Đầu tiên, bạn cần hiểu rằng tôi không có mơ ước trở thành một nhà thông thái, tôi không có ý định trở thành một triết gia, một vĩ nhân hay bất kể một ai. Vô minh cũng được, ngu dốt cũng được, đống phân cũng được, nhưng được là chính tôi. Tôi đã trang bị cho bản thân vô số những từ ngữ hoa mỹ tráng lệ, đủ có thể ngợi ca nịnh hót cuộc đời này bằng tinh thần lừa đảo. Tôi có thể viết ra lời bóng bẩy để mọi người yêu mến trao tặng tôi chiếc mặt nạ xinh đẹp. Nhưng sự thật là tôi cóc cần.
Đã từ rất lâu rồi, đôi mắt tôi đăm chiêu nhìn vào hố thẳm, mặc cho tinh thần của sự u sầu đang xâm chiếm tâm hồn tôi, tôi vẫn xin quả quyết rằng tôi hài lòng với sự hỗn loạn tôi đang đối diện. Tôi hài lòng với sự đau khổ, tôi hài lòng với nỗi sợ hãi này. Tôi có thể thua, nhưng đó là cuộc chiến của tôi, và tôi muốn chiến đấu với nó cho đến hơi thở cuối cùng.
Tôi chẳng là gì và cũng không là ai, cũng không có ý định trở thành một ai cả, không có ý định chống lại thế giới, bởi có kẻ đần độn mới tin rằng mình có thể chiến thắng được cục diện kinh hãi ấy. Nhưng điều đó không có nghĩa tôi phải đi theo họ. Tôi không thể chiến thắng họ, nhưng dẫu có đi theo họ thì chiến thắng của tôi sẽ là gì?
Tôi biết bản thân mình chỉ là một hòn đá cuội nhỏ bé. Vậy nên tôi không đấu tranh với sự thông thái của ai cả, tôi không chống lại ai cả, nhưng không đồng nghĩa tôi để cho ai đó hủy hoại cuộc sống của mình. Tôi có thể giẫm nát hết tất cả đá sỏi để bám gót theo dấu chân họ. Có lẽ đó là một sự lựa chọn khôn ngoan sáng suốt. Tôi sẽ luôn được bảo vệ trong vòng tay an toàn. Nhưng với tôi, đó là sự hèn nhát, đó là lối mòn.
Làm một tên lính tốt lải nhải bám đít những tên tướng, chinh phạt khắp viễn phương, đánh cuộc chiến của người khác, cho những tham vọng khát khao của người khác. Không! Tôi chỉ muốn chiến đấu trong cuộc chiến của tôi thôi, tôi cũng không có ý định xung đột gây hại đến lợi ích của bất kể ai khác. Nhưng họ lại luôn hiểu lầm tôi trong ý định muốn chống lại thế giới.
Điều quan trọng nhất với tôi, là tôi phải được sống cuộc đời mà tận trong trái tim tôi cảm thấy nó là điều đúng đắn. Tại sao tôi lại phải tự chống lại con người bẩm sinh của mình? Rồi tự động chất vác lên vai, gánh theo những từ ngữ trống rỗng, gánh theo những kiến thức, tích lũy của người khác, rồi dừng bước trước cuộc hành trình khám phá của chính mình. Họ cho rằng kiến thức, lý thuyết, kinh nghiệm họ có là toàn bộ sự thông thái hữu ích cần cho tôi sao? Đó là sự thông thái truyền thống đã xuất hiện nghìn năm và được đám đông công nhận, còn tôi chỉ là một hạt cát nhỏ giữa sa mạc và tôi không đủ tư cách để hoài nghi nó?
Có lẽ, tôi không nên nói điều này với bất kỳ một ai khác ngoại trừ chính tôi. Tôi sẽ gặp rắc rối. Tuy nhiên, dẫu biết rằng số đông mới là kẻ quyết định sự thật, tôi vẫn nghĩ tôi hoàn toàn có quyền truy tìm sự thật riêng cho chính tôi. Nếu sự thông thái của đám đông là chân lý, thì tôi nguyện bước ngàn chân ra khỏi chân lý để trở thành một kẻ đần độn. Bởi với tôi, việc mình là ai đã không còn quá quan trọng, thắng bại cũng không còn quan trọng, tôi hài lòng với cuộc chiến của mình. Cuộc chiến của tôi với chính tôi, bởi có điên mới đi chống lại thế giới.
Tác giả: Ni Chi
Featured image: ivanovgood
📌 Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership
📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP
- Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
Người nhận: Vũ Thanh Hòa
Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
Số TK: 0451000409314 - Chuyển tiền qua Paypal
Người nhận: Huy Nguyen
Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp
📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2