21.4 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng 12, 2025

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN
Trang chủTÌM KIẾM

chất thức thần - search results

Nếu bạn không tìm được nội dung muốn tìm, hãy thử những từ khóa khác.

Học được gì từ những vị phụ huynh của The Heirs?

Những người nhiều tiền và có tài sản để lại cho con thừa kế như vậy có lẽ còn xa lạ với nhiều người trong chúng ta. Nhưng nếu nhìn họ ở một góc độ khác – góc độ của những người làm cha làm mẹ thì thực ra lại gần gũi vô cùng. Ở đâu đó trong thế giới này, sẽ có những nhân vật sống, những ông bố bà mẹ dạy con kiểu như vậy, yêu con kiểu như vậy. Xem đi để rồi biết nên dạy con mình ra sao, ngay cả khi mình không phải là người nhiều tiền!

Sau cái chết của con Họa mi

Nói chuyện với ông bạn hướng dẫn cho tôi cách nuôi con Họa mi khi mới mang về lão bảo: “Chim Hoạ Mi ưa sống tự do. Cho dù có giam hãm, nuôi nấng, chăm bẵm tốt đến mấy nhưng khi được sổ lồng nó vẫn tìm về chốn rừng xanh với bạn bầy của nó và chỉ ở đó nó mới có tiếng hót đích thực mà thôi!” Mình bỗng hiểu vì sao có sự khác lạ giữa tiếng hót của những con Hoạ Mi nơi rừng sâu với tiếng chim bị giam hãm trong lồng. Mình thấy xót xa cho thân phận những con chim bị giam hãm và mình thấu hiểu tự do quí giá biết nhường nào? Và phải chăng con người chúng ta từ lâu đã quá ngộ nhận về tiếng hót của các loại chim?

Du học vs. Du lịch

Cách đây không lâu, trong một bài phỏng vấn với báo chí, học giả Trần Ngọc Thịnh có nói: đất nước còn nghèo, mà chỉ lo hưởng thụ, với đi du lịch, các bạn trẻ không lo học hành, chỉ lo đi chơi thì làm sao đất nước khá lên. Cuối bài phỏng vấn, anh kết luận: "Không phải là hãy xách ba lô lên và đi mà là hãy xách ba lô lên và đi du học." Đọc xong mà mình thấy tức nghẹn cả người. Tức xong rồi thấy ngạc nhiên, cộng đồng những người yêu thích du lịch, dân nhà Phượt, vốn hoạt động mạnh mẽ lắm mà, sao không ai lên tiếng phản đối nhỉ? Chắc các anh đang mải mê chinh phục những vùng đất mới. Mình thì vẫn đang mài mông nơi công sở, cày cuốc chờ ngày lên đường, nên mình nói.

Nokia ra đi, một thế hệ ra đi…

Công nghệ phát triển, xã hội phát triển, đời sống phát triển hiển nhiên là đáng mừng. Nhưng sự thật là cái gì cũng có mặt trái của nó, như Mác-Lênin đã khẳng định, rằng nguồn gốc của phát triển chính là mâu thuẫn. Thệ hệ sau này sẽ giàu hơn, sung suớng hơn thế hệ truớc cũng như những chiếc smart phone sang trọng dần thay thế những chiếc đập đá thô kệch ngày nào. Nhưng tiếc thay, có những cảm xúc đẹp đẽ mà họ sẽ không tài nào biết được. Họ không đáng trách, mà đáng thuơng.

Sau vụ tự sát năm ấy

Chào em, có thể em không biết tôi, còn tôi thì biết đôi chút về em. Sau sự việc em tự tử năm ấy, báo đài nhiều lần đưa tin với những tiếc thương vô cùng. Tôi cũng là một trong những người đã cầm bút, cũng là một trong những người tiếc thương em. Hôm nay, tôi muốn viết cho em vài dòng.

40% là phù phiếm, 40% là học hỏi bổ ích, còn lại chính là sáng tạo

Nhưng theo tôi, đêm còn quan trọng với sáng tạo bởi có những giấc mơ. Giấc mơ có những cảnh trí kì lạ, ta từng thấy hay chưa từng thấy và thú vị là chúng được bố cục phi nguyên tắc hoặc theo các nguyên tắc không hiểu được của thánh thần. Phải chăng điều đó thôi đã là sáng tạo? Tôi ngủ luôn mơ, không mơ thì rất tiếc. Mà cũng khó phân biệt, chia cắt hay đối nghịch ‘thực’ với ‘mộng’. Nên tôi thấy ẩn dụ người-bướm của Trang Tử là một sự thực đời sống hơn là một triết lý cao xa. Lại có phép tu thân và tu để giác ngộ khuyên người ta muốn hạnh phúc thì hãy diệt dục tận gốc. Làm sao cho các dục vọng không trỗi dậy ngay cả trong mơ? Mà các nhà phân tâm học lại khẳng định trong mơ các dục vọng và libido hoành hành sôi động nhất! Còn các nghệ sĩ siêu thực coi giấc mơ là ‘thật hơn thật’, là sự thật siêu thoát. Và khó cãi lại khi họ cho rằng ‘siêu thực’ mới là chân lý duy nhất-của con người và vũ trụ.

Hạnh phúc khi được là chính mình

Trong một vở kịch của Nhà hát Tuổi trẻ công diễn cách đây không lâu mang tên “Được là chính mình” có một câu thoại rất hay: “Khi bạn không là chính mình, bạn sẽ chẳng là gì cả!”. Quả thực như vậy, con người ta mỗi khi sinh ra đều đã mang trong mình một ADN khác biệt với tất cả những người còn lại trên trái đất này. Chẳng ai giống ai đến 100%. Nhưng vì mục tiêu phát triển chung của xã hội, sự tiến hóa và đi lên của toàn nhân loại nên mỗi con người đều phải đi theo một xu thế, con đường chung đúng đắn nhất để có thể đạt được sự bình yên, thịnh vượng và hạnh phúc. Nhưng giữa đám đông 6 tỷ người đấy, chắc chắn mỗi người đều phải có cái riêng, phải có sự khác biệt để khiến mình khác với những người khác. Cho dù nó tốt xấu, hay dở như thế nào thì nó cũng chính là con người của mỗi chúng ta.

Đừng ngạc nhiên vì sự thay đổi

Mọi thứ trong cuộc đời này xảy ra đều có nguyên do và có một lẽ hết sức tự nhiên đó là sự phù hợp. Mọi thứ sẽ tự tìm đến sự phù hợp cho chính bản thân nó theo lẽ tự nhiên nhất mà nó cần phải có.

Việc đầu tiên cần làm khi tiếp cận các vấn đề đạo đức

Ngày nào chúng ta cũng phải đối mặt vối vô số các vấn đề về đạo đức mà chúng ta buộc phải bày tỏ chính kiến, mở mắt là thấy facebook hoặc những trang báo sáng đầy rẫy những tít giật gân. Đến cơ quan thì nào là nhân viên trốn việc, khách hàng chưa trả tiền, sản phẩm lỗi cần thu hồi…. Đạo đức đuổi theo chúng ta đến sân chơi của bọn trẻ con, và chúc chúng ta ngủ ngon từ màn hình TV thời sự buổi tối. Suốt ngày chúng ta cãi nhau về đạo đức của chính phủ, của dân làm ăn, của các thầy cô giáo, về quyền của người nghèo, hay những ngôi sao.

Mục đích thật sự của giáo dục?

Và khi tự tin, ta nhẹ nhàng bao dung, chúng ta tha thứ, chúng ta có lòng biết ơn chân thành ngay cả với điều nhỏ nhỏ nhoi, và dĩ nhiên cả sự kiên nhẫn nữa, để làm điều tốt đẹp có ý nghĩa cho người khác, thậm chí là hoàn toàn xa lạ, với "Sự Khiêm Nhường, sự tử tế và sự lãng mạn." (San Francisco - Be Sure To Wear Flower And Your Hair)
- Advertisment -spot_img

Most Popular