Bước vào thế giới của nhau. Tuy nhiên, nếu chủ đích của những người biên tập là gợi lên những nguyên nhân đã thúc đẩy con người tìm đến với nhau thì tôi sẵn lòng cho tác phẩm này hàng trăm con 10 nữa!
Và điểm 10 cuối cùng tôi dành cho sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người trong việc lan truyền những câu chuyện ý nghĩa của HOHN cũng như việc chung tay góp sức về tài chính cũng như tinh thần để cuốn sách tuyệt vời này có một ngày sinh nhật. Đây là một hành động chất chứa rất nhiều tình yêu thương khiến tôi càng thêm vững tin rằng: Nơi nào có tình yêu, nơi đó có sự sống!
Cuốn sách trông có vẻ giản dị này lại mang một sức mạnh phi thường trong việc chuyển hóa (một phần hoặc toàn bộ) tâm thức của con người, dù họ có ý thức được hay không. Đọc nó đi các bạn thân mến, để yêu Hà Nội, yêu nhau và yêu chính mình!
Tác giả: Vũ Thanh Hòa