25 C
Nha Trang
Thứ năm, 28 Tháng mười một, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Triết Học Đường Phố - PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Tình mẹ là thế đó!

Featured Image: Nathan O’Nions

(Trích) Còn tôi? Tình mẹ là khi mẹ hạnh phúc nhìn anh cả tôi cất tiếng khóc chào đời. Nhưng niềm hạnh phúc ấy nhanh chóng tan biến và thay vào đó là sự lo lắng, là những giọt nước mắt khi mẹ biết anh cả mắc một chứng bệnh mà y học thời đó không thể chữa trị. Mẹ đau đớn nhìn đứa con bé bỏng ra đi mà chưa thể gọi được tiếng “mẹ”.

• • •

“Mẹ!” Thật thiêng liêng nhưng thật gần gũi, thật vĩ đại nhưng thật ngọt ngào, thật bao la nhưng thật êm đềm… “Mẹ!” Có lẽ sẽ không bao giờ tôi cảm nhận hết được. Nhưng tôi tin chắc rằng mình có cùng cảm nhận với Nguyễn Duy khi ông viết:

“Ta đi trọn kiếp con người
Vẫn không đi hết mấy lời mẹ ru.”

Hai câu thơ thật sâu lắng trong một bài thơ xúc động về mẹ. Vẻ đẹp của hai câu thơ thể hiện ở cảm xúc vừa lắng đọng, vừa thiêng liêng nhưng thật triết lý. “Mấy lời mẹ ru” là biểu tượng cho tình cảm yêu thương vô bờ mà mẹ dành cho con. Người ta gọi là “tình mẫu tử”. Cách nói “đi trọn kiếp…vẫn không đi hết…” khẳng định tình mẫu tử là vô cùng thiêng liêng, cao cả; là vô cùng, vô tận, không gì có thể đền đáp hết được.

Tình mẹ của Nguyễn Duy

Tôi không biết nhiều về Nguyễn Duy, tôi cũng không am hiểu nhiều về thơ và đặc biệt là bài thơ “Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa” của ông. Nhưng tôi tin chắc rằng khi viết bài thơ này và đặc biệt là hai câu thơ chất chứa cảm xúc kia, ông đã cảm nhận một cách thật sâu sắc về tình mẹ, về tình mẫu tử mà mẹ ông đã dành cho ông. Ông thật may mắn khi có được tài năng để thể hiện được tình cảm, cảm xúc của mình qua những câu thơ hàm súc. Còn tôi, giờ tôi mới nhận ra thế nào là “sự bất lực của ngôn ngữ” khi mà giờ đây tôi không biết phải dùng những ngôn từ nào để có thể diễn đạt hết được cảm nhận của tôi về tình mẹ. (Tôi thích dùng hai từ “tình mẹ” hơn vì nó gần gũi hơn, thân thương hơn với tôi).

Không ai sinh ra trong cuộc đời mà không có mẹ. Nhưng mấy ai có thể cảm nhận hết được tình mẹ? Nhạc sĩ Y Vân trong bài hát nổi tiếng “Lòng Mẹ” đã viết:

“Lòng mẹ bao la như biển Thái bình dạt dào.
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào.”

Còn tôi? Tình mẹ là khi mẹ hạnh phúc nhìn anh cả tôi cất tiếng khóc chào đời. Nhưng niềm hạnh phúc ấy nhanh chóng tan biến và thay vào đó là sự lo lắng, là những giọt nước mắt khi mẹ biết anh cả mắc một chứng bệnh mà y học thời đó không thể chữa trị. Mẹ đau đớn nhìn đứa con bé bỏng ra đi mà chưa thể gọi được tiếng “mẹ”.

Tình mẹ là sự khao khát được làm mẹ và được nhìn thấy đứa con mình sinh ra khôn lớn. Thời gian đã làm cho nỗi đau nguôi ngoai, mẹ mang thai và sinh ra anh thứ hai, cơn đau đớn khi sinh chưa dứt thì mẹ lại một lần nữa đau đớn đến tột cùng, mẹ đã khóc thật nhiều khi nhìn thấy đứa con mà mình vừa sinh ra không giống như những đứa trẻ bình thường. Anh tôi bị dị tật từ trong bào thai. Mẹ có thể gục ngã? Không, tình mẫu tử đã giúp mẹ chiến thắng tất cả, mẹ mạnh mẽ sau những đau đớn, những thất vọng để chăm sóc và yêu thương đứa con vốn đã thiệt thòi hơn những đứa trẻ khác.

Tình mẹ là khi một lần nữa “Ông Trời” lại tiếp tục thử thách sức chịu đựng của mẹ. Sau chín tháng mười ngày mong đợi, cả nhà và nhất là mẹ mong đợi ngày chị gái tôi ra đời. Mẹ được đưa tới Trạm Y tế xã dưới cái mưa phùn giá rét của những ngày cuối năm như càng làm tăng thêm những nỗi vất vả của mẹ. Đến nửa đêm thì mẹ sinh chị gái. Nhưng sao không gian lại im ắng đến thế? Có phải vì trời đã khuya không? Có thể. Không đó là vì tất cả mọi người mà nhất là mẹ, đang không thể tin vào mắt mình nữa. Chị gái tôi cũng giống như anh trai tôi, bị dị tật từ trong bào thai. Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Đến bây giờ khi đã lớn khôn, tôi vẫn luôn tự hỏi: vì sao mẹ tôi có thể mạnh mẽ vượt qua được những nỗi đau ấy? Có lẽ câu trả lời duy nhất đó là vì tình yêu. Tình yêu vô bờ bến mẹ dành cho những đứa con của mẹ.

Tình mẹ là khi cuộc sống ngày càng trở nên khó khăn, thiếu thốn hơn khi mà chi phí thuốc thang cho hai anh chị tôi vượt quá thu nhập của gia đình. Nhưng mẹ vẫn không gục ngã. Ngược lại mẹ lại mạnh mẽ hơn để cùng bố tôi chèo lái con thuyền gia đình trong những thời gian này. Mẹ ngủ ít hơn để tranh thủ làm thêm nghề đan võng, mẹ đi chợ xa hơn vì như thế sẽ bán được nhiều hàng hơn. Mẹ bàn với bố thuê thêm ruộng để cấy, mẹ làm thêm cho những gia đình khá giả trong làng… Mẹ tôi thật vĩ đại phải không?

Tình mẹ là khi mẹ quyết định mang thai tôi trong sự ngăn cản của tất cả mọi người. Nhưng tình mẹ là thế đấy, nó có thể giúp mẹ vượt qua được tất cả và để rồi… Cảm ơn mẹ vì đã cho con được sinh ra trong cuộc đời. Cảm ơn mẹ vì đã cho con có cơ hội được gọi hai tiếng thiêng liêng “ Mẹ ơi!” Thật không gì có thể kể siết niềm hạnh phúc của mẹ khi tôi cất tiếng khóc chào đời. Mẹ ôm tôi vào lòng, hôn lên trán tôi, những giọt nước mắt yêu thương tràn ra, rơi xuống khuôn mặt ngay thơ, bé bỏng của tôi. Tôi không biết phải diễn tả thế nào nữa…

Tình mẹ là những khi tôi lên cơn sốt, mẹ đã thức trắng đêm lo lắng, đắp khăn ướt cho tôi. Tình mẹ là mỗi khi đi chợ về, mẹ luôn mua cho tôi một cái bánh nếp nho nhỏ. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ mùi thơm của nó. Tình mẹ là những đêm hè oi bức, mẹ thức cả đêm để quạt cho anh em tôi ngủ. Tình mẹ là những lời ru, những bài học thật giản đơn nhưng thật sâu sắc mà mãi đến sau này tôi mới nghiệm được. Tình mẹ là những trận đòn khi tôi không nghe lời mẹ. Tình mẹ là những lần mẹ ôm tôi và khóc khi có đứa bạn trêu tôi con nhà nghèo và không chơi với tôi vì anh chị tôi bị tàn tật. Tình mẹ là những giọt nước mắt hạnh phúc khi tôi khoe: “Mẹ ơi, hôm nay con được điểm 10!”…

Tình mẹ là khi tôi thi trượt đại học, mẹ luôn là người động viên, an ủi tôi để tôi có thêm niền tin, nghị lực, để đứng lên và đi tiếp. Tình mẹ là khi mẹ ôm tôi thật chặt và khóc thật nhiều khi tiễn tôi lên đường đi học xa nhà. Tình mẹ là những tháng ngày tần tảo sớm hôm lo toan chi phí cho tôi đi học xa nhà. Tình mẹ là khi biết tin tôi ốm, mẹ đã một mình lên tận Hà Nội thăm tôi, mẹ lại còn bị say xe nữa chứ, mà mẹ đã bao giờ đi xa như thế đâu?

Tình mẹ là khi tôi ấp úng nói ra con đường mà tôi muốn đi theo: “Con muốn…đi …tu…u.” Tôi cứ sợ mẹ sẽ phản đối. Nhưng không, mẹ lại chạy đến, nhẹ nhàng ôm tôi và nói: “ Cố gắng lên con trai. Mẹ hạnh phúc lắm con biết không?”

Tình mẹ là khi cả gia đình đang chuẩn bị đón tết, tết năm nay sẽ ăn to hơn mọi năm vì mừng tôi tốt nghiệp Đại học. Nhưng điều gì đã xảy ra? Buổi chiều hôm đó bố đã vĩnh viễn rời xa mẹ và anh em chúng tôi. Mẹ chỉ còn một mình… Có nỗi đau nào lớn hơn chăng?

Tôi hiểu rằng để tôi không chùn bước, mẹ đã giữ chặt nỗi đau trong lòng. Nhưng mẹ ơi, con biết và hiểu vì sao mẹ làm thế mà. Giờ đây, mẹ còn đóng vai trò một người cha nữa. Tình mẹ giờ còn có cả tình cha nữa.

Tình mẹ là thế đó! Sẵn sàng hy sinh tất cả, chấp nhận tất cả để con nên người.

Cảm ơn nhà thơ Nguyễn Duy đã viết ra thay cho tôi những cảm nhận về tình mẹ qua những câu thơ hàm súc. Ông đã giúp tôi cảm nhận được nhiều hơn về tình mẹ, cảm nhận được những điều mà có đôi lúc tôi đã vô tình lãng quên. Dẫu biết rằng không bao giờ có thể đền đáp cho hết tình mẹ đã dành cho tôi, nhưng tôi sẽ cố gắng thật nhiều, thật nhiều để mẹ được hạnh phúc!

Trần Luân

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,900Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI