27 C
Nha Trang
Thứ Tư, 22 Tháng Năm, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Trang chủTÌM KIẾM

nấm thần - search results

Nếu bạn không tìm được nội dung muốn tìm, hãy thử những từ khóa khác.

Con đường tạo dựng niềm tin!

Thật khó để ai đó có thể kêu gọi người dân và bảo họ rằng bạn không được thiếu niềm tin, bạn cần phải tin tưởng vào điều này, điều nọ. Việc nhiều người trong chúng ta không có đủ niềm tin về sự ổn định xã hội – như đã nói, có nguyên nhân mang tính lịch sử. Để có thể tái định vị niềm tin, chúng ta cần nhiều hơn những giải pháp mang tính cổ xúy, vận động

Những mối quan hệ

Đôi lúc, trong một mối quan hệ với nhiều người khác, bạn cần phải là người luôn nằm trong tâm điểm của người khác; khi đó, bạn thấy mối quan hệ với những người này thật tốt, thật hòa hợp, thật vui vẻ. Thế nhưng bỗng nhiên có một ngày, bỗng dưng bạn không là tâm điểm của cuộc trò chuyện như mọi khi.

Chử Đồng Tử, một phần tính cách Việt

Có thể thấy rằng hình như đã từ lâu rồi người Việt chúng ta tuy có muốn thay đổi nhưng không nhìn thẳng vào vấn đề để đưa ra các giải pháp hợp lý mà trông đợi ở phép màu nào đó. Chúng ta không nghiêm túc khi đánh giá các thành công của người khác, bởi vì mọi người vẫn nghĩ đơn giản như chuyện Chử Đồng Tử gặp được Tiên Dung rồi sau đó thành Tiên.

Tôi là một người bạn của Mặt Trời

Đơn giản thế thôi, để hiểu về tình yêu, mê đắm và cuồng si nhưng vẫn phải là một tình yêu được sinh ra và nuôi dưỡng trong tự do không một chút ràng buộc: “Nàng sinh ra trong tự do và sẵn sàng chết trong tự do. Những người phụ nữ quanh tôi, họ lớn lên, họ dần mất đi sự quyết liệt ấy.” Cô gái trong tác phẩm có thể đã nói thay cho tác giả, hay rất nhiều trái tim khao khát yêu thương.

“Lịch sử không chỉ là những cuộc chiến tranh”

Đúng thế, lịch sử tạo nên phong tục, tạo nên văn hóa, và văn hóa chính là thứ chi phối cuộc sống chúng ta đến ngày nay. Sẽ tốt biết bao nếu chúng ta được học về nguồn gốc những nét văn hóa, những tập quán và lối sống. Thay vì chỉ nhìn vào những ánh hào quang cũ kĩ mốc meo của các cuộc chiến. Lịch sử nên là thứ giúp chúng ta nhìn lại quá khứ, để từ đó hiểu hơn về hiện tại rồi từng bước xây dựng tương lai. Lịch sử không nên chỉ là những cuộc chiến khô khan với toàn những số liệu súng ống người chết như cách ta vẫn làm. Chính lịch sử phải là thứ để chúng ta hiểu sâu hơn về cuộc sống từ đó thay đổi cách hành xử cho thích hợp. Lịch sử phải là thứ chân thực giảng giải cho người ta hiểu nguồn gốc của mọi vấn đề.

Sáu Người Đi Khắp Thế Gian – Tuổi trẻ và hành trình tự do

Họ là những cá nhân đặc biệt muốn trải nghiệm cuộc sống theo cách của riêng mình. Họ, là những người mà theo tác giả, một số ít có thể là những lãnh đạo về tinh thần cho xã hội này. Chính vì thế, điểm lôi cuốn nhất của cuốn sách chính là những quan điểm về đạo đức thách thức cái nhìn thông thường. Tác giả không hẳn là cổ xúy cho những lối suy nghĩ đó, nhưng bằng một đôi mắt thấu cảm, ông không phủ nhận cũng như không hề áp đặt nhận thức của mình lên họ. Thiết nghĩ đây là một phẩm chất đáng quý mà mọi ông bố bà mẹ đều nên có. Có được điều này, nhân vật kể chuyện đã phải trải qua những kinh nghiệm thất bại trong việc nuôi dạy đứa con đẻ của chính mình, vì thế ông luôn cố gắng để hiểu hơn về những người trẻ có suy nghĩ và tư duy khác với thế hệ của mình.

Thay đổi nền giáo dục tương lai từ việc thay đổi nhận thức và hiểu biết của chính mình

Càng ngày chúng ta càng tỏ thái độ chán nản đối với chương trình giáo dục hiện hành, chúng ta mong chờ điều gì đó thay đổi, những thay đổi cốt yếu và hiệu quả chứ không phải thay đổi kiểu bắt học sinh mua máy tính bảng, thay đổi đồng phục màu này màu kia, hạ học phí đổi giờ học... Không, cái chúng ta cần, là chất lượng giáo dục, trường học phải là nơi lan truyền kiến thức lẫn sự hiểu biết, trau dồi nền móng tính cách con người và nhất phải là nơi khơi gợi sự tò mò, học hỏi và sáng tạo nơi học sinh. Đó mới là cái chúng ta thực sự cần.

[BDTT8] Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano – Marina Fiorato

Luôn cẩn thận sau mỗi lời nói, cử chỉ và hành động của mình; không vì một chút khó khăn mà buông bỏ thứ mình đang cố gắng chạm đến, dám mạo hiểm theo đuổi ước mơ của bản thân; không sống quá phụ thuộc vào người khác nhưng luôn cố gắng đứng trên đôi chân của mình; đủ tỉnh táo để không lầm bước nhưng cũng đủ mù quáng để yêu thương ai đó một lần là những thông điệp nổi bật nhất mà Marina Fiorato muốn người đọc tự cảm nhận được nó sau khi đóng quyển sách lại.

[BDTT8] Những Cây Cầu Ở Quận Madison & Một Ngàn Con Đường Quê – Robert James Waller, chỉ là một chuyện tình?

Robert James Waller, tác giả của hai cuốn sách, đích thị một người kể chuyện tài ba. Ông dẫn dắt người đọc vào câu chuyện một cách cuốn hút kỳ lạ. Cách ông miêu tả những con đường, miêu tả nhân vật và cả cách ông thổi hồn vào đó, nhẹ nhàng, êm ru mà đầy sức hấp dẫn. Một cuốn sách đẹp tới từng câu từng chữ. Một ngàn con đường quê hiện lên hoang hoải. Cây cầu Roseman được phác họa như ngay trước mắt với mái vòm cũ kỹ. Con đường cô đơn nhất nước Mỹ cũng hiện ra như thể không còn điều gì cô độc hơn nó... Câu chuyện tình được kể lại khiến người đọc vừa bồi hồi, vừa day dứt, và còn tiếc nuối mãi, thậm chí như tôi, còn thấy vương vấn về sau, khi mà đọc phần tiếp theo "Một Ngàn Con Đường Quê" rồi mà vẫn muốn cùng tác giả đi tiếp trong câu chuyện ấy.

Về quê: Cho tôi sống lại chính tôi

Về quê, không gì thích hơn là được gột rửa bụi trần bằng nước giếng mát lạnh. Những giọt nước trong veo vỡ òa vào lòng người. Dòng nước dội thẳng từ trên đầu, qua đôi vai, trườn lên từng thớ thịt, đọng lại thành vũng dưới chân rồi tiếp tục chạy ào ạt về với đất mẹ. Được ngâm mình trong làn nước ấy thì dù trời có nắng gay gắt, gió phơn có thổi phù phù cũng chẳng hề hấn gì. Tắm nước giếng quê mình là một ân huệ cho những đứa con lâu ngày xa quê, nay mới kịp về hội ngộ. Giữa bộn bề những thay đổi của cuộc sống hiện đại: cây đa vắng bóng, sân đình phần nhiều nằm trong ký ức, chỉ còn giếng nước ngọt lành giúp tôi hồi tưởng lại với những nét đẹp làng xưa.
- Advertisment -spot_img

Most Popular