Giáo viên Anh văn của tôi đã từng kể một câu chuyện. Tôi chắc là nhiều người trong số các bạn đã từng nghe qua rồi, có thể là đã có một phiên bản “chính thức” nhưng tôi sẽ kể đại khái câu chuyện từ bộ nhớ của mình.
Một người đang đi bộ dọc bờ biển sau một trận bão. Có rất nhiều con sao biển đã bị sóng đánh dạt vào bờ, hàng nghìn con nếu không phải là hàng triệu con. Anh ta thấy một cậu bé đang nhặt từng con sao biển lên rồi ném xuống đại dương. Anh tiến đến gần cậu bé rồi nói, “Nhiều như vậy làm sao ném hết được hả nhóc. Có lẽ em nên về nhà ăn tối đi. Ném mấy con này xuống biển làm gì cho mệt, không bao giờ tạo ra được khác biệt gì đâu.”
Cậu bé nhặt thêm một con sao biển khác và nói, “Đối với con này thì khác biệt một trời một vực,” rồi ném nó xuống biển.
Thế giới đang khá là bầy nhầy, không thể trốn thoát được nó. Chiến tranh, giết chóc, thảm sát, đói nghèo, bệnh tật… Bạn không thể làm được gì nhiều để tạo ra sự khác biệt.
Nhưng bạn có thể tạo ra sự khác biệt một trời một vực cho một người nào đó, có thể là một vài người. Bạn có thể làm những gì mình có thể để thắp sáng một phần nhỏ của thế giới. Có lẽ nếu ai cũng làm, sẽ không còn con sao biển nào trên bờ nữa.
Tác giả: Jake Williams, 18.9k views – 2.8k upvotes
Dịch: Huy Nguyen
📌 Ủng hộ dịch giả và Triết Học Đường Phố ➡️ http://bit.ly/donateTHDP
📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2
Em đọc được là chúng ta không nên cầm vào sao biển vì chúng rất mỏng manh và nhạy cảm. Mình có thể giết chết chúng bằng 1 cái chạm nhẹ ấy. Nên người ta khuyến cáo rất nhiều về việc cầm sao biển chụp hình.
Anh mới tra cứu thông tin thì thấy người ta bảo là cầm nhẹ nhàng thì không sao.